Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Tiên Nguyên giới bây giờ đã mạnh hơn Cổ Tiên giới lúc trước rất nhiều, sự ràng buộc của Thiên Đạo cũng theo đó mà mạnh hơn vô số lần.

 
Trước đây, Đế Cảnh nhất trọng đã có thể sở hữu pháp tắc không gian, bây giờ không đến Đạo Tôn thì đều không có cách nào thành hình được.

 
Khương Thành không thể không cảm thấy may mắn, may mà hắn là người bước ra từ Cổ Tiên giới, đã có ý cảnh từ lâu rồi.

 
Đã trang bị trước kiến thức cơ sở về pháp tắc.

 
Nếu không thì thật là lực bất tòng tâm, cầm căn nguyên cường đại, mạnh mẽ, nhưng chỉ sử dụng được một phần, chứ không có cách nào dùng hết được.

 
Mở bảng điều khiển pháp tắc đã lâu ngày không gặp ra, ý cảnh làm màu của hắn đang dừng lại ở cấp độ nở hoa.

 
Dùng thêm 900 điểm Tiên Nguyên nữa, là có thể nâng cấp độ lên cấp kết quả rồi.

 
Mà đến cấp độ đó rồi, ý cảnh này có thể lột xác thành pháp tắc.

 
Lúc trước hắn mãi không mở, ban đầu là bởi vì công đức không đủ.

 
Sau này thì là vì! quên mất tiêu.

 
Được rồi, chủ yếu là bởi vì đối thủ, kẻ địch càng ngày càng mạnh hơn.

 
Đẳng cấp của vị diện cũng càng ngày càng cao.

 
Pháp tắc không gian chỉ có thể đại sát tứ phương ở Đế Cảnh nhất trọng, nhị trọng, đối diện với kẻ thù cấp cao hơn, căn bản chẳng có hiệu quả gì cả.

 
Nhất là so sánh với căn nguyên quy tắc mạnh mẽ, chút pháp tắc mà cá nhân lĩnh hội được, quả thực là quá nhỏ bé, ít ỏi.

 
Nếu không thì, cao thủ lục giai của Cổ Tiên giới năm đó, cũng sẽ không bị Cửu Tuyệt dẫn theo mấy chục Đế Cảnh tứ trọng, ngũ trọng, ép đến bước đường cùng.

 
Mà bây giờ hắn có hơn ba tỉ điểm Tiên Nguyên, 900 điểm Tiên Nguyên cỏn con chỉ là hạt cát trong sa mạc mà thôi.

 

“Pháp tắc không gian, ta đến đây!”
 
900 điểm vừa đập xuống, ý cảnh làm màu của hắn quả nhiên đã thuận lợi kết quả.

 
Lúc này, Khương Thành lại lần nữa chìm vào trong trạng thái tâm cảnh.

 
Hắn có thể nhìn thấy một cách rõ ràng hạt giống làm màu ngày xưa của hắn, bây giờ đã biến thành một đại thụ cao chót vót, cuối cùng đã kết ra một quả muôn tía nghìn hồng, tỏa sáng rực rỡ, vô cùng đẹp đẽ.

 
Bóng cây chầm chậm biến mất, cuối cùng chỉ còn lại quả đó.

 
Ở xung quanh của quả, ba ngàn huyền văn của hắn đã bao quanh thành vô số vòng.

 
Khoảng cách gần nhất chính là huyền văn đan thập tam trọng gần đây.

 
Tiếp theo đó là năm huyền văn đã đạt đến thập nhị trọng là băng, kiếm, lực, tốc độ, luân hồi, hợp thành vòng thứ hai.

 
Còn về những huyền văn khác vẫn đang ở cửu trọng, chúng đều xếp gọn gàng ngăn nắp ở vòng thứ ba.

 
Căn bản không cần ai phổ cập khoa học, Khương Thành đã hiểu được ý nghĩa của bọn chúng đối với pháp tắc.

 
Đúng thế, pháp tắc của một người không phải được lập nên một cách vô căn cứ.

 
Nếu không thì đó chính là nước không có nguồn, cây không cội, không có nguồn gốc.

 
Tất cả pháp tắc, thực ra vẫn đều dựa vào quy tắc căn nguyên để hình thành lên!
 
Cho nên, những huyền văn quy tắc này, chính là căn cơ pháp tắc của hắn.

 
Một lát sau, góc nhìn của cả người hắn dường như đột nhiên được kéo gần hơn, lại phảng phất như ảo giác do quả đang nhanh chóng bành trướng ra đem lại.

 
Tiếp theo đó, quả đột nhiên nổ tung, tản ra thành các vì sao sáng rực đầy trời, rải đầy trong hư không mênh mông bát ngát.

 
Mà lúc này, hắn đột nhiên có một loại cảm giác kiểm soát được tất cả mọi thứ.

 

Suy nghĩ này vừa nảy sinh trong lòng hắn, thì toàn bộ phạm vi xung quanh, lấy hắn làm trung tâm, đều bao phủ bởi một luồng hơi thở trầm bổng.

 
Người khác không quen thuộc với hơi thở đó, nhưng Thành Ca thì đã ăn sâu vào tận xương tủy.

 
Bởi vì đó là hơi thở của sự làm màu.

 
Chỉ cần bước vào trong đó, nó sẽ khiến cho người khác kìm lòng không đặng muốn làm màu một cái rồi mới rời đi.

 
“Ôi, sự hình thành của pháp tắc không gian, chỉ đơn giản và rẻ thế thôi sao?”
 
Khương Chưởng môn ngửa mặt 45 độ nhìn lên trời, làm màu một tí, ra vẻ một tí.

 
“Ca đây còn tưởng là một công trình to lớn biết nhường nào cơ.


 
Vào thời khắc này, pháp tắc làm màu cũng chính thức trở thành một quy tắc được trời đất công nhận.

 
Lúc đạo quy tắc này thành hình, thì Thiên Đế hiện nay và đám người Thích Vương, Dực Vương, Lư Vương, cùng với mấy vị đại lão ở Tà Tiên giới, cả những đại năng ở Đạo Tuyệt Chi Địa, tất cả đều cảm nhận được.

 
“Pháp Tắc thành hình?”
 
“Là ai đã tiến vào Đạo Tôn? Lại có thể khiến trong lòng chúng ta cảm nhận được?”
 
“Phẩm chất pháp tắc của hắn cao quá, thế mà lại nhận được cả sự chúc mừng của Thiên Đạo! ”
 
Một một Đạo Tôn đều sẽ trải qua bước này, nhưng lúc pháp tắc của bản thân thành hình có thể khiến Thiên Đạo cộng hưởng là chuyện lần đầu tiên bọn họ thấy.

 
“Căn cơ ở đẳng cấp này, vô cùng hiếm thấy trên đời, lúc pháp tắc của người này hình thành, nói không chừng phải có đến mấy trăm đạo quy tắc chủ ấy chứ?”
 
Những đại năng và cường giả đỉnh chóp này, chỉ có thể từ những động tĩnh của Thiên Đạo mà cảm ngộ hoặc suy diễn đến mạch tổng thể.

 
Bọn họ biết đã xảy ra chuyện gì.

 
Nhưng đương sự là ai, người đó sở hữu pháp tắc gì, cho dù thế nào bọn họ cũng không tính ra được.


 
Trong sự mờ mịt tăm tối đó, dường như có một lớp sương mù dày đặc bao phủ.

 
Cho dù là Không Đế, người có được sự yêu quý của Thiên Đạo, cũng chẳng có cách nào nhìn thấy được thiên cơ đằng sau lớp sương mù dày đặc.

 
“Quy tắc chủ càng nhiều, cảnh giới cảm ngộ càng cao, căn cơ của pháp tắc càng thâm hậu.


 
“Cứ theo đó, pháp tắc có phẩm chất cực cao, thì uy lực và bản lĩnh trong tương lai càng mạnh!”
 
“Pháp tắc không gian của Thập Thiên Đế thành hình năm xưa, cũng chưa từng có động tĩnh như thế này đúng không?”
 
“Chưa từng! ”
 
“Thế này cũng quá sức tưởng tượng rồi!”
 
“Trừ phi trên đời này, sắp xuất hiện một tuyệt thế yêu nghiệt có thể vượt qua cả Thập Thiên Đế?”
 
Sau khi đưa ra được kết luận này, tất cả mọi người đều cảm thấy khó tin cực độ.

 
Thập Thiên Đế là những nhân vật chấp chưởng Thiên Đạo Chí Bảo, có được sự hộ giá và bảo vệ của Thiên Đạo!
 
Trên thế giới này, bọn họ chính là số mệnh có sự tồn tại hùng mạnh nhất.

 
Tại sao lại có người có thể vượt qua được bọn họ?
 
Nếu như chuyện này là sự thật, vậy điều đó có nghĩa là gì?
 
Lẽ nào Thập Thiên Đế không còn là những người đứng trên đỉnh số mệnh nữa?
 
Rất nhiều đại năng của Đạo Tuyệt Chi Địa và Tà Tiên giới đề cười trên nỗi đau của người khác, vỗ tay cười lớn.

 
Trong mắt bọn họ, đây chính là khắc tinh mà ông trời bồi dưỡng cho thế lực đã lớn mạnh bao nhiêu năm qua của Thập Thiên Đế.

 
“Ha ha ha, những ngày vui vẻ của Thập Thiên Đế đã sắp kết thúc rồi!”
 
“Vốn dĩ ta còn nghĩ bọn chúng được Thiên Đạo che chở, số mệnh trường thịnh không tàn, không ngờ rằng Thiên Đạo thế mà lại để cho một tuyệt thế yêu nghiệt mạnh hơn ra đời!”
 
“Theo bổn tọa thấy, số mệnh của Thiên Cung sắp suy tàn rồi!”
 
“Đám ao tù nước đọng Thiên Cung, cũng nên nghênh đón sự khiêu chiến đích thực rồi!”
 
Bên phía Thiên Cung, sắc mặt của đám người Thích Vương và Dực Vương không được tốt lắm.

 
Bọn họ cũng cảm thấy, người vừa lĩnh hội pháp tắc không gian vừa nãy, sẽ trở thành kẻ địch đáng sợ nhất của Thiên Cung trong tương lai.

 
Trong Thập Thiên Đế, nghe nói người sở hữu nhiều quy tắc chủ nhất có tận 256 quy tắc chủ!
 

Hơn nữa, còn có chín đạo quy tắc chủ đã vượt qua cấp độ Đạo Tôn.

 
Có 81 đạo đã tu đến cảnh giới trên cấp Chí Tôn.

 
Số lượng như vậy, tiến cảnh như vậy, rõ ràng là nghe thôi đã rợn hết cả người.

 
Thế mà, năm xưa lúc pháp tắc không gian thành hình, cũng chưa từng được đích thân Thiên Đạo chúc mừng.

 
Hôm nay, pháp tắc của người đó dẫn đến sự cộng hưởng của Thiên Đạo, điều này chứng tỏ căn cơ và phẩm chất pháp tắc của người này, còn cao hơn cả vị Thiên Đế đó!
 
Ít nhất, hắn cũng có nhiều hơn 256 quy tắc chủ!
 
Đây là khái niệm gì chứ?
 
Bọn họ thực sự không thể nào tưởng tượng được.

 
“Tra xét đi.


 
Không Đế ở phía trên cao, giọng điệu không hề đem theo chút cảm xúc nào, nhưng lại khiến cho người khác có một loại cảm giác rét lạnh, cô đơn thần thánh đến cực điểm.

 
“Tra ra tất cả nhưng Tiên nhân đã bước vào Đạo Tôn.


 
Lúc đám người Thích Vương khom lưng cúi người lĩnh mệnh, trong lòng cũng đang rất chấn động.

 
Hóa ra đến cả Thiên Đế có thể điều động thêm một bộ phận lực Thiên Đạo, cũng không có cách nào suy tính ra được thân phận của người đó?
 
Trừ phi người đó không thuộc phạm vi quản lý của Thiên Đạo?
 
Bọn họ vội vàng cung kính hỏi lại: “Bao gồm cả Tà Tiên giới và Đạo Tuyệt Chi Địa sao?”
 
“Đương nhiên!”
 
Thiên Đế vừa hạ lệnh, không biết có bao nhiêu Tiên quan nghe xong lập tức hành động ngay.

 
Cũng không biết là sẽ dẫn đến bão táp to lớn biết chừng nào ở Thiên Cung, Tà Tiên giới và Đạo Tuyệt Chi Địa.

 
Nhưng bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, thực ra đương sự căn bản không phải là Đạo Tôn, mà chỉ là Thiên Tôn thôi.

 
Ngay từ lúc bắt đầu Thành Ca đã thoát khỏi diện tình nghi rồi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui