Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Sau khi tin tức Khê Vũ Chí Tôn và Thu Vũ Tuyền kết làm huynh muội truyền ra, Văn Nhân Bá Tổng lại nổi trận lôi đình lần nữa.

 
Bởi vị động phủ của hắn lần trước đã bị đập nát.

 
Lần này hắn đập động phủ của một thanh niên trong ba tên dưới trướng kia.

 
Lần này biểu đạt đầy đủ phẫn nộ và bất mãn của hắn.

 
“Đáng chết!”
 
“Thật sự là đáng chết!”
 
“Người phụ nữ này thế nhưng lại ôm được đùi Khê Vũ Chí Tôn, đáng giận!”
 
Lúc này hắn muốn nắm lấy Thu Vũ Tuyền trong tay thì khó khăn tăng không chỉ gấp trăm lần.

 
Sau này nếu hắn còn dám uy hiếp để nàng làm nữ thần, nàng có thể trực tiếp gọi huynh mình đến làm chỗ dựa.

 
Đến lúc đó Văn Nhân Bá Tổng sẽ ở trên giường bệnh mấy trăm năm.

 
“Công tử bớt giận, tuy rằng bên phía Thu Vũ Tuyền không thuận lợi, nhưng lần này Khương Thành cũng chết chắc rồi!”
 
“Có ý gì?”
 
Nhắc tới Khương Thành, Văn Nhân Tư Hải lại càng không thích.

 
Tên kia vẫn không ra khỏi động phủ, trông có vẻ muốn làm trạch nam của Tu tiên giới, khiến cho bọn họ dù có muôn vàn kế hoạch cũng không thể thực hiện được.

 
“Công tử chẳng lẽ đã quên Thu Vũ Tuyền là bị tên kia uy hiếp làm thị nữ sao?”
 
“Chuyện này nếu truyền tới tai Khê Vũ Chí Tôn thì sẽ như thế nào?”
 
Văn Nhân Tư Hải ngay tức khắc chuyển giận thành mừng.

 
“Đúng vậy, nếu Khê Vũ Chí Tôn đã là anh của Thu Vũ Tuyền, vậy làm sao hắn có thể tha thứ cho việc em gái của mình làm thị nữ cho người khác chứ?” 
 
“Hắn không xé xác Khương Thành mới là lạ.


 
“Hơn nữa Khương Thành còn đặt thủ đoạn xấu xa lên người Thu Vũ Tuyền nữa chứ.


 
“Chúng ta chỉ cần truyền tin tức này đến tai Khê Vũ Chí Tôn, hắn nhất định sẽ nổi giận!”

 
“Khương Thành chết chắc rồi!”
 
Từ trước đến nay Văn Nhân Bá Tổng làm chuyện gì cũng không phải chỉ nói ngoài miệng, hắn thật sự là người có năng lực.

 
Là loại nói được làm được.

 
Vì thế mới qua phút chốc mà ba tên đệ tử Thượng Đình dưới trướng hắn đã xuất hiện bên ngoài động phủ của Khê Vũ Chí Tôn.

 
Đối với ba người này Khê Vũ Chí Tôn cũng không coi ra gì, trước kia cũng chưa một lần nhìn thẳng.

 
Giống như lời Qúy Thương, người này sở dĩ  xuất hiện ở Gia Vương đạo trường là bởi vì phạm sai lầm bị phía trên đày xuống dưới.

 
Hắn không có chút hứng thú nào với nhóm “sâu” bên trong đạo trường.

 
Ba người nơm nớp lo sợ đi tới cửa, sau đó thật cẩn thận truyền tin tức ra ngoài.

 
Phản ứng của Khê Vũ Chí Tôn hoàn toàn không ngoài dự đoán của bọn họ.

 
Biết được em gái mình vừa nhận lại có thể bị người như vậy “bắt nạt”, làm sao có thể nhịn được.

 
Ngay lập tức cầm theo kiếm, đằng đằng sát khí đi về phía động phủ của Khương chưởng môn.

 
Các Tiên nhân khác trong động phủ cũng ngăn không được!
 
Trong nhất thời làm náo động cả Gia Vương đạo trường.

 
Rất nhiều Tiên nhân dừng tu luyện đều chạy đến vây xem.

 
“Khương Thành xong rồi!”
 
“Thế mà lại bị Khê Vũ Chí Tôn nhắm trúng.


 
“Nghe nói là bởi vì Thu Vũ Tuyền…”
 
“Hồng nhan họa thủy!”
 
“Ta biết người phụ nữ này không phải là người hắn có thể khống chế mà, lại còn muốn nàng làm thị nữ.


 

“Cái này chính là tự chuốc lấy họa, bị Khê Vũ Chí Tôn nhắm trúng, so với Văn Nhân công tử còn nguy hiểm hơn!”
 
Bên phía động phủ này Thành Ca đang ngủ mơ thì bị Thu Vũ Tuyền lay tỉnh.

 
“Hả? Phát tiên bổng chưa?”
 
Nghe được câu đầu tiên hắn hỏi sau khi tỉnh dậy, Thu Vũ Tuyền bất đắc dĩ liếc một cái nhìn xem thường.

 
Trong đầu ngươi đến tột cùng đều suy nghĩ cái gì vậy hả?
 
Tai nạn sắp đến rồi mà lại còn có thể nghĩ đến mộng đẹp của ngươi à?
 
“Ngươi gặp phải phiền toái.


 
“Làm sao vậy?”
 
Nhìn thấy vẻ mặt của anh trai này vẫn như lơ mơ không hiểu gì như trước, Thu Vũ Tuyền đang vui sướng khi thấy người khác gặp họa lại cảm thấy trị số vui sướng của mình giảm xuống.

 
“Ngươi còn hỏi làm sao vậy, có người muốn giết ngươi!”
 
Thành Ca nghe thấy lại hăm hở hăng hái.

 
“Ô! Ai vậy? Ai lại nhiệt tình như vậy thế?”
 
Cười đi, ngươi lập tức sẽ cười không nổi.

 
Vẻ mặt Thu Vũ Tuyền nghiêm túc nói ra bốn chữ.

 
“Khê Vũ Chí Tôn!”
 
“Hắn?”
 
Thành Ca sửng sốt: “Hình như ta còn chưa gặp qua hắn, tại sao hắn lại tới giết ta, chẳng lẽ ca đây cũng có tật mộng du đi đánh người à?”
 
Thu Vũ Tuyền cũng coi như đã quen với phong cách này của hắn, bằng không thật không biết nên nói chuyện tiếp với tên kì quặc này như thế nào.

 
“Khụ, hắn là bởi vì ta mà đến.


 
“Bởi vì ngươi, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”
 
Thu Vũ Tuyền đắc ý nói: “Ta ở trước mặt hắn bày ra một chút kiếm thuật và kiếm tâm, sau đó hắn bị ta chinh phục, đặc biệt nhận ta làm em gái.



 
Nhìn đến dáng vẻ đắc ý khoe khoang của nàng, Thành Ca không nhịn được lộ ra ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng.

 
Làm em gái của người khác, tự dưng lại thấp hơn người khác một bậc, lại còn đắc ý.

 
Thật sự là đứa ngốc.

 
Xem ra Tiên Mẫu chuyển kiếp thật không xong, vẫn là có chênh lệch với vận mệnh của chính mình.

 
Đời này lại tự mình làm tiểu đệ của người khác.

 
Hắn có chút hứng thú nói: “Cho nên ngươi có chỗ dựa vững chắc rồi à? Cảm thấy chính mình được rồi sao? Có thể đấu một trận với lão gia đây à?”
 
Không cần suy nghĩ hắn cũng có thể đoán được Khê Vũ Chí Tôn kia tại sao lại muốn tới tìm mình gây phiền toái.

 
Đơn giản chính là bởi vì chuyện thị nữ.

 
Thu Vũ Tuyền cố ý lắc lắc tay, lộ ra ánh mắt vô tội.

 
“Lần này cũng không phải do ta cáo trạng, thật ra ta tìm hắn làm chỗ dựa vốn là muốn dùng để đối phó Văn Nhân Tư Hải, thật sự là không nghĩ tới việc sẽ dùng hắn đối phó ngươi.


 
Ở trước mặt “túc địch” Thành Ca này nàng thật ra vẫn rất thẳng thắn.

 
Hoàn toàn không che giấu chút suy nghĩ này.

 
“Nhưng mà không ngờ, cũng không biết làm sao mà chuyện ngươi cưỡng ép ta làm thị nữ lại truyền đến tai hắn.


 
Nàng vui sướng khi người gặp họa mà buông tay: “Chuyện này thật sự là lẽ trời tuần hoàn, người nào đó tự làm bậy cũng không thể trách người khác!”
 
“Vậy thật đúng là rất tiếc.


 
Thành Ca thở dài.

 
Chính mình vốn không có dự định động đến Khê Vũ Chí Tôn kia.

 
Kết quả hắn lại tự mình đưa tới cửa, vậy đừng trách mình vui lòng nhận phần hậu lễ này.

 
Thu Vũ Tuyền còn tưởng hắn là đang lo lắng.

 
“Cuối cùng bây giờ ngươi cũng biết sợ rồi à?”
 
“Trước đây không phải rất ngông cuồng sao?”

 
Nàng chân thành ngồi xuống bên giường Khương Thành, ung dung nhàn nhã mà lay động váy trên hai chân trắng nõn thon dài.

 
Cố hết sức mà trợ giúp bầu không khí nhuốm đầy bi quan tuyệt vọng của Khương chưởng môn.

 
“Khê Vũ Chí Tôn này cũng không phải là người quen của ngươi đúng không? Lần này ta xem ngươi muốn tìm ai đến giúp đỡ!”
 
“Theo ta được biết, Qúy Thương Đại chủ quan đã bế tử quan rồi, hoàn toàn sẽ không xuất hiện.


 
“Về phần Chá Lạc Thiên tôn kia, hắn mới là Tiên quan bát phẩm, thực lực không bằng một phần muồi ngàn Khê Vũ Chí Tôn.


 
“Mà các Thiên Tôn và Chí Tôn khác trong đạo trường cũng sẽ không vì một người làm bậy như ngươi mà mạo hiểm đắc tội Khê Vũ Chí Tôn.


 
Nàng giả vờ giả vịt mà vỗ vỗ bả vai Thành Ca, thở dài xa xôi.

 
“Ngươi nói xem bây giờ ngươi phải làm gì đây?”
 
Thành Ca cũng không phải không nghe ra ý tứ trong lời nói của nàng.

 
Vì thế để phối hợp với diễn xuất của ngươi, ta cũng không thể làm như không thấy đúng không.

 
Rồi phụ họa nói: “Đúng vậy, phải làm gì đây?”
 
“Thật ra ngươi cũng không phải hoàn toàn không có đường sống.


 
“Ồ?”
 
Thu Vũ Tuyền cười trong trẻo nói: “Hiện giờ người có thể làm cho Khê Vũ Chí Tôn thả một đường sống chỉ có một người.


 
Thành Ca cố ý giả ngu nói: “Ai vậy?”
 
Thu Vũ Tuyền hỏi lại một câu: “Ngươi nói xem?”
 
“Chẳng lẽ là ngươi?”
 
“Bằng không còn ai?”
 
Thu Vũ Tuyền dù bận vẫn ung dung hất cằm lên.

 
“Thật ra đây chỉ là chuyện một câu nói mà thôi.


 
“Chỉ cần ta nói với Khê Vũ Chí Tôn một câu đây chỉ là hiểu lầm, để hắn buông tha ngươi, hắn hẳn là sẽ dừng tay.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui