Đội ngũ huyền thoại mà mọi người tâm tâm niệm niệm nhiều ngày như vậy, hiện tại đang ở ngay trước mắt?
Chính là đội ngũ yếu nhất này, đội ngũ vừa mới bị mọi người khinh thường?
Trong lúc nhất thời, mọi người chỉ cảm thấy vô cùng hoang đường.
Đám người Lại Bình, Biện Tu, Mạnh Thi, Chung Mạn ngẩng đầu ưỡn ngực, nhận sự chú ý của mọi người.
Mặc dù, trên thực tế chiến đấu, đều là mình Thành Ca cân tất, chẳng có việc gì cho mấy người bọn họ, trong toàn bộ hành trình, bọn họ chưa một lần rút kiếm!
Nhưng với tư cách là thành viên của Đệ Nhất Soái đội, cho dù bọn không làm gì cả, bọn họ cũng cứ là “nhân vật huyền thoại.
”
Tương lai đã định trước sẽ được vô số Tiên nhân ca tụng.
Trở thành huyền thoại ở tiền tuyến của chiến khu.
Hơn nữa, bọn họ thu chiến lợi phẩm và nịnh hót, cũng coi như là đã xuất lực rồi.
Ít nhất bản thân Khương đội trưởng vẫn rất hài lòng về mấy đồng đội này.
Đón ánh mắt hoặc khiếp sợ, hoặc khó tin, hoặc ghen tị kia của mọi người, mấy người bọn họ kích động tới mức cảm xúc dâng trào, hốc mắt đều đỏ lên.
Dĩ vãng, khi bọn họ đối mặt với những Đế Cảnh bát trọng, cửu trọng này, ngay cả tư cách liếc mắt nhìn một cái, bọn họ cũng không có.
Càng miễn bàn Tôn Giả, Thiên Tôn, Chí Tôn.
Mà hiện tại, tất cả những điều này, đều là Khương Thành mang tới cho bọn họ.
Khương Thành đã cho bọn họ một hành trình đầy mơ mộng, khiến bọn họ ghi nhớ suốt đời.
Thêm vào đó, 10% điểm Thiên Đạo cũng nhanh chóng được quyết toán.
176455 điểm, mỗi người bọn họ đều được chia 35291 điểm!
Chỉ riêng phần thưởng này, đã vượt tổng số chín mươi chín phần trăm đội ngũ các đội đang có mặt ở đây.
Cũng vượt qua thu hoạch cá nhân của đội trưởng Ly Nhung đội, người đang xếp thứ ba!
Riêng bản thân Thành Ca, kiếm được 1799841 điểm Thiên Đạo.
Hắn lúc này, đã được đã xếp hạng 282 trên bảng xếp hạng của Thiên Đạo, mà bảng xếp hạng của Thiên Đạo chính là sân khấu của Đạo Tôn.
Chỉ là bản thân hắn vẫn chưa biết mà thôi.
“Đội trưởng!”
“Khương đội trưởng, ta, bọn ta! ”
Mấy người bọn họ nhìn Thành Ca với đôi mắt đẫm lệ, trong lòng vô cùng cảm kích.
Công bằng mà nói, tìm một đội trưởng như vậy ở đâu?
Toàn bộ hành trình, chưa từng ghét bỏ thực lực yếu kém của bọn họ, cũng chưa từng quát mắng bọn họ, càng không dùng bọn họ làm vật hi sinh, mà luôn bảo vệ bọn họ thật tốt.
Như này mới thật sự là tấm lòng của bậc tiền bối, là phong phạm của cao nhân!
“Ha ha ha, mấy người các ngươi làm gì vậy?”
Thành Ca cười vỗ vai Lại Bình.
“Với tư cách là thành viên quan trọng của Đệ Nhất Soái đội, đây là điều mà các ngươi nên có được.
”
“Thành viên quan trọng” bốn từ này, khiến mấy người bọn họ càng thêm cảm động.
Nhưng lại khiến cho khóe miệng của những người khác co giật.
Thật sự bọn họ không thể tưởng tượng được, mấy tên gà mờ yếu ớt này quan trọng ở chỗ nào.
Đặc biệt là những thành viên của Bá Vân Đội, lúc này, tâm trạng lại vô cùng phức tạp.
Lúc trước, ở đại sảnh báo danh, bọn họ cũng chế giễu Đệ Nhất Soái đội rất nhiều, nói nhiều về sự hoang tưởng của những “kẻ may mắn” này.
Nhưng mà hiện tại, những kẻ này lại bỗng nhiên có được số điểm mà bọn họ chưa từng có được.
Nhớ lại lúc Khương Thành tuyển người, không ai quan tâm, có rất nhiều người xem thường hắn.
Giờ đây trong lòng bọn họ tràn ngập sự tiếc nuối.
Sớm biết Khương Thành này mạnh như vậy, dù có nói gì đi nữa thì mình cũng muốn vào đội này!
Nhưng mà! Sao người này có thể mạnh như vậy?
Cho dù hắn là Thượng Đình thiên tài Vương cấp đạo trường, cho dù hắn ẩn giấu tu vi, có thể có thực lực cấp Thiên Tôn, cũng coi như là cao nhất rồi!
Hoàn toàn không thể tin được, phải không?
“Ta không tin!”
Nhìn thấy Khương đội trưởng trở thành tâm điểm, Quyển Lăng Thiên Tôn không nhịn được mà xông ra.
“Ta hoàn toàn không tin chiến tích kia là do các ngươi làm được!”
Hoả Văn Thiên Tôn cũng phụ họa theo: “Chắc chắn trong này có vấn đề!”
Nếu bọn họ bị Đạo Tôn đánh bại hoặc là mấy đội ngũ do Chí Tôn dẫn dắt, bọn họ cũng sẽ chấp nhận.
Bị một “Lạn đội” như vậy dẫm nát dưới chân, đây là điều mà bọn họ hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Nếu truyền ra ngoài, thì thể diện của Đế cấp đạo trường cũng sẽ mất sạch!
Nhất là Khương Thành còn xuất thân từ Vương cấp đạo trường, tương lai Gia Vương đạo trường chắc chắn sẽ không kiêng dè mà tuyên truyền, vô số Tiên nhân cũng sẽ so sánh hai đạo trường với nhau.
Một Tiên nhân Vương cấp đạo trường dẫn theo theo bốn tên gà mờ, đánh bại năm tinh anh Đế cấp đạo trường, bao gồm cả một vị Chí Tôn?
Như này thì mặt mũi của bọn họ biết giấu vào đâu?
Vô Cẩn Thiên Tôn mấp máy môi, muốn ngăn thành viên của mình đứng ra chất vấn, bởi vì làm như vậy, có vẻ không được phong độ cho lắm.
Nhưng cuối cùng, vị Thiên Tôn này lại không nói lời nào.
Bởi vì, hắn cũng không tin vào điều đó cho lắm.
Quyển Lăng Thiên Tôn huơ tay, với cảm xúc vô cùng mãnh liệt.
“Chỉ dựa vào đội ngũ này của các ngươi, dựa vào cái gì có thể đạt được nhiều điểm như vậy?”
“Tất cả các ngươi đều cho rằng, điều này là có thể sao?”
“Ngẫm lại cũng là không thể! ”
Các Tiên nhân khác cũng gật đầu, điều này hoàn toàn không hợp lý.
Bọn họ cũng không thể hiểu, làm sao mà có chiến tích này.
Tiếng cười giễu!
Thành Ca không nhịn được mà cười thành tiếng.
“Ồ, đây không phải là vị tiểu lão đệ muốn đi bằng đầu sao, sao còn chưa lộn đầu xuống?”
Câu nói đầu tiên này của hắn, khiến Quyển Lăng Thiên Tôn đỏ mặt.
Vừa rồi lỡ miệng thề, hắn đâu có ngờ, Thành Ca lại nhớ rõ như vậy.
“Ngươi, ngươi đắc ý cái gì?”
Hắn chỉ vào Thành Ca, với vẻ mặt khinh thường và bực tức.
“Chắc chắn có sai sót, khiến tỉ số của chiến khu bị sai, cho nên bỗng dưng các ngươi lại được thêm điểm!”
“Đúng rồi, ta nghe nói, các ngươi không nhận thẻ lệnh, chưa biết chừng vấn đề xảy ra cũng là từ đó! ”
“Nguyên Đế Chiến đội bọn ta, chỉ thua bởi một đội ngũ leo lên bằng cách dựa vào sơ hở!”
Hắn vừa dứt lời, lập tức những người khác cũng lựa chọn tin tưởng.
Bởi vì, theo bọn họ thấy, cách giải thích này, là hợp lý hơn cả.
Thậm chí, ngay cả những Chí Tôn, Tiên quan trong pháo đài cũng không phản bác.
Bởi vì bọn họ cũng không xác định được, đó có phải là sự thật hay không.
Sự im lặng của bọn họ, lại biến thành sự “xác nhận” suy đoán của mọi người.
“Hóa ra là do có sơ hở! ”
“Ta nói rồi mà, chỉ dựa vào đội ngũ này của bọn họ, sao có thể có được loại chiến tích kia.
”
“Ầm ĩ lâu như vậy mà vẫn chỉ là Lạn đội?”
Thấy bọn họ cứ khăng khăng nói như vậy, đám người Lại Bình, Biện Tu, Chung Mạn cũng không nhịn được nữa.
Dựa vào cái gì?
“Bọn ta tận mắt chứng kiến, từng trận chiến của Khương đội trưởng!”
“Chỉ trong chớp mắt, Tôn Giả đã bị lão nhân gia hắn giết chết!”
“Thiên Tôn cũng không chịu nổi một kích của hắn!”
“Những chiến tích này đều là thật, đào đâu ra sơ hở gì đó chứ?”
Quyển Lăng Thiên Tôn lạnh lùng cười: “Chiến tích thật?”
“Chỉ có mấy người các ngươi nhìn thấy? Vậy những người khác đâu, bọn họ có nhìn thấy không?”
“Nếu không có, vậy thì các ngươi muốn nói thế nào mà chả được?”
Ý ở ngoài lời, mấy người các ngươi đang nói dối.
“Còn giết Tôn Giả trong chớp mắt, các ngươi thật biết khoác lác.
”
“Cảnh giới thấp kém của mấy người các ngươi, biết Tôn Giả có ý nghĩa gì không?”
“Biết căn nguyên của Thiên Tôn mạnh như thế nào không?”
“Bọn họ thật sự đã nhìn thấy! ”
Ở cửa của pháo đài, lại có một bóng người bay đến.
Vừa nhìn thấy người này, mấy vị Chí Tôn của Thiên Nhạc Quân giật mình đánh thót, vội vàng khom người hành lễ.
“Cung nghênh Đạo Tôn!”
“Bái kiến Ngọc Tấn Đạo Tôn!”
Chúng tiên nhân trong sân, suýt nữa bị dọa ngốc.
Đạo Tôn?
Trời ạ, đường đường là Đạo Tôn, vậy mà giá lâm tới chiến khu Vân Chiêu?
Đừng nói những đội ngũ khác, mà ngay cả Phong Thần Chí Tôn của Nguyên Đế Chiến đội cũng phải vội vàng xoay người, cúi đầu hành lễ, thể hiện sự tôn kính.
Trừ Thành Ca, tất cả mọi người trong toàn trường đều đồng loạt cúi đầu.
Trước mặt Đạo Tôn, rất nhiều người không dám thở mạnh.
Mà Ngọc Tấn Đạo Tôn cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn bọn họ dù chỉ một cái.
Ánh mắt đầu tiên của hắn là nhìn vào Khương Thành, đây chính là nhân vật quan trọng của Tiên quan hiện giờ!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...