Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


“Quan tâm hắn là Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm làm gì, đắc tội với mấy đạo thống chúng ta, nhất định phải chết ở đây.


Tộc trưởng tộc Tuyết Sư khẽ quát một tiếng, trên người bộc phát uy áp của Chuẩn Đế như hồng thủy.

Một cỗ linh lực hội tụ mà thành hư ảnh Bạch Sư, dùng tư thái vô cùng cường thế nhào về phía Sở Cuồng Nhân.

“Thú Vương Nộ!”
Đây là Đế thuật của tộc Tuyết Sư, tộc trưởng tộc Tuyết Sư thi triển ra còn mạnh mẽ hơn Bạch Sư Tâm lúc trước rất nhiều.

“Thân là Chuẩn Đế, lại thi triển đế thuật của người khác, đạo của ngươi đâu?”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, đưa tay hội tụ linh lực của thiên địa, một chỉ điểm ra, đánh về phía hư ảnh Bạch Sư.

Chính là đế thuật, Tuyệt Tâm Chỉ!
Tuyệt Tâm nhất chỉ, khấu vấn đạo tâm!
Tuyết Sư tộc trưởng biến sắc, tâm thần lập tức ngưng trệ, lực lượng của hư ảnh Bạch Sư cũng giảm bớt không ít.

Đợi đến khi hắn ta khôi phục như cũ, Tuyệt Tâm Chỉ của Sở Cuồng Nhân đã đi tới trước mặt.

Hắn ta rống giận, thân thể vốn vô cùng to lớn lại lớn hơn một vòng, một cỗ hung sát chi khí kinh khủng từ trên người hắn ta mãnh liệt trào ra.

Hắn ta đánh ra một quyền lên chỉ kình.

Nhưng chỉ kình mạnh mẽ tuyệt luân vẫn đánh hắn ta bay ra ngoài mấy chục trượng, cánh tay run rẩy, không ngừng chảy máu, xương cốt nứt ra.

“Không ngờ chỉ một chỉ lại khiến nhục thể của ta bị thương như vậy.


Thân thể Chuẩn Đế của Tuyết Sư tộc trưởng vô cùng cường hãn, đã chuyên môn tu luyện qua, cho dù chỉ dựa vào cổ nhục thể này cũng có thể chống lại Chuẩn Đế.


“Chiến lực của người này mạnh, tuyệt không phải chúng ta đơn đả độc đấu có thể thắng, cùng lên đi.


Tư Mã gia chủ nói, trước khi tới, hắn ta vốn cho rằng chuyện này mười phần chắc chín, nhưng hiện tại xem ra, chuyện đã vượt qua dự liệu của hắn ta.

Ai có thể nghĩ tới, một vị thiên kiêu trẻ tuổi giơ tay nhấc chân lại có thể nhẹ nhõm áp chế Chuẩn Đế chứ.

“Lên! !”
Cổ gia chủ cũng xuất thủ.

Trường thương trong tay như sao chổi xẹt qua không trung, một đạo mũi thương lạnh thấu xương lập tức khóa chặt Sở Cuồng Nhân.

Một bên khác, Tuyết Chu tộc trưởng lui lại mấy chục trượng, đưa tay ra, từng đạo tơ nhện từ trong tay nàng lan tràn ra, nhanh chóng đan thành một cái lưới lớn trong hư không.

Mũi thương đã tới, Côn Ngô trong tay Sở Cuồng Nhân chém ra.

Kiếm và trường thương keng một tiếng bộc phát tiếng vang kịch liệt, kình khí dồi dào mang theo hai loại đạo vận hoàn toàn khác biệt phun ra ngoài.

Mặt hồ Thiên Trì ngưng kết thành băng mấy trăm dặm lập tức nổ tung, vô số bông tuyết vỡ ra như mưa bắn ra bốn phía.

Thiên Trì sơn đọng tuyết nhiều năm, ba động của chiến đấu đã khiến tuyết lở từng trận.

“Thương của ngươi, chỉ có như thế?”
Sở Cuồng Nhân cầm Côn Ngô Kiếm trong tay, một đạo kiếm khí càng thêm bàng bạc từ trên thân kiếm tuôn ra.

Cổ gia chủ chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng vô cùng sắc bén đập vào mặt.

“Không tốt, lui! !”

Cổ gia chủ biến sắc, thân hình nhanh chóng lùi lại.

Trong nháy mắt hắn ta tránh ra, một đạo kiếm khí xẹt qua người hắn ta, trảm lên một tòa núi vạn trượng trên Tuyết Sơn.

Tòa núi kia lại bị một kiếm này chém thành hai nửa.

Mà kiếm khí lướt qua, gió tuyết đầy trời lập tức bị quét sạch.

Thiên Trì sơn bị gió tuyết bao phủ lâu năm, đã xuất hiện một cảnh tượng sáng sủa.

“Thiên La Địa Võng!”
Lúc này, Tuyết Chu tộc trưởng vận dụng linh lực xen lẫn thành lưới lớn, bao phủ về phía Sở Cuồng Nhân.

Lưới lớn che khuất bầu trời, phong tỏa xung quanh hắn lao tới.

“Phá!”
Sở Cuồng Nhân khẽ quát một tiếng, một đạo kiếm khí chém ra.

Kiếm khí rơi vào lưới, bỗng nhiên nổ tung, hóa thành vô số kiếm khí sắc bén, lưới lớn che khuất bầu trời lập tức bị xé nát.

“Không phải ngươi muốn xem đạo của ta sao?”
“Vậy để ngươi mở mang kiến thức một chút! !”
Lúc này, Tuyết Sư tộc trưởng rống giận vọt về phía Sở Cuồng Nhân, trên người tuôn ra một cỗ khí tức vô cùng cuồng bạo, khí huyết trên người hắn ta sôi trào, mang theo nhiệt độ vô cùng nóng rực, giống như liệt diễm, gió tuyết rơi trên người hắn, lập tức tan ra.

Hiện tại hắn ta không giống như Tuyết Sư, mà đã biến thành một đầu Hỏa Diễm Sư Tử nổi giận.

Hắn ta phóng ra một bước, toàn bộ Thiên Trì sơn đều chấn động một cái.


Hắn ta bước ra bảy bước, Thiên Trì sơn liền chấn động bảy lần, bảy bước này vượt qua vài dặm đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, một quyền ầm vang đánh ra.

“Thất Bộ Sát Quyền! !”
Một quyền này khiến không khí nổ tung, hư không nứt ra đường vân màu trắng.

Một cỗ áp lực vô cùng cường đại lập tức bao phủ Sở Cuồng Nhân.

Sở Cuồng Nhân thấy thế lại không lùi không tránh, lập tức đánh ra một quyền!
Hắn không sử dụng bất kỳ linh lực này, một quyền này chỉ đơn thuần là dùng thân thể Vô Thượng Thánh Nhân của hắn tiến hành công kích.

Hai nắm đấm một lớn một nhỏ đụng vào nhau, nhấc lên quyền phong, hình thành một trận phong bạo vô cùng khủng bố bao phủ ra, bốn phía đều bị phá hỏng, các Thánh Nhân vây xem đều bị phong bạo mạnh mẽ kia ảnh hưởng, thôi động linh lực chống cự, không khỏi sợ hãi.

Mà nơi quyền kình của Sở Cuồng Nhân và Tuyết Sư tộc trưởng va chạm đã lõm xuống, Thiên Trì sơn xuất hiện một vết rách lớn, giống như muốn chia thành hai nửa.

“Nhục thân của tên giả hỏa này lại mạnh như vậy.

.

.


Tuyết Sư tộc trưởng chằm chằm Sở Cuồng Nhân, ánh mắt lộ ra chấn động không cách nào nói rõ.

Hắn ta có thể rõ ràng cảm giác được, Sở Cuồng Nhân không sử dụng bất kỳ linh lực gì, hắn chỉ đơn thuần dùng lực lượng của thân thể mà thôi.

Nhưng tại sao nhục thân của một vị Thánh Nhân lại kinh khủng đến mức này! !
“Đây là đạo của các ngươi sao?”
“Không gì hơn cái này!”
Lúc này, Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên nói ra, trong nhục thân nhìn như nhỏ gầy của hắn bắn ra một cỗ cự lực vô cùng cuồng bạo.

“Phá! !”
Lần này Sở Cuồng Nhân không chỉ dùng tới thân thể Vô Thượng Thánh Nhân, còn dùng tới linh lực của Vô Thượng Thánh Nhân.

Lực lượng kinh khủng như nước chảy xiết tuôn ra, xương cốt trên cánh tay Tuyết Sư tộc trưởng nứt ra, đâm xuyên qua huyết nhục.


Một quyền này của Sở Cuồng Nhân cứ thế đập lên lồng ngực hắn ta.

Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, Tuyết Sư tộc trưởng trực tiếp phun ra một ngụm máu mang theo thịt nát, ngực lõm xuống, không biết đã vỡ nát bao nhiêu cái xương rồi, cả người giống như đạn pháo bay ngược ra ngoài, nằm rạp trên mặt đất, chỉ một chiêu đã bị trọng thương.

“Đáng chết!” Hai tay của Tuyết Sư tộc trưởng chống xuống, còn muốn tái chiến.

Nhưng lúc này, một đạo phù văn màu vàng nhạt ngưng tụ trên không trung, hóa thành hư ảnh một ngọn núi lớn, đột nhiên rơi xuống, áp hắn ta trên mặt đất.

Đây là phù chữ ‘sơn’!
Ngưng tụ địa khí sơn hà cho mình dùng, khác với Nhân Sơn Ấn Quyết của Sở Cuồng Nhân, nhưng tác dụng lại giống nhau đến kì diệu, một cái là công pháp, một cái là phù văn.

“Đáng giận! !” Sắc mặt Tuyết Sư tộc trưởng đại biến, nếu là thời kì toàn thịnh, hắn ta còn có thể phá vỡ.

Nhưng lúc này, hắn ta đã bị một quyền của Sở Cuồng Nhân đánh trọng thương, muốn phá vỡ đạo phù văn này vô cùng khó khăn.

“Con mèo nhỏ nên nằm rạp trên mặt đất, ngoan ngoãn nghe lời đi.


Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, so sánh Tuyết Sư tộc trưởng với một con mèo nhỏ vô hại.

Chuyện này khiến đối phương tức giận đến đỏ ngầu cả mắt.

Mà cách đó không xa, sắc mặt hai vị Chuẩn đế Tuyết Chu tộc trưởng, Cổ gia chủ vô cùng khó coi.

Hiển nhiên, chiến lực Sở Cuồng Nhân biểu hiện ra vượt xa tưởng tượng của bọn họ.

“Ngoại giới lại xuất hiện thiên kiêu như vậy? !”
“Cho dù là thiên kiêu cấm kỵ, chỉ sợ cũng không biến thái như người này! Đáng sợ!”
Lúc này, trên không trung, một trận uy áp Đế đạo dồi dào tuyệt luân bỗng nhiên xuất hiện!
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận