Trong Huyền Thiên tông.
Mọi người đang chiến đấu với thần chỉ, ngay khi đám người Lam Vũ dần đi về thế yếu, thiên ngoại đột nhiên truyền đến một giọng nói vô cùng lạnh lùng.
“Đám thần chỉ các ngươi cũng dám hiện thân, muốn chết! !”
Thiên ngoại truyền đến mấy giọng nói.
Chỉ thấy mấy đạo lưu quang bay lượn đến.
Là thiên hình giả.
Theo thiên hình giả hiện thân, từng đạo đạo văn huyền diệu lưu chuyển khắp nơi, thiên phạt chi lực, lập tức chấn nhiếp thần chỉ.
“Thiên hình giả, bọn họ đã tới.
”
“Hừ, bọn họ đến thì như thế nào, trong trận chiến Nghịch Thần kia, bọn họ bị thương không nhẹ, đoán chừng còn chưa hoàn toàn khôi phục đâu.
”
“Đúng vậy, vừa vặn có thể báo mối thù trong trận Nghịch Thần chi chiến kia.
”
Lúc mới bắt đầu, đám thần chỉ bị hù dọa, sau đó lấy lại tinh thần, nhìn mấy vị thiên hình giả đang đi tới, trong mắt mang theo sát ý lạnh băng.
Thần chỉ và thiên hình giả có thù oán quá lớn, trong trận Nghịch Thần chi chiến, phần lớn thần chỉ đã bị chín vị thiên hình giả phong ấn.
“Làm thịt đám thiên hình giả này trước, sau đó lại diệt Huyền Thiên tông.
”
Ngạc Thần lạnh giọng nói.
“Vậy thì thử một lần đi!”
Thiên hình giả và thần chỉ đánh nhau, ba động năng lượng khủng bố rung động hơn phân nửa Thương Khung tinh, theo thiên hình giả đi vào, áp lực của đám người Lam Vũ, Như Yên trưởng lão đã giảm bớt không ít.
Nhưng vẫn nguy cấp như cũ.
Vực ngoại.
Các Đạo Chủ cũng đang chú ý trận chiến này, đám người Vạn Pháp Đạo Chủ, Lạc Thủy muốn xuất thủ, nhưng lại bị Huyền Hoàng Đạo Chủ dẫn người ngăn lại.
“Huyền Hoàng Đạo Chủ, các ngươi muốn làm gì?”
Xích Dương Đạo Chủ vô cùng tức giận, chất vấn.
Vạn Pháp Đạo Chủ, Lạc Thủy cũng lạnh như băng nhìn Huyền Hoàng Đạo Chủ.
Huyền Hoàng Đạo Chủ đạm mạc nói: “Ta đã nói điều kiện xong với đám thần chỉ, chỉ cần thiên hình giả và Huyền Thiên Thần Giáo không còn, bọn họ sẽ giúp chúng ta đi chinh phục các nền văn minh khác ở vực ngoại, lớn mạnh Thương Khung tinh.
”
Lời này khiến Vạn Pháp Đạo Chủ mở to hai mắt nhìn, không thể tin được nhìn đối phương, “Huyền Hoàng, ngươi biết ngươi đang nói gì không? Ngươi muốn để công thần lớn nhất trong trận Nghịch Thần chi chiến chết sao? ! !”
Vạn Pháp Đạo Chủ cảm thấy chuyện này vô cùng hoang đường.
Trong trận chiến Nghịch Thần kia, Thiên hình giả đã vì Nhân tộc mà không màng sống chết, chiến công xếp đống, bọn họ đáng được kính ngưỡng.
Nhưng bây giờ, Huyền Hoàng Đạo Chủ lại có thể hợp tác với kẻ địch của Nhân tộc ngày trước, muốn thiên hình giả chết? ?
Thiên hình giả bảo vệ Nhân tộc, bọn họ lại ở sau lưng đâm thiên hình giả một đao!
Vạn Pháp Đạo Chủ cảm thấy thế gian này đã không còn chuyện nào hoang đường hơn nữa, hắn ta nhìn Huyền Hoàng Đạo Chủ, cảm giác đối phương vô cùng lạ lẫm.
Hiện tại, hắn ta đã hiểu ra, đối phương sớm đã không còn là chiến hữu kề vai sát cánh với bọn họ trong trận Nghịch Thần chi chiến kia nữa.
“Công tích vĩ đại của bọn họ sẽ được ghi lại trong sử sách của Nhân tộc, vì tương lai của Nhân tộc, ta tin tưởng bọn họ sẽ nguyện ý.
”
Huyền Hoàng Đạo Chủ hờ hững nói.
“Ngươi mở miệng là nói đến tương lai của Nhân tộc, rốt cuộc là tương lai của ngươi, hay là tương lai của Nhân tộc đây!” Vạn Pháp Đạo Chủ giận không nhịn nổi.
“Đợi ta trở thành Nhân Vương, ta và Nhân tộc chính là một thể, tương lai của ta chính là tương lai của Nhân tộc, không có gì khác!”
“Ngươi đánh rắm chó! !”
Xích Dương Đạo Chủ không nhịn được, trong tay xuất hiện một thanh chùy sắt lớn màu đen chuỳ, cuốn theo uy thế đánh vỡ tinh thần đập ra ngoài.
Trong tiếng ầm vang, hư không nổ tung.
Huyền Hoàng Đạo Chủ đánh ra một quyền, Huyền Hoàng chi lực bạo phát!
Phịch một tiếng, Xích Dương Đạo Chủ bay ngược ra ngoài, sắc mặt thay đổi, nhìn Huyền Hoàng, “Thực lực của ngươi…”
“Rất kinh ngạc đúng không? Ta đã sớm tấn thăng đến Tiểu Đạo Chủ đỉnh phong, hiện tại cho dù là Hỗn Độn, cũng không phải đối thủ của ta, bây giờ Nhân tộc này, ta đã là tối cao, trừ ta ra, ai dám xưng Vương?”
Huyền Hoàng Đạo Chủ cười lạnh nói.
Những năm gần đây, hắn ta vẫn luôn giấu dốt.
Ánh mắt Vạn Pháp Đạo Chủ ngưng trọng, Tiểu Đạo Chủ đỉnh phong, cảnh giới còn cao hơn hắn ta hai giai đoạn nhỏ, một giai đoạn nhỏ đã rất khó bù đắp chênh lệch, đừng nói là hai giai đoạn.
“Các ngươi cũng muốn đi theo Huyền Hoàng Đạo Chủ, ruồng bỏ Nhân tộc sao?”
Vạn Pháp Đạo Chủ nhìn đám Đạo Chủ còn lại.
Các Đạo Chủ hai mặt nhìn nhau.
“Chuyện của Nhân tộc các ngươi, Yêu tộc ta không tham dự.
”
Hạo Nguyệt Đạo Chủ mang theo mấy vị Đạo Chủ Yêu tộc lui sang một bên.
Còn lại mấy tên Đạo Chủ Nhân tộc, hít sâu một hơi, đứng bên cạnh Huyền Hoàng Đạo Chủ, ý tứ vô cùng rõ ràng.
“Ta đồng ý với ý kiến của Huyền Hoàng, đã đến lúc phải thay đổi Thương Khung tinh, có lẽ thần chỉ sẽ là trợ giúp lớn nhất của chúng ta.
”
“Đúng vậy, có lẽ Huyền Hoàng nói đúng.
”
Thấy cảnh này, trái tim Vạn Pháp Đạo Chủ rét lạnh.
Hắn ta không ngờ, chiến hữu ngày xưa kề vai chiến đấu với nhau, bây giờ đã lục đục đến trình độ này.
“Nếu Vương còn ở đây, các ngươi dám làm như thế sao?”
Vạn Pháp Đạo Chủ hít một tiếng.
Mọi người nghe vậy, ánh mắt lóe lên, vẻ mặt thay đổi một chút, trong đầu không tự chủ hiện lên một bóng người vĩ ngạn mặc bạch y.
Nếu người kia vẫn còn, ai còn dám như thế?
Bởi vì, đó là vị Vương vĩ đại nhất của Nhân tộc.
“Đáng tiếc, người kia không có ở đây, Nhân tộc cần một vị Vương mới, cũng chính là cần ta chỉ huy bọn họ tiến về thời đại mới.
” Huyền Hoàng Đạo Chủ đạm mạc nói, trong mắt lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
Hắn ta vô cùng chán ghét người khác nhắc đến người kia.
Trước kia, hắn ta giống như những người khác, cũng vô cùng sùng bái Vương, nhưng sau đó, theo dã tâm bành trướng, hắn ta đã dần thay đổi.
Hắn ta muốn trở thành Vương mới!
Vị Vương kia đã chết lâu như vậy, nhưng uy danh vẫn còn, trở thành chướng ngại lớn nhất trên con đường xưng Vương của hắn ta.
Mỗi khi có người nhắc đến người kia, trong mắt đều lộ ra vẻ sùng bái khó mà kiềm chế được, khiến hắn ta cảm thấy vô cùng chướng mắt.
Một vị Vương đã chết, sao có thể so sánh được với một người vấn sống như hắn ta?
“Ngươi muốn trở thành Vương, còn chưa đủ tư cách!”
Vạn Pháp Đạo Chủ nổi giận gầm lên một tiếng, Đế khí, đạo văn bạo phát đến cực hạn, xuất thủ đánh với Huyền Hoàng Đạo Chủ.
Xích Dương Đạo Chủ, Lạc Thủy cũng xuất thủ.
Trong vũ trụ mênh mông, Đạo Chủ Nhân tộc … Nội chiến.
Trong Huyền Thiên tông.
Thiên hình giả và Thượng Vị Thần đánh đến hừng hực khí thế.
Mặc dù thiên hình giả có lực lượng thiên phạt gia trì, nhưng trong trận Nghịch Thần chi chiến đã bị thương không nhẹ, cộng thêm trận chiến tại Huyết Uyên cũng bị hao tổn.
Trận chiến này, đánh rất miễn cưỡng.
“Ha ha, thật náo nhiệt.
”
Lúc này, bỗng nhiên có một tiếng cười to vầng lên.
Chỉ thấy mấy đạo lưu quang bay lượn đến.
Mỗi một cỗ, đều ẩn chứa thần lực vô cùng khủng bố, mọi người ở đây đều cảm thấy lực áp bách mạnh mẽ.
“Khí tức tức này, không phải thần chỉ bình thường.
”
“Thượng Vị Thần đỉnh phong, chỉ sợ cũng không chênh lệch nhiều với Chủ Thần, loại khí tức này, chẳng lẽ là mấy người bọn họ?”
Thiên hình giả liếc nhau.
Chỉ thấy lưu quang tán đi.
Bảy vị thần chỉ thân hình khác nhau xuất hiện trước mặt mọi người, trẻ có già có, có nam có nữ, đều cuống theo khí tức thần lực cường đại.
“Thiên hình giả, đã lâu không gặp.
”
Một tên đại hán tóc đen nhìn thiên hình giả, đạm mạc nói.
“Ngạo Mạn Chi Thần, quả nhiên là các ngươi.
”
Đệ nhất thiên hình giả nhìn đối phương, ánh mắt lạnh lùng.
“A, khí tức của các ngươi, yếu đến mức khiến ta cảm thấy ngoài ý muốn, xem ra vết thương từ trận Nghịch Thần chi chiến của các ngươi vẫn còn kéo dài đến tận bây giờ.
” Ngạo Mạn Chi Thần nhìn mấy vị thiên hình giả, cười xùy một tiếng nói.
“Các ngươi đi ra, chứng minh Ma Thần cũng thoát vây đi.
”
Đệ nhất thiên hình giả thản nhiên nói.
“Không chỉ Ma Thần, các Chủ Thần khác cũng đã giải phong, mặt đất bao la này, sẽ một lần nữa do thần chỉ chưởng khống, để đám người nghịch thần các ngươi… Chỉ có, một con đường chết! !”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...