Trong lúc mọi người đang sững sờ, vẫn là đám người Dịch Đan Lưu tiên phong “phản ứng” lại.
“À ta hiểu rồi!”
Kim Phi Chí Tôn ha ha cười lớn.
“Khương Thủ tọa là đang chế giễu đối thủ yếu kém đó!”
“Đúng đúng đúng!”
Chính Hư Chí Tôn cũng gật gù theo.
“Đây là chê lôi kiếp của Thần Lôi Tư không có sức mạnh mà! ”
Sự hiểu biết thái quá của bọn hắn khiến Thành Ca suýt chút nữa trở nên cạn lời.
Sắc mặt của Mặc Nhung Chí Tôn cũng trở nên khó chịu.
“Ngươi có ý gì?”
Lập tức hắn cũng cảm thấy Khương Thành là đang mỉa mai mình.
Giống như loại cảm giác bản thân xuất chiêu đánh đối phương hết nửa ngày, gây nên sát thương số 0, sau đó đối phương hỏi mình có phải là chưa ăn cơm hay không.
Thành Ca vội vã xua xua tay.
Cười mỉm giải thích: “Ngươi hiểu lầm rồi, ta thật sự hy vọng lôi kiếp có thể đến thêm vài lần nữa, càng mạnh mẽ càng tốt.
”
“Lôi kiếp vừa rồi của các ngươi rất thành công, phục vụ rất chu đáo, ta rất vừa lòng.
”
“Đây là do Thần Lôi Tư các ngươi không đưa vào chế độ đánh giá, nếu không thì ta chắc chắn sẽ khen ngợi cho các ngươi năm sao!”
Lời nói cũng là lời thật lòng.
Nhưng nghe vào tai của Mặc Nhung Chí Tôn thì hàm ý khiến cho hắn nhục nhã đã tăng thêm vài phần.
Rõ ràng là bọn ta muốn giết chết ngươi, ngươi lại nói đó là phục vụ?
Lôi kiếp không những không giết được ngươi mà đến cả một cọng lông cũng không làm rụng được, ngươi lại nói lôi kiếp của bọn ta rất thành công, còn nói cái gì mà khen ngợi không thể hiểu nổi kia nữa?
Đây nếu không phải là mỉa mai thì còn có thể là cái gì chứ?
“Ngươi đừng quá đáng!”
Sắc mặt của hắn lập tức trầm xuống.
“Xem Thần Lôi Tư bọn ta là gì vậy?”
“Lần này ngươi may mắn sống sót đó là vận may của ngươi, không có nghĩa là trong tương lai khi ngươi lại độ kiếp vẫn có thể may mắn như vậy!”
“Lần sau?”
Nét cười của Thành Ca cũng vụt tắt.
Hắn híp híp đôi mắt: “Ý của ngươi là lần này không còn lôi kiếp nào nữa?”
Còn chưa đợi Mặc Nhung Chí Tôn trả lời thì đám Dược sư ở xung quanh đã trả lời trước.
“Đương nhiên là không còn nữa rồi!”
“Một loại độ kiếp chỉ có thể đến một lần, không thể lặp lại.
”
“Trừ khi bọn hắn lại đến lôi kiếp cấp độ Đạo Tôn, nhưng mà loại lôi kiếp này với thực lực của hắn cũng không thể điều khiển nổi! ”
Nghe thấy lời phổ cập kia của bọn hắn, Thành Ca vô cùng thất vọng.
Làm lâu như vậy cuối cùng tên này lại không có giá trị gì.
Bởi vì vừa rồi được Khương Thành giúp đỡ giải vây nên bây giờ Mặc Nhung Chí Tôn rất tự tin, còn đang tức giận tại đó.
“Tránh ra hết đi, thật không thể hiểu nổi mà!”
“Nếu các ngươi còn dám bao vây thì sau này đừng trách Thần Lôi Tư bọn ta không khách sáo! ”
Lời còn chưa dứt, một cây phất trần vẫy đến trước mặt hắn.
Những sợi tơ trắng đầy trời giống như thác nước uyển chuyển mềm mại.
Đòn đánh đầu tiên chính là năm mươi đạo huyền văn.
“Ngươi to gan! ”
Mặc Nhung Chí Tôn sợ hãi phẫn nộ đan xen nhưng phản ứng cũng không hề chậm chạp, vội vã thúc giục căn nguyên để ngăn chặn.
Nhưng mà sau đó, cường độ căn nguyên băng của Khương Thành có thể so với Đạo Tôn đã xuất hiện sau lưng của hắn.
Bây giờ thì cách chơi đùa này của Khương Thành cũng được xem là thuần thục.
Trước tiên dùng huyền văn để quấy nhiễu, đánh ra hiệu quả mà mười mấy Thiên Tôn đồng thời ra tay.
Sau đó căn nguyên băng sẽ đóng vai trò như một đòn chí mạng.
Keng!
Mặc Nhung Chí Tôn bị đánh vào chính diện, toàn thân đều phát nổ hóa thành vô số mảnh băng bay tung tóe xung quanh!
Hai tên Thiên Tôn cửu phẩm của Thần Lôi Tư ở bên cạnh lúc này mới giật mình bừng tỉnh.
“Ngươi! ”
“Không! ”
Bọn hắn chỉ vừa nói ra đúng một chữ thì sau đó đã bị Khương Thành nhanh gọn dứt khoát giết chết.
Không còn cách nào khác, Chí Tôn còn bị giết chết huống chi là Thiên Tôn.
Loại cấp bậc này ở trước mặt Thành Ca của hiện tại đã không còn là vấn đề nữa.
Thu hồi phất trần lại, tất cả mọi chuyện vừa rồi dường như chỉ là ảo giác.
Thành Ca vắt cây phất trần kia lên khuỷu tay, vừa vuốt vuốt cầm dưới không hề có một cọng râu dài nào, lúc này mới giả vờ thương xót thở dài một hơi.
“Hầy, còn định hợp tác sấm sét lâu dài với các ngươi, kết quả các ngươi lại làm không được.
”
“Chỉ là sét đánh thôi mà cũng không có dịch vụ sau bán hàng, đây không phải là đang ép ta ra tay sao, việc gì mà phải làm vậy chứ?”
Những người khác ở xung quanh đã ngơ ngác.
Cho dù Yên Dĩ đã từng thấy cảnh Khương Thành giết chết Thương Liễm Chí Tôn nhưng sắc mặt cũng đầy vẻ sững sờ.
Ông anh à, ngươi đang làm cái gì vậy hả?
Không phải là vừa rồi còn rất rộng lượng giúp đỡ đối phương giải vây hay sao?
Còn nói đối phương không phải cố ý, chỉ là chiếu theo điều lệ mà làm việc!
Kết quả chớp mắt một cái đã giết chết người, đây là loại chuyện gì vậy chứ?
Nàng không tin Thành Ca thật sự giết người bởi vì đối phương không thể giáng thêm lôi kiếp xuống.
Thậm chí những Dược sư ở bên cạnh cũng nhao nhao thể hiện bản thân đều bị dọa cho ngu hết rồi
“Cái này, đây! Khương Thủ tọa, sao ngươi lại giết người vậy?”
“Không phải ta đã nói là thông báo cho Chấp Luật Tư đến bắt người sao?”
“Lần này có lý lại biến thành vô lý rồi! ”
“Lần này làm sao mới ổn đây, Mặc Nhung Chí Tôn kia tốt xấu gì cũng là Tiên quan thất phẩm!”
Bọn hắn còn chưa biết chuyện trước đây Thương Liễm Chí Tôn ngũ phẩm bị giết như thế nào.
Vậy nên! , cảm thấy quá đột ngột, một chút chuẩn bị tâm lý cũng không có.
Tự tiện giết chết Tiên quan, đối với bất cứ người nào tại Thiên Cung mà nói đều là chuyện vô cùng lớn.
“Hỏng rồi hỏng rồi, ngươi như vậy là quá kích động rồi!”
Đến cả các Dược sư đến từ Cổ Tiên giới như Thanh Hoán và Quế Linh vào lúc này cũng đều hoảng sợ.
Dù sao thì giết chết Tiên quan cũng đồng nghĩa với việc đối nghịch với toàn bộ Thiên Cung.
“Hay là tranh thủ thời gian trốn khỏi nơi này đi, tránh khỏi đầu sóng ngọn gió?”
“Đi đến Đạo Tuyệt Chi Địa là được rồi, đợi sau này khi tình hình từ từ ổn định thì quay lại! ”
Vài tên Tiên quan tam phẩm của Tịnh Đan Lưu cũng cau mày, sau khi suy nghĩ tìm tòi một lúc cũng đề nghị nói: “Hay là thì Thiên Đan Tư chúng ta cùng nhau gửi thư lên cấp trên, yêu cầu giữ lại Khương Thủ tọa, biết đâu chỉ phạt nặng, không đến mức phải đền mạng?”
Những người khác cũng sôi nổi hưởng ứng.
“Đúng, chúng ta cùng nhau gửi thư lên trên là được rồi!”
Bọn hắn thật sự không muốn nhìn thấy Khương Thành chết.
Giảng đạo ba tháng đã khiến cho toàn bộ Thiên Đan tư toàn thể đều thăng lên một cấp, không nghĩ cũng biết người này quan trọng đến mức nào.
Bọn hắn vẫn còn rất nhiều thắc mắc về luyện đan muốn hỏi Khương Thành.
Nhìn thấy đám người này bảo vệ mình như vậy, mặc dù Thành Ca biết rõ sẽ không có chuyện gì nhưng vẫn không thể không nhận thỉnh cầu kia.
“Tâm ý của các ngươi ta nhận được rồi.
”
Ca đây ưỡn ngực cố ý hùng hổ nói: “Nhưng mà người nào làm thì người đấy nhận, một mình bản thân ta sẽ chịu trách nhiệm, sao có thể kéo tất cả mọi người theo được?”
Lời vừa nói ra thì hắn đã khiến rất nhiều Dược sư bị cảm động.
Xem này, đây là một con người cao quý biết bao nhiêu chứ.
Lúc trước còn nghĩ hắn làm việc rất bỉ ổi, chẳng qua vì trình độ luyện đan mới phần nào thay đổi cách nhìn đối với hắn.
Bọn hắn ở bên này tạo ra một bầu không khí trọng tình trọng nghĩa, Thần Lôi Tư ở xa bên kia đã trở nên bùng nổ rồi.
Trước đó khi Thiên Đan Tư bao vây Mặc Nhung Chí Tôn, một đám cao tầng tại Thần Lôi Tư thông qua thủ đoạn đặc biệt đã nhìn thấy cảnh tượng đấy.
Lúc đó trong lòng bọn hắn không hề lo lắng sốt ruột.
Dù sao thì đám Dược sư đó có làm loạn như thế nào, có loạn đến Chấp Luật Tư thì Lư Vương cũng sẽ thiên vị Thần Lôi tư.
Cuối cùng sẽ không có chuyện gì lớn.
Nhất là mấy câu giúp đỡ giải vây kia của Khương Thành càng khiến bọn hắn vui mừng khôn xiết, thậm chí còn tại nơi đó chế giễu tên tiểu tử này hèn nhát, quả nhiên vẫn sợ Thần Lôi tư bọn ta.
Sau đó bọn hắn nhìn thấy Khương Thành giết chết ba tên tiên quan.
Tất cả đều đến quá đột ngột.
Đừng nói bọn hắn không có mặt ở đó, cho dù có mặt cũng không chuẩn bị kịp.
Tất cả cao tầng của toàn bộ Thần Lôi Tư trước tiên đều bị kinh ngạc, tiếp sau đó là vô cùng giận dữ!
“Gan to bằng trời mà!”
“Khiến người khác phẫn nộ!”
“Tuyệt đối không thể tha thứ!”
Phạm Lôi Đạo Tôn dẫn đầu đánh ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...