Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Đã muộn rồi sao?
 
Đây là ý gì chứ?
 
Các tiên nữ đã có một dự cảm không lành.

 
“Lẽ nào ngươi và Vân Lãng Cực Thánh kia đã từng tranh chấp với nhau sao?”
 
“Không thể đắc tội với hắn được đâu!”
 
“Bị hắn ghi hận thì hậu quả rất nghiêm trọng đó.


 
“Lại chẳng phải! ”
 
Thành Ca xua xua tay, các tiên nữ nghe hắn phủ nhận thì thở phào nhẹ nhõm.

 
Không đắc tội thì tốt.

 
Sau đó họ nghe được nốt câu nói đằng sau của Khương chưởng môn.

 
“Cái tên Vân Lãng Lưu Vũ thú đó đã bị ta giết rồi.


 
Vì để chứng minh, hắn còn móc móc ở trong cái nhẫn ra một viên Yêu đan hình tròn phát ra ánh sáng màu xanh lục.

 
“Hiện tại chỉ còn lại món đồ này, dù hắn có muốn ghi hận ta thì cũng không có cơ hội.


 
Các tiên nữ nhìn thấy viên Yêu đan đó lập tức đờ cả người ra.

 
Sau một lúc, thật sự là bùng nổ.

 
“Ngươi ngươi ngươi, ngươi vậy mà lại giết chết hắn?”
 
“Ừ hứ.


 
Thành Ca kiêu căng nhếch nhếch lông mày.


“Một chiêu giết chết trong một giây.


 
Đến Yêu đan cũng đã được đưa ra rồi, đơn giản mà nói thì không cần hỏi gì nữa.


 
“Trời ơi, Vân Lãng Cực Thánh chết rồi!”
 
“Đây đây đây, đây thực sự là quá phi thường rồi.



“Trời ạ, chết thật rồi! ”
 
Miệng thì nói chết rồi, nhưng trong mắt của tiên nữ lại hiện lên sự ngây ngất và phấn khích.

 
Dễ nhận thấy được, con Vân Lãng Lưu Vũ thú này đã để lại cho họ rất nhiều hồi ức xấu.

 
Nghe thấy rằng hắn đã chết trong lòng lại âm thầm vui sướng.

 
Nhưng đồng thời cũng rất sốt ruột.

 
Bạch Nguyên cũng đã mất đi sự bình tĩnh.


“Lần này thực sự chết rồi, ngươi sao có thể giết nó được chứ, không thể giết nó được đâu!”
 
“Tại sao chứ?”
  
Thật ra là Thành Ca đang cố ý hỏi vậy dù đã biết được đáp án.

 
Hắn đang nghĩ đến chẳng qua cũng chỉ là một Tiên quan gì đó mà không được phép giết mà thôi.

 
Có điều việc này cũng không phải lần đầu hắn làm.

 
Lúc đó ở khu vực vứt bỏ, hắn cũng đã từng giết một tên Tiên quan rồi.

 
“Vân Lãng Cực Thánh không phải là Tiên quan! ”
 
So với Bạch Nguyên, Nguyệt Chỉ và những nữ nhân khác đang lo lắng hoảng loạn, thì Nam Chước vẫn bình thản như vậy.

 
Bình tĩnh lùi về sau mười mấy bước chân, giữ chút khoảng cách với Khương Thành.


Điệu bộ này khiến cho Thành Ca có chút đau buồn.

 
Em gái đừng có chân thật như vậy chứ, dù cho ca đây có thực sự gặp phải rắc rối gì thì cũng vẫn cầm cự được.

 
Ngươi cũng không cần phải vạch rõ ranh giới với ta nhanh như vậy chứ?
 
“Nếu hắn đến Tiên quan cũng không phải, mà thực lực cũng chỉ là Tôn giả mà thôi, các ngươi sợ gì chứ?”

 
Nguyệt Chỉ, người vẫn luôn ngồi bên cạnh Thành Ca nhẹ nhàng nói: “Hắn là tọa kỵ của Thương Liễm Chí Tôn, bình thường được nuôi dưỡng ở Lạc Yên hồ, địa vị còn cao hơn những Tiên quan bát phẩm như bọn ta nữa.


 
Những tiên nữ khác cũng ríu rít hùa theo.

 
“Vì thế bình thường bọn ta mới không dám gây chuyện với hắn.


 
“Hắn ngược lại lúc nào cũng phải bắt nạt bọn ta! ”
 
“Ngươi hôm nay giết chết hắn, Thương Liễm Chí Tôn nhất định sẽ nổi trận lôi đình với ngươi đó!”
 
Khương chưởng môn còn tưởng sẽ có chuyện gì to tát lắm.

 
Náo loạn nửa ngày thì ra cũng chỉ là một Chí Tôn thôi sao.

 
Chưa kể đến thú cưỡi, kể cả là là hắn thì sao chứ?

“Không sao không sao, chỉ là một Chí Tôn hèn mọn thôi, các ngươi yên tâm đi!”
  
“Thương Liễm Chí Tôn là Tiên quan ngũ phẩm đấy!”

“Hơn nữa còn là một thành viên quan trọng của Thần Lôi Tư, chấp chưởng Lôi Kiếp đấy!”
  
“Ngươi mới là Tiên quan thất phẩm, lần này thì gặp rắc rối thật rồi! ”
 
Những tiên này cũng thực sự coi hắn như người của mình, mọi người đều lộ rõ vẻ lo lắng và thương cảm.


Thành Ca đã là một Ẩn Hoàng cao quý thì hoàn toàn không coi chuyện này ra gì.

 
Hắn quan tâm đến một chuyện khác.


“Chấp chưởng Lôi kiếp?”

“Đến giờ này rồi mà vẫn còn Lôi kiếp sao?”
 
Đời này hắn cũng đã trải qua một lần Lôi kiếp rồi, đó còn là lúc từ Hạ Giới phi thăng lên Thiên Giới, gặp phải Thành Tiên Lôi kiếp.


Sau đó dù thực lực của hắn có tăng như thế nào, đến Tiên Vương, Chuẩn Đế, Đế cảnh nhất trọng nhị trọng, cũng chưa từng nghe qua chuyện của Lôi kiếp.

  
“Có chứ, đột phá từ Đế cảnh cửu trọng đến Thiên Tôn, sẽ phải trả qua một lần Lôi kiếp!”
 
Còn có chuyện như thế này sao?


Khương chưởng môn có chút mơ hồ, hắn trước đây chưa bao giờ nghe Băng Cực Thiên Tôn và mọi người nhắc đến?

“Thiên Tôn còn phải trải qua kiếp đó? Thật sự là hiếm có đó!”

Các vị tiên nữ kinh ngạc nhìn hắn, đến cả Yên Dĩ cũng không ngoại lệ.


Như thể câu nói này của hắn rất nghiệp dư vậy.


“Không chỉ trở thành một Thiên Tôn, một Chí Tôn, Đạo Tôn cũng đều phải chịu kiếp đó, lẽ nào ngươi không biết sao?”
  
Các vị tiên nữ có chút nghi ngờ rằng hắn có phải đang cố ý giả vờ ngốc nghếch không.


Đây không phải là kiến thức mà người trên Nguyên Tiên Giới đều phải biết sao?

“Vì sao phải chịu kiếp đó chứ?”
  
“Đây là quy định của Thiên Thiên Đạo mà, là chuyện đương nhiên thôi.



Đây!
 
Khương Thành ngược lại lại hiểu ra gì đó.

 
Lúc trước trên Tiên Giới cũng chưa có người có thể thăng cấp lên Thiên Tôn.

 
Còn tất cả các chân giới có Thiên Tôn lại không có Thiên Đạo.


Vì thế trước đây bản thân hắn cũng chưa từng trải qua việc này.


Nguyên Tiên Giới đến nay đã hoàn thiện như thế này, dưới tình huống cao thủ nhiều như mây như thế này, Lôi kiếp xuất hiện cũng không kì lạ.


Chỉ là!

“Đó là Lôi kiếp mà Thiên Đạo giáng xuống mà, liên quan gì đến Thiên Cung chứ, còn thành lập ra cái gì mà Thần Lôi Tư chứ.


  
“Lẽ nào Lôi kiếp đó còn chịu sự khống chế của bọn họ không bằng?”
 
Bạch Nguyên gật đầu một cách nghiêm túc.

 
“Lôi kiếp của Tà Tiên giới và Phong Tuyệt Chi Địa là do Thiên Đạo tự mình giáng xuống, vô cùng nguy hiểm.



“Còn Lôi kiếp của Thiên Cung bên chúng ta thì đều do Thần Lôi Tư khống chế.


 
“Thập Thiên Đế chung tay điều khiển Thiên Đạo, tất nhiên cũng có tư cách thay trời hành đạo, Thần Lôi Tư có được bí bảo Khu Lôi mà Thiên Đế ban tặng, cũng có thể thay trời chấp chưởng Lôi!”

Yên Dĩ vẫn luôn im lặng đột nhiên ủ rũ nói: “Thiên cung những năm gần đây chiếm được rất nhiều lợi ích.



“Lôi kiếp Thiên Đạo thực sự rất đáng sợ, Tà Tiên bọn ta có rất nhiều tinh anh đều đã thăng cấp thất bại.




“Còn Thiên Cung bên này, toàn giảm nhẹ Lôi kiếp để cho Thiên Tôn bọn họ dễ dàng qua cửa, nói đơn giản là gian lận, thật sự là vô liêm sỉ quá đi!”

Nhìn nàng có vẻ như rất tức giận bất bình.


Dù gì thì cũng là vừa vượt kiếp bình thường, vừa không ngừng giơ cao đánh khẽ.


Theo thời gian, ưu thế về số lượng các Thiên Tôn trên Thiên Cung sẽ càng ngày càng lớn.

  
Nhưng nghe đến những câu nói này, các tiên nữ đều ngơ ngác.


Lang nữ này vậy mà lại là Tà Tiên sao?

Vậy nàng ta sao có thể gia nhập vào Thiên Cung chứ?
 
Nhưng khi nghe họ giải thích thì Khương chưởng môn coi như là được mở rộng tầm mắt.

 
Hắn cũng coi như là hiểu ra, vì sao Thần Lôi Tư lại quan trọng đến vậy rồi.

 
Nghĩ kĩ cũng đúng, nếu ngươi không nghe lời thì người ta hoàn toàn có thể cố ý làm cho Lôi kiếp của ngươi trở nên hung dữ và mạnh hơn.

 
Nếu không thể thăng cấp thành công thì chỉ có đường chết không thấy xác.

 
Còn nếu ngươi luôn duy trì một mối quan hệ tốt với bọn họ thì Lôi kiếp sẽ nhẹ nhàng hơn một chút, chỉ cần trải qua một quá trình nhẹ nhàng là có thể dễ dàng qua cửa, tuyệt nhỉ?
 
Cũng khó trách những tiên nữ này trước đây đến thú cưỡi của người ta cũng không dám đắc tội.

 
“Vậy Lôi kiếp rất lợi hại sao?”
 
Dù Bạch Nguyên đã là Thiên Tôn nhưng trong lòng vẫn có chút sợ hãi: “Đương nhiên là lợi hại rồi, Lôi kiếp Thiên Đạo bình thường, có một nửa Tôn giả đã gục ngã trong cơ hội tăng cấp rồi!”
 
Nghiêm trọng đến thế sao?
 
Đúng đó, đối với Tiên quan của Thiên Cung, Thần Lôi Tư bình thường đều sẽ có thể thả lỏng hơn tí.

Nhưng nếu đắc tội với họ thì chưa thể nói được.


 
“Chết dưới Lôi kiếp thì được coi là thực lực không đủ, dù gì thì Chấp Luật Tư cũng sẽ không nói gì.


 
Bọn họ nhìn vào ánh mắt của Thành Ca như sắp giết người khác vậy.

 
Hiển nhiên trong mắt họ, Khương chưởng môn đây là muốn dỡ bỏ con đường này rồi.

  
Hơn nữa những chuyện lớn mà Khương chưởng môn từng làm thì quá nhiều rồi, làm gì thèm quan tâm đến mấy chuyện cỏn con này.


“Không cần lo lắng đâu, ta có thể làm mọi thứ ổn định mà!”
  
“Được rồi được rồi, hãy bắt đầu bữa tiệc và chúc mừng cho Động phủ của ca được thành lập thôi nào!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận