Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Luyện đan cấp cao nhất của Gia Vương đạo trường là Hoằng Thanh Thiên Tôn.

 
Từng làm một thành viên của Chân giới Đan, tính khí của Hoằng Thanh Thiên Tôn tốt hơn nhiều so với hầu hết những người cùng luyện đan.

 
Đối với việc mời Tiên nhân đến dạy luyện đan, bất kể là Thượng Đình hay Hạ Đình, chỉ cần là một thành viên của Gia Vương đạo trường, hắn đều có thể duy trì sự kiên nhẫn cực độ.

 
Kiên nhẫn đến mức có hơi nhiệt tình.

 
Nhất là so sánh với mấy vị luyện dược sư lạnh lùng cao ngạo kia, kiểu tính tình này của hắn quả thực cũng có thể rung chuyển trời đất.

 
Và lý do tại sao hắn được gọi là một trong ba người không thể bị khiêu khích, là bởi vì thân phận Đế dược sư Ngũ giai của hắn.

 
Cấp độ luyện dược sư này, cho dù ở đế cấp đạo trường cũng không gặp nhiều.

 
Sự tồn tại của hắn đối với Gia Vương đạo trường mà nói, có thể xem như một tấm bảng hiệu để khoe khoang.

 
Mà sáng sớm hôm nay, vị đại sư với vẻ mặt ôn hòa đã mất đi sự bình tĩnh vốn có.

 
Âm thanh thảm thiết của hắn gào lên, gần như khiến cho cả Gia Vương đạo trường nhốn nháo hết cả lên.

 
“Đan lô của ta!”
 
“Tên trộm trời giết nào đánh cắp đan lô của ta!”
 
Đối với luyện dược sư mà nói, lò luyện đan cũng giống như binh khí của bọn họ vậy.

 
Lò luyện đan tốt, có thể làm tăng tỷ lệ và chất lượng của đan.

 
Lò luyện đan của Hoằng Thanh Thiên Tôn hao phí nhiều năm nỗ lực, sưu tập tài liệu khắp nơi, sau khi thất bại mấy lần mới có cơ duyên vừa khéo tạo ra đan lô cực phẩm.

 
Lời nói không chút khoa trương, đó chính là mạch máu của hắn.

 
Lại biết được lò luyện đan của hắn bị đánh cắp, trên dưới cả Gia Vương đạo trường gần như ai ai cũng tức giận.

 
“Đáng ghét thật!”

 
“Vậy mà lại có kẻ dám trộm đan lô của đại sư?”
 
“Ai lại điên như vậy chứ?”
 
“Chắc chắn cũng là một luyện dược sư, dù sao thứ đó thì người khác cũng không dùng được.


 
“Không dùng được thì mang đi bán cũng có thể đổi được không ít của cải…”
 
“Đại sư đức cao vọng trọng đã giúp chúng ta không ít, lấy trộm đan lô của hắn cũng chính là đối đầu với Gia Vương đạo trường chúng ta!”
 
Đừng nói đến những Tiên nhân Trung Đình, Hạ Đình từng được đại sư chỉ bảo, mà ngay cả Thiên Tôn, Tiên Quan cũng ào ào tham gia, Khê Vũ Chí Tôn lỗi lạc cũng có trong đó.

 
“Bắt tên trộm kia ra đây!”
 
“Kiểm tra từng người một!”
 
Sau khi biết được động tĩnh ở bên ngoài, Văn Nhân Tư Hải bật cười thành tiếng.

 
Dĩ nhiên đan lô là do hắn trộm.

 
Tuy rằng hắn không có hứng thú đối với lò luyện đan, nhưng thứ này có thể dùng để giá họa.

 
Sau khi trộm được lò luyện đan, hắn đưa vào một nơi bí mật nào đó ở động phủ của Khương Thành.

 
Chỉ chờ điều tra phát hiện ra đó, sẽ bắt quả tang.

 
Bởi vì lần trước sau khi thu phục Khê Vũ Chí Tôn, danh vọng tăng mạnh, gần đây Thành ca thường xuyên rút ra thời gian rảnh trong lúc bận rộn, dẫn tiểu đệ Chí Tôn lưu động khắp các đạo trường, biểu diễn làm màu.

 
Lại thêm Thu Vũ Tuyền cũng thường xuyên xuất môn, động phủ của nàng lại không để lộ bất kì cấm chế và trận pháp nào, gần như là không bố trí phòng vệ.

 
Kế hoạch của Văn Nhân Tư Hải thuận lợi đến mức bản thân hắn cảm thấy rất không chân thật.

 
Có điều đây cũng không phải là mục đích của hắn.

 
Điều này chỉ có thể đả kích thanh danh của Khương Thành một chút, khiến cho Hoằng Thanh Thiên Tôn hận hắn, cũng không thể khiến cho Thành ca chết thảm.

 
“Mau mau mau!”

 
“Có thể thông báo cho Chấp Luật Tư rồi!”
 
“Ta không tin lần này không thể giết chết tên kia!”
 
Chấp Luật Tư ở Thiên Cung nắm giữ thiên luật, quyền lực vô cùng lớn.

 
Bất kể là Thiên Cung hay Nguyên Tiên Giới, phàm là bất cứ nơi nào Thập Thiên Đế đến, tất cả Tiên nhân đều sẽ phải nhận sự chỉ huy của Chấp Luật Tư.

 
Đối với tổ chức hùng mạnh bất cứ lúc nào cũng có thể đột nhiên xuất hiện, tiến hành bắt giữ mình, mọi người đều bàn tán xôn xao.

 
Mặc dù có nền tảng vững chắc như Vãn Nhân Tư Hải, thường ngày cũng không muốn nảy sinh liên quan với tổ chức này.

 
Nhưng lần này, hắn cũng vội vã muốn gặp người của Chấp Luật Tư.

 
Kẻ trộm đồ ở đạo trường bị bắt được, sự việc không lớn không nhỏ.

 
Nếu mà nói nhỏ, thì cũng là một vụ bê bối, bị đạo trường trừng phạt một chút.

 
Mà một khi động đến Chấp Luật Tư bên kia, bị tổ chức tàn khốc nhúng tay vào, thì đó là chuyện lớn.

 
Trục xuất đạo trường, lại bị Chấp Luật Tư giam giữ, đó là điều chắc chắn.

 
Sau đó, có lẽ sẽ có những hình phạt nghiêm khắc hơn, chẳng hạn như phế bỏ tu vi, giam giữ mấy trăm triệu năm đó…
 
“Ta nhất định phải để hắn chết!”
 
“Chỉ cần hắn bị giam lại thì nhất định sẽ không sống nổi!”
 
Vãn Nhân Bá Tổng đã suy nghĩ đến việc Khương Thành bị giam lại, mình chuẩn bị thông đồng ra sao, khiến hắn bị phán quyết nặng hơn.

 
Bên ngoài vẫn luôn ồn ào liên tục.

 
Để “xóa tan mối nghi ngờ”, hắn đã không xen vào.

 
Tìm đi tìm đi, rất nhanh sẽ tìm được động phủ của Khương Thành thôi.


 
Trước mặt nhiều người như vậy, dù cho Khương Thành có một trăm cái miệng cũng không nói rõ được.

 
“Độc ác!”
 
“Hết làn sóng đả kích này tới làn sóng khác quả thực quá ác rồi.


 
Sau nhiều lần dò xét, Vãn Nhân Tư Hải cất giọng cười to.

 
“Sao ta có thể tài giỏi như vậy chứ?”
 
“Ha ha ha ha, có chút khâm phục chính mình…”
 
Mà ở bên kia, đội ngũ lớn theo chân của Hoằng Thanh Thiên Tôn, cuối cùng cũng tìm ra động phủ của Khương Thành.

 
Khi bọn họ đến, Thành ca hoan nghênh đến nỗi vô cùng hợp tác.

 
Hắn vốn không có bất kỳ thân phận nào khác biệt, ý là bọn họ không xứng để lục soát động phủ của hắn.

 
Mà không ngoài dự kiến của Vãn Nhân Tư Hải, lò luyện đan của Hoằng Thanh Thiên Tôn thực sự đã được tìm ra ở đây.

 
Nhất thời, trong động phủ ồ lên một đám, âm thanh rung chuyển mái ngói.

 
Tiên nhân Thượng Đình đang ẩn nấp bên ngoài quan sát tình hình vừa nghe thấy động tĩnh, liền biết xong rồi, liền chạy vội về báo.

 
“Tìm thấy rồi!”
 
Hai mắt Vãn Nhân Tư Hải phát ra ánh sáng vàng rực rỡ, hắn gấp gáp hỏi: “Ở động phủ của Khương Thành?”
 
“Đúng vậy!”
 
“Người có nhiều không?”
 
“Cả một Gia Vương đạo trường, chín mươi phần trăm người đều có mặt!”
 
“Ha ha ha ha…”
 
Vãn Nhân Tư Hải lần nữa cười lớn.

 
Mà lúc này, một vị Thượng Đình Tiên nhân khác vội chạy tới báo.

 
“Người của Chấp Luật Tư đến rồi!”
 
“Tới thật đúng lúc, tốt quá rồi!”
 
Vãn Nhân Tư Hải giữ vết trọng thương chưa lành, chống mạnh nghênh ra cửa.


 
Đi tới bên ngoài thì thấy, lần này Chấp Luật Tư đến đây ước chừng có năm tên Tiên quan.

 
Vị dẫn đầu kia, lại là Tiên quan lục phẩm!
 
Bình thường đề cập đến tranh chấp của Tiên thành, Chấp Luật Tư cũng chỉ điều Tiên quan cửu phẩm thậm chí là tạp dịch đến mà thôi.

 
Mà liên quan đến đạo trường, nhiều nhất cũng là bát phẩm mà thôi.

 
Lần này vậy mà lại cử lục phẩm đi?
 
Xem ra Chấp Luật Tư vô cùng coi trọng việc này!
 
Vãn Nhân Tư Hải càng thêm vui sướng.

 
“Hoan nghênh hoan nghênh!”
 
“Hoan nghênh chư vị đã đến…”
 
Nhìn thấy vẻ mặt vui mừng kia của hắn, năm vị Tiên quan không hẹn mà cùng nhau nhăn mày lại.

 
Đã xảy ra chuyện, ngươi lại còn hoan nghênh cao hứng cái gì?
 
Chấp Luật Tư làm việc, từ trước đến nay không cần phải hoan nghênh được chứ?
 
“Là các ngươi báo cáo ư?”
 
Vãn Nhân Tư Hải gật đầu liên tục: “Đúng vậy đúng vậy, tên trộm đã bắt được và có chứng cứ xác thực!”
 
Tên Tiên quan lục phẩm dẫn đầu vô cùng ngạc nhiên nói: “Người cũng đã bắt được rồi à?”
 
“Đúng vậy đúng vậy, mời đi theo ta.


 
Vãn Nhân Tư Hải vô cùng tích cực mà đi trước dẫn đường, nhìn thấy năm Tiên quan càng cạn lời.

 
Điệu bộ của ngươi, kẻ ngốc mới không nhìn ra ngươi với tên trộm bị bắt có thù hận.

 
Nếu không ngươi có thể như vậy sao?
 
Nhóm người rất nhanh đã chạy tới động phủ của Khương Thành.

 
Vẫn còn ở bên ngoài, Vãn Nhân Tư Hải đã lớn tiếng hét lên.

 
“Tiên quan của Chấp Luật Tư đến rồi!”
 
“Các ngươi còn không mau lăn ra đây tiếp giá?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui