“Hôm nay sẽ giải quyết tất cả các ngươi!”
Huyết Thần ngạo nghễ nói.
Hắn ta có tự tin này, hắn ta là tồn tại Đại Đạo Chủ đỉnh phong, Thiên Đạo Chủ không ra, hắn ta cũng có thể xông pha trong tinh hệ Tử Kim.
Mà đám người trước mặt này, mặc dù tu vi không tệ, nhưng hắn ta cảm thấy chỉ có một mình Sở Cuồng Nhân miễn cưỡng có thể lọt vào mắt hắn ta mà thôi.
Còn những người khác.
Một đám Tiểu Đạo Chủ, vài phút hắn ta có thể giải quyết hết.
Bên cạnh, trên mặt Tử Vô Ngân lộ ra nụ cười lạnh lẽo, nhìn Sở Cuồng Nhân nói: “Mặc dù ngươi là tiên chủng, nhưng đáng tiếc, không có một văn minh cường đại nào làm chỗ dựa cho ngươi, hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết! !”
“Văn minh cường đại đều là phát triển mà có, Thương Khung tinh siêu việt Tử Tinh, cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
“Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội, hôm nay ngươi sẽ chết, Thương Khung tinh cũng sẽ luân thành thuộc địa, đời đời làm nô!”
“Hôm nay là ngày thành lập đế quốc Thương Khung ta, bá nghiệp đế quốc ta, tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào ngăn cản! !”
“Bá nghiệp của ngươi, chỉ là nói suông mà thôi!”
Huyết Thần cười lạnh một tiếng, sau đó tiến tới một bước, trên người bộc phát ra một cỗ huyết nguyên chi lực vô cùng cường đại.
Thực lực Đại Đạo Chủ đỉnh phong ầm vang bạo phát!
“Một kích vừa rồi chỉ là ba phần lực lượng của ta mà thôi, nếu ta toàn lực ứng phó, vậy ngươi sẽ không chặn được một chiêu, nói gì đến bá nghiệp!”
“Huyết Thần Bá Lâm! !”
Huyết Thần nổi giận gầm lên một tiếng, thôi động ảo diệu của bản thân.
Huyết nguyên chi lực bá đạo bao phủ, áp lực kinh khủng bao phủ mỗi người ở đây, cho dù là Đạo Chủ, cũng không nhịn được run rẩy.
“Lực lượng thật kinh khủng!”
“Đây chính là chiến lực Đại Đạo Chủ đỉnh phong sao? !”
“Đáng giận, căn bản không chặn được!”
Nhịp tim đám người Vạn Pháp Đạo Chủ, Lạc Thủy Đạo Chủ đập vô cùng nhanh.
Chỉ thấy trước mặt bọn họ, một cái pháp tướng huyết sắc từ huyết nguyên chi lực to lớn kết hợp với đạo văn ngưng tụ mà thành.
Nhất cử nhất động của pháp tướng, đều ẩn chứa uy lực rung chuyển tinh thần.
“Huyết Thần Bá Lâm?”
“Tại khu vực Thương Khung tinh ta, thần, cũng chỉ có thể cúi đầu!”
Sở Cuồng Nhân đưa tay, Thời Không Bảo Giám xuất hiện.
Chín cái vòng tròn xoay quanh.
Một cỗ thời không chi lực chưa từng có ầm vang bạo phát, vô số đạo văn huyền diệu thời không dày đặc, bao trùm nghìn dặm hư không!
Giờ khắc này, quang mang tinh thần cũng trở nên ảm đạm.
Nghìn dặm hư không bị thời không chi lực bao phủ giống như bị tháo dời khỏi vũ trụ bao la này, thời gian đứng im.
Hai người Huyết Thần, Tử Vô Ngân cũng bị cỗ thời không chi lực này bao phủ.
Đồng tử bọn họ đột nhiên co rụt lại, nhìn chằm chằm Thời Không Bảo Giám trong tay Sở Cuồng Nhân, ánh mắt mang theo hoảng sợ không cách nào nói rõ được.
Đây là lực lượng thời không gì? !
Rốt cuộc thời không chi lực cường đại như vậy là chuyện gì xảy ra? !
Hai người Huyết Thần cảm giác đạo, ảo diệu, Đế khí của mình trong nháy mắt đã đình chỉ vận chuyển, chỉ lưu lại một luồng ý thức.
Bọn họ muốn thao túng thân thể mình, nhưng lại không cách nào làm được.
Thời không chi lực từ bốn phương tám hướng vọt tới, giống như vô số xiềng xích vô hình trói buộc bọn họ, khiến bọn họ không thể động đậy!
Cách đó không xa, Sở Cuồng Nhân đứng lơ lửng trên không.
Trong tay hắn cầm Thời Không Bảo Giám, trở thành Vương của mảnh thiên đại này.
Vừa sải bước ra, không gian trước mặt hắn dường như mất đi ý nghĩa, trong nháy mắt đã đi đến trước mặt Huyết Thần và Tử Vô Ngân.
“Chết đi!”
Giọng nói đạm mạc tiếng vọng bên tai hai người.
Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy một vệt kiếm quang sáng chói.
Kiếm quang, xẹt qua cổ hai người.
Không có bất kỳ vết thương nào, cũng không có huyết dịch bắn ra tung tóe.
Trong nháy mắt tiếp theo.
Thời Không lĩnh vực biến mất.
Hai người Huyết Thần, Tử Vô Ngân khôi phục hành động, trước tiên nhanh chóng lùi lại, sau đó đưa tay che cổ của mình.
Thậm chí bọn họ còn muốn lấy ra một số bảo vật chữa thương.
Nhưng không chờ bọn họ có động tác gì, một đạo kiếm ngân đã xuất hiện trên cổ bọn họ, lượng lớn huyết dịch vẩy ra.
“Chuyện này không có khả năng, không có khả năng.
.
.”
Trên mặt hai người hiện lên vẻ không thể tin được, trong cái chớp mắt tiếp theo, kiếm khí bạo phát, mười triệu kiếm khí xoắn nát cả linh hồn lẫn thân thể của bọn họ! !
Huyết Thần, Đại Đạo Chủ đỉnh phong, vẫn lạc!
Tử Vô Ngân, tiên chủng, vẫn lạc!
Cách đó không xa, đám người Vạn Pháp Đạo Chủ, Lạc Thủy Đạo Chủ nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, tình cảnh này, khiến bọn họ không cách nào lấy lại tinh thần.
Đã nói là một trận chiến ác liệt cơ mà?
Đập phát chết luôn rồi! !
Đây là, tình huống gì vậy? ?
“Phù.
.
.”
Sở Cuồng Nhân thở ra một hơi.
Thu Thời Không Bảo Giám vào trong cơ thể.
Hắn cảm thấy có chút đau đầu.
Một chiêu vừa rồi nhìn như rất đơn giản, lập tức miểu sát Huyết Thần và Tử Vô Ngân, nhưng hắn đã hao tổn lượng lớn Đế khí niệm lực.
“Vương, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? !”
Vạn Pháp Đạo Chủ đi tới, trên mặt tràn đầy vẻ không hiểu.
“Vận dụng thủ đoạn nào đó mà thôi, không cần ngạc nhiên.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Các Đạo Chủ không khỏi hai mặt nhìn nhau.
Ngạc nhiên?
Trời ạ.
Miểu sát một vị Đại Đạo Chủ đỉnh phong và một vị tiên chủng, thế mà còn nói chúng ta đừng ngạc nhiên, đây chính là năng lực của Vương sao?
Trong mắt mọi người không nhịn được lộ ra vẻ sùng bái.
Lúc này, trong hư không có quang mang hội tụ.
Chỉ thấy một chùm sáng màu vàng ngưng tụ tại chỗ Huyết Thần chết, từng đợt ba động Thiên Đạo từ trong đó lan tràn ra.
“Bản nguyên Thiên Đạo.”
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng.
Hắn tiến lên bắt lấy chùm sáng kia, Thiên Đạo chi lực của Thương Khung tinh trong cơ thể hắn lập tức truyền đến từng đợt vui mừng.
“Xem ra lại phải cho Thiên Đạo ăn rồi.”
Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ.
Hắn thu bản nguyên Thiên Đạo này vào trong cơ thể.
Sau đó lấy Càn Khôn giới của Tử Vô Ngân đi.
“Trở về đi.”
Giải quyết xong Huyết Thần, mọi người trở về Thương Khung tinh.
Các tu sĩ của Thương Khung tinh không biết vừa rồi ở vực ngoại đã xảy ra chuyện kinh tâm động phách gì, vẫn đắm chìm trong niềm vui lập quốc như cũ.
…
Thành Huyền Thiên.
Ngày xưa là Huyền Thiên tông, bây giờ đã bị cải biến thành một tòa Đế Cung rộng rãi hùng vĩ, mà đệ nhất cung điện của Đế Cung, trong Lăng Thiên Địa, Sở Cuồng Nhân ngồi xếp bằng, ở trước mặt hắn có một tiểu kim nhân mà mọi người không nhìn thấy.
Tiểu kim nhân này chính là hóa thân của Thiên Đạo Thương Khung tinh.
Lúc này, nó đang ôm một đoàn bản nguyên Thiên Đạo gặm, đó là thiên đạo của Huyết Nguyên tinh mà Huyết Thần đã thôn phệ, so với bản nguyên Thiên Đạo mà Sở Cuồng Nhân lấy được ở Bối Tinh, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Tiểu kim nhân đã gặm mấy canh giờ, vẫn chưa gặm xong.
Sở Cuồng Nhân vươn tay sờ đầu đối phương, dáng vẻ như vuốt mèo, trên mặt lộ ra vui vẻ, “Ngoan, ăn từ từ thôi, cẩn thận không nghẹn, đừng gấp, không ai đoạt với ngươi đâu.”
Tiểu kim nhân không để ý tới hắn, chỉ tăng nhanh tốc độ gặm.
Nó đường đường là Thiên Đạo, lại bị người ta xem như mèo mà vuốt?
Móa!
Còn thiên lý hay không? !
Sở Cuồng Nhân nhìn tiểu kim nhân ăn như lang như hổ, có thể rõ ràng phát giác được đối phương đang không ngừng lớn mạnh, cùng lúc đó, cỗ Thiên Đạo chi lực trong cơ thể mình cũng theo đó bành trướng, càng phát ra mạnh mẽ.
Thiên Đạo lớn mạnh, tương lai phát triển của Thương Khung tinh sẽ càng thêm thuận lợi, ít nhất, tu sĩ tu hành sẽ càng thêm nhẹ nhõm.
Vừa có thể vuốt ve Thiên Đạo, vừa có thể mạnh lên.
.
.
Nhất cử lưỡng tiện a.
Vẻ mặt Sở Cuồng Nhân càng thêm vui vẻ.
“Tâm tình tốt như vậy, rút phần thưởng đi.”
Sở Cuồng Nhân mở Huyễn Tưởng Luân Bàn ra.
Đồng thời nhìn thoáng qua tiểu kim nhân, đối phương không phát hiện cái gì, giống như những người khác, căn bản không phát hiện sự tồn tại của Huyễn Tưởng Luân Bàn.
“Chúc mừng kí chủ rút được chiến khôi Thiên Đạo Chủ cấp truyền thuyết.”
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng.
Chiến khôi Thiên Đạo Chủ.
Chiến lực có thể so với Thiên Đạo Chủ sao? !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...