Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Thập Thiên Đế cứ cách một tỷ năm thay phiên một lần.

 
Mỗi lần thay phiên, đều giống như một Thiên Đế mới thượng vị lần nữa.

 
Cũng vì đó mà cứ cách một tỷ năm sẽ xuất hiện hiện tượng Thiên Đế dị tượng một lần.

 
“Sao lại như vậy?”
 
“Nay không phải Không Đế mới thượng vị ba trăm ba mươi triệu năm sao, còn lâu mới đến kỳ hạn mà!”
 
“Đúng vậy, sao đổi nhanh như vậy?”
 
“Chẳng lẽ xảy ra chuyện lớn gì rồi?”
 
Mấy người bên ngoài suy đoán qua quýt.

 
Nhãn cầu của mấy Đạo Tôn và Chí Tôn của Tiếp Dẫn Tư suýt chút lồi ra ngoài.

 
Dị tượng này!
 
Sao có thể được chứ?
 
Một Đế cảnh bát trọng nhiều nhất Tiên quan thất phẩm, bát phẩm, lần đầu làm Tiên quan lại có thể dẫn đến dị tượng?
 
Lại còn là dị tượng Tử Tiêu ngang với Thiên Đế!
 
Nói đùa gì vậy?
 
Nói thật, trong lòng năm vị Thần Quân trên sân cũng chẳng bình tĩnh.

 
Với cấp bậc của bọn họ cũng không dẫn đến dị tượng.

 
Đạo lý ở đâu?
 
Thấy biểu cảm kinh ngạc của bọn họ, Thành Ca mở hệ thống kiểm tra giá trị thanh danh.

 
Tốt quá tốt quá, tuy không có sùng bái và khâm phục, nhưng kinh ngạc không ít.

 
Một làn sóng như vậy, đã có ba trăm triệu điểm Tiên Nguyên rồi.

 
Quả nhiên vẫn nên làm màu ở sân khấu tầng cao nhất, mới có thể thu hoạch cực đại hóa!
 
Đây cũng là nguyên nhân hắn tình nguyện đến Thiên cung.

 
Sau khi dị tượng dài dằng dặc mênh mông kết thúc, sau phẩm cấp của Tiên trận xuất hiện hai từ: Ẩn Hoàng.

 

Mọi người đợi xem rốt cuộc là mấy phẩm đều ù hết cả đầu.

 
Có ý gì đây?
 
Lại có tình huống gì đây?
 
Đừng nói bọn họ, đến cả Tiên quan của Tiếp Dẫn Tư cũng nghẹn họng nhìn trân trối, không ai hiểu cái này có nghĩa là gì.

 
“Cái, cái này là gì?”
 
“Đây là Tiên quan mấy phẩm?”
 
Nhìn hai từ “Ẩn Hoàng” có vẻ không ổn lắm!
 
Thiên Cung là một nơi cấp bậc nghiêm ngặt, trật tự quy củ.

 
Danh hiệu không thể tùy ý đặt.

 
Tương tự như Thần Quân của Dực Vương và Thích Vương cao quý như vậy, cùng lắm cũng gọi là Quân, là Vương.

 
Mà sau phẩm cấp của Khương Thành lại là Hoàng!
 
Cả Thiên Cung, có thể ngang hàng với Hoàng thì chỉ có Thiên Đế.

 
Nhưng cái này cũng không hợp lẽ thường lắm nhỉ?
 
Không ai dám tin suy đoán hoang đường kia.

 
Bọn họ chỉ có thể nhìn mấy vị Thần Quân bằng ánh mắt thắc mắc.

 
Mà mấy vị Thần Quân đều im lặng, bây giờ bọn họ rất khó chịu, không muốn nói chuyện.

 
Thành Ca nhìn một cái, không hài lòng lắm.

 
Sao, ngày lành ta nở mày nở mặt, các ngươi lại không bằng lòng giúp đỡ à?
 
Giúp ta làm màu một chút thì sao chứ?
 
“Khụ!”
 
Hắn chắp hai tay sau lưng nhìn Dực Vương một cái.

 
“Tiểu Dực à, ngươi giải thích với bọn họ, Ẩn Hoàng là gì đi.


 
Dực Vương suýt chút chửi ầm lên tại chỗ.


 
Mẹ nó, ngươi đang gọi ai?
 
Đời này, ông đây chưa bị ai gọi là Tiểu Dực biết chưa hả?
 
Nhưng nghĩ đến tiểu tử này thích ở không kiếm chuyện, lỡ như sau này lại làm mấy trò bịp bợm tinh quái gì.

 
Với lại Ẩn Hoàng hắn sẽ được mọi người biết đến ngay thôi, cũng không cần thiết giấu giếm.

 
Cho nên chỉ có thể khó chịu nói: “Phẩm cấp của Ẩn Hoàng và Thiên Đế ngang nhau, ngự trị trên tất cả Tiên quan.


 
“Cái gì?”
 
Thu Vũ Tuyền là người đầu tiên kêu lên.

 
Khả năng chịu đựng của em gái này đã đủ mạnh rồi, đa số lúc gặp chuyện đều như kiểu trời sập cũng không sợ.

 
Nhưng bây giờ, đôi môi anh đào của nàng cũng không khép lại được.

 
“Các người nói cái gì?”
 
“Ngang bằng Thiên Đế ư?”
 
“Sao có thể được, chắc chắn không thể chứ nhỉ?”
 
Phẩm giai của Khương Thành ngang bằng với Thiên Đế, vậy chẳng phải nàng thua không còn manh giáp sao?
 
Nếu cá cược này thua, đời này nàng không thể trở mình được.

 
Biểu hiện của người khác còn cường điệu hơn nàng.

 
Kể cả Dao Lang Đạo Tôn, mấy vị Chí Tôn và Đạo Tôn đều ngồi bẹp xuống đất, ánh mắt chứa đầy vẻ hoang đường.

 
“Sao có thể được?”
 
Hắn mới Đế cảnh bát trọng, sao có thể ngang bằng Thiên Đế?”
 
“Hắn có năng lực và đức hạnh đâu?”
 
Vài người lẩm bẩm một mình, vài người đờ mặt ra.

 
Còn có người huơ tay gào thét chất vấn đầy điện.

 
“Dù chiến tích ở tiền tuyến của hắn nổi bật, lục phẩm cũng cao lắm rồi chứ?”

 
“Thực lực của hắn mới bao nhiêu đâu?”
 
“Thật sự là con riêng của Thiên Đế à?”
 
“Dù là con riêng của Thiên Đế, cũng không thể ngồi vị trí đó đâu nhỉ?”
 
“Đúng vậy, những Thiên Đế khác cũng không thể đồng ý được!”
 
“Ta không tin, chắc chắn có vấn đề! ”
 
Năm vị Thần Quân đang khó chịu trong lòng thấy bọn họ càng đoán càng tào lao, không thể không lên tiếng.

 
“Câm miệng hết đi!”
 
“Ai cho các người thảo luận xằng bậy về Thiên Đế? Muốn chết à?”
 
Tiếng gầm lạnh lùng của bọn họ làm mọi người bừng tỉnh.

 
Nhưng mấy Đạo Tôn, Chí Tôn ở hiện trường đã không thể nào bình tĩnh nổi rồi.

 
Thực tế thì, đừng nói là bọn họ, Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ cũng đang nghi ngờ cuộc sống này lắm rồi.

 
Bọn họ biết “cá cược động trời” kia, cũng biết bây giờ Khương Thành rất quan trọng đối với Thiên Cung.

 
Nhưng không ngờ Thiên Cung lại tình nguyện hạ vốn như vậy!
 
Trực tiếp cho vai kề vai với Thiên Đế luôn?
 
Vô lý quá nhỉ?
 
“Ẩn Hoàng này của hắn, là danh hiệu không thực tế!”
 
Thích Vương không thể không đứng dậy giải thích.

 
Nếu không truyền ra thì cả Thiên Cung sẽ nổ tung mất.

 
Lỡ như thế giới bên ngoài nghĩ Khương Thành trở thành vị Thiên Đế thứ mười một thật, tận hiến với hắn, nghe hiệu lệnh của hắn thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

 
“Danh hiệu không thực tế?”
 
“Cái này có ý gì?”
 
Mọi người nhao nhao, tỏ vẻ chưa hiểu.

 
Thích Vương kiên nhẫn phổ cập kiến thức: “Tức là chỉ có danh hiệu, bất kỳ ai cũng không thể điều khiển hắn, nhưng hắn cũng không quản lý được bất kỳ Tiên quan nào.


 
“Thì ra là như vậy! ”
 
Mọi người cũng giảm bớt nỗi bực dọc.

 
“Hù ta nhảy dựng, suýt nữa tưởng hắn trở thành cấp trên của bọn ta rồi chứ.


 
“Đúng vậy! Ta còn nghĩ hắn trở thành vị Thiên Đế thứ mười một cơ!”

 
“Thì ra chỉ là một danh hiệu không thực tế.


 
“Cái này giống như mấy chức trong quốc gia ở trần giới chỉ có tước vị không có quyền lực à?”
 
“Không sai khiến được bất kỳ Tiên quan nào, vậy thực tế chẳng bằng một Tiên quan bát phẩm.


 
“Chậc, nhưng như vậy! ”
 
Ngoài miệng cố ý biểu thị coi thường như vậy thôi, nhưng trong lòng bọn họ thật sự rất sốc.

 
Dù là danh hiệu không thực tế, vậy cũng phải chia danh hiệu không thực tế loại gì!
 
Trên danh nghĩa thì ngang hàng với Thiên Đế, phẩm cấp cao cực kỳ, thật sự từ nay về sau không ai dám trêu chọc hắn nữa rồi.

 
Vì sao phải cho tiểu tử này danh hiệu không thực như vậy?
 
Hắn đã làm gì, có thể xứng đáng lên vị trí không hợp lẽ thường như vậy?
 
Bọn họ nghĩ không hiểu.

 
Mà chắc chắn năm vị Thần Quân cũng sẽ không tiết lộ với bọn họ.

 
Thành Ca thì chẳng quan tâm có thực quyền hay không.

 
Hắn chỉ cần tên tuổi.

 
Sau khi tiếp nhận làn sóng bất ngờ, lúc này mới cười híp mắt nhìn Thu Vũ Tuyền đờ người ra.

 
“Hầy! ”
 
Hắn thở dài một hơi, nhẹ nhàng vỗ vai Thu đại mỹ nữ.

 
“Ngươi nói xem Ẩn Hoàng và Tiên quan ngũ phẩm, phẩm cấp của cái nào cao hơn?”
 
Đôi môi đỏ thẫm của Vũ Thu Tuyền mấp máy.

 
Nàng vẫn luôn điềm tĩnh như thường, hoàn toàn không nói lời nào.

 
Đương nhiên nàng không muốn thừa nhận mình thua.

 
Nhưng vừa nãy năm vị Thần Quân đều đã đích thân chứng thực, phẩm cấp của Ẩn Hoàng và Thiên Đế bằng nhau.

 
Bây giờ nói hắn không cao bằng Tiên quan ngũ phẩm mình nữa thì chính là mở mắt nói nhảm.

 
Nàng lặng im, nhưng Khương chưởng môn sẽ không im lặng.

 
Cách đây không lâu Thu Vũ Tuyền hăng hái biết bao, cường thế biết bao, hùng hổ dọa người làm sao mà!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận