Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Khương Thành vẫn chưa kịp làm gì thì đột nhiên có ngươi hét lên.

 
“Ta tin tưởng Khương chưởng môn thực sự là Đế đan sư bát phẩm.


 
Trong đám người chỉ một người duy nhất chắc như định đóng cột nghĩ như vậy chỉ có Lưu Duyên Thiên Tôn.

 
Hắn tin Khương Thành là người toàn năng.

 
Khương Thành vui vẻ vỗ vỗ bả vai hắn.

 
“Ngươi vẫn còn tai thính mắt tinh!”
 
Những người ở bên cạnh không có gì để nói, cảm thấy ca này thấy câu nào hay thì nghe câu câu đó.

 
“Đúng vậy, người có vấn đề không hiểu nào về luyện đan gì hỏi không?”
 
Bây giờ Khương Thành nhìn Lưu Duyên thuận mắt lạ thường, dù sao đây cũng là người trung thành tâng bốc hắn duy nhất trong trường.

 
Cho nên, từ trước đến nay hắn rất lười chỉ điểm người khác, cũng hiếm khi một lần phát lòng hảo tâm.

 
Nghe hắn nói như vậy, đám người Thái Hành và Quế Linh cũng nhìn không nỗi nữa.

 
Đại lão, ngươi gian lận để qua cửa ải thì ngươi cứ qua cửa đi.

 
Bọn ta đều giả vờ như không biết gì.

 
Ngươi cứ lấy cái trình độ nửa vời chẳng gọi là luyện đan ra chói lóa, bảo bọn ta tiếp theo phải làm sao giữ lại tôn nghiêm?
 
Lưu Duyên lại hết sức vui mừng.

 
Vội vàng cung kính xin chỉ bảo: “Khi ta tinh luyện Bích Sương Nhân Uân đan thất phẩm, mỗi lần sắp luyện thành đan, thì đan trận đều sẽ trở nên không ổn định, tỷ lệ thất bại rất cao! ”
 
Nghe được câu hỏi này, mọi người đều không nói nên lời.

 
“Lưu Nguyên ngươi đang hỏi cái gì vậy?”
 

Thái Hành Đạo Tôn có vẻ không hài lòng nói: “bản thân Bích Sương Nhân Uân đan rất khó tinh luyện, tỷ lệ luyện thành đan đó rất thấp cũng là lẽ thường, đây là quy luật đã được công nhận rộng rãi, làm sao có thể có phương pháp giải quyết được?”
 
“Đúng vậy!”
 
Quế Linh Chí Tôn cũng trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi hỏi Khương chưởng môn một vấn đề không có lời giải, đây không phải là ngươi đang khiến lão nhân gia khó xử sao! ”
 
Hắn còn chưa nói hết lời, Khương Thành đã trực tiếp ngắt lời.

 
“Cái này đơn giản mà!”
 
Hắn mỉm cười: “Đan trận không ổn định, là bởi vì nảy sinh sự xung đột giữa Như Ý Vọng Sa, Mộc Cân Thạch Thất Thánh và thiên cơ diệm trúc! ”
 
“Hả?”
 
Đám người Thái Hành và Quế Linh cùng nhau ngạc nhiên.

 
Hắn còn thực sự có thể tùy tiện gọi tên bảy tám vật liệu chủ yếu của Bích Sương ảo đan?
 
Xem ra hắn thực sự có hiểu biết sâu rộng về việc luyện đan.

 
Mà Yên Dĩ ở bên cạnh, còn là một vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

 
Vốn nàng không tin là Khương Thành biết luyện đan.

 
Những chỉ dựa vào những câu nói này, người này hoàn toàn không phải là không thạo Đan Đạo.

 
Lưu Nguyên vẫn chưa kịp nói gì, Thái Hành liền nhịn không được mà cau mày.

 
“Theo ta được biết, bản thân Như Ý Vọng Sa tính hỏa, hoàn toàn có thể kết hợp hoàn hảo với hầu hết các vật liệu, sao có thể xảy ra xung đột chứ?”
 
“Đó là ngươi chỉ biết một mà không biết hai, sau khi Mộc Cân Thạch Thất Thánh, Thiên Cơ Diệm Trúc và một số vật liệu khác kết hợp lại với nhau, sẽ nảy sinh ra biến dị, mà Như Ý Vọng Sa sẽ có xung đột với một số sản phẩm biến dị! ”
 
Khương Thành nói đĩnh đạc cả mấy phút.

 
Chỉ trong vài phút này, hắn đã dẫn chứng phong phú đặc tính của mười mấy loại vật liệu và quá trình biến hóa, hắn hoàn toàn đã hạ bút thành văn.

 
Lúc thì bừng tỉnh, lúc thì mù tịt.

 
Bừng tỉnh là bởi vì bọn họ có nhận thức tuyệt vời.

 

Mù tịt là bởi vì có rất nhiều thứ, bọn họ thân là những người luyện đan nhiều năm như vậy đều chưa từng nghĩ tới, huống chi là làm được.

 
Mà sau cùng, vẻ mặt của hàng trăm Đế đan sư đã hoàn toàn trở nên chấn động ngay tại chỗ.

 
Thái Hành Đạo Tôn cũng không cho rằng Khương Thành gian lận như trước đây nữa.

 
Mặc dù hắn là Đế đan sư bát phẩm, mà Bích Sương Nhân Uân đan này là thất phẩm, nhưng Khương Thành nói vài ba câu, liền đã nói ra rất nhiều kiến thức huyền bí mà hắn chưa bao giờ nghe đến.

 
Cho đến khi Khương Thành dừng lại, khi những người khác ở đây như có phần nào suy nghĩ, hắn mới kính cẩn thỉnh giáo.

 
“Vậy ngươi có phương pháp giải quyết vấn đề này không?”
 
“Đương nhiên là có.


 
Vẻ mặt Khương Thành cười tươi một cách ung dung.

 
“Chỉ cần mở thời gian Đan trận thứ ba trước thời hạn nửa khắc đồng hồ, hoãn thời gian đóng của Đan trận thứ tám năm ngày là được rồi!”
 
Thái Hành Đạo Tôn lại lần nữa ngẩn người.

 
Hắn vốn cho rằng phương thức giải quyết, nhất định là thêm vào vật liệu phụ trợ đặc biệt gì, trung hòa một chút dược tính gì.

 
Kết quả chỉ cần phải thay đổi một chút thời gian bắt đầu của hai Đan trận?
 
“Như vậy cũng được sao? Cũng không cần thêm vào cái gì?”
 
“Thêm cái gì?”
 
Khương Thành thản nhiên nói: “Vật liệu không cần tiền mua sao? Hơn nữa thêm bừa bãi những thứ thừa thải, sẽ nảy sinh càng nhiều những biến hóa không cần thiết, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến chất lượng của thành đan cuối cùng.


 
“Mà việc chỉnh sửa thời gian mở đóng của hai Đan trận, đã đủ để thay đổi rất nhiều sự việc.


 
Vẻ mặt của nhiều Đan Sư đã lại lần nữa trở nên mù tịt, trình độ của bọn họ không đủ cao, căn bản không biết những thứ đó sẽ đem lại biến hóa gì.

 

Mà đám người Thái Hành Đạo Tôn, Lưu Duyên và Thanh Hoán lại lập tức chìm vào suy nghĩ tìm tòi.

 
Trong đầu bọn họ không ngừng suy diễn những thay đổi đó sẽ mang lại điều gì.

 
Sau khi đủ nửa khắc đồng hồ, Thái Hành đột nhiên vỗ đùi.

 
“Tuyệt diệu! Tuyệt diệu!”
 
“Ta hiểu rồi, ta thực sự hiểu rồi!”
 
Lúc này, hắn cứ như là học sinh đang nghe thầy giáo giảng bài, cuối cùng tựa như đã nghe hiểu đề khó.

 
Đó gọi là một sự thích thú.

 
Ánh mắt của hắn nhìn Khương chưởng môn đã trở nên nóng như lửa không gì sánh bằng, hừng hực đến mức sùng bái.

 
Mà ngay sau đó, đám người Lưu Duyên, Thanh Hoán và Quế Linh Đế đan sư thất phẩm cũng bỗng nhiên tỉnh ngộ.

 
“Lợi hại, quá lợi hại rồi!”
 
“Hai sự thay đổi nhỏ này, thực sự là cây bút của thần!”
 
“Lúc trước tại sao ta không nghĩa đến vẫn còn có thể như vậy?”
 
Phản ứng của bọn họ đã khiến những Đế đan sư ngũ phẩm lục phẩm trở xuống của Cổ Đan Lưu vô cùng kinh ngạc.

 
Mặc dù là nghe không hiểu được, nhưng phản ứng của các tổ sư và tiền bối cũng đủ để giải thích toàn bộ.

 
Hắn, hắn vậy mà có thể chỉ điểm Thái Hành Đạo Tôn?
 
Trời ơi!
 
Điều này dường như là so với việc thông qua chứng nhận căn nguyên còn kỳ diệu hơn thì phải?
 
Cuối cùng bọn họ đã tin Khương Thành là có thực học rồi.

 
Mà lúc này Thái Hành Đạo Tôn đã vui mừng khôn xiết.

 
“Thậm chí ta còn có ảo tưởng mở ra cánh cổng hoàn toàn mới, còn có vài đề khó khác dường như cũng có thể dùng loại phương thức này để giải quyết, phải không?”
 
Mà đám người Lưu Duyên và Quế Linh cũng giống như là tìm được tri âm, phụ họa không ngớt lời.

 
“Đúng đúng đúng, chắc chắn cũng có thể.


 
“Chỉ là chúng ta bắt buộc phải trải qua vô số trải nghiệm và thất bại, phải tiến hành thay đổi ở chỗ nào mới có thể từ từ tìm kiếm được thành quả, mà Khương chưởng môn! ”

 
Mọi người cùng nhau nhìn Thành Ca.

 
Ánh mắt nóng bỏng đó giống như nhìn thấy bảo vật quý nhất trên thế gian.

 
Đúng vậy, vốn không cần từ từ tìm tòi, chỉ cần trực tiếp hỏi Khương chưởng môn chẳng phải là được rồi sao?
 
Thành Ca thật sự có thể giải quyết gần như tất cả vấn đề khó hiểu khi luyện đan của bọn họ.

 
Cũng có đủ tư cách giảng dạy Thái Hành Đạo Tôn.

 
Bởi vì hắn có tất cả kiến thức về luyện đan cấp Đế đan bát phẩm trở xuống, chỉ cần tồn trại trên thế gian này, đều không thể thoát khỏi đầu của hắn.

 
“Khương chưởng môn, he he he! ”
 
Đám người Thái Hành và Lưu Duyên xoa xoa tay, nịnh bợ cười he he…
 
Từng vẻ mặt già nua đều cười như hoa cúc.

 
“Các ngươi muốn làm cái gì?” Thành Ca cảnh giác, ca đây không chơi gay nhá.

 
Lưu Duyên liếm mặt, đến gần bên đó.

 
“Bọn ta có một yêu cầu không chín muồi lắm.


 
“Lại không chín muồi, vậy thì không cần nói nữa.

” Thành Ca trực tiếp quay người, chuẩn bị rời đi.

 
Vốn hắn dự định luyện một lò Đế đan bát phẩm ngay tại đây.

 
Nhưng bây giờ cảm thấy mục đích làm màu của bản thân đã đạt được rồi, những người này đã phục rồi.

 
Vậy thì không cần phải hao phí nhiều sức lực nữa.

 
“Đừng đừng đừng mà!”
 
Đám người Thái Hành toàn bộ đều sốt ruột.

 
“Ngươi cứ lên sân khấu mở đàn, nói về đan đạo cho mọi người đi chứ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui