Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Trong lòng Quý Thương đang thầm oán trách mãnh liệt, ngươi đúng là quá vô liêm sỉ rồi.

 
Còn vượt qua chèn ép tất cả mọi người ở Nguyên Tiên giới.

 
Nhưng ngoài mặt vẫn chỉ có thể gật đầu: “Biết rồi, ta sẽ cố gắng.


 
Hai người tán gẫu mấy câu được câu chăng ở đây một lúc.

 
Một lát sau, thời gian trôi qua cũng tàm tạm rồi, lúc này hai người một trước một sau mới quay trở lại tiền điện.

 
Cuộc đánh giá ở tiền điện cũng đã nhanh chóng đến khâu cuối cùng.

 
Quả nhiên cũng chỉ có một phần mười có thể được chọn vào Gia Vương đạo trường.

 
Ngoại trừ Hứa Tâm Trọng trước đó, những người khác chẳng qua cũng chỉ là Hạ Đình.

 
So sánh như vậy thì càng làm nổi bật sự xuất chúng của Thu Vũ Tuyền rồi.

 
Không cần nói đến những tiên nhân khác tham gia đánh giá, ngay cả nhóm Thiên Tôn phụ trách đánh giá cũng liên tục nhìn về phía nàng, muốn tìm cơ hội nói vài lời với vị đại lão tương lai này.

 
Nhưng mà đáng tiếc, những suy nghĩ tràn ngập ở trong lòng nàng bây giờ đều ở trên người Khương Thành.

 
Đương nhiên cũng không phải là ý nghĩ gì tốt.

 
Nàng đang đợi Khương Thành bị lộ tẩy, sau đó bị Đại chủ quan tức giận nghiêm khắc trừng trị.

 
Lúc này tự mình sẽ lại đến “lấy lòng” nhân tiện sắp xếp hắn trở thành người hầu bên cạnh mình, không phải là xong xuôi rồi sao?
 
Nghĩ đến cảnh tượng kia nàng cũng có hơi không chờ nổi nữa rồi.

 
Sau đó, nàng lập tức thấy Đại chủ quan vội vã lao vọt ra.

 
Hình như vẻ mặt có chút dữ tợn, có chút điên cuồng.

 
Không sai được rồi!
 
Nhất định là sau đó hắn đã bị Khương Thành trêu đùa làm cho phát cáu.


 
Nàng vẫn còn đang cười trên nỗi đau của người khác.

 
Ngay sau đó lập tức thấy vị Đại chủ quan Quý Thương kia giơ cao cánh tay phải, kích động giống như phu nhân của mình một lần mà sinh mười đứa con vậy.

 
“Thiên tài!”
 
“Tuyệt thế thiên tài!”
 
“Tuyệt thế thiên tài vượt qua cả Thu Vũ Tuyền!”
 
Thu Vũ Tuyền há hốc mồm bị coi như một “đối tượng làm nền”.

 
Những người khác cũng đờ đẫn.

 
Tuyệt thế thiên tài gì chứ?
 
Bọn họ có phần nghe không hiểu lắm.

 
Ngay sau đó lập tức nhìn thấy Khương Thành không tổn hại một cọng lông nào cũng thản nhiên đi ra, trên mặt đang lộ ra một nụ cười.

 
“Khương Thành!”
 
Để diễn được giống như thật, xem như là Quý Thương đã dùng bất cứ giá nào rồi.

 
“Vậy mà thiên phú của Khương Thành lại vượt xa Thu Vũ Tuyền, đúng thật là không thể tin nổi!
 
“Cả cuộc đời ta chưa bao giờ được thấy một nhân vật như vậy, quả thật là vượt ra khỏi giới hạn cao nhất của nhận thức, trời ơi trời ơi!”
 
Gương mặt kia mặt cũng bởi vì “kích động” mà trở nên đỏ bừng, nổi lên từng đường gân xanh.

 
Nếu không biết thì còn tưởng rằng đã phải chịu bao nhiêu kích động rồi.

 
“Thế gian lại có một thiên tài như thế, chẳng lẽ Thiên Cung sẽ vì một người như hắn mà càng trở nên mạnh mẽ sao?”
 
“Khó mà tin được, khó mà tin được!”
 
Trong lòng Thành Ca đang tự nhủ lão huynh có phải là có phần hơi quá sức rồi hay không.

 
Bảo ngươi diễn kịch, chứ có bảo ngươi phát điên đâu.

 
Nhưng mà những lời khen này vẫn làm cho hắn cảm thấy rất thoải mái.


 
“Ha ha ha, khiêm tốn khiêm tốt, trong lòng Đại chủ quan biết là được rồi, không cần nói ra trước công chúng như vậy đâu…”
 
Suýt chút nữa Quý Thương muốn đánh cho hắn một cái.

 
Mẹ nó, không phải là ngươi muốn ta ở trước mặt khen ngươi đấy sao?
 
Muốn thể diện không?
 
“Không không không, ta phải nói!”
 
“Coi như là cuối cùng ta đã hiểu được, tại sao Thu Vũ Tuyền lại cam tâm tình nguyện làm thị nữ của ngươi rồi!”
 
“Đối mặt với một người xuất chúng như ngươi, nàng đành cúi đầu lạy cũng là điều có thể hiểu được…”
 
Thu Vũ Tuyền có chút nghi ngờ tai mình bị xuất hiện ảo giác.

 
Cái gì cái gì?
 
Bản thân mình cam tâm tình nguyện làm thị nữ của hắn sao?
 
Trò đùa gì vậy?
 
Hắn coi mình là cái gì?
 
Những người khác cũng bị màn “biểu diễn” của hai người này làm cho sợ đến ngây người.

 
Ngay sau đó, trong đại điện xôn xao cả lên.

 
“Thế mà thiên phú của người này còn cao hơn cả Thu Vũ Tuyền sao?”
 
“Điều này làm sao có thể được?”
 
“Lừa đảo à, có lẽ là Thu Vũ Tuyền đã tu luyện đến giới hạn cao nhất của thiên phú rồi mà!”
 
“Không, cái này cũng là Đại chủ quan tự mình kiểm tra đo lường, sẽ không thể là giả.


 
“Không sai, làm sao Đại chủ quan lại có thể nói dối chứ?”
 
“Tên ác bá này! Vậy mà lại là thiên tài độc nhất vô nhị sao?”
 
“Chỉ dựa vào nhị thế tổ này, chỉ dựa vào quần áo lụa là này sao?”
 
“Trời ơi, có còn vương pháp nữa hay không?”
 

Đến bây giờ bọn họ vẫn coi Thành Ca là một tên ác bá “chiếm đoạt ức hiếp dân nữ”, thậm chí còn tự tiện sửa não, sắp đặt cho hắn một cái xuất thân là nhị thế tổ quần là áo lượt.

 
Nếu như vừa rồi là Chá Lạc Thiên Tôn đến kiểm tra đo lường, bọn họ nhất định sẽ xem như đây là một hành động mờ ám.

 
Nhưng mà đổi lại thành Đại chủ quan Quý Thương, bọn họ không muốn chấp nhận, cũng chỉ có thể véo cái mũi để chấp nhận.

 
Dù sao thì nhất định là Đại chủ quan sẽ công chính không vụ lợi thôi!
 
Ai có thể ngờ ngay cả lão đại của trường người này cũng đều có thể “mua chuộc được”.

 
Độ Trinh Thiên Tôn phụ trách chủ trì đánh giá cũng đang có vẻ mặt đỡ đẫn.

 
“Cái này! Đại chủ quan, đây là sự thật sao?”
 
Hắn cảm giác cái này cũng quá là kỳ lạ rồi.

 
Tuyệt thế thiên tài như Thu Vũ Tuyền, đừng nói là Vương cấp đạo trường, mặc dù Đế cấp đạo trường cũng sợ là không xuất hiện đến một người.

 
Trong vòng một ngày, lại xuất hiện hai người?
 
Hơn nữa người sau lại còn muốn xuất sắc hơn người trước?
 
Điều này làm cho hắn nghĩ như thế nào cũng có cảm giác không đúng chuẩn mực.

 
Sắc mặt của Quý Thương trầm xuống: “Làm sao, ngươi đang chất vấn năng lực đo lường kiểm tra của ta sao? Hay là chất vấn sự công chính của ta?”
 
Ở trước mặt Thành Ca, hắn hờn dỗi giống như đứa cháu nội.

 
Còn ở trước mặt những người khác, hắn vẫn là Đại chủ quan nói sao làm vậy kia.

 
Độ Trinh Thiên Tôn vội vàng tạ lỗi: “Không dám không dám! ”
 
Lúc này Chá Lạc Thiên Tôn ở bên cạnh cũng kịp thời đưa ra sự giúp đỡ.

 
“Đại chủ quan kiểm tra đo lường, chắc chắn sẽ không có bất cứ vấn đề gì!”
 
“Ta nhận thấy thiên phú của Khương Thành này là độc nhất vô nhị, có đầy đủ tư cách để tiến vào Thượng Đình!”
 
Hắn cũng không biết Khương chưởng môn có quen biết với Quý Thương Đại chủ quan.

 
Chỉ là Thành Ca tiến vào Thượng Đình, vốn dĩ hắn cũng thấy vui mừng khi chuyện đó thành công.

 
Hắn vừa mở miệng như vậy, Quý Thương đã mừng rỡ gật đầu đồng ý.

 
“Đúng vậy, Khương Thành cũng có tư cách tiến vào Thượng Đình!”
 
“Bổn tọa quyết định, bắt đầu từ ngay ngày hôm nay, Khương Thành cũng là tiên nhân Thượng Đình!”
 
Mấy chục triệu năm cũng không chắc có thể xuất hiện một vị tiên nhân Thượng Đình, lại cứ như vậy thêm một người nữa?

 
Độ Trinh Thiên Tôn muốn nói cái này có phải đã quá qua loa hay không?
 
Hơn nữa quá trình kiểm tra đo lường chúng ta cũng không được nhìn thấy, cũng không biết thiên phú đến tột cùng của người này là cái gì.

 
Nhưng vừa rồi mới bị Quý Thương Đại chủ quan hờn dỗi hắn một lần, bây giờ làm sao dám chất vấn?
 
Mà những Thiên Tôn khác cũng đã vội vàng đi lên chúc mừng nịnh hót rồi.

 
“Chúc mừng chúc mừng!”
 
“Vị này là Khương Thành đạo hữu sao, chúc mừng ngươi gia nhập Thượng Đình!”
 
“Tương lai Khương đạo hữu sẽ đứng vào hàng Tiên quan, cũng đừng quên bọn ta đó!”
 
“Ha ha ha, không dám không dám! ”
 
Thành Ca dương dương đắc ý nhíu mày về phía Thu Vũ Tuyền.

 
“Thật ngại quá, ta lại thắng rồi.


 
“Ôi, sau này tất cả thu hoạch của người nào đó đề sẽ thuộc về ta một nửa, tấm chân tình này làm cho người ta không thể từ chối mà…”
 
Nghe được truyền âm của hắn, Thu Vũ Tuyền giận đến mức suýt chút nữa hộc cả máu.

 
“Điều này là không thể nào!”
 
“Vốn dĩ ngươi không thể có tư cách tiến vào Thượng Đình.


 
Đối với những tiên nhân khác vừa kinh hãi vừa mù tịt ở trong sân, nàng cũng được xem như là biết một số nền tảng của Khương Thành.

 
Người này ngay cả Thiên Tâm cũng không có mà!
 
Người như thế, vốn dĩ cả đời nên bị nhốt ở khu vực vứt bỏ, lại có thể vào Thượng Đình của Vương cấp đạo trường sao?
 
Cái này là trò đùa gì vậy?
 
“Nhất định có sự mờ ám ở bên trong!”
 
“Ta biết rồi, nhất định là ngươi đã an gian!”
 
Nàng gắt gao nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Khương hiền giả, dường như là mong đợi hắn nhìn vào ánh mắt đang tập trung của mình sẽ trở nên chột dạ và cảm thấy xấu hổ, chủ động thừa nhận chính bản thân hắn đã phạm phải sai lầm.

 
Chỉ tiếc, nàng đã đánh giá quá thấp độ dày da mặt của Thành Ca.

 
“Ngươi nói đúng, chính xác là ta đã ăn gian, vậy thì sao chứ?”
 
 
Thành Ca không có chút xấu hổ nào: “Dù sao trước đó cũng không nói dùng cách nào để vào Thượng Đình, ngươi vẫn thua.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui