“Nhanh đến đi.
”
Sở Cuồng Nhân nhìn vũ trụ mênh mông thầm nói.
Trải qua mấy tháng di chuyển, hắn đã tiếp cận Thương Khung tinh.
Cũng không biết hiện tại Thương Khung tinh thế nào, hắn nghĩ như vậy, đột nhiên tùy tiện tìm một nơi dừng chiến thuyền lại.
Hắn cầm tinh đồ, một mình lao về phía Thương Khung tinh.
Rất nhanh, trong tinh vũ cuồn cuộn, hắn đã tìm thấy một tinh cầu màu trắng xanh xen lẫn, mơ hồ còn có ánh sáng màu vàng, đó chính là Thương Khung tinh.
Kim quang bao phủ bên ngoài là đại trận Ly Hận Thiên.
Hắn thu liễm khí tức, không làm kinh động bất cứ ai, sau khi tìm được cứ điểm số ba mươi mốt, bóng người lóe lên, tuỳ tiện chui vào trong đó.
Trong cứ điểm, dáng vẻ vẫn giống như trước.
Đế niệm của hắn phun trào, nhanh chóng thu tập các loại tình báo.
Sau trận chiến tại Huyết Uyên, Huyết tộc đã không tiếp tục đến xâm chiếm nữa, hiện tại chiến trường vực ngoại đã bình tĩnh trước nay chưa từng có.
Tu sĩ tại các cứ điểm có cảm giác như chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Đi tìm Lạc Thủy tìm hiểu tình huống trước.
”
Trong phủ tướng quân.
Lạc Thủy đang tưới nước cho một chậu hoa trong sân.
Nhưng lông mày nàng nhíu chặt, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Huyền Hoàng Đạo Chủ hợp tác với thần chỉ, chuyện này không ai ngờ tới, cũng không biết sau này sẽ phát triển thành tình huống gì.
Nếu làm không tốt, thậm chí Nhân tộc sẽ một lần nữa trở lại năm tháng hắc ám bị Thần chỉ nuôi nhốt kia.
Khi đó, sẽ có Nhân Vương thứ hai đứng ra sao? !
“Dã tâm của Huyền Hoàng quá lớn, hắn muốn mượn lực lượng của thần chỉ để lớn mạnh chính mình, hắn muốn làm Vương.
”
“Hừ, thần chỉ, sao có thể dễ chưởng khống như thế?”
Lạc Thủy càng nghĩ, trong lòng càng phiền ý loạn.
Huyền Hoàng Đạo Chủ chơi đến mức rước hỏa thiêu thân cũng không liên quan đến nàng, nhưng nếu liên lụy đến cả Nhân tộc, hậu quả sẽ rất khó lường.
“Nguy hiểm Huyết tộc đã giải, hiện tại quan trọng nhất là chuyện trên Thương Khung tinh, nhất định phải tìm đám người Vạn Pháp Đạo Chủ thương thảo một chút.
”
Lạc Thủy nỉ non nói.
“Hoa này, sắp bị ngươi tưới chết rồi.
”
Lúc này, một giọng nói thanh lãnh đột nhiên vang lên.
Lạc Thủy sửng sốt một chút, sau đó biến sắc, Đế khí trong cơ thể điên cuồng phun trào ra, trong nháy mắt tiểu thế giới bao phủ bốn phía.
Đáng chết!
Thất thần quá lợi hại sao?
Có người đến gần cũng không phát hiện được.
Nhưng sau khi nàng quay người, nhìn thấy người đến, trực tiếp ngây ngẩn cả người, nàng nhìn người tới, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin được.
“Sở đạo hữu? ! !”
Người tới, chính là Sở Cuồng Nhân.
Nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, Lạc Thủy lập tức mơ hồ.
Trong đầu nàng hiện lên rất nhiều nghi hoặc.
“A, Lạc Thủy hữu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?”
Sở Cuồng Nhân khẽ cười nói.
“Sở đạo hữu, chuyện gì vậy? Ngươi không chết? !”
Lạc Thủy vừa mừng vừa sợ.
“A, đây không phải rõ ràng sao?”
Lạc Thủy thu hồi tiểu thế giới, nhìn Sở Cuồng Nhân, không nhịn được đi lên trước vỗ ngực đối phương, “Thật không chết?”
Nàng không thể tin được.
“Thật không chết.
” Sở Cuồng Nhân bất đắc dĩ nói.
“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”
“Ừm, nói ra rất dài dòng, sau này có cơ hội lại nói, ta thấy ngươi có chút buồn bực, tưới nước cho hoa cũng không chú ý, chậu hoa này sắp bị ngươi tưới chết rồi, nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Còn không phải Huyền Hoàng Đạo Chủ.
.
.
” Lạc Thủy kể lại chuyện Huyền Hoàng Đạo Chủ muốn hợp tác với thần chỉ ra.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, trong mắt lướt qua ý lạnh, “Há, con rết trăm chân, chết mà không ngã, đám thần chỉ này lại không an phận.
”
Bên cạnh, Lạc Thủy bỗng nhiên có chút tê cả da đầu.
Trong nháy mắt vừa rồi, từ trên người Sở Cuồng Nhân, nàng cảm giác được một cỗ uy hiếp mãnh liệt, hiện tại rốt cuộc đối phương đã mạnh tới cỡ nào?
“Phía Thương Khung tinh, ta sẽ trở về xem xét một chút, còn Huyền Hoàng Đạo Chủ, tạm thời giao cho ngươi và Vạn Pháp đạo hữu ứng phó.
”
Sở Cuồng Nhân nói.
Lạc Thủy trầm ngâm một lát, nói: “Cũng được.
”
“Đúng rồi, thiên hình giả thế nào?”
Sở Cuồng Nhân nhớ mang máng, năm đó trong trận chiến tại Huyết Uyên, thiên hình giả cũng đi tham chiến, khi đó hắn không có gì ấn tượng, nhưng sau khi từ viễn cổ trở về, lại phát hiện có mấy thân ảnh quen thuộc.
“Trận chiến lúc trước đã khiến thương thế sắp khỏi hẳn của thiên hình giả tăng lên, hiện tại Huyền Hoàng Đạo Chủ và thần chỉ hợp tác, mặc dù bọn họ không muốn, nhưng chỉ sợ, cũng bất lực a.
”
Lạc Thủy than nhẹ một tiếng.
Nàng nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, cười nói: “Lúc này, Sở đạo hữu có thể trở về, thật khiến người ta an tâm không ít.
”
“Vậy xin đa tạ Lạc Thủy đạo hữu tín nhiệm.
”
Sở Cuồng Nhân cười cười, một bước đi ra, biến mất trong hư không.
Hắn đi vào truyền tống trận của cứ điểm số ba mươi mốt, quay trở về thành trung tâm trên Cửu Thiên, lại từ Cửu Thiên, về Thương Khung tinh.
Vừa vào Thương Khung tinh, Sở Cuồng Nhân còn chưa có hành động gì, một cỗ ba động Thiên Đạo huyền diệu đột nhiên bao phủ hắn.
Chỉ thấy quang cảnh bốn phía thay đổi.
Hắn xuất hiện trong không gian trắng xóa.
Ngay sau đó, trước mặt hắn có vô số quang văn lưu chuyển, lại xuất hiện một bóng người toàn thân tràn ngập kim quang.
Thân ảnh này, không có ngũ quan, từ thân hình phán đoán, cùng loại với con người, cao một thước, trên người kim quang lóng lánh.
Tạm thời gọi là tiểu kim nhân đi.
Tiểu kim nhân xuất hiện trước mặt Sở Cuồng Nhân, cũng không nói chuyện, nếu hắn ta có mắt, sẽ nhìn trừng trừng Sở Cuồng Nhân.
Trong nháy mắt, Sở Cuồng Nhân hiểu rõ cái gì, không cần Tiểu Ái phân tích, hắn đã đoán ra thân phận của tiểu kim nhân trước mặt.
“Ngươi là thiên đạo của Thương Khung tinh.
”
Tiểu kim nhân khẽ vuốt cằm.
“Ngươi tìm đến ta, là vì chùm bản nguyên Thiên Đạo này sao?” Sở Cuồng Nhân lấy Thiên Đạo bản nguyên chi lực của Bối Tinh từ trong cơ thể ra.
Tiểu kim nhân lại gật đầu, không kịp chờ đợi đi tới.
Sở Cuồng Nhân trầm ngâm một chút, đưa bản nguyên Thiên Đạo tới.
Tiểu kim nhân nhận bản nguyên Thiên Đạo, trên gương mặt không có ngũ quan lại xuất hiện một cái miệng lớn màu đen, há miệng gặm bản nguyên Thiên Đạo, trực tiếp cắn mất một khối, sau đó một liên tiếp há miệng ăn.
“Thiên Đạo, đang thôn phệ Thiên Đạo khác lớn mạnh, Thiên Đạo chi lực trong cơ thể ta cũng đang tăng lên.
” Sở Cuồng Nhân như có điều suy nghĩ.
Bản thân đang cho Thiên Đạo ăn?
Hắn nhìn tiểu kim nhân, theo bản năng vươn tay, xoa đầu đối phương hai cái, xúc cảm không tệ, vừa mềm vừa ấm.
Tiểu kim nhân cũng không cự tuyệt, tiếp tục gặm bản nguyên Thiên Đạo.
“Có phải mình đang vuốt ve Thiên Đạo không?”
Sở Cuồng Nhân tấm tắc nói.
Người khác vuốt mèo vuốt chó, mình lại vuốt Thiên Đạo.
Không tệ không tệ.
Sau khi thiên đạo của Thương Khung tinh thôn phệ hết bản nguyên Thiên Đạo của Bối Tinh xong, bóng người hóa thành vô số điểm sáng màu vàng óng tiêu tán.
Không gian trắng xóa bốn phía cũng biến mất theo.
Sở Cuồng Nhân trở lại không gian hiện thực.
“Ăn xong liền chạy, hay cho Thiên Đạo.
”
Sở Cuồng Nhân nhếch miệng.
“Được rồi, làm chính sự trước.
” Lần này hắn trở về Thương Khung tinh, ngoài chuyện giải quyết chuyện của thần chỉ, còn phải đến một nơi.
…
Biển sâu.
Một rãnh biển to lớn, bốn phía không có bất kỳ sinh linh nào, nơi này còn sâu hơn cả biển sâu.
Nơi này còn một cái tên khác, chính là Thái Cổ Côn Lôn Uyên!
Nơi ngày trước Nhân Vương và Thần Chủ quyết chiến!
Trận đại chiến kia, trực tiếp đánh nơi đây sụp đổ, cũng vì vậy mà nó chìm xuống biển sâu, vì nơi này vẫn tồn tại khí tức của trận chiến năm đó, cho nên mới không có sinh linh nào dám sinh sống ở đây.
Nhưng hôm nay, một thân ảnh màu trắng đột nhiên đi tới nơi đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...