Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Kết thúc trận chiến, Thành Ca mở Ngọc phù thân phận ra xem.

 
Quả nhiên, đã có sự thay đổi rồi.

 
Trong 33 tên Tà tiên, tổng cộng có 6 tên Đế Cảnh cửu trọng, 12 tên Đế Cảnh bát trọng, 10 tên Đế Cảnh thất trọng, 5 tên Đế Cảnh lục trọng.

 
Dựa theo quy cách điểm Thiên Đạo bên Thiên Cung, 6 tên Đế Cảnh cửu trọng tổng cộng cho 30 ngàn điểm.

 
12 tên Đế Cảnh bát trọng được 12 ngàn.

 
10 tên Đế Cảnh thất trọng được 3000 điểm.

 
Còn 5 tên Đế Cảnh lục trọng chỉ được có 500 điểm.

 
Tổng cộng tất cả, hắn nhận được 45500 điểm Thiên Đạo.

 
Còn phần thưởng 10% ngoài mức quy định của việc lập đội, thì phải đợi sau này trở về chỗ chiến khu Vân Chiêu mới kết toán được.

 
“Không tồi, không tồi, khoảng cách với bảng xếp hạng Thiên Đạo của ca đây, coi như cũng gần hơn một tí rồi.


 
Ngay sau đó, đám Tà tiên ở phía dưới cũng bị lột sạch sành sanh rồi.

 
Đám người Lại Bình ôm một đống bảo vật với tài nguyên, cung kính dâng lên cho Khương đội trưởng.

 
Những bảo vật, tài nguyên này, đối với bọn họ mà nói là vô giá.

 
Nhưng một chút lòng ham muốn bọn cũng cũng chẳng có.

 
Chưa nói đến chuyện bọn họ có chiến đấu quái gì đâu, chỉ dựa vào sức mạnh của đại lão này, bọn họ cũng chẳng dám có loại tâm tư ấy!
 
Thành Ca cũng coi như rất “hào phóng”, từ trong đống chiến lợi phẩm, chọn lấy 3 bộ đạo giáp rồi phát cho bọn họ.

 
“Mặc đi.


 
“Tránh cho sau này lúc đánh nhau rồi, các ngươi không cẩn thận lại bị dư âm của trận chiến đánh chết luôn.


 
Như thế đến lúc ấy, hắn còn phải hồi sinh cho bọn họ, lãng phí biết chừng nào.


 
Bốn người nhìn thấy đạo giáp đang bay lượn bập bềnh trước mặt mình, nhất thời đến chuyện đưa tay ra nhận cũng quên béng luôn.

 
Tiên nhân cấp thấp lăn lộn rất khổ cực, thảm hại, cuộc sống túng thiếu vô cùng.

 
Một viên Đan dược cũng hận không thể chia thành mấy phần mà dùng.

 
Rất nhiều Tu sĩ Đế Cảnh nhất trọng, nhị trọng còn dùng Tiên khí cửu giai từ ngày nào ngày nao.

 
Bốn bọn họ trước đây cũng chỉ dùng đạo giáp nhất giai mà thôi.

 
Bây giờ, ra ngoài chưa đến một ngày, trang bị trực tiếp nhảy lên hai bậc, chỉ nghĩ thôi cũng biết là có tâm trạng như thế nào rồi.

 
“Đây, cái này là cho bọn ta sao?”
 
“Không thì sao hả?”
 
Đối với Thành Ca của hiện nay mà nói, Tiên Nguyên điểm đổi được từ đạo giáp tam giai cũng chỉ như muối bỏ biển, chẳng thấm vào đâu cả.

 
Chi bằng cho bọn họ ít phần thưởng, để sau này thông minh, lanh lợi hơn tí.

 
Lại Bình tay run run, vuốt ve đạo giáp, vội vội vàng vàng, nóng lòng muốn mặc lên luôn, nhưng lại cảm thấy tất cả những điều này quá thực quá sức khó tin.

 
“Nhưng mà, trong trận chiến lúc nãy, bọn ta cũng không đóng góp được gì…”
 
Bỗng nhiên, nhận được “bảo vật quý báu” như thế này, bọn họ đều cảm thấy hơi bất an.

 
Thành Ca xua xua tay.

 
“Dẫu sao cũng là đồng đội mà, cầm lấy đi.


 
Bốn người bọn họ nhận được sự xác nhận của hắn, trong lòng tràn đầy sự phấn khích.

 
Vừa nhanh chóng mặc đạo giáp lên, vừa xúc động rơi nước mắt.

 
“Đa tạ đại lão!”
 
“Cảm tạ đội trưởng!”
 
“Có đội trưởng như thế này, còn đòi hỏi gì nữa chứ?”
 
“Đội trưởng thực sự là người đẹo trai nhất ta từng gặp trên đời này, theo mọi ý nghĩa…”
 
“Ta nguyện bất chấp gian nguy vì đại lão, dù là dầu sôi lửa bỏng, quyết không chối từ!”

 
Thành Ca cong cong khóe miệng, nếu như có ngày ta lưu lạc đến mức các ngươi phải trải qua dầu sôi lửa bỏng vì ta, thế thì cũng chẳng cần lăn lộn làm gì nữa.

 
Nhưng mà, kỹ năng nịnh bợ, tâng bốc của đám người này cuối cùng cũng coi như đã kích hoạt lại rồi.

 
“Đội trưởng, rốt cuộc ngươi mạnh đến mức nào vậy?”
 
“Đúng thế, đúng thế, chẳng lẽ ngươi chính là Thiên Tôn?”
 
“Nếu như ngươi nói ngươi mạnh như thế từ đầu, lúc nãy bọn ta cần gì phải sợ sệt nữa?”
 
“Đúng thế, đi theo Khương đội trưởng, có đi tung hoành cũng chẳng có vấn đề gì!”
 
Đối với chuyện này, Thành Ca không trả lời một cách trực tiếp.

 
Mà chỉ nói ra một câu: “Cảnh giới của ta! là một bí mật.


 
“Đội trưởng thật biết khiêm nhường!”
 
“Mau nhìn đi, thế nào gọi là cao nhận thực thụ, đây chính là cao nhân!”
“Bình thường chỉ để mọi người biết là Đế Cảnh bát trọng, bất hiển sơn bất lộ thủy, không khoe mẽ, không công khai, đến thời khắc mấu chốt mới để lộ ra cảnh giới thực sự…”
 
Màn tâng bốc, nịnh hót này của bọn họ, khiến cho tâm trạng của Thành Ca thoải mái vui vẻ vô cùng.

 
Mặc dù hắn quả thật thực sự là Đế Cảnh bát trọng, nhưng cảnh giới cao nghe chừng năng lực làm màu cũng cao hơn chút.

 
Cho nên ca này căn bản không hề phủ nhận, để mặc cho bọn họ đoán bừa.

 
Bây giờ trong lòng bốn người bọn họ đang vô cùng vui sướng.

 
Trừ đạo giáp vừa nhận được lúc nãy, còn có 10% phần thưởng lập nhóm Thiên Đạo ngoài mức quy định nữa.

 
4550 điểm đó, chia đều cho năm người, mỗi người bọn họ đều có thể nhận được 910 điểm.

 
“Cả đời này ta chưa từng có được nhiều điểm Thiên Đạo như thế, phát tài rồi!”
 
“Đi theo đại lão, đúng là khác ngay.


 
“Sung sướng quá.


 
“Lần này về nhất định phải khoe phát mới được!”

 
“Ha ha ha, để cho bọn họ ngưỡng mộ chết đi.


 
“Cho dù là Bá Vân Đội, đi làm nhiệm vụ một chuyến cũng rất khó có được nhiều Tiên Nguyên điểm như thế này đúng không?”
 
“Thực là nóng lòng khôn nguôi muốn áo gầm về làng ngay…”
 
Nghe thấy những lời bàn tán của bọn họ, Thành Ca âm thầm bĩu môi.

 
Mau nhìn đi, các ngươi có tí tiền đồ thế thôi à.

 
Có tí tẹo điểm Thiên Đạo thế này, đã thỏa mãn rồi à?
 
Tầm nhìn, phải có tầm nhìn xa chứ!
 
Đây chính là khoảng cách của tầm nhìn xa trông rộng.

 
Thành Ca cảm thấy hơi cô đơn, lẻ loi.

 
“Được rồi, chúng ta nên lên đường rồi!”
 
Bốn người bọn họ đang vui sướng, khoái trá ở bên ngoài đột nhiên ngẩn ra.

 
“Chuyện này, đội trưởng, ngươi không định trở về à?”
 
“Trở về?”
 
Vẻ mặt Thành Ca hiện rõ hai chữ cạn lời.

 
“Đang đùa cái quái gì thế? Mới thử sức có tí thế này đã trở về, chúng ta cũng không phải đến để du ngoạn đâu.


 
“Đội trưởng đừng mà!”
 
“Bốn người bọn họ lại bị dọa lần nữa.


 
Ngươi đã vào đến phạm vi của thế lực Tà tiên rồi, thế mà vẫn muốn tiếp tục thâm nhập nữa à?
 
Thế này chẳng phải cố tình kiếm cớ gây sự sao?
 
“Tiếp tục thâm nhập, rất có thể sẽ gặp phải đội ngũ Tà tiên do Thiên Tôn dẫn đội đấy!”
 
“Đội trưởng hãy suy nghĩ thật kỹ!”
 
“Như thế quả thực quá sức nguy hiểm, chúng ta phải biết đủ, đừng tham lam quá!”
 
Thành Ca liếc bọn họ một cái.

 
“Không phải lúc nãy các ngươi nói ta cũng là Thiên Tôn sao? Không phải còn nói đi theo ta có đi ngang cũng không sao à?”
 
“Bây giờ ta mới chỉ đi thẳng thôi, các ngươi đã không dám rồi?”
 
Bốn người cứng họng không nói được gì.

 
Chỉ có thể oán thầm trong lòng, đấy là bọn ta đang nịnh bợ, tâng bốc, đương nhiên toàn là những lời khoác lác.


 
Nhưng mà bây giờ, đứng trước mặt Thành Ca, bọn họ cũng không dám chữa lời.

 
Bốn người bọn họ chỉ đành dùng vẻ mặt như sắp lên pháp trường, tiếp tục xông pha với vị Khương đội trưởng chỉ biết lỗ mãng, liều lĩnh kia thôi.

 
Lần này bọn họ chỉ bay về phía trước mấy trăm ngàn dặm, quả thực lại gặp phải đội ngũ khác.

 
Nhìn năm tên Tà tiên trước mặt, Lại Bình cẩn thận dè dặt từng li từng tí lại gần.

 
“Khụ, mấy vị Tà tiên tiền bối, xin hỏi cảnh giới của các ngươi là gì?”
 
Cảnh giới của bọn họ quá thấp, căn bản không nhìn ra được đối phương mạnh chừng nào.

 
Mà năm tên Tà tiên ở trước mặt gặp phải một đội ngũ quái đản như bọn họ, cũng định chế giễu hành hạ một phen rồi mới giết.

 
Kết quả còn chưa kịp mở lời trước, đã bị hỏi một câu vô cùng quái dị như thế.

 
Tên Tà Tiên đế Cảnh cửu trọng dẫn đầu ngẩn ra một lúc, sau đó cười lạnh lùng đáp: “Bổn tọa Đế Cảnh cửu trọng trung kỳ, mấy bọn họ cũng như thế.

Sao nào, ngươi còn hy vọng bọn ta sẽ phát huy phong cách của cao nhân, cố ý để cho con gà như ngươi thắng sao?”
 
“Đúng là si tâm vọng tưởng, mơ mộng hão huyền!”
 
“Bên Tiên quan đều là mấy loại ngây thơ, đần độn kiểu gì vậy ha ha ha…”
 
Bọn họ còn chưa dứt lời, Lại Bình đã vội vàng lắc lắc đầu.

 
Hắn nhanh chóng lùi về phía sau Thành Ca.

 
Sau đó mới nhỏ giọng đáp lại: “Biết được các ngươi mới là Đế Cảnh cửu trọng, ta yên tâm rồi.


 
Không chỉ có hắn yên tâm, Biện Tu, Mạnh Thi và Chung Mạn cũng đều yên tâm hẳn.

 
“Dọa ta sợ hết vía.


 
“Hóa ra không phải là Thiên Tôn, chỉ là Đế Cảnh cửu trọng, thế thì chẳng vấn đề gì nữa rồi.


 
Lúc trước Khương đội trưởng còn thịt sạch 33 kẻ địch bao gồm cả sáu tên Đế Cảnh cửu trọng nữa cơ.

 
Cho nên trận này khẳng định chẳng có vấn đề gì rồi!
 
“Đúng thế, đúng thế, sợ bóng sợ gió một phen rồi.


 
Nghe thấy những lời này của bọn họ, năm tên Tà Tiên đế Cảnh cửu trọng hơi nghi ngờ có phải bọn hắn đã nhầm lẫn gì rồi không.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui