Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Ngay khi Sở Cuồng Nhân và Oán Kiếm Vệ giao thủ tại Diệp thành.

Trong thành Thất Huyền, hai người Mộ Dung Hiên và Thương Tình Tuyết cũng gặp phiền toái.

Trong khách sạn, không có một ai.

Trước mặt Mộ Dung Hiên và Thương Tình Tuyết xuất hiện một nữ tử mặc trường bào màu đen.

Nữ tử này thiên tư quốc sắc, sóng mắt lưu chuyển lộ ra một cỗ mềm mại đáng yêu, đủ mê hoặc chín mươi chín phần trăm nam nhân trong thiên hạ.

Nhưng trong đó cũng không bao gồm Mộ Dung Hiên.

Trong lòng hắn ta đã sớm có người, hơn nữa, hắn ta cảm nhận được một cỗ uy hiếp trên người nữ tử này.

“Ngươi là ai?” Mộ Dung Hiên cau mày nói.

“Ám Ảnh Kiếm Vệ của Kiếm tộc, Mị Kiếm Vệ!”
Mị Kiếm Vệ mềm mại đáng yêu cười một tiếng, nhìn hai người, nói: “Cũng nhờ Oán Kiếm Vệ dẫn dắt Sở Cuồng Nhân rời đi, mới cho ta có cơ hội đối phó hai người các ngươi.


“Đối phó chúng ta? Ngươi muốn bắt chúng ta uy hiếp chưởng môn?”
Thương Tình Tuyết nhìn Mị Kiếm Vệ nói.

Nàng biết, mình và Mộ Dung Hiên căn bản không đáng để Kiếm tộc gióng trống khua chiêng như thế, đối phó hai người bọn họ, mục đích cuối cùng vẫn là Sở Cuồng Nhân.

“Ôi chao, tiểu cô nương này thật thông minh, đáng tiếc, biết thì đã sao, các ngươi vẫn không có bất kì năng lực thay đổi nào.


Mị Kiếm Vệ hóa thành một đạo hắc ảnh lao về phía Thương Tình Tuyết.

Chỉ thấy Thương Tình Tuyết đưa tay, một cỗ hàn khí vô cùng bàng bạc phun ra ngoài.


Trong nháy mắt, hàn khí khủng bố đóng băng hư không, sắc mặt Mị Kiếm Vệ đang xông lên hơi đổi một chút, không khỏi lùi lại mấy chục trượng, kiêng kỵ nhìn Thương Tình Tuyết, “Không ngờ ngươi lại có thực lực như vậy, loại hàn khí này, ngươi là Băng Sương Đạo Thể?”
Nàng có chút kinh nghi bất định, cho dù là Băng Sương Đạo Thể, cũng không đến mức có hàn khí khủng bố như vậy mới đúng.

Bên cạnh, Mộ Dung Hiên cũng hơi kinh ngạc, “Tình Tuyết, xem ra ngươi có cơ duyên bất phàm a.


“Ừm.


Thương Tình Tuyết lộ ra nụ cười vui vẻ.

“Chuyện này nói sau, ứng phó Mị Kiếm Vệ này trước, sợ rằng người này không dễ đối phó.


Mộ Dung Hiên cười, sau đó nhìn về phía Mị Kiếm Vệ.

Cho dù hắn ta và Thương Tình Tuyết có tiến bộ không nhỏ, tiến vào đế lộ đều có gặp gỡ, nhưng đối mặt với thiên kiêu tuyệt đỉnh của Kiếm tộc như Mị Kiếm Vệ, vẫn không dám sơ sót.

“Hừ, hai tên thiên kiêu ngoại giới, ta không tin thực lực của các ngươi có thể cao minh hơn.


Mị Kiếm Vệ hừ lạnh một tiếng, là một trong mấy vị thiên kiêu tuyệt đỉnh gần với Kiếm Đạo tử nhất trong Kiếm tộc, nàng có sự kiêu ngạo của mình, ngoại trừ Kiếm Đạo Tử và mấy vị thiên kiêu cấm kỵ ra, nàng căn bản không sợ bất cứ kẻ nào.

“Lên!” Mộ Dung Hiên và Thương Tình Tuyết một trái một phải, công kích về phía Mị Kiếm Vệ.

Đối phương muốn bắt bọn họ uy hiếp Sở Cuồng Nhân, giờ phút này, bọn họ cũng lười nói đạo nghĩa, lấy nhiều khi ít thì lấy nhiều khi ít đi.

Ba người, ba thanh kiếm lập tức đụng vào nhau.

Mộ Dung Hiên hừng hực bá đạo, Thương Tình Tuyết băng lãnh như tuyết, Mị Kiếm Vệ hắc ám quỷ quyệt…
Ba loại kiếm đạo va chạm.

trong nháy mắt toàn bộ khách sạn sụp đổ.


Thực lực của Mị Kiếm Vệ mạnh nhất, nhưng đối mặt với hai người Mộ Dung Hiên và Thương Tình Tuyết liên thủ, trong lúc nhất thời cũng không làm gì được hai người.

“Đáng chết, đánh giá thấp thực lực của hai người này.


“Ngoại trừ Sở Cuồng Nhân, không ngờ hai tên đệ tử bên cạnh hắn cũng có thực lực như vậy, Huyền Thiên tông, rốt cuộc là tông môn thế nào? ?”
Mị Kiếm Vệ thầm nghĩ, sau đó xuất toàn lực đối phó hai người.

Nhưng cho dù nàng dùng hết toàn lực, cũng không thể chiếm được ưu thế lớn khi hai người kia liên thủ.

“Đáng giận, xem ra nhất định phải sử dụng chút đồ vật.


Mị Kiếm Vệ cắn răng, hiện tại Sở Cuồng Nhân đã rời đi, nàng chỉ có một cơ hội này, nếu Sở Cuồng Nhân trở về, nàng sẽ không còn cơ hội.

Chỉ thấy nàng lấy ra một viên đan dược ăn vào.

Trong nháy mắt, một cỗ kiếm khí âm u và hắc ám từ trên người Mị Kiếm Vệ bạo phát ra, “Vô Minh Kiếm Vực! !”
Vô số kiếm khí màu đen xen lẫn trong hư không xen, giống như màn đêm bao phủ phạm vi mười dặm, hình thành một cái lĩnh vực Hắc Ám!
“Tình Tuyết, cẩn thận, thực lực của nàng đột nhiên tăng lên rất nhiều.


“Lực lượng như vậy, đã là cấp bậc Chuẩn Đế.


Sắc mặt hai người Thương Tình Tuyết và Mộ Dung Hiên có chút ngưng trọng.

“Bại cho ta! !”
Mị Kiếm Vệ đưa tay chém ra một đạo kiếm khí màu đen.


Kiếm khí kia ẩn chứa một cỗ đạo vận hắc ám, dường như đêm tối nghiền ép mà đến.

Sắc mặt Thương Tình Tuyết và Mộ Dung Hiên thay đổi.

Nhưng ngay lúc này, trên người Mộ Dung Hiên đột nhiên nổ bắn ra một đạo kiếm khí màu tím.

Kiếm khí như hồng thủy, đánh nát kiếm khí của Mị Kiếm Vệ, sau đó rơi vào màn đêm đen kịt kia, màn đêm do vô số kiếm khí hắc ám xen lẫn mà thành cứ thế bị xé mở một lỗ hổng khổng lồ, lượng lớn vết rách từ lỗ hổng kia dần lan tràn ra ngoài.

Theo ánh mặt trời chiếu xuống, Vô Minh Kiếm Vực, phá! !
Mị Kiếm Vệ nhìn thấy một màn này, vẻ mặt có chút hoảng sợ, “Đây là kiếm khí gì! !”
Một kiếm phá mở kiếm khí của nàng, lại phá lĩnh vực!
Lực lượng như vậy trong cảnh giới Chuẩn Đế cũng thuộc về đỉnh phong.

“Là kiếm khí chưởng môn lưu lại!”
Thương Tình Tuyết ngạc nhiên nói.

Mà ngay sau đó, trên người nàng cũng có một đạo kiếm khí bắn ra.

Kiếm khí hiển hóa trong hư không, hóa thành bóng người mặc bạch y.

Chính là Sở Cuồng Nhân!
Uy áp kiếm đạo vô cùng cường đại lấy Sở Cuồng Nhân làm trung tâm, khuếch tán ra, trực tiếp khóa chặt Mị Kiếm Vệ.

Lần đầu tiên Mị Kiếm Vệ đối mặt với uy áp kiếm đạo của Sở Cuồng Nhân, lập tức cảm thấy tê cả da đầu, trên khuôn mặt mềm mại đáng yêu lộ ra một vệt hoảng sợ.

“Lực lượng như vậy, làm sao có thể…”
“Sở Cuồng Nhân, không phải hắn đã đi đối phó với Oán Kiếm Vệ rồi sao? Không đúng, đây là một bộ phân thân linh niệm của hắn! !”
Phát hiện điểm này, nhưng trên mặt Mị Kiếm Vệ vẫn không hiện ra vẻ vui sướng nào, ngược lại, càng thêm hoảng sợ.

Một đạo phân thân linh niệm đã có uy áp này, như vậy, bản thể của hắn sẽ cường đại cỡ nào?
Loại tồn tại này, Kiếm Đạo Tử đại nhân, thật sự có thể địch nổi sao? !
Lần đầu tiên trong đời Mị Kiếm Vệ sinh ra nghi ngờ với Kiếm Đạo Tử.

Đơn giản là vì thực lực Sở Cuồng Nhân thi triển ra quá mức khủng bố, đã siêu việt phạm vi hiểu biết về thiên kiêu của nàng.

“Ha, thì ra đây chính là kế hoạch của các ngươi? Dẫn dắt ta rời đi, sau đó đến bắt đệ tử của ta, dùng để uy hiếp ta? ?”
Sở Cuồng Nhân lạnh lẽo nói.


Mặc dù chỉ là một bộ phân thân linh niệm, nhưng Mị Kiếm Vệ lại có cảm giác đó giống như một vị sát thần tuyệt thế.

“Trốn! !”
Mị Kiếm Vệ không kìm nén được hoảng sợ trong lòng, quay người đào tẩu.

“Đi? Ngươi đi đâu?”
Sở Cuồng Nhân hóa thành một đạo kiếm quang, trong chớp mắt đã đến trước mặt Mị Kiếm Vệ.

Mị Kiếm Vệ mềm mại quát một tiếng, nắm chặt kiếm trong tay chém ra.

Sở Cuồng Nhân đối mặt với một kiếm này, ngưng tụ kiếm chỉ, chậm rãi điểm về phía Mị Kiếm Vệ.

Tốc độ của một kiếm chỉ này không nhanh, chậm rãi điểm ra, nhưng lại giống như thiên uy, vô cùng mạnh mẽ!
Kiếm của Mị Kiếm Vệ còn chưa chém lên thân thể Sở Cuồng Nhân, đã bị cỗ uy áp kinh khủng kia nghiền ép, trực tiếp tan rã tán loạn.

Kiếm chỉ của Sở Cuồng Nhân thế như chẻ tre rơi vào trên ngực Mị Kiếm Vệ.

Ầm!
Kiếm khí trực tiếp xuyên qua thân thể Mị Kiếm Vệ, một đạo sương máu từ sau lưng nàng phun ra ngoài.

Chỉ một kiếm, Mị Kiếm Vệ đã đánh mất tất cả năng lực phản kháng.

“Tình Tuyết, Mộ Dung, trông coi nàng thật kĩ, đừng để nàng chết, chờ ta trở lại.


Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, giống như sẽ có an bài khác với Mị Kiếm Vệ.

Đón lấy, thân ảnh của hắn tiêu tán trong hư không.

Cách đó nghìn vạn dặm, trong Diệp thành, Sở Cuồng Nhân nhìn Oán Kiếm Vệ, trong mắt bắn ra một cỗ sát ý lãnh khốc.

“Được rồi, không chơi với ngươi nữa.


Chỉ thấy mười ngón tay hắn đặt trên dây cầm, trong đạo vận cầm âm có thêm một cỗ thiên uy cuồn cuộn!
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận