Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Thành ca suy nghĩ một lát, không biết những lời này rốt cuộc là đang nói xấu mình hay là đang khen mình.

 
“Ha ha ha! ”
 
Hắn cố ý vẫy tay một cách kiêm tốn.

 
“Bình thường thôi, chỉ là một chút thao tác nhỏ, không có gì đáng nói.


 
“Bây giờ, ca có thể dạy ta làm sao để được như vậy không?”
 
“Cái này sao, đương nhiên là phải có một số kỹ thuật nhất định rồi.


 
“Nguyện nghe kỹ càng!”
 
“Đầu tiên chính là phải đánh cược, trước dùng đánh cược để áp khí thế của nàng xuống! ”
 
Khương chưởng môn không ngừng truyền thụ những kinh nghiệm không đáng nói đến này của mình.

 
Những ánh mắt giết người của những người xung quanh, hắn đều coi chúng thành một cơn gió thoảng qua.

 
Tam Nhãn Hổ không biết từ lúc nào đã móc ra một quyển vở nhỏ, nhanh chóng ghi lại những lời nói của hắn với vẻ vô cùng nghiêm túc mà trước nay chưa từng có, thỉnh thoảng lại gật đầu như thể nó đã ngộ ra được điều gì đó.

 
Nhưng chính vào lúc này, trên không bỗng nhiên sáng lên với hàng nghìn luồng ánh sáng rực rỡ chín màu!
 
Ánh sáng ấy bao phủ Gia Vương đạo trường, vô cùng tráng lệ.

 
Tuy rằng không có bất kỳ lực sát thương gì, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác kỳ lạ, huyền diệu và cao thượng.

 
“Tiên nhân tiếp đón của Thiên Cung tới!”
 
Chỉ thấy trên không trung, hàng chục thân ảnh toát ra khí tức mạnh mẽ đang chậm rãi ra khỏi những chiếc tiên xa màu vàng vô cùng hoa lệ.

 
Tiên âm lượn lờ bốn phía, Thụy thú Tường điểu không ngừng bay quanh tiên xe.

 
“Sự phô trương này! có hơi lớn!”
 
Khương chưởng môn không nhịn được mà xoa xoa đôi mắt.

 
Còn các Chí Tôn và Thiên Tôn khác thì đã hò hét liên tục.


 
“Trời ạ, một Đế Cảnh bát trọng sơ kỳ trở thành Tiên quan, vậy mà có thể để Thiên Cung phái ra hơn mười vị Tiên quan chính thức đến đây tiếp đón! ”
 
“Lúc trước, lão phu trở thành Tiên quan thì chỉ có một vị Tiên quan bát phẩm đến tiếp đón một chút mà thôi!”
 
“Đây là kiểu vinh hạnh đặc biệt gì?”
 
“Có thể đả thông bí cảnh Đăng Thiên, Thiên Cung đương nhiên sẽ cực kỳ coi trọng!”
 
“Đúng vậy, Đạo Tôn tương lai, ai có thể bỏ qua?”
 
“Trời ạ, Dao Lang Đạo Tôn!”
 
“Tiên quan tam phẩm!”
 
Rất nhiều Thiên Tôn và Tôn Giả ở phía dưới vội vàng khom lưng cúi đầu, hành lễ với người phụ nữ xinh đẹp mặc áo choàng màu xanh lam đang đi đầu.

 
“Tham kiến Dao Lang Đạo Tôn!”
 
“Tham kiến Đạo Tôn!”
 
Giờ khắc này, trong lòng bọn họ đều bị chấn động.

 
Hôm nay, Thu Vũ Tuyền trở thành Tiên quan, Thiên Cung vậy mà lại phái một vị Tiên quan tam phẩm Đạo Tôn đến đây tiếp đón.

 
Đãi ngộ này quả thực làm cho người ta khó có thể tin được.

 
Bọn họ hiểu thêm một điều, đó chính là Thu Vũ Tuyền và những người cùng có mặt ở đây đã không phải cùng một cấp bậc.

 
Không cần phải chờ đến tương lai, mà hiện tại nàng cũng đã bắt đầu áp đảo mọi người.

 
Tuy nhiên, lúc này, vị thiên chi kiêu nữ này lại chưa đứng dậy hành lễ.

 
Nàng vẫn tiếp tục ngồi xổm bên cạnh Thành ca, cố ý dùng sức đấm chân.

 
“Bây giờ, ta xem ngươi có thể làm được gì!”
 
Nàng chỉ nhìn thoáng qua vị Dao Lang Đạo Tôn kia một cái, rồi vô cùng vui sướng mà truyền âm nói với Khương Thành.

 
“Ta sẽ cho Đạo Tôn thấy ngươi ức hiếp ta như thế nào.


 
“Ai bắt ngươi chọc ta, lần này ngươi nhất định sẽ tiêu đời.



 
“Đạo Tôn sẽ không tha cho ngươi!”
 
Khương chưởng môn không nói nên lời.

 
Trong lòng tự nhủ hoá ra ngươi là người rất mưu mô.

 
Đúng như dự đoán của Thu Vũ Tuyền, vị Dao Lang Đạo Tôn kia quả nhiên nhìn về phía hai người.

 
“Có chuyện gì?”
 
Nàng không để ý đến những người khác, giọng nói vô cùng lạnh lùng, làm người sợ hãi.

 
Vài vị Tiên quan Chí Tôn ở phía sau nàng cũng nhíu mày.

 
“Người này là ai?”
 
“Chúng ta tới đây để tiếp đón Thu Vũ Tuyền, tại sao nàng lại lưu lạc đến như vậy?”
 
Bọn họ vừa nói xong thì ngay lập tức đã có người nhảy ra.

 
“Khởi bẩm Đạo Tôn, người này tên là Khương Thành!”
 
Người vừa nói chuyện chính là một tên thiên tài của Đế cấp đạo trường.

 
Hắn gấp không chờ nổi mà chỉ vào Thành ca, lớn tiếng nói: “Hắn cũng được coi là một tiên nhân Thượng Đình của Gia Vương đạo trường, trước kia có khả năng hắn đã quen biết với Thu Vũ Tuyền.


 
“Không biết hắn sử dụng thủ đoạn gì mà lại có thể bức bách Thu Vũ Tuyền làm thị nữ cho hắn!”
 
“Không chỉ thế, hắn còn cưỡng bách Vũ Tuyền tiên tử giao ra rất nhiều bảo vật!”
 
“Như vậy có khác gì ăn cướp đâu?”
 
Những thiên tài trẻ tuổi của những đạo trường khác cũng thi nhau nói.

 
Lúc trước có Tam Nhãn Hổ trấn áp nên bọn họ chỉ có thể nuốt hận vào trong lòng.

 
Hiện tại có Đạo Tôn làm chủ, bọn họ đương nhiên phải nắm lấy cơ hội này để lấy lòng muội tử.


 
“Ta vô cùng hoài nghi Vũ Tuyền tiên tử trước kia cũng đã bị hắn ức hiếp!”
 
“Hơn nữa người này còn cấu kết với Hổ yêu ở Đạo Tuyệt Chỉ Địa!”
 
“Người này chắc chắn đã dùng những thủ đoạn vô cùng xấu xa! ”
 
“Còn có những chuyện như thế?”
 
Vẻ mặt Dao Lang Đạo Tôn tái đi, ánh mắt như đao liếc nhìn Khương Thành.

 
“Ngươi thật to gan!”
 
“Nàng là người thông qua bí cảnh Đăng Thiên, ngươi cũng dám ức hiếp nàng?”
 
Ức hiếp?
 
Thành ca không thể không nói cho nàng biết sự thật.

 
“Lão đại mụ, ca đánh cược thắng nàng, nàng dám đánh cược thì phải chịu trách nhiệm, đúng không?”
 
“Ai cho ngươi tư cách ra mặt?”
 
“Thật không thể hiểu được!”
 
Đạo Tôn trong mắt những người khác là vô cùng cao thượng, nhưng ở trong mắt hắn thì cũng chỉ như vậy.

 
Đánh cược?
 
Dao Lang Đạo Tôn nhìn về phía Thu Vũ Tuyền, thấy nàng lặng lẽ quay mặt đi.

 
Nếu không phủ nhận, thì đó chính là xác nhận.

 
Vẻ mặt nàng hơi cứng lại, nhưng ngay sau đó lại hiện lên lửa giận.

 
“Ta không có tư cách ra mặt?”
 
Nàng không hề che giấu mà phóng thích ra uy áp Đạo Tôn, Thành ca ngay lập tức bị bao phủ.

 
Thậm chí ngay cả những người khác xung quanh đều thể hiện sự sợ hãi.

 
Giờ khắc này, bọn họ mới cảm nhận được bản thân mình nhỏ bé và bất lực đến mức nào.

 
Có thể bị nghiền chết bất cứ lúc nào.

 
“Thu Vũ Tuyền hiện giờ đã là Tiên quan, một tên tiên nhân Thượng Đình như ngươi không tư cách áp bức nàng!”
 
“Ta mệnh lệnh cho ngươi, giải trừ đánh cược, trả lại tất cả vật phẩm cho nàng, hơn nữa còn phải bồi thường gấp mười lần cho nàng!”
 
Dao lang Đạo Tôn không cảm xúc mà giơ phất trần trong tay lên.

 

Tuy trong mắt không có sát khí nhưng lại có uy nghiêm không thể làm trái của người thượng vị.

 
Thu Vũ Tuyền, người ở bên cạnh hắn từ nãy giờ không nói một tiếng, lại lần nữa vui sướng mà truyền âm cho hắn.

 
“Ha ha ha, xem ngươi làm sao bây giờ?”
 
“Không phải ta muốn đổi ý mà là nàng cưỡng bách ngươi giải trừ, như vậy không coi là ta bội ước.


 
“Mới Đế Cảnh bát trọng mà đã bị Đạo Tôn coi thành cái đinh trong mắt mà trấn áp, chậc chậc chậc! không hổ là ngươi!”
 
Ở chung với Thành ca nhiều lần như vậy, công lực tổn hại người khác của nàng cũng đã tăng không ít.

 
Nhưng mà, Khương Thành lại không lo lắng chút nào.

 
Hắn thậm chí còn có lòng dạ thanh thản mà truyền âm lại cho nàng.

 
“Ngươi nghĩ nàng có thể chống lưng cho ngươi?”
 
“Thế nào, không được sao?”
 
Trong lòng Thu Vũ Tuyền, nàng không tôn sùng Đạo Tôn như những người khác, trong xương cốt nàng cũng không coi cảnh giới Đạo Tôn này trở thành điểm cuối của chính mình.

 
Nhưng hiện tại Dao Lang Đạo Tôn đang ra mặt cho nàng nên đương nhiên nàng cũng sẽ vui lòng nhận phần tâm ý này.

 
“Ây! ”
 
Thành ca thất vọng mà lắc đầu.

 
“Mắt nhìn của ngươi thật không tốt, trông cậy vào một Đạo Tôn không tỉnh táo, nói cái gì mà bồi thường gấp mười lần, ta hoài nghi nàng có thể bị sốt đến mơ hồ! ”
 
“Ngươi cứ mạnh miệng đi, Đạo Tôn của Thiên cung sẽ nghiền áp ngươi như nghiền chết một con kiến!”
 
“Nàng không dám đụng ta, ngươi tin không?”
 
“Ta còn lâu mới tin ngươi!”
 
“Dám đánh cược sao?” Thành ca lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm quen thuộc.

 
Nghe được hai chữ đánh cược này, trong lòng Thu Vũ Tuyền thịch một tiếng.

 
Nàng không dám.

 
Ngã một lần thì phải khôn hơn một chút, huống hồ nàng đã bị ngã hai lần, nàng không nghĩ ngã ba lần trong cùng một cái hố.

 
 
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận