Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Tự nổ?
 
Đây được coi là đòn sát thủ gì?
 
Dùng việc tự sát hù dọa ta?
 
Thành Ca đứng đờ một chỗ sửng sốt vài giây, thật là không hiểu được hắn muốn làm gì.

 
Trận chiến đã kết thúc như vậy.

 
Kiểm tra điểm Thiên Đạo một lần, hắn lập tức đau đớn kêu lên.

 
“Mẹ kiếp, vậy mà chỉ tính hai Thiên Tôn.


 
“Tên tự nổ kia không tính!”
 
Giết chết một Thiên Tôn, có thể nhận được năm mươi nghìn điểm Thiên Đạo.

 
Vừa đánh xong trận chiến này, hắn đã nhận được một trăm nghìn điểm Thiên Đạo.

 
Thiên Tôn cuối cùng tự nổ tung kia, rõ ràng là không tính bị giết chết.

 
Việc này khiến Thành Ca rất không vui.

 
Ngoài ra, hắn cũng hơi u buồn với sức chiến đấu của mình.

 
Đối mặt với Thiên Tôn, hắn không thể giết trong vài giây.

 
Ngay cả khi mình chỉ đối mặt với một tên, cũng phải mất vài phút để từ từ lượn quanh.

 
“Việc này kéo chậm tiết tấu của ca một cách nghiêm trọng.

”  
 
Nếu ý nghĩ này của hắn bị những người khác biết, chắc chắn sẽ mắng to hắn không biết vừa lòng.

 
Ngươi mới Đế Cảnh bát trọng trung kỳ, có thể chém giết Thiên Tôn, ngươi còn muốn như thế nào nữa?
 
“Việc này không ổn, nếu hắn chủ động tự nổ, vậy một sợi chân linh sẽ tự động trở lại trong người Trạc Sam Đạo Tôn, sau này hắn sẽ biết ngươi giết phân thân của hắn.


 

Lẫm Dã Tôn Giả vẫn rất lo lắng.

 
“Đến lúc đó, có thể ngay cả ta cũng có thể bị Đạo Tôn trả thù! ”
 
Đám người Lại Bình đã thu xong chiến lợi phẩm, ngược lại không lưu tâm.

 
“Sợ cái gì, không phải đã nói hắn bị Gia Vương phong ấn sao?”
 
“Đúng vậy, cả đời này hắn cũng không ra được, biết hay không biết thì khác gì nhau?”
 
Lẫm Dã Tôn Giả bất đắc dĩ nói: “Mọi việc không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất thôi, ai có thể đảm bảo rằng cả đời này hắn cũng không ra được?”
 
Nếu ở nơi khác, hắn cũng không thèm đoái hoài đến mấy con gà ốm này.

 
Nhưng hiện tại đi theo Khương Thành, hắn lại dần dần quen đối thoại với bọn họ như thường.

 
Nhưng nỗi lo này của hắn, hoàn toàn không được những người khác chú trọng.

 
“Khương đại lão thần uy cái thế!”
 
“Lấy một địch ba, chém giết Thiên Tôn, đây là sức mạnh như thế nào?”
 
Bọn họ đã tự động tiến vào vào chế độ tâng bốc.

 
Ngược lại Chung Mạn bỗng nhiên kinh ngạc.

 
“Thật ra đội trưởng của chúng ta vốn không cần lập đội, dựa theo quy củ của Thiên Cung, Thiên Tôn có thể hành động một mình, kỳ lạ! ”
 
Lại Bình vội vàng cắt ngang nàng.

 
“Ngươi đang nói vớ vẩn gì thế!”
 
“Đúng vậy, đại lão tốt bụng được không?”
 
Chẳng lẽ ngươi muốn bị đá khỏi đội ngũ sao?
 
Sau khi hưởng thụ một hồi nịnh hót, Thành Ca lại nhìn Lẫm Dã Tôn Giả bằng ánh mắt chờ mong.

 
“Ngươi còn có thể tìm được những Thiên Tôn khác không?”
 
Lẫm Dã Tôn Giả có thể nói mình không tìm được sao?
 
Nếu không tìm được, rất có thể tên này sẽ qua cầu rút ván.

 
Hiện tại hắn cảm thấy mình sắp trở thành một “đảng dẫn đường” trong truyền thuyết.


 
Chỉ có thể vắt óc suy nghĩ một chút, làm sao để tìm được cao thủ có đủ trọng lượng, hại cho đội ngũ kì lạ này bị giết toàn quân.

 
Sau đó hắn có thể “giải thoát”.

 
Ầm! Ầm! Ầm!
 
Tiếng nổ dữ dội long trời lở đất, loạn lưu quy tắc bay tứ tung giữa không trung.

 
Sự rực rỡ của căn nguyên khiến cả nền trời cũng phai màu ảm đạm.

 
Trái ngược với miểu sát ở bên Thành Ca, cuộc chiến của Nguyên Đế Chiến đội bên này, thanh thế đã to lớn bất thường.

 
Đội ngũ bao gồm một vị Chí Tôn và bốn vị Thiên Tôn xâm nhập địa bàn Tà Tiên, giống như trong hồ nước ẩn chứa sát khí, xông vào đầu con cá mập lớn.

 
Uy năng đáng sợ khiến một vài Tà Tiên thực lực không mạnh ở xa lộ vẻ sợ hãi, sau đó bọn họ không nói được lời nào, nhanh chóng rút lui.

 
Thế nhưng, còn có một ít Tà Tiên đạt tới Thiên Tôn và Chí Tôn bị thu hút sự chú ý.

 
Giống như đàn sói khát máu, bọn họ rất nhanh đã đuổi đến đây.

 
Vì thế, trận đấu quyết liệt hơn nhanh chóng bùng nổ.

 
Khoảng ba ngày sau, Nguyên Đế Chiến đội mới tạm thời thoát khỏi sự truy kích.

 
Năm người lúc này, ngoại trừ đội trưởng, bốn người còn lại kể cả Phong Thần Chí Tôn, ai cũng mang theo thương tích.

 
Vô Cẩn Thiên Tôn tế ra một bí bảo có hình dáng bảo tháp, cả năm người đều chui vào bên trong bí bảo kia.

 
Sau đó bí bảo nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành một hạt bụi.

 
Dao động tiên lực bên ngoài cũng thu lại nhất có thể, cho dù dùng thần hồn bắn quét cũng rất khó phát hiện.

 
Mà bên trong bí bảo kia, tốc độ dòng chảy thời gian nhanh hơn bên ngoài rất nhiều, có thể cho bọn hắn đầy đủ thời gian điều dưỡng khôi phục.

 
Đây là nội tình của Đế cấp đạo trường.


 
Có được loại bí bảo thần kỳ này, chỉ cần có thể tạm thời thoát khỏi kẻ địch, căn bản sẽ không phải chết.

 
Sau ba canh giờ ngắn ngủi, năm người nối đuôi nhau đi ra.

 
Bọn họ lúc này, tinh thần đã sảng khoái, tình trạng toàn vẹn.

 
“Ha ha ha ha, thoải mái thoải mái!”
 
Quyển Lăng Thiên Tôn nắm chặt nắm đấm, trong mắt đều là ý chí chiến đấu.

 
“Đặt mình vào tình huống tuyệt vọng thế này, quả nhiên có thể kích thích khả năng tiềm tàng của mình với mức độ lớn nhất.

” 
 
“Điều này so với việc đóng giữ mai phục ở chiến khu bên kia, phối hợp với Thiên Nhạc Quân và những chiến đội khác hoàn toàn không giống nhau.


 
“Mức độ áp lực và hung hiểm chênh lệch nhau gấp trăm lần!”
 
Vân Hàn Thiên Tôn thản nhiên cười: “Đúng vậy, ta có dự cảm, nếu rèn luyện ở nơi cực kỳ nguy hiểm này mấy triệu năm, khoảng cách đột phá Chí Tôn cũng không còn xa.


 
Đội trưởng Vô Cẩn Thiên Tôn khẽ gật đầu.

 
“Giữa sự sống và cái chết có nỗi kinh hoàng, sinh tồn trong hoàn cảnh này, cho dù cảnh giới không đột phá, sức chiến đấu cũng sẽ lớn mạnh vượt bậc.


 
“Đây là nguyên nhân chính khiến Tà Tiên rất khó đối phó, dù cảnh giới của bọn họ không cao, kinh nghiệm chiến đấu lại rất phong phú.


 
Mà Phong Thần Chí Tôn thì xúc động.

 
“Thời đại các ngươi sinh ra quá muộn, ngay từ đầu đã sống dưới trật tự che chở của Thiên Cung, cho nên rất ít khi gặp phải tình cảnh này.


 
“Thực tế, Nguyên Tiên Giới trước khi Thiên Cung xuất hiện, còn hung ác hơn, hỗn loại hơn đám Tà Tiên này!” 
 
“Tiên nhân đến từ thời đại đó, đều đã từng trải qua thử thách máu! ”
 
“Đám Tà Tiên này, thật ra chỉ là một ít cá tạp thôi.


 
Những lời tương tự, trước đây đám người Quyển Lăng Thiên Tôn và Vân Hàn Thiên Tôn cũng đã nghe những tiền bối Chí Tôn nói qua.

 
Nhưng lúc đó tất cả mọi người đều không đồng ý.

 
Mà hiện tại, cuối cùng cũng có nhận thức sâu sắc.


 
“Bọn họ vẫn chỉ là cá tạp?”
 
“Đúng vậy.


 
“Vậy cường giả thật sự…”
 
“Ở Đạo Tuyệt Chi Địa, nơi đó mới là cấm địa thật sự của Thiên Cung chúng ta!”
 
Mọi người im lặng một hồi.

 
Lúc lâu sau, Vô Cẩn Thiên Tôn mới phá vỡ sự yên lặng.

 
“Được rồi được rồi, chúng ta không cần nghĩ xa như vậy, thu hoạch lần này không nhỏ đâu.

” 
 
Nhắc tới thu hoạch, tất cả mọi người đều hăng hái.

 
Mở thông tin đội ngũ ra, điểm Thiên Đạo của bọn họ đã đi từ 450.

000 trước đó, tăng vọt lên 600.

000.

 
“Trong trận đấu trước đó, tiêu diệt hai Thiên Tôn, vài Tôn Giả!”
 
“Ôi, thoáng cái đã có 150.

000, hiệu quả của việc liều mạng đúng là khác biệt!”
 
“Chiến tích này, có thể so với nhiều năm trước kia.


 
“Đúng vậy, chúng ta đã bảo vệ vinh quang của Đế cấp đạo trường, hạng nhất cuối cùng cũng thuộc về chúng ta!”
 
Mọi người vô cùng phấn chấn, chỉ cảm thấy tràn đầy hăng hái.

 
“Đúng rồi, đội ngũ kia bao nhiêu điểm rồi?”
 
“Chắc chắn bị chúng ta bỏ lại đằng sau nhỉ?”
 
“Chắc chắn!”
 
“Mau nhìn bảng xếp hạng!”
 
Với tâm trạng mong đợi, bọn họ nhấp mở bảng xếp hạng chiến khu.

 
Sau đó, nụ cười của cả năm người đều đông cứng.

 
Trên danh sách, con số phía sau Đệ Nhất Soái đội chói mắt như vậy – 910.

000!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui