Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Yên Dĩ đứng một bên tỏ vẻ mình đã sợ ngây người.

Nàng vừa nhìn thấy gì?
 
Vân Lãng Lưu Vũ Thú cứ thế bị giết như vậy?
 
Yên Dĩ chẳng thấy kì lạ về việc Khương Thành có thể giết đối phương trong tích tắc như vậy.

 
Đổi thành một Chí Tôn như nàng thì cũng có thể làm được một cách dễ dàng thôi, dù sao đối phương cũng không mạnh.

 
Nhưng vấn đề là! nơi này là Thiên Cung đấy.

 
Những ai có thể ở lại nơi này đều là Tiên quan chính thức đã đăng ký ghi danh cả rồi.

 
“Ngươi cứ như vậy giết hắn à?”
 
Nàng không kìm nổi biểu cảm thờ ơ trên mặt nữa, lập tức lên tiếng hỏi.

 
“Có vấn đề gì sao?”
 
Thành Ca không ngẩng đầu.

 
Đối phương khiêu khích gây chuyện, hắn bèn giết ngược lại, rất bình thường ấy chứ.

 
Cũng chỉ giết một tên Đế Cảnh cửu trọng “cùi bắp” thôi mà.

 
Hắn cũng không biết chủ đề này có gì phải thảo luận nữa.

 
Rất nhanh, từng tòa cung điện vô cùng tráng lệ và tinh xảo đột ngột tự dưng từ dưới đất mọc lên.

 
Trong trường hợp này, kỹ năng tạo vật chết của hệ thống thực sự dùng rất tốt.

 
Nhưng Yên Dĩ đã không rảnh để thấy khiếp sợ bởi loại thủ đoạn này.

 
Nhìn bóng dáng bận rộn của Khương Thành, nàng cảm thấy hoang đường cực kỳ.

 
Người này vừa giết một Tiên quan mà vẫn tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra vậy.

 

Dù là một người nổi bật trong Tà Tiên Giới như nàng cũng biết hậu quả khi giết một Tiên quan của Thiên Cung.

 
“Ngươi giết một Tiên quan! ”
 
“Ca là Ẩn Hoàng đó, giết một tên nhỏ con thì sao chứ?”
 
Yên Dĩ bỗng phản ứng lại.

 
Bởi vì vụ đánh cược giữa Thiên Cung và Tà Tiên Giới, trong vòng trăm ngàn năm không thể xử tử Khương Thành được, nếu không sẽ trực tiếp bị phán thua.

 
Cho nên thật ra người này có một kim bài miễn tử.

 
Chẳng qua là, cái kim bài miễn tử này chỉ là tạm thời mà thôi.

 
Nàng cười khẽ, hỏi một cách mỉa mai: “Ta thật tò mò, ngươi không suy nghĩ cho tương lai à?”
 
Tiên nhân giống như họ, sống hơn mấy trăm mấy ngàn tỷ năm cũng hoàn toàn không là vấn đề.

 
Chỉ nghĩ đến sự thoải mái ở hiện tại, trăm ngàn năm sau thì sao đây?
 
“Tương lai cấp cao của Thiên Cung nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ.


 
“Ngươi đòi vị trí Ẩn Hoàng, uy hiếp mặc cả với họ, bắt nhiều Đạo Tôn dập đầu với ngươi, giờ lại giết Tiên quan nữa, dùng từ làm nhiều chuyện xấu cũng không đủ để hình dung! ”
 
Nàng nhìn có chút hả hê, nói: “Qua trăm ngàn năm sau, ngươi sẽ chết rất thảm.


 
Thành Ca cười cười: “Muội tử ngươi ra sức thật đấy, bây giờ đã bắt đầu cổ động ta làm phản Thiên Cung rồi hả?”
 
Bị hắn nói trúng tim đen, Yên Dĩ cũng không lúng túng, ngược lại còn cười khẩy một cái.

 
“Lời ta nói đều là sự thật.


 
“Cho dù như ngươi thực sự thắng ta, trăm ngàn năm sau ngươi cũng sẽ không có kết cục tốt.


 
“Nếu ta là ngươi, giờ ta sẽ nghĩ xem làm sao để thoát khỏi Thiên Cung.

Đó mới là lựa chọn sáng suốt.



 
Khương chưởng môn nhìn nàng một cái thật sâu, sau đó thở dài.

 
“Thôi đi, ca có tinh thần giữ chữ tín lắm đó, đã lấy vị trí Ẩn Hoàng rồi thì phải làm cho tốt.


 
“Chúng ta cứ chờ mà coi!”
 
Lúc hai người trò chuyện câu được câu không thì Tam Nhãn Hổ cũng bận rộn thông báo cho hàng xóm xung quanh.

 
Bởi vì ở gần đây đa số đều là nữ Tiên quan, cho nên thấp thoáng ở giữa các vùng núi là những đình đài lầu các được bố trí khá là khéo léo.

 
Lâm viên ở đây cũng được bố trí rực rỡ nhiều màu sắc, nhìn rất xinh đẹp.

 
Dù sao hắn cũng là Chí Tôn, vừa xuất hiện liền giống như ném một hòn đá lớn vào ao, làm kinh động một đoàn nữ Tiên quan.

 
“A, tiền bối!”
 
Những nữ Tiên quan này đa số chỉ là Đế Cảnh cửu trọng, còn có mười mấy người là Thiên Tôn.

 
Luận cảnh giới, các nàng kém xa Tam Nhãn Hổ.

 
Mà phẩm cấp của các nàng ở Thiên Cung cũng không cao, chỉ là Tiên quan bát phẩm cửu phẩm.

 
Đột nhiên thấy một tiền bối Chí Tôn tới, họ đều cho rằng hắn thấp nhất cũng là Tiên quan thất phẩm.

 
Đẳng cấp ở Thiên Cung sâm nghiêm nên những nữ Tiên quan này tất nhiên không dám bất kính.

 
“Chào tiền bối!”
 
“Vị tiền bối Hổ Yêu này lạ mặt thật đấy! ”
 
“Là tiền bối mới nhậm chức hả?”
 
“Chẳng lẽ tới để dò xét?”
 
“Tiền bối là Tiên quan của Tư nào thế?”
 

“Sao lại rảnh rỗi chạy tới nơi nhỏ bé này của chúng ta?”
 
Mặc dù Tam Nhãn Hổ biến thành hình người nhưng hắn không thèm che giấu yêu khí của mình chút nào.

Huống chi giữa những nữ Tiên quan này cũng có Yêu tộc và những tộc khác nữa.

 
Tam Nhãn Hổ vốn định nói ta là hàng xóm mới của các ngươi, mới dọn tới đây, mời các ngươi đi qua tham gia niềm vui thăng quan.

 
Nhưng khi nghe đám oanh oanh yến yến bên người suy đoán, hắn đảo mắt, cảm thấy chủ ý này rất được.

 
Vì vậy hắn ưỡn ngực, mặt đầy uy nghiêm nói: “Không sai, ta là Tiên quan ngũ phẩm của Phân Lại Tư, cố ý qua tới để kiểm tra các ngươi.


 
Vừa nghe vị này do bộ môn quan trọng “Phân Lại Tư” phái tới, hơn nữa còn là Tiên quan ngũ phẩm cao quý, những nữ Tiên quan ở đây càng hoảng sợ, càng cung kính hơn.

 
Rất nhanh, Tam Nhãn Hổ được đón xuống dưới.

 
Đương nhiên, hắn được nhiệt liệt hoan nghênh và tiếp đãi nồng nhiệt, có thể nói là đãi ngộ bậc đế vương.

 
Chỉ là, các nữ Tiên quan có thể lên trời đều không phải đứa ngốc.

 
Họ nhanh chóng phát hiện giữa ngôn từ của vị “Tiên quan ngũ phẩm” này có trăm ngàn lỗ hổng.

 
Một khắc sau, Tam Nhãn Hổ “vô ý” làm lộ ngọc phù tượng trưng cho thân phận của mình, cũng bại lộ sự thật rằng mình chỉ là một Tiên quan cửu phẩm.

 
Vì vậy, chư vị nữ Tiên quan bị lừa gạt đồng thời trở mặt.

 
Hai bên thế mà đánh nhau.

 
Tam Nhãn Hổ cũng không có kim bài miễn tử, cũng không dám tùy tiện giết người ở Thiên Cung này.

 
Huống hồ hắn vốn là bên đuối lý, nên cũng không ra chiêu giết người.

 
Bên này đại chiến với nhau, ở xa xa, kiến trúc sư Khương Thành vừa hoàn thành một dãy cung điện khổng lồ cũng nghe thấy chút động tĩnh.

 
“Chuyện gì xảy ra?”
 
Hắn vội vàng đưa Yên Dĩ bay đi.

 
Khi hai người chạy tới hiện trường, Tam Nhãn Hổ đã nhốt rất nhiều nữ Tiên quan lại.

 
Tuy không chết, nhưng từng người hoặc đứng hoặc nằm tại chỗ, không cách nào nhúc nhích được.

Bó tay rồi, dù sao Tam Nhãn Hổ cũng là Chí Tôn, thực lực mạnh hơn các nàng nhiều lắm.


Thành Ca rất là buồn bực, kêu ngươi tới mời người qua chúc mừng cho ca, thuận tiện kéo gần mối quan, sao ngươi lại đánh nhau với người ta luôn rồi?
 
Hắn vội vã vọt vào giữa sân, một chưởng bức lui Tam Nhãn Hổ.

 
“Tất cả dừng tay!”
 
“Chuyện gì thế này?”
 
Đám nữ Tiên quan kia đã lâm nguy từ lâu, sắp “bị diệt toàn quân” cả rồi.

 
Đang lúc tuyệt vọng, đột nhiên có người xông vào giữa sân, lại còn bức lui tên bịp bợm ghê tởm Hổ Yêu, nhất thời vui cực.

 
“Tiền bối đến đúng lúc lắm!”
 
“Tên Hổ Yêu này giả mạo Thượng cấp Tiên quan của Phân Lại Tư, quả là to gan lớn mật!”
 
“Không sai, hắn còn lừa bọn ta, giở trò muốn kiếm hời! ”
 
Chẳng qua ngay sau đó, các nàng nhìn ra Khương Thành vẻn vẹn chỉ có “cảnh giới thấp” là Đế Cảnh bát trọng trung kỳ.

 
Tâm trạng vốn vui sướng nháy mắt lạnh hơn nửa.

 
Vốn tưởng là một trợ thủ mạnh mẽ, ai dè còn không bằng bọn ta nữa?
 
Tam Nhãn Hổ cười hì hì, xòe tay với Thành Ca.

 
“Lúc đầu định chơi với thao tác cao cấp chút, không ngờ lại lật xe.


 
“Ây, lần này đúng là sai lầm của ta.


 
Các nữ tiên ở một bên hai mặt nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhíu mày, ánh mắt nhìn Khương Thành cũng hơi có ác cảm.

 
Thì ra tên mới tới này có quen biết với Hổ Yêu, là đồng bọn của hắn?
 
Trên mặt Tam Nhãn Hổ chẳng có chút sốt ruột hay xấu hổ nào, hắn còn đang đứng đấy tiếc nuối nữa.

 
“Vừa tới đã đánh mất tất cả thiện cảm rồi.


 
“Ca, xem ra ta không thể cùng các nàng! ”
 
Hắn còn chưa nói xong thì đã bị Thành Ca phẫn nộ cắt lời.

 
“Ai là ca của ngươi?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận