Vô địch pháp Điên Đảo Càn Khôn!
Uy năng như sóng to gió lớn, khủng bố doạ người bao phủ, khuấy động khắp nơi, toàn bộ thần sơn rung động, một đám thần chỉ liên tiếp bay ngược ra ngoài.
Thực lực dưới Chủ Thần chết bất đắc kỳ tử!
Một kích, hủy tru vương chi chiêu, diệt thần chỉ, nghiêng đổ Huyền Hoàng! !
Sở Cuồng Nhân đứng tại chỗ, chậm rãi thu liễm uy thế, ánh mắt đạm mạc, nhìn qua đám thần chỉ, “Ta là Nhân Vương, hôm nay, sẽ vì Nhân tộc bình định tất cả chướng ngại, thần chỉ, các ngươi chuẩn bị tốt nhận lấy cái chết chưa?”
“Làm sao hắn lại mạnh như vậy.
.
.”
Chúng thần chỉ không biết đã sợ hãi than bao nhiêu lần.
Sở Cuồng Nhân bày ra chiến lực, đã siêu việt bất luận tồn tại gì trong thương khung từ xưa đến nay, là đệ nhất nhân chân chính từ cổ chí kim! !
“Cùng tiến lên cho ta!”
Sắc mặt Thần Chủ vô cùng âm trầm nói.
Đám thần chỉ đều biết, bọn họ và Sở Cuồng Nhân đã không có bất kì khoan nhượng gì, đã sớm ở trong cục diện ngươi chết ta sống.
Sau đó đám thần chỉ lại lần nữa công kích.
Trảm Tinh, Huyền Hoàng Thiên Tôn cũng đè xuống thương thế, cưỡng ép xuất thủ, nhưng thân thể bọn họ đều bị thương tổn, sao có thể thắng được Sở Cuồng Nhân?
“Hỏa Long gào thét!”
Hỏa Diễm Chủ Thần rống giận phóng về phía Sở Cuồng Nhân.
Một quyền đánh ra, nương theo dịch nóng đầy trời.
Sở Cuồng Nhân không lùi không tránh, tiến lên một bước, năm ngón tay xòe ra, lộ ra lòng bàn tay, một vòng xoáy hiện lên, thôn phệ hỏa diễm hầu như không còn.
“Quá yếu.”
Hỏa liên màu vàng đỏ hiện lên.
Đường đường là Hỏa Diễm Chủ Thần lại bị thiêu thành tro tại chỗ.
“Băng Phong Thiên Hạ!”
Một bên khác, Băng Tuyết Chủ Thần thao túng gió tuyết đầy trời.
Sở Cuồng Nhân cũng dùng hàn khí đối ứng, lấy lạnh đông lạnh, Băng Tuyết Chủ Thần không kịp phản ứng, bị hàn khí đóng băng, hóa thành tượng băng.
“Kim Cương Bá Cực Phá!”
“Lôi Đình Vạn Quân!”
Kim Cương Chủ Thần vọt tới trước mặt Sở Cuồng Nhân, trên nắm tay tràn ngập ánh sáng màu vàng, Kim Cương thần lực dồi dào bá đạo phun ra ngoài.
Lôi Đình Chủ Thần theo sát phía sau, tay cầm một cây lôi thương đâm ra.
“A.”
Một tiếng cười khẽ, giống như khinh miệt.
Sở Cuồng Nhân đưa tay đánh ra một quyền, lực lượng thân thể bạo phát, một quyền đánh vào nắm tay của Kim Cương Chủ Thần, trong nháy mắt, lực lượng đủ để hủy diệt tinh thần đã đánh vỡ thần lực của Kim Cương Chủ Thần.
Đạo văn trên nắm tay Kim Cương Chủ Thần không ngừng vỡ tan, từng đợt âm thanh nứt xương giống như rang đậu vang lên không dứt.
Một tiếng hét thảm, Kim Cương Chủ Thần ôm cánh tay bay ngược ra.
Mà lôi thương, đã đâm đến trước mặt Sở Cuồng Nhân.
Nhưng trong cái chớp mắt tiếp theo, một cánh tay thon dài trắng nõn không để ý đến sức mạnh sấm sét cuồng bạo kia, bắt lấy lôi thương.
Lôi Thần biến sắc, cảm giác một cỗ cự lực khiến hắn ta không cách nào chống cự được đang bành trướng, thân thể của hắn ta không chịu khống chế, bị Sở Cuồng Nhân cho ném bay ra ngoài, đập vào Kim Cương Chủ Thần.
“Quang Minh thẩm phán!”
“Hắc Ám tận thế!”
Hai đại Chủ Thần Quang Minh Chủ Thần, Hắc Ám Chủ Thần đồng thời thúc giục thần lực, hai cỗ đạo văn hoàn toàn khác biệt giao hội trong hư không.
Một đen một trắng điên cuồng giao hội xoay tròn, hóa thành một chùm sáng hai màu đen trắng, ẩn chứa năng lượng bàng bạc đập về phía Sở Cuồng Nhân.
Sau lưng Sở Cuồng Nhân có Đế khí lưu động, hóa thành Vạn Đạo pháp tướng.
Pháp tướng mở năm ngón tay ra, bắt lấy chùm sáng đen trắng kia.
“Hắc ám và quang minh, vẫn phải thần phục với Hỗn Độn!”
Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói.
Uy năng của Hỗn Độn Thể bạo phát!
Từng đạo Hỗn Độn chi khí từ trong lòng bàn tay của Vạn Đạo pháp tướng phun ra ngoài, cứ thế mà bóp nát chùm sáng đen trắng! !
Ngay sau đó, một đoàn Hỗn Độn khí ngưng tụ trên nắm tay Vạn Đạo pháp tướng, một quyền đánh ra, đập tới hai vị Chủ Thần Hắc Ám và Quang Minh.
“Không tốt!”
“Tránh mau!”
Hai vị Chủ Thần muốn trốn tránh, nhưng đã không kịp rồi.
Hỗn Độn khí nện lên người hai người, ầm vang nổ tung, hóa thành hàng vạn Hỗn Độn chi khí, mà mỗi một đạo Hỗn Độn chi khí đều như trọng sao, dưới lực lượng này, hai vị Chủ Thần bị oanh nổ tại chỗ! !
“Pháp tướng thật khủng khiếp.”
“Người này lại có thể thi triển Hỗn Độn chi lực.
.
.”
Đám thần chỉ biến sắc.
Sở Cuồng Nhân thi triển Vạn Đạo pháp tướng, hắn giống như tâm huyết dâng trào, thi triển tất cả lực lượng Đạo Thể mà mình biết một lần.
Quang minh chi lực, hắc ám chi lực, Hỗn Độn chi lực, Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm kiếm khí, Thiên Sát chi lực...!Bây giờ, tu vi của Sở Cuồng Nhân là Đạo Chủ cảnh, mỗi loại đều cường hãn đến không thể tin được.
Một đám thần chỉ bị một cái pháp tướng hoàn toàn chế trụ.
Đám người Vạn Pháp Đạo Chủ, Lạc Thủy đưa mắt nhìn nhau.
Bọn họ vốn muốn giúp đỡ một tay.
Nhưng hiện tại xem ra, căn bản không cần bọn họ nhúng tay.
Một mình Sở Cuồng Nhân cũng đủ áp chế một đám thần chỉ đến sít sao, nếu bọn họ lại ra tay, không khỏi quá thừa thãi.
“Đây chính là thực lực của Nhân Vương sao? Quá cường đại.”
Cái miệng nhỏ của Hạo Nguyệt Đạo Chủ khẽ nhếch, trợn mắt há hốc mồm.
Nàng có chút may mắn.
May mắn mình lựa chọn đứng về phía Nhân Vương, nếu đứng bên phía Huyền Hoàng Đạo Chủ, hiện tại không biết sẽ có kết cục gì.
Mà đám người U Vân Đạo Chủ đã từng đi theo Huyền Hoàng Đạo Chủ cũng rất sợ hãi, cảm thấy ảo não vì hành động lúc trước của mình.
Quá ngu xuẩn.
Mình lại ngu xuẩn đến mức đứng về phía đối diện với Vương.
Nếu Vương muốn giết chết bọn họ, chuyện này vô cùng dễ dàng.
“So với năm đó, thực lực của Vương càng khủng bố hơn.”
“Đúng vậy, trước kia, Vương chỉ dùng niệm lực mà thôi, nhưng bây giờ Vương kiêm tu niệm lực và Đế khí, thực lực này, thật là đáng sợ.”
“Ta đã nói, trên thế giới này làm sao có dị số như Sở Cuồng Nhân được, thì ra, hắn là Vương chuyển thế !”
Đám Đạo Chủ nghị luận ầm ĩ, vô cùng kinh thán.
“Thời Không Lồng Giam!”
Lúc này, trong hư không sinh ra mấy cột sáng màu trắng.
Một cỗ thời không chi lực cường đại, phong tỏa bốn phương tám hướng, hóa thành một cái lồng giam, giam Sở Cuồng Nhân ở trong đó.
“A, lại là kiện Thần Khí này.” Sở Cuồng Nhân nhìn cột sáng bốn phía, sau đó nhìn về phía Thời Không Chủ Thần cách đó không xa.
Đối phương vì vây khốn hắn, đã thôi động thời không thần lực đến cực hạn, sau đó lại lần nữa thi triển thời gian thần thông, “Thời Gian Chi Cấm!”
Một cỗ ba động kì lạ đánh về phía Sở Cuồng Nhân.
“Ta đã từng nói, Thời Không Chi Đạo của ngươi, quá yếu!”
Sở Cuồng Nhân không nhìn thời gian thần thông.
Nhất Niệm Khởi, từng vòng sóng ánh sáng lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra.
Vạn Lại Vô Thanh, Thiên Địa Thương!
Bị sóng ánh sáng trùng kích vào, thời gian thần thông trực tiếp tán loạn.
Cột sáng bốn phía cũng dần dần xuất hiện vết rách.
“Thời Không Lồng Giam của ngươi cũng muốn vây khốn Vương? Buồn cười.”
Lời nói rơi xuống.
Ầm vang một tiếng, Thời Không Lồng Giam triệt để phá nát! !
Năng lượng không ngừng trùng kích ra, đánh bay Thời Không Chủ Thần ra ngoài, khiến Thần Thể của hắn ta hỏng mất.
Nhưng trong một cái chớp mắt tiếp theo, thời gian quay lại.
Thời Không Chủ Thần lại lần nữa lấy tư thái hoàn hảo xuất hiện.
Nhưng ánh mắt hắn ta nhìn về phía Sở Cuồng Nhân đã hoảng sợ đến cùng cực, giống như nhìn thấy một đầu tuyệt thế hung thú bất khả tư nghị nhất trên thế gian.
“Lực lượng như vậy, hắn còn cường hãn hơn năm đó, hơn nữa không phải mạnh hơn một chút, trên thế giới này, đã không có bất cứ ai có thể ngăn cản hắn.
.
.” Thời Không Chủ Thần run rẩy nói.
“Trốn đi.”
Cũng không biết là ai bỗng nhiên hét lớn một tiếng.
Sau đó, đám thần chỉ điên cuồng bỏ chạy về bốn phương tám hướng.
Các Thần chỉ sợ hãi.
Tín ngưỡng cái gì, bọn họ không muốn tín ngưỡng nữa, có Nhân Vương ở đây, bọn họ căn bản không có cơ hội phát triển tín ngưỡng trong Nhân tộc.
Cho dù bọn họ có thể dựa vào thần sơn phục sinh thì thế nào?
Bọn họ phục sinh một lần, Sở Cuồng Nhân sẽ giết một lần.
Chuyện này có gì khác chết đâu?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...