“Khương! Khương chưởng môn?”
Khóe miệng của hắn đều đang co giật, gương mặt tràn đầy sự mãnh liệt khó mà tin được.
“Ngươi rõ ràng còn sống sao?”
Thành Ca chậm rãi đứng dậy, đánh giá trên dưới hắn rồi liếc mắt một cái.
“Ngươi ở đây tốt chứ.
”
Vị tiên quan bát phẩm này, ngược lại hắn có một chút ấn tượng, trước kia là một Đế Cảnh của Tiên Giới, được gọi là Chá Lạc Tiên Đế.
Vốn dĩ là không quen, nhưng sau đó chân giới đến đột kích, tất cả tiên ma của lục giới đều hội tụ đến Man Giới.
Chá Lạc Tiên Đế là đại lão của Tiên giới, đương nhiên cũng phải gặp qua với Khương Thành.
“Lại có thể là Thiên Tôn rồi sao? Lợi hại lợi hại!”
Trong miệng nói như vậy nhưng trong lòng Thành Ca vẫn cảm thấy chua xót.
Rốt cuộc đã đã trải qua bao nhiêu năm rồi?
Làm sao một tên gà yếu ớt ở trước mặt mình năm đó lại có cảnh giới còn cao hơn mình rồi?
Chá Lạc Tiên đế vốn không biết mình bị đánh giá là con gà yếu ớt, đó gọi là trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn.
“Khương chưởng môn, ngươi vẫn còn sống, thật tốt quá, điều này thật sự là quá tốt!”
Đường đường là Thiên Tôn mà hốc mắt lại cũng đỏ lên.
“Ân tình năm đó suốt đời bọn ta cũng khó mà quên được!”
“Không có ngươi! Cũng sẽ không có bọn ta của sau này…”
Nếu không phải năm đó Thành Ca một phát giết chết tất cả cao thủ của tam giới Âm, Dương, Hỏa, hơn nữa còn để cho Băng Giới chứa chấp bọn họ, vậy thì bọn họ cũng không có được cơ hội phát triển vô cùng quý giá.
Bọn họ vẫn luôn cho là Thành Ca đã chết, những năm này mỗi lần nhớ lại còn âm thầm đau xót than vãn.
Bây giờ đột nhiên lại thấy Khương chưởng môn xuất hiện lần nữa, có thể nghĩ ra được vui sướng biết bao nhiêu.
“Tốt rồi tốt rồi.
”
Khương Thành vui mừng vỗ lên bờ vai của hắn.
“Đều là những chuyện năm đó ta phải làm.
”
Năm đó hắn cũng chỉ vì làm màu, nhưng mà thấy được dáng vẻ xúc động đến vậy của Chá Lạc Tiên Đế, đương nhiên hắn phải giả bộ bản thân mình thật sự vĩ đại như vậy.
Những người khác ở bên cạnh há hốc mồm.
Tình huống gì đây?
Cái tên ác bá này lại có quen biết với tiên quan ở trong Gia Vương đạo trường sao?
Tiên quan thật sự rất khó để làm được đấy.
Ba vị Thiên Tôn khác cùng đi đến với Chá Lạc, mặc dù thực lực cũng mạnh nhưng ngay cả tiên quan cửu phẩm cũng chưa phải.
Chẳng qua cũng chỉ là danh nghĩa tạp dịch ở Thiên Cung mà thôi.
Đương nhiên Tiên quan phải đi kèm với thực lực, nhưng ngoài ra còn có rất nhiều vấn đề khác cần suy xét đến nữa.
Mạnh như Chí Tôn, cũng chưa chắc có thể làm được.
Huống hồ, Chá Lạc Tiên Đế còn là một vị tiên quan bát phẩm!
Ánh mắt của Thu Vũ Tuyền cũng đang nhìn thẳng.
Người này lại có thể quen biết với người bên trong Gia Vương đạo trường sao?
Có nhầm lẫn gì hay không?
Không phải hắn chỉ là tên quê mùa xưng hùng ở Vị Diện thấp kém, đã sớm cổ lỗ sĩ rồi sao?
Nếu như ở bên ngoài hắn có thể quen biết tiên quan, chắc hẳn là đã sớm sống đến phong sinh thủy khởi rồi, làm sao lúc trước lại bị trục xuất đến Khu vực bị vứt bỏ chứ?
Nàng nghĩ mãi mà cũng không thể hiểu.
Sau khi hỏi han một hồi, cuối cùng Chá Lạc cũng nhớ lại chuyện quan trọng ở trước mắt.
“Khương chưởng môn, đây là có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Với thân phận của ngươi, làm sao có thể tới chỗ này đánh giá kiểm tra chứ?”
Mặc dù hiện nay cảnh giới của Thành Ca thấp hơn hắn rất nhiều, nhưng hắn không dám coi thường một chút nào.
Cách đây rất lâu vị này đã từng dùng vị thế Đế Cảnh lục trọng để giết chết Đế Cảnh cửu trọng.
À không đúng, hắn còn giết chết một đám Thiên Tôn của tam đại Chân giới Âm, Dương, Hỏa.
Hiện tại hắn là Đế Cảnh bát trọng rồi, ở trong mắt Chá Lạc Thiên Tôn, vị Đế Cảnh bát trọng này so với Chí Tôn nhất định còn kinh khủng hơn nhiều.
Khương Thành thở dài: “Một lời khó nói hết được, ca đây đã bế quan nhiều năm, gần đây mới đi ra ngoài.
”
“Thì ra là như vậy!”
Chá Lạc làm bộ bừng tỉnh hiểu ra, thuận tay vỗ một cái nịnh nọt: “Lần bế quan này chắc chắn lại là thần công đại thành, những người khác càng không còn đường mà sống sót! ”
Thành Ca mãi luôn vui vẻ khi được tâng bốc như vậy.
“Ha ha ha, ngươi rất có triển vọng!”
Mọi người ở bên cạnh nghe được thì khóe miệng co giật.
Có phải hai ngươi đang đóng sai vai rồi hay không?
Một vị Đế Cảnh bát trọng nói một vị Thiên Tôn rất có triển vọng, sự tự tin đó ở đâu ra chứ?
Thành Ca chỉ chỉ bảy người ở phía ngoài kia.
Cố ý nghiêm mặt nói: “Chuyện vừa rồi, ngươi giải quyết công bằng nhất có thể, tránh cho người khác nói ngươi thiên vị ta!”
Trong lòng Chá Lạc tự nhủ ta làm sao có thể giải quyết việc chung được chứ?
Dựa theo quy củ của Gia Vương đạo trường, là không thể ra tay ở chỗ này.
Người vi phạm nhẹ thì bị phế bỏ, nặng thì bị giết chết.
Ta có thể làm như vậy sao?
Nhưng mà ngoài mặt hắn vẫn đưa ngón tay cái lên: “Không hổ danh là một Khương chưởng môn quang minh chính đại!”
Hắn nghe ngóng tình huống sơ qua một chút, sau đó trực tiếp tuyên bố kết quả.
“Bảy người kia chủ động khiêu khích, sau đó lại còn rút kiếm công kích trước, Khương Thành chính là bị buộc phải đánh lại!”
“Chỉ là thực lực của bảy người kia quá yếu, Khương Thành tiện tay một đòn cũng đã không cẩn thận phế bỏ bọn họ.
”
“Bảy người kia hoàn toàn là tự chuốc vạ vào thân, Khương Thành không hề sai, chuyện này đến đây là chấm dứt!”
Mấy câu nói tùy tiện này của hắn đã phủi bỏ sạch sẽ mọi thứ liên quan đến Thành ca.
Mặc dù mọi người không dám chất vấn Thiên Tôn ở ngay trước mắt, nhưng đã đột nhiên tạo ra một cuộc tranh luận thầm kín.
Ở Gia Vương đạo trường phế bỏ đi bảy người, cứ như vậy mà bỏ qua?
Cái này còn nói là giải quyết việc chung?
Cái này còn nói là không được thiên vị?
Đây là đang cọ xát chỉ số thông minh của chúng ta, hay là đang bắt nạt sự mù quáng của chúng ta vậy?
Ngay cả ba tên Thiên Tôn ở phía sau Chá Lạc cũng không khỏi âm thầm nói với nhau.
“Chuyện này! Tiên quan, đây có phải có chút không thỏa đáng rồi hay không?”
“Đúng vậy, dù sao hắn cũng đã phế bỏ mất bảy thiên tài mà!”
“Thế này cũng quá nhẹ nhàng rồi, hoàn toàn không trừng phạt thì không thể nói nổi rồi.
”
Cũng không phải bọn họ muốn khiêu chiến với Chá Lạc Thiên Tôn.
Mà là chuyện này hoàn toàn có thể làm cho đẹp mắt hơn một chút.
Mặc dù ngươi và hắn có quen biết, nhưng cho dù muốn bỏ qua cho hắn, cũng nên trừng phạt nhẹ nhàng để làm làm yên lòng người chứ…
Nhưng mà Chá Lạc Thiên Tôn lại trờn trừng mắt: “Các ngươi còn dám dạy Tiên quan như ta làm việc sao?”
Hắn làm sao có thể trừng phạt nhẹ nhàng Khương chưởng môn được chứ?
Không muốn sống nữa sao?
Mấy người vội vã xua tay.
“Không dám không dám.
”
“Tiên quan hiểu lầm rồi.
”
Không có cách nào cả, tiên quan thấy ai cũng là cấp đầu tiên, bọn họ vót nhọn đầu cũng chỉ vì muốn làm tiên quan.
Lúc này giọng nói của Chá Lạc Thiên Tôn mới tiếp tục vang lên, có hơi “giải thích” một chút.
“Bọn họ chưa gia nhập đạo trường, cũng không tính là người của đạo trường.
”
“Cho dù có ra tay, cũng không coi là phá vỡ quy củ của đạo trường.
”
“Hơn nữa bảy người kia cũng đã bị phế rồi, cũng đã không thể nào vào đạo trường được nữa rồi.
”
“Về phần Khương Thành, sau khi hắn qua kiểm tra sẽ gia nhập đạo trường, chính thức trở thành người của chúng ta.
”
“Người của chúng ta làm người ngoài bị thương, thì đứng bên người nào chứ?”
Ba vị Thiên Tôn ngơ ngác nhìn nhau, sau đó cùng nhau giơ ngón cái lên.
Cái Logic này của ngươi quá mạnh mẽ, bọn ta không thể nào phản bác được.
Cứ như vậy một trận phong ba không hiểu ra làm sao đã được hóa giải rồi.
Thành Ca lại thản nhiên ngồi trở lại chỗ cũ.
Hả hê đắc ý mà liếc mắt nhìn thị nữ của mình một cái: “Thế nào, đã phục hay chưa?”
“Thành Ca ta thậm chí còn không cần biểu diễn, tình thế nguy hiểm cứ tự nhiên được phá bỏ.
”
Mặc dù Thu Vũ Tuyền không muốn nhìn thấy hắn phải chết, nhưng cũng không thể chịu nổi các dáng vẻ đắc ý này của hắn.
Nàng không nhịn nổi cố ý đáp lại với giọng điệu khinh bỉ: “Ngươi còn có mặt mũi mà khoe khoang sao?”
“Dùng cái cách thiên vị vô liêm sỉ này để thoát khỏi tội lỗi, không biết xấu hổ!”
Thành Ca không thèm để ý chút nào, ngược lại còn cười tủm tỉm nói: “Ta biết ngươi đang thèm muốn và ghen tị tới ta vì có quan hệ.
”
“Ta phải thèm muốn ghen tị với ngươi sao?”
Vẻ mặt của Thu Vũ Tuyền tràn ngập sự khinh thường.
“Ngươi cứ cười đi, đợi lát nữa kiểm tra, để ta xem ngươi còn có thể cười được nữa hay không?”
Nàng hả hê vui sướng nói: “Quyền hành của vị Tiên quan này cho dù có lớn hơn nữa thì cuối cùng cũng không thể làm trò như vậy trước mặt nhiều người được, chiêu mộ người có Thiên Tâm bằng không gia nhập Vương cấp đạo trường sao?”
“Chuyện đó nếu như bị truyền ra ngoài, vị Tiên quan này cũng sẽ bị Thiên Cung trừng trị đấy!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...