Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Ngũ đạo căn nguyên ngay lập tức giết lẫn nhau.

 
So với những Thiên Tôn từng gặp trước đây, trình độ thao túng căn nguyên của Cô Phàm Chí Tôn cao hơn không chỉ một cấp bậc.

 
Tu vi tiên lực của Chí Tôn và Thần hồn cảnh giới đều có bước tiến lớn.

 
Dẫn tới chính là nền tảng của bản thân vững chắc hơn gấp nhiều lần.

 
Nếu như nói Thiên Tôn thao túng căn nguyên, giống như đứa bé cố gắng giương bừa đại đao, vậy thì Chí Tôn giống như là người trưởng thành vung binh khí vậy.

 
Nhìn vào thấy trôi chảy lưu loát hơn rất nhiều.

 
Thậm chí giữa bốn đạo căn nguyên của hắn, còn hình thành phối hợp bao vây.

 
Một tâm dùng bốn, bốn đạo căn nguyên vây quanh đạo căn nguyên băng kia của Khương Thành, tiến hành chém giết mãnh liệt.

 
Sau khi xác nhận Khương đội trưởng thật sự chỉ có một đạo căn nguyên, thì tia hy vọng cuối cùng của nhóm người Lại Bình và Chung Mạn bị dập tắt.

 
“Xong rồi xong rồi, đội trưởng thật sự không phải là Chí Tôn.


 
“Này thua chắc rồi.


 
“Chí Tôn mạnh hơn nhiều quá! ”
 
“Đội trưởng của chúng ta đã đủ thần dũng, chỉ tiếc là lần này! ”
 
Lẫm Dã Tôn Giả ở môt bên nhìn trái, nhìn phải, cuối cùng tuân theo bản năng Tà tiên, lựa chọn chạy trốn.

 
Hắn ta hiểu rất rõ, nếu Khương Thành thắng ngược lại bản thân có thể tiếp tục sống.

 
Nếu Khương Thành mà thua, Cô Phàm Chí Tôn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho băng đảng dẫn đường như mình.

 
Hơn nữa theo như hắn ta thấy, Khương Thành chống đỡ không quá vài giây thì sẽ bị giết chết.

 

Thế nhưng kẻ đã chạy trốn như hắn không hề biết, bản thân đoán sai rồi.

 
Khương chưởng môn người dùng một đạo căn nguyên băng đối diện với bốn đạo căn nguyên quây xung quanh, mặc dù không ngừng xảy ra tình huống nguy hiểm, nhưng không hề bị đánh bại.

 
Cô Phàm Chí Tôn khống chế bốn đạo căn nguyên đó đã tới mức rất là linh hoạt.

 
Tiếc là, sợi căn nguyên băng của Thành ca đã sắp thành tinh luôn rồi.

 
Liên tiếp những ngày này khi đối đầu với Tà Tiên Thiên Tôn, hắn ta đã tích lũy được không ít kinh nghiệm chiến đấu, đối với việc thao túng căn nguyên càng ngày càng thuần thục
 
Mặc dù Chí Tôn có nhiều căn nguyên, nhưng cũng vẫn là mượn dùng,
 
Chưa có luyện hóa thành một phần của riêng mình
 
Độ thuần thục thao túng căn nguyên của bọn họ có hạn, cũng chính là giống như múa binh khí vậy.

 
Còn đạo căn nguyên băng này của Thành ca là thuộc về bản thân, giống như là cánh tay ở trên người hắn vậy!
 
Thấy sợi căn nguyên băng đó linh hoạt bơi lội ở giữa bốn đạo căn nguyên, hoàn toàn chính là nhịp nhàng tới mức đến ảnh đi không vết vậy.

 
Cô Phàm Chí Tôn - người lúc bắt đầu tự tin ngập trời cũng ngơ người rồi.

 
“Điều này là không thể nào!”
 
“Thiên Tôn nhỏ bé làm sao có thể khống chế tới trình độ đó được?”
 
Có thể đạt tới bước này, thực tế chỉ có Đạo Tôn thôi.

 
Đạo Tôn thật sự đã luyện hóa được căn nguyên, biến sợi căn nguyên đó thành món đồ thuộc về mình, mà không phải là mượn dùng.

 
Mà hiện giờ Khương Thành mới là cảnh giới gì chứ, Đế cảnh bát trọng trung kì mà thôi.

 
“Không lẽ hắn ta thật sự là Đạo Tôn?”
 
Cô Phàm Chí Tôn cũng có chút nghi thần nghi quỷ.

 
Nhưng mà rất nhanh, hắn ta liền gạt ngay cái ý nghĩ này.

 
Bởi vì sợi căn nguyên đó của Khương Thành không mạnh.


 
Mỗi một sợi căn nguyên mà Chí Tôn có thể mượn, cũng phải mạnh hơn sợi căn nguyên đó của Thiên Tôn nhiều.

 
Bởi vì trình độ cảm ngộ quy tắc của bọn họ cao hơn nhiều, tu vi thâm sâu hơn, căn nguyên có thể mượn được tự nhiên cũng cường đại hơn nhiều.

 
Cường độ sợi căn nguyên băng đó của Khương Thành, là cùng cấp bậc với Thiên Tôn.

 
Có nhiều lần, căn nguyên của Cô Phàm Chí Tôn bị căn nguyên băng đó tập kích từ phía sau, nhưng đều không bị tổn hại gì.

 
Ngược lại căn nguyên của bản thân Khương Thành lại bị chút tổn thương.

 
Điều này cũng khiến Thành ca rất buồn bực.

 
“Cảnh giới thấp đúng là phiền phức mà!”
 
“Ta mà là Chí Tôn, à không, Thiên Tôn thì đã có thể nhẹ nhàng đánh nổ hắn rồi.


 
Trận chiến của cấp bậc Thiên Tôn và Chí Tôn này, chính là đọ căn nguyên.

 
Không phải bọn họ không có bản lĩnh khác, mà là căn nguyên quá mạnh rồi,
 
Giống như là nắm đạn hạt nhân trong tay, ai có thể phá vỡ hàng rào của đối phương trước, làm nổ đổi phương, vậy thì cơ bản là thắng rồi.

 
Dù gì căn nguyên gần cũng như là sức mạnh vô địch, bị đánh trúng không chết cũng tàn.

 
Nếu mà cảnh giới Khương Thành cao hơn chút, vậy thì sơi căn nguyên băng lấy ra từ bên trong tâm của căn nguyên này cũng có thể trở nên mạnh hơn nhiều.

 
Hắn ta hiện giờ là Đế cảnh bát trọng trung kỳ, lấy ra được sợi căn nguyên với cường độ đó thì đã ngang với Thiên Tôn rồi.

 
Nếu thăng lên Thiên Tôn, vậy thì đạo căn nguyên hắn ta có được, chỉ sợ sẽ vượt qua cường độ mấy đạo của Chí Tôn khác cộng lại.

 
Nhóm người Lại Bình và Biện Tu ở một bên, đều đã giống như nhìn thấy thần tiên vậy.

 

“Khương đại lão này cũng lợi hại quá đi?”
 
“Rõ ràng là Thiên Tôn, vậy mà có thể đánh không phân cao thấp với Chí Tôn.


 
“Mặc dù không nhìn ra được cơ hội thắng, nhưng một Thiên Tôn có thể đọ sức với Chí Tôn lâu như vậy, đã là một kì tích rồi!”
 
“Là thần kỳ mới phải?”
 
“Haizzz, đáng tiếc Côn lưu Chí Tôn xong rồi! ”
 
Ngược lại mấy người bọn họ lại không chạy trốn.

 
Dù gì với chút thực lực của bọn họ, dù có chạy cũng chạy không thoát.

 
Huống hồ đây là vùng nội địa của Tà Tiên giới, chạy lung tung, tùy tiện đụng phải Tà Tiên cũng sẽ diệt cả đội bọn họ.

 
Ở bên kia Côn Lưu Chí Tôn đã chịu tổn thương nghiêm trọng, lảo đảo như muốn rơi xuống.

 
Tam Nhãn Hổ đang trong chiến đấu kịch liệt nhưng không dùng hết toàn lực, hắn ta còn phải giữ lại chút thực lực, đề phòng thủ đoạn sau cùng của Côn Lưu Chí Tôn.

 
Nếu không phải vì lý do này, chỉ sợ Côn Lưu Chí Tôn đã bị xử lý rồi.

 
Yên Dĩ biết ý nghĩ trong lòng của hắn, nhưng cũng không biết phải làm sao, Hổ Yêu này đồng ý ra chút sức lực xem như không tồi rồi.

 
Nàng ta chỉ thắc mắc, cũng sắp nửa khắc rồi, Cô Phàm Chí Tôn sao vẫn chưa tới chi viện cho mình?
 
Giết mấy con gà bệnh cũng tốn công vậy sao?
 
Nàng ta không nhịn được tranh thủ chút nhìn sang cuộc chiến ở bên cạnh.

 
Kết quả nhìn thấy mấy tên bên kia chưa ai chết cả, Cô Phàm Chí Tôn đang “đánh bất phân thắng bại” ở bên kia với Khương Thành.

 
“Sao có thể như thế được?”
 
Yên Dĩ có chút ngây ngốc.

 
“Đế cảnh bát trọng mạnh vậy sao?”
 
Nàng ta nhịn không nổi giục một tiếng.

 
“Cô Phàm ngươi đang làm gì vậy?”
 
Câu này lọt vào tai của Cô Phàm Chí Tôn, thì chính là người làm ăn kiểu gì vậy?
 
Sao lại vô dụng vậy?
 

Thân là “chân chó”, câu này của nữ thần đơn giản chính là ngũ lôi oanh đỉnh.

 
Cố Phàm Chí Tôn há có thể chấp nhận được?
 
“Đồ côn trùng đáng chết!”
 
“Đi chết đi!”
 
Bình thường trận chiến Thiên Tôn và Chí Tôn, đều là hủy căn nguyên của đối phương trước tiên, sau đó mới tấn công cơ thể của đối thủ.

 
Dù gì mỗi đạo căn nguyên đều giống như đạn hạt nhân, không thể xem thường.

 
Lỡ như lúc tấn công, căn nguyên của đối phương cũng giết tới, vậy thì chính là đồng quy vô tận rồi.

 
Nhưng lúc này nữ thần đã lên tiếng, Cô Phàm Chí Tôn xông tới.

 
Hắn ta trực tiếp từ bỏ kế hoạch diệt trừ căn nguyên băng, rút ra tam đạo căn nguyên tấn công trực tiếp Khương Thành, chỉ giữ lại một đạo căn nguyên dây dưa đấu với căn nguyên băng.

 
Đối diện sự tấn công bất ngờ của tam đạo căn nguyên, Thành ca không thể tự sát nê phải rút căn nguyên băng về phòng ngự.

 
Trình độ thao túng của hắn càng cao hơn, căn nguyên băng đánh sau vọt trước, mạnh mẽ chắn phía trước tam đạo căn nguyên.

 
Lại ngăn chặn được một trận.

 
Sâu trong nội tâm, hắn ta chỉ mong Cô Phàm Chí Tôn nhanh chút giết mình mới vui.

 
Có lẽ lời cầu nguyện của hắn ứng nghiệm, cũng có thể là cách biệt cảnh giới của hai người qua lớn, lần này Cô Phàm Chí Tôn cuối cùng phá vỡ phòng tỏa của căn nguyên băn.

 
Tam đạo căn nguyên lần lượt đánh vào người Khương chương môn.

 
Đoàng!
 
Đoàng!
 
Đoàng!
 
Thể hồn của Khương chưởng môn quá mạnh, cứng rắn chống qua được hai đạo trong đó mà không chết, chỉ là bị trọng thương.

 
Nhưng mà “may thay” cuối cùng thì đạo thứ ba đã kết thúc được sinh mệnh của hắn.

 
Sau khi từ trong không gian Thiên Đạo ra, hệ thống hack của hắn cuối cùng cũng được mở ra.

 
“Ting! Kí chủ bị giết, đang tiến hành kiểm tra thực lực của kẻ địch, sắp xếp phương án hồi sinh!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận