Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


“Đáng giận, sao thực lực của gia hỏa này lại khủng bố như thế? !”
Sắc mặt Cửu Viêm âm trầm, từ khi tu hành đến nay, đây là lần đầu tiên hắn ta cảm nhận được áp lực kinh khủng trên người một tên tu sĩ Nhân tộc.

Trong lúc phất tay đã đánh tan tất cả thế công của hắn ta, khiến hắn ta không còn cách nào!
“Các ngươi còn muốn tiếp tục xem sao?”
Lúc này, Sở Cuồng Nhân mở miệng, không phải nói với Cửu Viêm, mà đang nói với đám thiên kiêu cấm kỵ Vương Quyền, Bái Hồng Ngọc, Đồ Hằng cách đó không xa.

Mấy người nghe vậy, hai mặt nhìn nhau.

Kiếm Đạo Tử từ tốn nói: “Trong các ngươi ai có lòng tin đơn đả độc tấu sẽ thắng hắn, vậy thì tự mình lên đi.


Mọi người được chứng kiến thực lực đè áp Cửu Viêm của Sở Cuồng Nhân đã không còn suy nghĩ như vậy nữa.

“Cùng tiến lên, giải quyết người này trước, sau đó lại phân chia địa mạch!”
Vương Quyền nói.

Ngoại trừ Cửu Viêm, hắn ta đã đánh với Sở Cuồng Nhân hai chiêu, mặc dù chỉ hai chiêu, nhưng vết thương trên bàn tay hắn ta vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.

Chiến lực của đối phương mạnh mẽ, khiến hắn ta hiểu được, người này căn bản không phải thiên kiêu cấm kỵ đơn đả độc đấu có thể thắng.

“Sợ rằng ngay cả Tần Thiên Thần được vinh dự gọi là Đại Đế chuyển thế cũng không hơn người này.


Vương Quyền âm thầm nghĩ.

Sau đó hắn ta ra tay đầu tiên, quang hoa ngũ sắc sau lưng lưu chuyển, ngưng kết, hóa thành một cái quang luân ngũ sắc to lớn trên không trung.


Quang luân ngũ sắc chuyển động trên không trung, có từng đạo thần huy hạ xuống, khiến khí tức trên người Vương Quyền tăng lên rất nhiều.

“Sở Cuồng Nhân, ngươi nhìn xem sự lợi hại của Thần Luân ngũ sắc của ta đi!”
Vương Quyền hừ lạnh một tiếng nói, Thần Luân ngũ sắc, đây là một môn thần thông trời sinh hắn ta đã nắm giữ, bởi vì môn thần thông này, hắn ta đã vinh dự trở thành tu sĩ thích hợp với tu hành ngũ hành chi đạo nhất của Vương gia từ trước tới nay tại Vương gia, một số Chuẩn Đế còn có tạo nghệ ngũ hành chi đạo kém xa hắn ta.

“Sở Cuồng Nhân, ngươi và ta còn một trận chiến, hiện tại tiếp tục đi.


Bái Hồng Ngọc mềm mại quát một tiếng, khải giáp đỏ tươi trên người có đạo vận lưu chuyển, khiến khí tức của nàng không ngừng tăng trưởng.

Nàng lấy một thanh trường đao màu đỏ ra, trên thân đao có đường vân của một đầu Giao Long sinh động như thật, tiêu tán ra một cỗ sát khí vô cùng khủng bố.

“Ta cũng muốn gặp ngươi một lần!”
Đồ Hằng đến từ Ma giới tiến tới một bước, trên người có ma khí lưu chuyển, một cỗ ma khí kinh khủng khuếch tán ra.

“Hừ, Sở Cuồng Nhân, ta cũng muốn nhìn xem Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm của ngươi đã đến tình trạng nào.


Kiếm Đạo Tử tiến tới một bước, kiếm khí dày đặc.

Bốn đại thiên kiêu cấm kỵ bạo phát đạo vận, khí tức khóa chặt Sở Cuồng Nhân.

Thiên kiêu xung quanh thấy thế, biến sắc, sau đó nhao nhao lui lại, sợ bị chiến đấu lan đến gần.

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi cong lên lên, ngoắc ngón tay về phía mọi người, “Đến, để ta xem đám thiên kiêu cấm kỵ các ngươi là mặt hàng gì.


Lấy một địch năm, khí thế trên người Sở Cuồng Nhân không hề yếu, thậm chí khí tức còn hùng hậu, cuồng vọng hơn.


“Lên!”
Vương Quyền dẫn đầu mở ra chiến cục, một quyền đánh ra, quang hoa ngũ hành sáng chói ầm vang bạo phát, cuốn theo ba động linh lực kinh khủng cuộn về phía Sở Cuồng Nhân.

Côn Ngô Kiếm trong tay Sở Cuồng Nhân chuyển hướng, đưa tay chém ra một kiếm, kiếm quang sắc bén như hồng thủy, trong nháy mắt đã xé rách quang hoa ngũ hành.

Kiếm quang rơi vào người Vương Quyền, lập tức đánh bay hắn ta ra ngoài một trăm trượng.

Nhưng ngay sau đó, bên cạnh Sở Cuồng Nhân, một cỗ thủy hỏa chi lực bàng bạc bạo phát, cuốn về phía hắn, là Cửu Viêm xuất thủ.

Đối mặt với công kích này, Sở Cuồng Nhân không thèm để ý.

Bởi vì phía sau hắn, phân thân kiếm khí đã xuất thủ, một kiếm chém ra, phá vỡ thủy hỏa chi lực, sau đó bay lên trước chiến đấu với Cửu Viêm.

Mặc dù cỗ phân thân kiếm khí này không bằng Sở Cuồng Nhân, nhưng ứng phó với Cửu Viêm cũng dư xài rồi.

“Bái Thiên Đao Quyết!”
Bái Hồng Ngọc giơ trường đao đỏ thẫm trong tay lên, một cỗ ánh đao màu đỏ kinh khủng hiện ra, trong đó có dị tượng Thần Ma quỳ sát, lễ bái trời xanh hiển hóa.

Bái Thiên Đao Quyết, Bái Thiên Ấn, đây là Đế thuật cấp cao nhất của Bái gia.

Mà đạo Bái Hồng Ngọc đi là bá đạo!
Dựa vào hai môn đại Đế thuật này mà nàng tìm hiểu ra, cho nên sử dụng hai đại đế thuật này có thể bộc phát ra chiến lực cực kì mạnh mẽ.

Ánh đao màu đỏ rơi xuống, hư không bốn phía đều bị xé nứt.

Dị tượng Thần Ma quỳ sát tỏa ra uy áp vô cùng vô tận, hoàn toàn bao phủ Sở Cuồng Nhân.


“Như Lai Vãng Sinh Chú!”
Sở Cuồng Nhân không lùi không tránh, trên mặt bỗng nhiên có một trận thương hại chi ý, giống như Phật Đà cao cao tại thượng.

Phật quang màu vàng kinh khủng từ trên người hắn hiển hiện ra, rung động thiên địa.

Trong phật quang, một vị Cổ Phật vạn trượng bỗng nhiên hiển hiện, hai tay cuốn theo một cỗ phật quang cuồn cuộn quét ngang ra.

Nương theo một tiếng vang kinh thiên động địa, phật quang và đao kình hỗn hợp hóa thành một cỗ khí lãng màu vàng và đỏ cuốn ngược ra, rung động thiên địa.

Sở Cuồng Nhân, Bái Hồng Ngọc đứng mũi chịu sào.

Cho dù có Chuẩn Đế binh thủ hộ, nhưng Bái Hồng Ngọc vẫn bị lực phản chấn to lớn đánh bay ra ngoài.

Sở Cuồng Nhân lùi lại mấy trượng, nhẹ nhàng phủi nhẹ tro bụi trên vạt áo, có thân thể Vô Thượng Thánh Nhân, lông tóc không tổn hao gì!
“Kiếm chi phong!”
Chiêu thức của Bái Hồng Ngọc vừa qua, kiếm khí của Kiếm Đạo Tử đã đập vào mặt, cả hai dính liền, gần như không có khe hở.

Nếu là tu sĩ khác, trong tình huống như vậy căn bản không kịp vận chuyển linh lực, lại lần nữa ra tay.

Nhưng đối với Sở Cuồng Nhân, ngoại trừ một thân tu vi linh lực tu ra hắn còn có niệm lực mạnh mẽ!
Niệm lực vô hình tuôn ra, từng đạo phù văn huyền diệu ngưng tụ quanh người Sở Cuồng Nhân, hóa thành một cái bích chướng phù văn không thể phá vỡ.

Kiếm khí xen lẫn, rơi vào bích chướng phù văn, liên tiếp phát ra tiếng ầm vang.

Bích chướng phù văn bị phá nát, nhưng kiếm khí của Kiếm Đạo Tử cũng không tổn thương Sở Cuồng Nhân được.

“Kiếm Đạo Tử, thực lực của ngươi quá yếu, ngươi vẫn nên tìm một nơi tu luyện thêm đi.


Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, đưa tay ra, niệm lực vô hình ngưng tụ từng nét bùa chú, đan dệt ra vô số phù văn chi kiếm trong hư không.

Phù văn chi kiếm băng sương, phù văn chi kiếm hỏa diệm, phù văn chi kiếm bạo phong.


.

.

Vô tận phù văn chi kiếm như mưa to tầm tã, hội tụ hình thành một cỗ hồng lưu ngập trời, tiêu tán ra vô tận thần huy, dũng mãnh lao về phía Kiếm Đạo Tử.

Mặc dù mấy ngày nay, thực lực của Kiếm Đạo Tử tiến bộ không ít, nhưng bị lực lượng như vậy bao trùm, vẫn cảm thấy một cỗ áp lực trước đó chưa từng có.

“Kiếm chi phong! !”
Kiếm Đạo Tử gầm lên giận dữ, thôi động kiếm chiêu đến cực hạn.

Kiếm khí giống như cuồng phong không ngừng nghỉ bao phủ, nhưng lại bị ngàn vạn phù văn chi lực phá nát!
Kiếm Đạo Tử khó có thể chống cự lực lượng như vậy, bị đánh xuống mặt đất.

Một chiêu!
Lại là một chiêu!
Cho dù Kiếm Đạo Tử có tiến bộ, hắn ta vẫn không có cách nào ngăn cản một chiêu của Sở Cuồng Nhân như cũ!
Chiến lực như vậy, khiến vô số người cảm thấy run sợ.

Chiến lực như vậy, ngoại trừ đáng sợ ra, bọn họ hoàn toàn không còn bất kì từ ngữ nào có thể hình dung nữa.

“Sở Cuồng Nhân, tiếp ta một chiêu này! !”
Lúc này, trên bầu trời truyền đến một tiếng vang thật lớn, một cỗ ma khí mênh mông bạo phát, hình thành một vòng xoáy ma khí bao phủ phạm vi ngàn dặm!
Trong vòng xoáy kia, một cái ma nhãn màu tím cực lớn bỗng nhiên mở ra, lạnh lùng nhìn Sở Cuồng Nhân bên dười, tràn ngập uy thế.

Đồ Hằng ở dưới ma nhãn, ma khí cuồn cuộn, cũng lạnh lùng nhìn Sở Cuồng Nhân.

“Trầm Luân Ma Nhãn, diệt cho ta! !”
Lời nói rơi xuống, trong Trầm Luân Ma Nhãn bắn ra một đạo ma quang màu tím, bắn về phía Sở Cuồng Nhân.

Dưới quang ẩn chứa một cỗ trầm luân chi lực kinh khủng, chỗ đi đến, hư không vặn vẹo, vạn vật sụp đổ!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận