Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Sở Cuồng Nhân không khỏi hiếu kỳ, hắn đi lên trước tò mò nhìn đối phương hỏi: “Hồng Hoa đạo hữu, ngươi đang làm gì vậy?”
Ân Hồng Hoa nhìn thấy Sở Cuồng Nhân đi tới, có chút chân tay luống cuống.
Trong đầu Sở Cuồng Nhân đầy dấu hỏi chấm, càng thêm nghi ngờ.
Cái này.

.

.
Là đang kháng cự hắn?
Cũng không giống a.
Mình quá đẹp trai, đối phương thẹn thùng?
Không có khả năng, hắn biết tính cách của Ân Hồng Hoa thế nào, là nữ trung hào kiệt, hơn nữa, đây không phải lần đầu tiên bọn họ gặp mặt.
“Cái kia, Sở đạo hữu là Nhân Vương sao?”
Ân Hồng Hoa tò mò hỏi, nhìn Sở Cuồng Nhân đầy mắt chờ mong.
Sở Cuồng Nhân lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn nghĩ tới.
Ân Hồng Hoa là fan của Nhân Vương!
Trong tay đối phương còn có một bản Nhân Vương truyền, lúc nào cũng cầm đọc đó.
Nhân Vương, không phải là mình sao?
Khó trách biểu hiện lại dị thường như thế, hóa ra là gặp thần tượng.

“Ừm, đúng.” Sở Cuồng Nhân trực tiếp gật đầu thừa nhận.
Ân Hồng Hoa càng thêm kích động.
Nàng tuyệt đối không ngờ, Nhân Vương mình sùng bái đã lâu lại chính là Sở Cuồng Nhân, hơn nữa mình còn từng cùng đối phương kề vai chiến đấu.
Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Quả thực giống như nằm mơ.
“Vương, Sở Cuồng Nhân là ngươi chuyển thế sao?”
“Ừm.”
“Ta nghe nói ngươi muốn lập quốc, là thật sao?”
“Đúng vậy, Nhân tộc nhất định phải nhất thống, chỉ có tập trung lực lượng mới có thể phát triển ra văn minh thiên ngoại, lập quốc là nhất định.”
“Ta có thể giúp ngươi làm gì không?”
“Tu hàng thật tốt, tương lai ngươi chính là trụ cột của thương khung.

.

.”
Sở Cuồng Nhân hàn nguyên với Ân Hồng Hoa một hồi.
Mãi đến khi Sở Cuồng Nhân rời đi, Ân Hồng Hoa còn nhìn theo bóng lưng đối phương, suy nghĩ xuất thần, một hồi lâu mới hồi phục tinh thần.
Chẳng biết từ lúc nào Quỷ Đao Thiên Tôn đã đi đến bên cạnh nàng, cười nói: “Hoa Nhi, hiện tại nhìn thấy Vương, xem như ngươi đã hoàn thành tâm nguyện rồi?”
“Haiz, không ngờ Vương lại là Sở đạo hữu.”
Ân Hồng Hoa bỗng nhiên có chút phiền muộn.
Quỷ Đao Thiên Tôn sửng sốt một chút, “Thế nào, xem ra ngươi có chút không vui vẻ, chẳng lẽ Vương không tốt như ngươi tưởng tượng?”

“Không, Vương rất tốt, Sở đạo hữu cũng rất ưu tú, nhưng chính vì như vậy mới khiến ta cảm thấy tự ti mặc cảm, thần tượng quá ưu tú, mà ta lại bình thường như thế, cảm giác có chút không xứng thích người ta.”
Làm một vị Thiên Tôn chưa đến một trăm tuổi, là một trong số ít Thiên Tôn trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, Ân Hồng Hoa phiền muộn nói.
Khóe miệng Quỷ Đao Thiên Tôn co giật một chút.
“Xem ra sau này nhất định phải cố gắng tu hành gấp bội, để sớm ngày có thể giúp đỡ Vương một tay, giải nan trừ ưu cho Vương.”
Ân Hồng Hoa hít sâu một hơi, vô cùng trịnh trọng nói.

.

.
Trong vũ trụ.
Một đạo lưu quang rơi vào một khỏa hành tinh không người.
Sắc mặt Tử Vô Ngân có chút khó coi, “Đáng giận, một cái Thương Khung tinh nho nhỏ lại ra đời tiên chủng như vậy, ta cũng không địch lại.”
“Món nợ này, nhất định phải nghĩ biện pháp lấy lại.”
Dựa vào nội tình của văn minh Tử Tinh, muốn đối phó một cái Thương Khung tinh không phải vấn đề lớn gì, nhưng hắn ta lại không muốn xin văn minh Tử Tinh giúp đỡ.
Nguyên nhân rất đơn giản.
“Hừ, nếu để mấy tên kia biết ta ăn thiệt thòi lớn tại Thương Khung tinh, không chừng sẽ chê cười ta.”
“Món nợ này, ta nhất định phải tự lấy trở về!”
Đối với một số tu sĩ mà nói.
Mặt mũi, còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Mà Tử Vô Ngân, chính là một người rất coi trọng mặt mũi của mình, mình đã nhận nhiệm vụ thảo phạt Thương Khung tinh, nếu bây giờ mặt mày xám xịt quay trở lại cầu xin trợ giúp, sau này còn lăn lộn thế nào nữa?

“Tạm thời không thể trở về Tử Tinh, đồng thời phải nhanh chóng giải quyết Thương Khung tinh mới được, nếu không đám cao tầng Tử Tinh sẽ phát hiện nhiệm vụ của ta thất bại, nhưng phải làm như thế nào bây giờ?”
Tử Vô Ngân suy tư.
Thực lực của Sở Cuồng Nhân quá mạnh, hắn ta không phải là đối thủ.
Nhất định phải tìm trợ lực khác, đây là khẳng định.
Nhưng trong tinh hệ Tử Kim, văn minh tu hành cao cấp không nhiều, phần lớn đều bị hai nền văn minh tiên pháp Tử Tinh, Hoàng Tinh cai quản.
Những văn minh còn lại, có rất ít văn minh có thể chống lại Thương Khung tinh.
Đừng nói đến chuyện đối phó một vị tiên chủng.
Hơn nữa còn phải nguyện ý giúp hắn ta.
“Huyết Nguyên tinh.

.

.

Huyết Thần!”
Tử Vô Ngân nghĩ tới điều gì, thầm nói: “Huyết Nguyên tinh và Thương Khung tinh đã không chết không thôi, mặc dù Huyết Vương trên Huyết Nguyên tinh đã thương vong hầu như không còn, nhưng, còn còn một tên Huyết Thần Đại Đạo Chủ đỉnh phong! !”
“Nếu Huyết Thần ra mặt, đối phó Sở Cuồng Nhân thì tốt, hiện tại duy nhất phải làm, chính là thức tỉnh Huyết Thần.”
Đạo Chủ là một chiến lực đỉnh phong của một nền văn minh.
Mà trong tinh hệ Tử Kim, cường giả cấp bậc Đại Đạo Chủ cũng không có bao nhiêu, đừng nói đến một vị Đại Đạo Chủ đỉnh phong, chỉ cần Thiên Đạo Chủ không ra, cường giả như vậy hoàn toàn có thể tự do đi lại trong tinh hệ Tử Kim.
Trong mắt Tử Vô Ngân, Sở Cuồng Nhân chỉ là tiểu đạo chủ hậu kỳ, mặc dù có thực lực vượt cấp khiêu chiến, nhưng đoán chừng sẽ không ứng phó được cường giả cấp bậc Đại Đạo Chủ, đừng nói đến Huyết Thần.
Nghĩ là làm, bóng người Tử Vô Ngân lóe lên, lấy một chiếc chiến thuyền từ trong Càn Khôn Giới ra, ngồi trên chiến thuyền phóng về phía Huyết Nguyên tinh.
Mấy tháng sau.
Tử Vô Ngân đã đi đến Huyết Nguyên tinh.
Bây giờ Huyết Nguyên tinh không có Huyết Vương, ngay cả tu sĩ cấp bậc Đế giả, Thiên Tôn cũng chết bảy tám phần trong trận chiến với Thương Khung tinh rồi.

Ở nơi này, căn bản không ai có thể ngăn cản Tử Vô Ngân, hao tốn một phen công phu, cuối cùng hắn ta đã tìm đến nơi Huyết Thần ngủ say.
Ngay trong lòng đất Huyết Nguyên tinh ba mươi ngàn trượng!
Trong một không gian lòng đất u ám, không thấy ánh mặt trời, có một bóng người, mặc trường bào đỏ như máu đang lơ lửng.
Tóc đỏ tươi, đầu có sừng, khuôn mặt tuấn dật tà mị.
“Huyết Thần, cuối cùng đã tìm được ngươi.”
Tử Vô Ngân lộ ra nụ cười.
Sau đó, hắn ta lấy ra một viên đan dược, trong mắt lộ ra vẻ đau lòng, “Thất Chuyển Tạo Hóa Kim Đan, cho dù trong Tử Tinh, viên đan dược này cũng vô cùng hiếm có, là đan đạo gần với tiên đan đỉnh phong.”
Huyết Thần Thôn Phệ Thiên Đạo, bị phản phệ, bị thương nặng, muốn hắn ta tỉnh lại, tuyệt đối không dễ dàng như vậy.
Nếu bắt đầu trọng thương, cho dù mười viên đan đạo đỉnh phong cũng vô dụng, nhưng thông qua vô số năm ngủ đông, Huyết Thần đã tự mình khôi phục rất nhiều, viên đan đạo đỉnh phong này chỉ đầy nhanh tiến độ khôi phục cuối cùng của hắn ta mà thôi.
“Nếu Huyết Thần có thể tỉnh lại giúp ta, đánh bại Sở Cuồng Nhân, đến lúc đó lại moi ra lai lịch tiên pháp trên người đối phương, còn kỹ thuật chế tạo chiến thuyền kia nữa, thì viên Thất Chuyển Tạo Hóa Đan này coi như đáng giá.”
Tử Vô Ngân hít sâu một hơi, đạo đan trong tay bay ra ngoài, rơi vào trên không Huyết Thần, sau đó nổ tung.
Vô số điểm sáng màu vàng óng lưu động trong hư không, sau đó toàn bộ chui vào cơ thể Huyết Thần, hắn ta theo bản năng cấp tốc hấp thu.
Chỉ chốc lát, Huyết Thần đột nhiên mở hai mắt ra.
Trong khoảnh khắc này, một cỗ ba động năng lượng khủng bố từ trên người đối phương nổi lên, toàn bộ lòng đất, không, toàn bộ Huyết Nguyên tinh đều đang rung động.
“Vừa thức tỉnh đã có ba động năng lượng như vậy, nghe đồn Huyết Thần Thôn Phệ Thiên Đạo, đột phá Thiên Đạo Chủ thất bại, xem ra, cũng không hẳn vậy, sợ rằng khoảng cách đối phương đạt đến Thiên Đạo Chủ chỉ kém một bước.”
Tử Vô Ngân tấm tắc nói.
“Ngủ say lâu như vậy, cuối cùng đã tỉnh lại, Nhân tộc trẻ tuổi, ngươi muốn làm gì?”
Một giọng nói khàn khàn vang lên, là Huyết Thần mở miệng, hắn ta nhìn Tử Vô Ngân, uy áp lưu chuyển, đạm mạc hỏi.
“Trước khi hỏi vấn đề này, ngươi nhìn Huyết Nguyên tinh một chút đi.”
Tử Vô Ngân đạm mạc nói.
Thần niệm của Huyết Thần lưu chuyển, bao trùm hơn phân nửa Huyết Nguyên tinh.
Đến khi nhìn thấy tình huống của Huyết Nguyên tinh bây giờ, sắc mặt Huyết Thần lập tức trở nên vô cùng âm trầm.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận