Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Tiên gân?
Gân của tiên nhân!
Sở Cuồng Nhân có chút hứng thú, nhưng phàm là thứ có dính líu đến tiên, phần lớn đều không phải thứ đơn giản.
“Nói một chút.” Sở Cuồng Nhân nói.
“Thời gian trước, ta và đám người sư huynh lịch luyện trong một bí giới vũ trụ, cơ duyên trùng hợp phát hiện một cái tiên gân! Nhưng việc này bị Hắc Huyết Lâu biết, thiếu chủ Hắc Huyết Lâu muốn đoạt cái tiên gân này, dẫn người bao vây chúng ta, sư huynh vì bảo vệ chúng ta phá vây, bị Hắc Huyết Lâu bắt được.

.

.” Đoan Mộc Hồng êm tai nói ra.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, trầm ngâm một hồi.
“Ta có thể giúp các ngươi.”
Hắn nói .
Một cái tiên gân, đây có lẽ là một cọc cơ duyên không tệ.
“Đa tạ các hạ.”
Sắc mặt Đoan Mộc Hồng vui vẻ.
Sau đó, nàng để các đệ tử của Hoàng Thiên Kiếm tông trở về tông môn báo tin trước, mà nàng lại dẫn theo Sở Cuồng Nhân đến Hắc Huyết Lâu.
“Vì sao ngươi không chờ cao thủ của Hoàng Thiên Kiếm Tông tới cứu viện?”
Trên đường đến Hắc Huyết Lâu, Sở Cuồng Nhân dò hỏi.
“Trong tinh hệ Tử Kim, Hắc Huyết Lâu có nhiều cứ điểm, nếu chờ trưởng lão trong tông môn cứu viện, sợ rằng sư huynh và đám thiếu chủ Hắc Huyết Lâu đã sớm rời đi rồi, cho nên nhất định phải tốc chiến tốc thắng mới được.”
Đoan Mộc Hồng nói.
Thỏ khôn có ba hang.
Huống chi là tổ chức sát thủ như Hắc Huyết Lâu, căn bản không ai biết, rốt cuộc Hắc Huyết Lâu có bao nhiêu cứ điểm ẩn thân.
Trên một khỏa tinh thần.

Hắc Huyết Lâu
Một thanh niên mặc áo trắng đang ngồi xếp bằng, trên cánh tay phải của hắn ta có bạch quang trong suốt lưu chuyển, mơ hồ lộ ra đạo văn huyền diệu.
Chỉ chốc lát.
Thanh niên áo trắng bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong mắt lộ ra một vệt vui mừng, nắm chặt quyền, “Lực lượng thật mạnh, ta cảm giác, một quyền này của ta nện xuống có thể tuỳ tiện đánh nổ một tên Đạo Chủ! !”
“Đây chính là lực lượng của tiên gân sao?”
Thanh niên áo trắng này, chính là thiếu chủ Hắc Huyết Lâu.
Người này, cũng là một vị tiên chủng.
Nhưng thanh danh không hiển hách, vẫn luôn ẩn giấu, lúc này hắn ta đã luyện hóa một cái tiên gân vào trong cơ thể, thực lực tăng lên rất nhiều, hiện tại thậm chí hắn ta tự tin có thể trực diện đối đầu với hàng ngũ đứng đầu của Tử Tinh, Kim Tinh.
“A, hiện tại trong tinh hệ Tử Kim, tiên chủng có thiên phú thực lực mạnh nhất hẳn là Thi Kiếm Tiên Sở Cuồng Nhân, mà bây giờ so với Sở Cuồng Nhân, đoán chừng ta cũng không kém quá nhiều.”
Dù sao, hắn ta đã dung hợp một cái tiên gân!
Đây chính là cơ duyên cực lớn mà hàng ngũ đứng đầu cũng không có.
Ong.
Lúc này, ngọc giản truyền tin bên hông hắn chấn động một cái.
Một đạo tin tức truyền tới.
“Ừm? Sát thủ phái đi truy sát đám người Đoan Mộc Hồng đã chết? Đám người Đoan Mộc Hồng lại có thực lực này sao?”
Hắn ta cảm thấy, đám người Đoan Mộc Hồng bị thương, không chạy thoát khỏi truy sát của sát thủ mới đúng.
“Hừ, một đám rác rưởi.” Thanh niên áo trắng hừ lạnh một tiếng, sau đó, hắn ta lộ ra vẻ suy tư, “Đám người Đoan Mộc Hồng chạy trốn, đoán chừng chẳng mấy chốc cường giả của Hoàng Thiên Kiếm Tông sẽ tới nơi này.”
“Xem ra phải nhanh chóng tiến hành di chuyển mới được.”
Thanh niên áo trắng nói.
Hắn ta đứng dậy muốn rời khỏi tinh thần này.
Nhưng trong cái chớp mắt tiếp theo, một cỗ uy áp bá đạo phô thiên cái địa bỗng nhiên bạo phát, bao phủ cả tinh thần này, khiến người ta sợ hãi.
“Cỗ uy áp này.

.


.

Thật mạnh? !”
“Rốt cuộc là ai?”
Thanh niên áo trắng vội vàng đứng lên đi ra ngoài phòng, đập vào mí mắt là từng tòa nhà màu đen san sát nối tiếp nhau.
Nơi này chính là Hắc Huyết Lâu.
Trong mỗi tòa nhà ẩn giấu không ít sát thủ, mà giờ khắc này, bọn họ cảm giác được cỗ khí thế cường đại kia, ào ào vọt ra.
“Khí tức thật cường đại, là ai tới?”
“Đây ít nhất là Đại Đạo Chủ, thậm chí còn vượt xa Đại Đạo Chủ bình thường, cao thủ như vậy sao lại đến Hắc Huyết Lâu gây hấn?”
“Chẳng lẽ lại vì.

.

.

Kiếm Tam Tuyệt?”
“Không ngờ lại tới nhanh như vậy.”
Đám sát thủ nhìn thấy một chiếc chiến thuyền đang di chuyển trên bầu trời, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng trước nay chưa có.
Trong cái nhìn của bọn họ, rất có thể là cao thủ của Hoàng Thiên Kiếm Tông tới cứu Kiếm Tam Tuyệt, trong đó, sẽ có bao nhiêu cao thủ đây?
Mười người, trăm người?
Mặc dù nhân số của Hoàng Thiên Kiếm Tông không bằng các nền văn minh cường đại, nhưng có thể điều động được mười mấy tu sĩ cảnh giới Đạo Chủ.

Trên chiến thuyền.
Hai bóng người chậm rãi hạ xuống.
Theo thứ tự là một nam một nữ.
Nữ tử, đám sát thủ đều biết, là Đoan Mộc Hồng.
Còn nam tử mặc bạch bào, bên hông treo một thanh cổ kiếm hoa lệ, trên mặt có linh quang che lấp, không nhìn thấy rõ khuôn mặt.
Nhưng khí tức thâm thúy, khiến người ta không thể coi nhẹ.
“Chờ một chút, chỉ có hai người?”
Đám sát thủ không khỏi hoảng hốt, bọn họ vốn cho rằng Hoàng Thiên Kiếm Tông sẽ phái ra rất nhiều người tới, thật không ngờ chỉ có hai người? !
Mặc dù nói, trên tinh thần này chỉ là một phân bộ của Hắc Huyết Lâu, nhưng số lượng sát thủ cũng lên đến mấy vạn người.
Đồng thời, tất cả sát thủ của Hắc Huyết Lâu đều được lựa chọn tỉ mỉ, trong mấy vạn người này, Đế giả chiếm một nửa, Đạo Chủ cảnh cũng có hai ba mươi người, trong đó còn có mấy vị Đại Đạo Chủ.
Hoàng Thiên Kiếm Tông lại chỉ phái ra hai người?
“Không khỏi quá khoa trương đi.”
Thanh niên áo trắng lạnh giọng nói.
Trên bầu trời.
Sở Cuồng Nhân mang theo Đoan Mộc Hồng chậm rãi buông xuống trong cái nhìn chăm chú của đám sát thủ, trong nháy mắt rơi xuống đất, uy áp dồi dào bao phủ khắp nơi.
Cả khỏa hành tinh cũng vì đó mà rung chuyển.
Khắp nơi bạo liệt, sơn hà phá nát, mưa gió phun trào.
Kiến trúc của Hắc Huyết Lâu dần dần sụp đổ.
Giống như.

.

.

Thiên tai!
Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, nhìn một đám sát thủ trước mặt, đạm mạc nói: “Giao Kiếm Tam Tuyệt ra, ta sẽ để các ngươi chết thống khoái một chút.”
Nghe nói như thế, trong mắt đám sát thủ lộ ra sát ý.

Bọn họ vốn là tồn tại liếm máu trên lưỡi đao, đối mặt với sống chết là chuyện thường ngày, uy hiếp rất khó có hiệu quả với bọn họ.
Nhưng bọn họ nhiều sát thủ như vậy lại bị một người uy hiếp, chuyện này khiến bọn họ cảm thấy cực độ khó chịu.
“Mặc dù các hạ rất mạnh, nhưng chỉ có một người mà thôi, mở to hai mắt ra nhìn, nơi này của chúng ta có mấy vạn sát thủ!”
Một tên sát thủ lạnh giọng nói.
Hắn ta tự động bỏ qua Đoan Mộc Hồng.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Đoan Mộc Hồng không tạo thành uy hiếp gì, khóe miệng Đoan Mộc Hồng co giật một chút, cũng không phản bác.
Trên thực tế, trước mặt mấy vạn sát thủ này, nàng đúng là rất nhỏ bé, hiện tại, nàng chỉ có thể dựa vào Sở Cuồng Nhân.
“Mấy vạn sát thủ? Trong mắt của ta, trước mặt chỉ là mấy vạn cỏ rác mà thôi, ta thả một mồi lửa, các ngươi sẽ không còn.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
“Cuồng vọng!”
Một tên sát thủ quát lạnh một tiếng, trong tay hắn ta xuất hiện một thanh kiếm, bóng người lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang lướt về phía Sở Cuồng Nhân.
Người này, đeo mặt nạ màu vàng.
Mà mặt nạ màu vàng, chính là sát thủ đẳng cấp cao thứ hai trong Hắc Huyết Lâu, bình thường, chỉ có cảnh giới Đạo Chủ mới có thể đảm nhiệm.
Còn sát thủ cấp bậc cao nhất, thì đeo mặt nạ màu tím.
Cấp bậc như thế, toàn bộ Hắc Huyết Lâu chỉ có bốn người mà thôi.
Cho nên sát thủ đeo mặt nạ màu vàng đã là sát thủ đỉnh phong của Hắc Huyết Lâu.
“Vô tri.”
Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng nâng tay, chậm rãi chộp vào không khí, vô cùng chuẩn xác bắt được đầu tên sát thủ kia.
Giống như tên sát thủ này chủ động chui vào tay hắn vậy.
Năm ngón tay Sở Cuồng Nhân hơi dùng lực.
Ầm!
Đầu tên sát thủ kia nổ tung tại chỗ, một cỗ thi thể không đầu rơi trên mặt đất, co quắp mấy lần mới hoàn toàn không có động tĩnh.
“Cùng tiến lên!”
“Hừ, hắn chỉ có một người mà thôi.”
Đám sát thủ từ bốn phương tám hướng lao ra, công sát về phía Sở Cuồng Nhân.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận