Lấy một địch bốn?
Không, là lấy bốn kháng một!
Là bốn tên tiên chủng Vương giả phải xuất toàn lực chống lại Sở Cuồng Nhân!
Sở Cuồng Nhân đứng tại chỗ, bản nguyên chi lực lưu chuyển quanh người, tiên huy sáng chói, uy áp khủng bố rung chuyển hư không bốn phía, Cửu Thiên Thập Địa!
Hắn nhìn bốn người trước mặt, ánh mắt lạnh lùng.
“Đến!”
Cảm nhận được trên người Sở Cuồng Nhân tràn ngập khí tức khủng bố, mọi người không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, trong mắt mang theo vẻ khó tin.
“Khí tức khủng bố!”
“Chư vị, không thể che giấu, thi triển toàn lực đi!”
Tuệ Pháp ngưng trọng nói.
Chỉ thấy hắn ta thét dài một tiếng, phật quang trên người nhiễm một tầng huyết sắc tinh khổng, một cỗ oán khí khiến người ta tê dại da đầu lưu chuyển ra.
“Tiểu thánh tăng của Kim Sơn tự lại biết thủ đoạn tà môn này?”
“Đây chẳng lẽ chính là Tà Phật tông chi pháp ngày xưa?”
Mọi người thấy thế, đồng tử không khỏi co rụt lại.
Ánh mắt Hỏa Thần Hoàng cũng ngưng trọng, thần hỏa lưu chuyển quanh người, tổng cộng có bốn loại, đều là hỏa diễm có tên tuổi trên bảng Thần Hỏa của Tiên giới.
Hỏa diễm và hỏa diễm quấn giao, lại sinh ra dung hợp.
Bản nguyên hỏa diễm càng cuồng bạo phun ra ngoài.
“Chiến!” Võ Vô Tích hừ lạnh một tiếng, Ẩm Huyết Thương trong tay bộc phát ra sát khí kinh khủng, đâm ra một thương, một đạo mũi thương tràn ngập khí tức bá đạo hủy diệt bắn về phía Sở Cuồng Nhân.
“Như vậy, còn chưa đủ a!”
Côn Ngô bên hông Sở Cuồng Nhân keng một tiếng, bỗng nhiên ra khỏi vỏ.
Tiện tay chém ra một kiếm.
Liên hoa màu tím nở rộ trong hư không.
Kiếm khí như hồng thủy, thế như chẻ tre chém vỡ mũi thương huyết sắc, đồng tử Võ Vô Tích co rụt lại, bị một kiếm này đánh bay ra ngoài.
“Hỏa Long Diệu Nhật!”
Hỏa Thần Hoàng đưa tay hội tụ dịch nóng bốn phía, thần hỏa gào thét, Đế khí và đạo văn xen lẫn, hóa thành một đầu Hỏa Long dữ tợn gào thét mà ra.
“Hỏa Phượng Xuyên Phong Thứ!”
Phượng tử Phượng Thượng Vân cũng lập tức xuất thủ.
Lượng lớn Hoàng Hỏa ngưng tụ ra một đạo kiếm ảnh hỏa hồng đâm ra.
“Nghịch lửa, sao các ngươi có thể là đối thủ của ta được?” Sở Cuồng Nhân cười xùy một tiếng, đưa tay thôi động Hoàng Hỏa còn cường đại hơn Phượng Thượng Vân nhiều.
Hỏa diễm và hỏa diễm va chạm, hai đại tiên chủng Vương giả bị oanh bay.
“Đại Phạm Thiên Chưởng!”
Tuệ Pháp thôi động Oán Phật chi lực trên người, phật quang huyết sắc ngưng tụ thành chưởng ấn huyết sắc che khuất bầu trời, oán khí cuồn cuộn, thôn phệ thiên địa!
Sở Cuồng Nhân chém ra một kiếm, trực tiếp phá vỡ cự chưởng!
Sưu.
.
.
Thân ảnh Sở Cuồng Nhân biến mất tại chỗ.
Lúc xuất hiện lần nữa, đã đi tới trước mặt Phượng Thượng Vân, vẻ mặt đạm mạc giơ tay lên, lượng lớn Hoàng Hỏa lưu chuyển trên lòng bàn tay.
“Không tốt!”
Sắc mặt Phượng Thượng Vân đại biến, thôi động lực lượng của mình đến cực hạn.
Hoàng Hỏa gào thét, nỗ lực chống cự Sở Cuồng Nhân.
Nhưng lực lượng của hắn ta còn kém xa Sở Cuồng Nhân, chỉ một chiêu, hắn ta đã bị Hoàng Hỏa oanh trúng, tiếp nhận thống khổ bị liệt hỏa thiêu đốt.
Phượng Thượng Vân ngã xuống đất, đường đường là Thần Thú hỏa diễm, lại bị hỏa diễm thiêu đến liên tục kêu thảm, đúng là châm chọc.
Sở Cuồng Nhân nhìn về phía Võ Vô Tích bên cạnh, Côn Ngô Kiếm trong tay vung ra, thi triển Thiên Liên kiếm ý, kiếm quang màu tím chém ra.
Một kiếm này, ngoại trừ được Kiếm chi bản nguyên gia trì, còn có nhiều loại bản nguyên chi lực ẩn chứa trong đó, uy lực vô cùng cường thịnh.
“Ẩm Huyết Thương, Phá Thiên Quân!”
Đồng tử Võ Vô Tích hơi co lại, sau đó thôi động tiên pháp của mình.
Bản nguyên chi lực dung hợp vào trong trường thương, sau đó ngang nhiên đâm ra, mũi thương huyết sắc phá không, phát sinh va chạm kịch liệt nhất với kiếm quang.
Nhưng bởi vì thực lực của hai bên có chênh lệch, kiếm khí thế như chẻ tre, Võ Vô Tích trực tiếp kêu thảm một tiếng, bị đánh bay ra ngoài, nếu không phải trên người hắn ta có khải giáp, thậm chí đã bị một kiếm này chém giết tại chỗ.
“Làm sao lại như vậy? !”
Nhìn thấy Sở Cuồng Nhân liên tiếp đánh bại hai vị tiên chủng Vương giả, sắc mặt Hỏa Thần Hoàng đại biến, cảm giác da đầu muốn nổ tung.
Chiến lực như vậy, còn kinh khủng hơn hắn ta tưởng tượng rất nhiều.
“Thực lực của các ngươi, chỉ có như thế sao?”
Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói.
Hắn nhìn về phía Hỏa Thần Hoàng, trong mắt lộ ra sát ý lãnh khốc, chuyện Thần Hỏa Minh Giáo suýt nữa hại chết Lam Vũ, hắn còn không quên.
“Đáng giận, Sở Cuồng Nhân, ta không tin ngươi là vô địch!”
Hỏa Thần Hoàng đè xuống hoảng sợ trong lòng.
Hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng, thôi động thần hỏa đến cực hạn, chỉ thấy bốn loại thần hỏa vờn quanh người hắn ta, sau đó dung hợp với nhau!
Thần hỏa dung hợp chi pháp!
Bốn loại thần hỏa trên người Hỏa Thần Hoàng dung hợp thành một hỏa cầu màu sắc rực rỡ, Âm Minh Hỏa màu đen, Cốt Linh Hỏa màu trắng, Xích Huyết Thần Diễm màu đỏ và Hải Thiên Tinh Hỏa màu xanh lam, hỏa quang chiếu rọi, vô cùng lộng lẫy.
Uy năng kinh khủng đến mức dọa người.
Chỉ nhìn từ xa, tất cả mọi người đã cảm thấy da đầu run lên.
Sở Cuồng Nhân nhìn thấy vậy, trong mắt lại lộ ra một vệt nghiền ngẫm, từ tốn nói: “Bốn loại thần hỏa, ngươi, cũng là lương thực không tệ!”
Nếu để Hoàng Hỏa lại thôn phệ bốn loại thần hỏa kia, vậy uy năng của Hoàng Hỏa sẽ tăng lên một cấp độ, càng thêm cường đại.
“Muốn thôn phệ ta, phải đón được một chiêu này của ta đã! !”
Hỏa Thần Hoàng nhìn ra suy nghĩ của Sở Cuồng Nhân, vô cùng oán hận, sau đó uy thế trên người tăng vọt, hỏa diễm bản nguyên chi lực dung nhập vào trong thần hỏa.
“Thần hỏa, Oanh Thiên Kích! !”
Hỏa cầu màu sắc rực rỡ cuỗn theo lực lượng thiêu hủy đáng sợ, đập về phía Sở Cuồng Nhân, uy năng khiến hư không vặn vẹo.
“Tiếp ngươi một chiêu, lại có gì khó?”
Sở Cuồng Nhân đứng bất động tại chỗ, mặc cho hỏa cầu oanh tới.
Nương theo một tiếng vang thật lớn, hỏa diễm kinh khủng màu sắc rực rỡ như sóng to bao phủ ra, khuếch tán khắp nơi, hóa thành một biển lửa.
Chỗ đi qua, vạn vật hóa thành tro tàn, khắp nơi bị nung chảy.
Mọi người gắt gao nhìn chằm chằm biển lửa, ánh mắt nhíu lại.
“Thành công không?”
“Một chiêu này giết Sở Cuồng Nhân chưa? !”
“Lực lượng kinh khủng như vậy, hắn lại không xuất thủ ngăn cản, cứ thế đón đỡ, chỉ sợ không chết cũng phải trọng thương.
”
“Người này quá kiêu ngạo.
”
Mọi người nhìn chằm chằm chuyển biển lửa, nghị luận ầm ĩ.
Mà lúc mọi người ở đây kinh nghi bất định, một cỗ Đế khí dồi dào vụt lên từ mặt đất, bao phủ mà ra, hỏa diễm bốn phía bị Đế khí quét bay, hiển lộ ra một bóng người bất thế, bễ nghễ trong gầm trời, ngạo thị thiên hạ!
Sở Cuồng Nhân một bộ bạch y, không nhiễm trần thế, bốn phía có Tử Liên nở rộ, kiếm khí lưu chuyển, thần hỏa bốn phía lại không tổn thương được hắn.
“Hiện tại, đến lượt ta ra chiêu.
” Sở Cuồng Nhân đưa tay chỉ Hỏa Thần Hoàng phía xa, ngạo nghễ nói: “Một kiếm, có thể trảm ngươi!”
Lời nói rơi xuống.
Tử Liên bốn phía tán đi, hóa thành kiếm khí tinh thuần rót vào Côn Ngô Kiếm trong tay Sở Cuồng Nhân, kiếm áp mạnh mẽ tuyệt luân kiếm dường như xé nứt không khí, ngay cả người quan chiến cách rất xa, cũng cảm thấy nhói nhói.
Sở Cuồng Nhân nhấc tay vung lên, kiếm khí màu tím cuốn theo từng đoá Tử Liên nở rộ, dùng thế bất khả kháng chém về phía Hỏa Thần Hoàng.
Hỏa Thần Hoàng toàn lực ngăn cản, nhưng lúc hỏa diễm của hắn ta chạm đến kiếm khí đã bị tuỳ tiện xé rách, khó có thể ngăn lại.
Trong một cái chớp mắt tiếp theo, kiếm khí đã mất trên người hắn ta!
“Thần Hỏa phân thân! !”
Thời khắc mấu chốt, Hỏa Thần Hoàng thi triển phân thân chi pháp, bóng người lại một phân thành hai, Thần Hỏa phân thân đứng tại chỗ tiếp nhận kiếm khí trùng kích, bản tôn nhanh chóng lùi về phía sau, muốn chạy trốn phạm vi ảnh hưởng của kiếm khí.
Khi kiếm khí rơi vào Thần Hỏa phân thân, lại ầm vang nổ tung!
Từng cánh hoa màu tím bao phủ bốn phương tám hướng, mỗi một cánh hoa lên đều cuốn theo kiếm khí sắc bén!
Thần Hỏa phân thân đứng mũi chịu sào bị xé nứt, mà bản tôn Hỏa Thần Hoàng cũng khong thể may mắn thoát khỏi, bị kiếm khí khuếch tán ra bao phủ, không kịp phản ứng đã bị ngàn vạn kiếm khí xuyên qua cơ thể, cả người hóa thành một đoàn sương máu tại chỗ!
“Ta đã nói rồi, một kiếm trảm ngươi, thì chính là một kiếm!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...