Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Đùng!
 
Khi đạo lôi kiếp đầu tiên đánh xuống, tất cả Thiên Đan Tư trên bầu trời đều sáng như ban ngày.

 
Khiến cho người ta nghi ngờ thời khắc thế giới bị huỷ diệt đã đến, liệu có phải nơi này sẽ bị san bằng ngay lập tức hay không.

 
Mà trên thực tế đương nhiên là không đến mức đó.

 
Thiên Đạo lôi kiếp vô cùng chính xác, mặc dù thanh thế lớn, cũng sẽ không phá đi từng cành cây ngọn cỏ ở xung quanh.

 
Chỉ biết là nên tập trung đối phó với mục tiêu duy nhất.

 
Lôi kiếp trắng bệch đánh trúng trên người Khương Thành, cả thân thể hắn đều bao phủ trong đó.

 
“Sao lại bất thình lình như vậy?”
 
Những Đế Đan sư đang vây xem ở phía dưới sợ hãi kêu lên không thôi.

 
“Không!”
 
“Điều này có hơi quá đáng rồi đấy?”
 
“Khương Ẩn Hoàng còn chưa chuẩn bị cái gì!”
 
“Thần Lôi Tư đang làm gì vậy?”
 
Bọn họ vẫn chưa biết mối quan hệ giữa Thần Lôi Tư và Thành ca nữa.

 
Ngược lại Yên Dĩ ở bên cạnh đã lộ ra nụ cười sáng tỏ.

 
Xem ra Thần Lôi Tư quả nhiên có ý ở lôi kiếp.

 
Cũng đúng, giết người của bọn họ, sao có thể không phục thù được.

 
Dư âm của đạo lôi kiếp thứ nhất từ từ tản đi, bóng dáng của Khương Thành lại xuất hiện trước mặt mọi người một lần nữa.

 
Không thể nói là đã trải qua an toàn, chỉ có thể nói trình độ này một cọng lông cũng không rơi thôi.

 
Về cơ bản, giống như chưa từng có điều gì xảy ra.

 
Hết cách, cho dù là sức chiến đấu hay là khí lực của hắn, tất cả đều được cấp Bug, vượt xa cường độ cảnh giới của Thiên Tôn bình thường.

 
Lôi kiếp này nếu có thể làm hắn bị thương, vậy thì mới lạ.

 

“Ha ha, không sao!”
 
“Khương chưởng môn uy vũ!”
 
“Không hổ danh là Khương Thủ tọa!”
 
Tiến hoan hô của các Đan sư ở Thiên Đan Tư phía dưới vang như sấm, giống như đã đánh thắng một trận.

 
Còn tên Chưởng Lôi Tiên quan ở trên thì có vẻ mặt kinh ngạc.

 
Mặc dù mới là đạo lôi kiếp đầu tiên, nhưng dù sao cũng là lôi kiếp!
 
Sau khi đánh xuống, ngay cả một cọng tóc cũng không gãy, da đầu cũng không rách.

 
Điểm mấu chốt nhất chính là Khương Thành cũng chưa tế ra bí bảo hay pháp bảo gì, cũng không có mặc hộ giáp.

 
Nói cách khác, hắn không có bất cứ thứ gì để phòng ngự.

 
Điều này có hơi quá lố rồi đúng không?
 
“Chết tiệt, hắn lại có thể chịu đựng được?”
 
Tên Chưởng Lôi Tiên quan kia cảm thấy chuyên ngành của mình đã bị khiêu khích.

 
“Tiếp tục!”
 
“Mau mau mau!”
 
Hai tên Lôi Tiên quan trợ giúp dẫn theo kia, đương nhiên không chút do dự, lại thúc giục lôi kiếp một lần nữa.

 
Đùng!
 
Đạo lôi kiếp thứ hai tiếp tục đánh xuống.

 
Mọi người bên dưới Thiên Đan Tư lại ồ lên.

 
“Sao có thể đánh đạo thứ hai nhanh như vậy?”
 
“Không phải nên chờ thời gian một nén nhang sao?”
 
“Thời gian mới chỉ có một câu nói mà!”
 
Lôi kiếp bình thường, đúng là giữa hai đạo sẽ có một khoảng thời gian, xem như là thời cơ tạm nghỉ mà Thiên Đạo ban cho người độ kiếp.

 
Mà bây giờ ba người ở trên đều một lòng muốn mạng của Khương chưởng môn, sao có thể cho cơ hội này được.

 
Ầm!
 
Đạo lôi kiếp thứ hai đánh chính xác vào đỉnh đầu Khương Thành.


 
Lôi quang vô tận lại bao phủ hắn một lần nữa.

 
Quy luật của lôi kiếp, đương nhiên là đạo này mạnh hơn đạo kia, uy lực của đạo thứ hai này ước chừng mạnh hơn đạo thứ nhất gấp đôi.

 
Nhưng mà với Khương Thành, thì chỉ là việc cỏn con.

 
Lông tóc của hắn vẫn y nguyên không hề bị tổn thương.

 
Cũng không đợi tên Chưởng Lôi Tiên quan kia hạ lệnh, trên bầu trời lập tức giáng xuống đạo lôi kiếp thứ ba!
 
Ầm!
 
Trên người Khương Thành đạo chớp càng nổ mãnh liệt hơn.

 
Thành ca không trốn không tránh, dù sao cũng không tránh được.

 
Thậm chí hai tay của hắn còn đưa ra sau, nhìn lên bầu trời đằng xa một góc 45 độ, dáng vẻ suy nghĩ về đời người!
 
Còn các Đan sư vây xem lại hoan hô lần nữa.

 
“Ha ha ha, lợi hại!”
 
“Thông qua ba đạo, không sao rồi!”
 
“Không hổ là Thủ tọa của chúng ta, nhìn dáng vẻ thản nhiên đó, phóng khoáng biết bao!”
 
“Phải đó, ta đã nói từ trước rồi chút ít lôi kiếp này chẳng là gì ở trước mặt Thành ca cả.


 
Bọn họ phấn khởi như vậy là có nguyên nhân.

 
Lôi kiếp Thiên Tôn tổng cộng có 7 đạo, nếu như Thiên Đạo nắm trong tay lôi kiếp, vậy thì 7 đạo sẽ hoàn thành.

 
Mà nếu như Thần Lôi Tư nắm trong tay, bình thường chỉ đánh tượng trưng ba đạo là kết thúc rồi.

 
Xem như là thông qua lôi kiếp.

 
Cho nên theo cách nhìn của bọn họ, lôi kiếp lần này đã dừng ở đây.

 
Nhưng mà ba vị Tiên quan của Thần Lôi Tư ở trên trời lại không nghĩ như vậy.

 
Sao bọn họ có thể dừng lại được?
 

“Tiếp tục tiếp tục!”
 
“Đánh chết hắn!”
 
Đùng!
 
Đạo lôi kiếp thứ tư lớn mạnh hơn đang ầm ầm phủ xuống.

 
Trong nháy mắt Khương Thành lại bị bao phủ một lần nữa.

 
“Sao vẫn còn chứ?”
 
“Không! ”
 
“Thần Lôi Tư muốn làm gì vậy?”
 
“Điều này không hợp với phép tắc!”
 
“Đạo thứ tư thật sự sẽ chết người đấy!”
 
Ba đạo lôi kiếp trước đó, chỉ cần là tu luyện đến Thiên Tôn, đều có thể sống sót mà thông qua.

 
Chỉ có điều với một số người có căn cơ yếu kém có thể sẽ tương đối chật vật, thậm chí là bị thương.

 
Từ khi từ đạo thứ tư bắt đầu, vậy thì rất khó mà nói.

 
Nếu như trước kia khi một số Thiên Tôn của Thiên Đan Tư độ kiếp cũng có đạo thứ tư, thì số người còn sống đến bây giờ có lẽ là ít hơn một phần ba.

 
Dù sao tinh lực chủ yếu của Đan sư không nằm ở thực lực và sức chiến đấu.

 
Có điều, sự lo lắng của bọn họ rõ ràng là không cần thiết.

 
Khi đạo lôi kiếp thứ tư đi qua, Khương Thành đã không còn tư thế chắp hai tay phía sau nữa.

 
Bởi vì trên tay hắn có thêm một điếu thuốc.

 
Làn khói nhẹ lượn lờ, nhìn qua thì thấy vừa mới châm lên.

 
Ca đây nhả ra một vòng khói, còn từ từ nói một câu.

 
“Sức nóng của lôi kiếp cũng được, vừa đủ để ca đây châm điếu thuốc.


 
Hết cách, làm màu đã khắc sâu vào trong xương tuỷ của hắn.

 
Chỉ tiếc là người ở xung quanh cũng không biết thứ này là gì, không thể tiếp thu được phong cách của hắn.

 
Khi mọi người ở Thiên Đan Tư thở phào nhẹ nhõm, Chưởng Lôi Tiên quan ở trên không thì vô cùng kinh ngạc.

 
“Không ngờ lông tóc vẫn không bị tổn thương, điều này sao có thể được?”
 
Ngoài ra hai tên Tiên quan kia tinh mắt, lập tức chú ý tới điếu thuốc trong tay Thành ca.

 
“Thứ trên tay hắn là cái gì?”

 
“Mặc dù chỉ có chiều dài hai tấc, nhưng khói thuốc rất bay bổng, nhìn cực kì siêu phàm!”
 
“Nhìn có vẻ giống Tín Hương! ”
 
Chưởng Lôi Chí Tôn lập tức kết luận.

 
“Bí bảo! Nhất định là bí bảo phòng thủ hàng đầu!”
 
“Ta đã nói rồi, lông tóc của hắn sao có thể không bị thương khi mà không dùng đến bảo vật để phòng thân chứ.


 
“Hoá ra là bí bảo ẩn giấu!”
 
“Vậy đó là bí bảo gì? Thần bí đến thế?”
 
“Cho dù là bí bảo gì, tiếp tục nổ sấm!”
 
“Vâng!”
 
Ba người thở hổn hển lập tức đánh lôi kiếp xuống phía dưới.

 
Rất nhanh, đạo lôi kiếp thứ năm thứ sáu nhanh chóng nổ ầm ầm trên đỉnh đầu Thành ca.

 
Đối với những Đan sư ở xung quanh, lôi kiếp như vậy đủ khiến cho bọn họ kinh hồn bạt vía, sinh ra trực giác có thể chết bất cứ khi nào.

 
Nhưng đối với Khương Thành, đây chỉ là gãi ngứa.

 
Thậm chí khi lôi kiếp rơi xuống, hắn còn cố ý chia ra một ít tinh lực, làm một vòng bảo hộ nho nhỏ cho đầu ngón tay phải.

 
Để tránh cho lôi kiếp bắn điếu thuốc tan thành tro bụi.

 
Lôi quang ở khắp bầu trời như biển, hắn đứng tại chỗ một cách nhàn nhã, lười di chuyển bước chân.

 
Yên Dĩ ở bên cạnh cũng có chút ngạc nhiên.

 
Người khác nhìn không ra, nàng vẫn có thể nhìn ra được.

 
Trên tay Khương Thành căn bản không phải là bí bảo gì, chỉ là phàm vật vẩn đục không hề có giá trị thôi.

 
Lúc trước khi mà hắn và Tam Nhãn Hổ phả khói, Yên Dĩ ở một bên đã nhìn thấy.

 
“Lôi kiếp của Thiên Tôn căn bản không có hiệu quả với hắn.


 
“Hy vọng Thần Lôi Tư có thể lấy ra được một chút bản lĩnh thật sự.


 
Trong sự âm thầm kỳ vọng của nàng, đạo lôi kiếp cuối cùng cũng nổ xuống.

 
Uy lực được xem như là giới hạn cao nhất bên trong Thiên Tôn lôi kiếp, nhưng nổ trên người Thành ca, lông tóc vẫn không bị tổn thương như cũ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui