Không có căn nguyên, cho dù lực công kích có mạnh hơn nữa, thì vẫn có sự chênh lệch cấp bậc với Thiên Tôn.
Với nỗi lo này, trong lòng đám người Lại Bình, Biện Tu vô cùng thấp thỏm.
Sau đó, bọn họ chỉ nhìn thấy một sợi tơ lộ ra lực băng hàn cực độ nhẹ nhàng hiện ra từ trong tay Khương đội trưởng.
Là căn nguyên!
Căn nguyên băng!
Giờ khắc này, bốn người Lại Bình, Chung Mạn vô cùng vui mừng.
Khương đại lão lại thật sự dùng căn nguyên!
Hắn thật sự là Thiên Tôn!
Nếu có thể lên tiếng, hiện tại có lẽ bọn họ đã reo hò.
Trái lại Lẫm Dã Tôn Giả ở một bên cảm thấy đây là điều hiển nhiên.
Có thể loại bỏ sự tồn tại của hơn ba trăm người trong một giây, nếu thậm chí không tới Thiên Tôn, thì rất không hợp lẽ thường.
So với sự vui sướng của đám người Lại Bình, hắn vẫn không coi trọng Khương chưởng môn như vậy.
Nguyên nhân rất đơn giản, đối diện là ba đạo căn nguyên, bên này chỉ một đạo.
Căn nguyên cấp Thiên Tôn giao chiến rất đơn giản.
Căn nguyên của bọn họ chỉ là do mượn tới, cũng không thuộc về chính mình, để khống chế được phải vô cùng khó nhọc và trúc trắc.
Cho nên cũng không có nội dung kỹ thuật gì, dù sao căn nguyên cũng có thể nghiền nát tất cả.
Mà căn nguyên gặp phải căn nguyên khác, đó chính là sự va chạm xé rách nguyên thủy nhất.
Trong hoàn cảnh bình thường, đều là căn nguyên giằng co nhau, không phân cao thấp.
Hai bên vẫn so đấu ở phương diện khác.
Mà nếu số lượng căn nguyên không đồng đều, vậy phần lớn là phía có số lượng nhiều kia chiếm ưu thế tuyệt đối.
Hiện tại số lượng căn nguyên này là ba đọ một, bài toán rất đơn giản.
Tam lão Trạc Sam cũng nghĩ như vậy.
Nhìn thấy Khương Thành cũng tế ra căn nguyên, ban đầu ba người kinh ngạc, chợt đồng thời thúc giục một tia căn nguyên kia của mình vây quanh.
Bốn đạo căn nguyên rất nhanh đã phát động một cuộc giao chiến khác loại.
Giống như Lẫm Dã Tôn Giả đã dự đoán, Khương Thành đi lên liền rơi vào thế bất lợi.
Đạo căn nguyên băng kia của hắn dưới thế đánh gọng kìm của ba đạo căn nguyên khác, giống như con thú bị vây khốn tả chi hữu truất, bị tiến công không ngừng.
“Ha ha ha!”
“Suýt nữa thì làm bọn ta giật mình, nhìn thần hồn kia của ngươi, còn tưởng rằng ngươi là Chí Tôn chứ!”
“Thì ra cũng chỉ là như thế!”
Tam lão Trạc Sam trở nên yên tâm.
Ba người vừa tiếp tục ngăn cản Tử hồn xâm nhập bên hồn hải, vừa cố gắng thúc giục căn nguyên giết một tia căn nguyên băng kia.
Chỉ hy vọng đánh tan tia căn nguyên kia sớm một chút, để Khương Thành bị thương nặng.
Rồi sau đó tiêu diệt hắn hoàn toàn!
Thế nhưng đang đánh, bọn họ dần dần cảm nhận được có gì đó bất thường.
Tuy rằng tia căn nguyên băng kia ngay từ đầu đã lung lay sắp đổ, nhưng cứ mãi không phân tán.
Thậm chí bắt đầu trở nên càng ngày càng linh hoạt.
Dần dần, ba đạo căn nguyên khác không thể chạm vào rìa của căn nguyên kia.
Mỗi lần chúng nó xông lên, căn nguyên băng giống như một người cá trơn trượt, tránh ra kịp thời.
Theo thời gian, căn nguyên băng càng trở nên điêu luyện.
Liên tục xuyên qua giữa ba sợi căn nguyên này, chạy qua chạy lại mà không bị tổn hại gì.
“Chuyện này là thế nào?”
“Căn nguyên của hắn không bình thường! ”
“Sao có thể khống chế khéo léo được như vậy?”
“Thiên Tôn không thể làm được chuyện này!”
Tam lão Trạc Sam trợn tròn mắt.
Bốn đạo căn nguyên kia giữa trận, ba đạo của bọn họ vẫn vô cùng cứng nhắc như trước, chỉ biết đi thẳng về thẳng.
Còn căn nguyên của Khương Thành, giống như được giao phó sinh mệnh.
So sánh như vậy, chênh lệch quá lớn.
Trên thực tế, đây là chuyện đương nhiên.
Tất cả căn nguyên của Thiên Tôn đều là mượn tới, cũng không thuộc về chính bọn họ, cho nên bọn họ chỉ có thể khống chế đơn giản nhất.
Còn Khương Thành đã được căn nguyên băng công nhận từ lâu.
Một tia căn nguyên này của hắn, thực ra xem như thuộc về chính hắn.
Khác biệt có vẻ như rất nhỏ này, tạo nên mức độ khống chế căn nguyên hoàn toàn khác nhau của cả hai.
Lúc đầu hắn vẫn chưa thích nghi, khi liên tục chiến đấu, hắn dần hiểu rõ một ít bí quyết.
Tam lão Trạc Sam đã trở thành bồi luyện của hắn, không ngừng tăng lên giá trị kinh nghiệm cho hắn.
Đến cuối cùng, rốt cục hắn đã bắt đầu đánh trả.
Tia căn nguyên băng kia, sau khi lượn vòng đan xen không ngừng, đột nhiên tăng tốc, bỏ qua ba đạo căn nguyên kia.
Trực tiếp đánh đến trước mặt tam lão Trạc Sam!
Tam lão kinh hãi.
Căn nguyên bọn họ đã bị Tử hồn tàn phá không ngừng, chưa kể nếu không nhờ vào sự trợ giúp của căn nguyên, bọn họ vốn không ngăn được sự đột kích của căn nguyên khác.
Dưới tình thế cấp bách, ba người vội vàng nhanh chóng triệu hồi căn nguyên của mình về ngăn cản.
Nhưng đã không còn kịp nữa.
Trong tam lão, người bên trái kia trực tiếp bị căn nguyên băng đánh trúng.
Ầm!
Một tiếng nổ!
Đại trận phía trước đột nhiên run lên, sau đó nổ tung ra.
Đây chỉ là ảnh hưởng của công kích căn nguyên mà thôi.
Tên Thiên Tôn thật sự bị căn nguyên tập trung vào hộc máu ngay tại chỗ, bay ngược ra.
Khương chưởng môn sao có thể buông tha cơ hội này?
Nhân cơ hội này, hắn thúc giục quy tắc tốc độ đột nhiên đánh tới, Băng Trừng Kiếm chợt lóe qua.
Đầu người bay cao lên.
Ba vị Thiên Tôn đã ngã xuống một người dễ dàng như vậy.
Mà ba đạo căn nguyên kia, cũng bởi vì thiếu sự vay mượn nối liền của cá nhân, lập tức tan biến một đạo.
“Không! ”
“Không thể nào!”
Hai lão khác cực kỳ hoảng sợ.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới ba đánh một, phi long kỵ kiểm còn có thể bị giết ngược lại một người.
Hai người cuống quít triệu hồi căn nguyên của mình, cũng không dám tiến công nữa, chỉ có thể quanh quẩn xung quanh tiên thể của mình, bảo trụ tính mạng của mình rồi nói sau.
Cảnh tượng này, Lẫm Dã Tôn Giả nhìn thấy trợn mắt há mồm.
Có nhầm không?
Các ngươi cho dù một bị giết một người, cũng còn hai người.
Lại có thể suy bại đến mức này?
Nếu nhị lão Trạc Sam biết tiếng lòng của hắn, chắc chắn sẽ chửi vào mặt hắn.
Tôn Giả hoàn toàn không biết rằng khống chế căn nguyên khó khăn, lại càng không hiểu được căn nguyên vô cùng linh hoạt kia của Khương Thành có nghĩa là gì.
Trái lại bọn họ muốn trực tiếp tấn công Tiên thể của Khương Thành.
Nhưng hồn hải bị nã pháo không ngừng, ảnh hưởng này không thể coi thường.
Thật ra Khương Thành có thể đánh thuận lợi như vậy, Tử hồn đóng một vai trò quyết định, khiến cho tam lão kia từ đầu không thể thi triển các thủ đoạn khác trôi chảy.
Đối với thế trận mai rùa của hai tên Thiên Tôn, hắn vừa tiếp tục thúc giục Tử hồn bắn phá hồn hải của bọn họ, làm tan rã tình trạng của bọn họ.
Về phương diện khác, còn lại là dùng căn nguyên băng tập kích quấy rối không ngừng, thấy khoảng không là dùi vào.
Căn nguyên của hắn không chỉ linh hoạt hơn, tốc độ cũng nhanh hơn căn nguyên của hai người này rất nhiều.
Chỉ vài phút sau, tên còn lại trong tam lão cũng không cẩn thận bị căn nguyên băng đánh trúng, ngay sau đó theo gót của người đi trước, bị Khương chưởng môn chém giết ngay tại chỗ.
Trong tam lão, chỉ còn lại một người cuối cùng.
“Không!”
“Đừng giết ta!”
“Ta nguyện ý đầu hàng! ”
Thành Ca vẫn chưa dừng tay.
“Anh bạn, bên này có đủ đồng đội rồi, không cần!”
“Ngươi vẫn nên yên tâm đi.
”
Nói xong, ngược lại hắn tăng cường tấn công.
Cuối cùng phân thân kia lâm vào tình cảnh bấp bênh, có thể bị giết bất cứ lúc nào.
Quá tuyệt vọng, bỗng nhiên hắn rống to một tiếng.
“Đều là ngươi ép ta!”
Khương Thành hơi sửng sốt.
Ta ép người lúc nào, chẳng phải ngay từ đầu ngươi muốn giết ta sao?
Hơn nữa nghe ý của ngươi, ngươi còn có đòn sát thủ gì sao?
Ngay sau dó, hắn nhìn thấy đạo phân thân kia bỗng nhiên tự nổ tung tại chỗ.
Ầm!
Sau một tiếng vang trầm đục, phân thân nổ tung không bay tung tóe máu thịt như những người khác.
Mà hóa thành một làn khói xanh, phiêu tán trong không trung.
Trong nháy mắt, đã tan biến vô hình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...