Sau khi giết Nguyên Tiện, Trịnh Miểu, Sở Cuồng Nhân chuẩn bị rời đi Thanh Vân vương triều, lần này ra Huyền Thiên tông, hắn có không ít việc cần hoàn thành, tìm sáu nơi không biết báo thù chỉ là một trong số đó.
Mấy ngày sau, tin tức Sở Cuồng Nhân buông lời muốn tìm mấy đạo thống đỉnh phong như Sơn Hải Khuyết, Hoàng Tuyền phủ báo thù hoàn toàn truyền ra.
Không ít người đều đang quan sát chuyện này.
Tất cả mọi người đều biết, mặc dù Sở Cuồng Nhân chưa giải được thiên phạt phong ấn, nhưng có thủ đoạn nào đó có thể sử dụng phù văn chi lực, duy nhất khiến người để ý chính là, rốt cuộc trình độ phù văn của hắn mạnh bao nhiêu?
Huyền Hoàng Thần Cung, trên đại điện.
Giống ba năm trước, một cuộc hội nghị nhằm vào Sở Cuồng Nhân đã được tổ chức, chưởng môn của sáu đại đạo thống đỉnh tiêm đang tụ tập tại một chỗ.
“Sở Cuồng Nhân lần nữa nhập thế, chư vị, chuyện này đã đến mức không thể vãn hồi, hắn nhất định phải chết!”
Cung chủ tân nhiệm của Huyền Hoàng Thần Cung, Trường Cầm Thánh Vương từ tốn nói.
Cũng giống như Trường Cầm Thánh Vương, năm vị chưởng môn tân nhiệm đều có suy nghĩ này, Hoàng Tuyền phủ chủ nói: “Muốn giết Sở Cuồng Nhân, nói thì dễ, thủ đoạn của người này rất nhiều.”
“Không sai, vốn cho rằng hắn bị thiên phạt phong ấn, sẽ không gượng dậy nổi, nhưng không nghĩ tới hắn lấy được thủ đoạn phù văn quỷ dị kia từ chỗ nào, không cần linh lực đã có thể thôi động phù văn chi lực, thực lực không thể khinh thường, giống ba năm trước, giết Thánh Nhân như giết chó.”
“Trên người hắn không có ba động linh lực, thiên phạt phong ấn còn chưa được giải khai, đây là chuyện chắc chắn, hiện tại, chuyện duy nhất chúng ta phải làm rõ ràng, là thủ đoạn phù văn này của hắn có thể phát ra loại lực lượng nào?”
“Không biết rõ điểm này, thì giết hắn như thế nào?”
“Trường Cầm Thánh Vương, ở trong sân, nội tình của Huyền Hoàng Thần Cung ngươi mạnh nhất, không bằng ngươi đi thăm dò, nếu có thể giết hắn, không thể tốt hơn, nếu không thể, dựa vào thực lực của ngươi cũng có thể tự vệ đi.”
Tử Vong Thánh Điện điện chủ nói.
Nghe thấy vậy, Trường Cầm Thánh Vương bất mãn nói: “Tử Vong Thánh Điện các ngươi còn xưng áp đảo sinh tử nữa, tại sao các ngươi không đi?”
“Hay là để Tiêu Kinh Trần đi, không phải hắn đến từ cửu thiên sao? Còn là thiên kiêu xếp thứ ba trên bảng Tiềm Long, nếu hắn xuất thủ, nhất định có thể đè ép Sở Cuồng Nhân, thuận tiện còn có thể đoạt được vị trí đầu tiên trên bảng Tiềm Long, có khí vận này gia trì, tương lai thành đế là chuyện ván đã đóng thuyền.”
“Thiếu chủ đang bế quan, không cách nào xuất thủ.”
Mấy người nghị luận ầm ĩ, nhưng đều không có phương án tốt.
Người nào cũng không muốn xuất thủ đối phó Sở Cuồng Nhân trước.
Đó là tồn tại không thể cân nhắc theo lẽ thường, một khi xuất thủ, nếu không hoàn toàn chắc chắn, vậy chính là đi tặng đầu người.
“Nếu không ai cũng muốn xuất thủ trước, vậy thì treo giải thưởng, để những người khác, thay chúng ta xuất thủ đối phó hắn.”
Lúc này, Hoàng Tuyền phủ chủ từ tốn nói.
Nghe thấy ông ta nói vậy, hai mắt mọi người đều tỏa sáng.
“Tốt, làm theo lời ngươi nói đi.”
“Còn nữa, trên người Sở Cuồng Nhân có hai kiện Đế binh, nhưng hắn lúc này hắn trúng thiên phạt phong ấn, không có cách nào sử dụng Đế binh, truyền tin tức này đi, đoán chừng sẽ có rất nhiều người tâm động.” Quy Khư khư chủ nói.
.
.
“Chúc mừng kí chủ rút được thần thông cấp Thần, Không Gian Bàn Vận Thuật!”
Trên không trung, Sở Cuồng Nhân đang ngồi trên Thận Lâu rút thưởng.
Phần thưởng rút được khiến hắn có chút bất ngờ.
Thần thông cấp Thần!
Cái này vô cùng hiếm thấy.
Lâu như vậy, hắn không rút được rất ít phần thưởng cấp Thần, nhưng mỗi thứ đều có trợ giúp rất lớn với hắn.
Bất Tử chi thân, Động Tất Chi Nhãn, Thiên Địa Hồng Lô Thể.
.
.
Đây đều thứ quan trọng hắn dựa vào trên con đường tu hành.
Hiện tại lại thêm một môn thần thông cấp Thần nữa, Không Gian Bàn Vận Thuật!
Sở Cuồng Nhân nhìn một chút, môn thần thông này chủ yếu liên quan đế không gian chi lực, đơn giản mà nói, chính là tiến hàng trùng điệp không gian, vận chuyển vật thể từ không gian này đến một không gian khác.
Vật thể này có thể là người, là vật, hoặc là thứ khác.
Tóm lại, là một môn thần thông vô cùng thực dụng và cường đại.
Nhưng đáng tiếc, môn thần thông này cần dùng tu vi cường đại để thôi động, Sở Cuồng Nhân trúng thiên phạt phong ấn, còn không có cách nào vận dụng.
“Cửu trọng thiên phạt phong ấn, còn thiếu một trọng cuối cùng, dựa vào tốc độ luyện hóa của Thiên Địa Hồng Lô Thể, đoán chừng còn một tháng nữa là có thể triệt để giải phong ấn.” Sở Cuồng Nhân cảm giác thiên phạt phong ấn trong cơ thể rồi thầm nói.
Một tháng, cũng không tính dài.
Ba năm đã qua, hắn cũng không thèm để ý một tháng này.
Dù sao bây giờ, hắn dựa vào niệm lực và thủ đoạn phù văn có thể phát huy ra chiến lực không kém ba năm trước đây.
Nếu không, sao hắn dám tuyên bố sẽ tìm sáu đạo thống báo thù?
“Công tử, phía trước chính là Thất Đài sơn.”
Lam Vũ đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân nói, trong tay cầm một tấm bản đồ, nhìn núi non chập chùng bên dưới Thận Lâu nói.
“Ừm, ta đã biết.”
Thất Đài sơn.
Đây là chỗ có cơ duyên Đế giả mà Âm Lệ nói.
Sở Cuồng Nhân tới nơi này, định tìm cơ duyên kia, nhưng khi hắn đi vào Thất Đài sơn, luôn có cảm giác quen thuộc.
Giống như trước kia đã từng đi qua nơi này.
“Công tử, ngươi có cảm thấy nơi này có chút quen thuộc không?”
“Ừm, Lam Vũ, ngươi cũng có cảm giác này?”
“Hình như trước kia đã từng đến rồi.”
Sở Cuồng Nhân suy tư một hồi, lập tức lắc đầu, “Có lẽ trước kia du lịch đã đến đây, được rồi, không cần để ý tới nó.”
Lức hai người điều khiển Thận Lâu tới gần Thất Đài sơn, phát hiện nơi này có không ít người, phong tỏa cả Thất Đài sơn.
Chuyện này khiến Sở Cuồng Nhân có chút ngoài ý muốn.
“Cơ duyên Đế giả kia bị phát hiện rồi?”
Hắn thu hồi Thận Lâu, mang theo Lam Vũ im lặng tới gần, dọc đường đi, các tu sĩ phong tỏa Thất Đài sơn cũng không phát hiện bọn họ.
Phần lớn những tu sĩ này đều là Kim Đan, Nguyên Anh cảnh, dựa vào năng lực của hai người Sở Cuồng Nhân, muốn đi vào là chuyện vô cùng nhẹ nhõm.
Mà hắn cũng phát hiện thân phận của những người này.
Đến từ một đạo thống chí tôn tên là Lục Thủy Kiếm Tông.
Mà Thất Đài sơn này, chính là khu vực của bọn họ.
Đến lúc này, cuối cùng Sở Cuồng Nhân mới nhớ được vì sao lại cảm thấy Thất Đài sơn quen thuộc, trước kia đúng là hắn đã từng đến nơi này.
“Lục Thủy Kiếm Tông, năm đó khi sư tôn độ kiếp, có một người gây chuyện đến từ thế lực này.
Ta nhớ sau đó bọn họ bị thu phục, biến thành thế lực phụ thuộc Huyền Thiên tông rồi.” Sở Cuồng Nhân giật mình nói.
Trận chiến kia, hắn còn tự mình dẫn đội đó.
Nhưng lúc mấy thế lực Huyền Hoàng Thần Cung vây quét Huyền Thiên cung, có không ít thế lực muốn tự vệ, tuyên bố thoát ly khỏi Huyền Thiên tông.
Lục Thủy Kiếm Tông, là một trong số đó.
“Ừm, ta cũng nghĩ ra rồi.”
Lam Vũ cau mày, “Ban đầu ở Lục Thủy Kiếm Tông còn có một nữ tử luôn dây dưa với công tử, sau đó bị ta cảnh cáo.”
“Có việc này sao?”
Sở Cuồng Nhân trừng mắt nhìn, sao hắn lại không nhớ?
“Một người râu ria mà thôi, công tử không nhớ cũng tốt, người như vậy không xứng để công tử ghi nhớ.”
Lam Vũ từ tốn nói.
Rất nhanh, hai người đột phá phong tỏa của Lục Thủy Kiếm Tông, đi tới chỗ sâu trong Thất Đài sơn, nhìn thấy một màn ánh sáng kì lạ.
Màn sáng tràn ngập ba động không gian.
Xem ra là kết nối đến một bí cảnh nào đó.
“Ha, cấm chế biến mất.”
Sở Cuồng Nhân kinh ngạc nói.
Căn cứ theo lời Âm Lệ nói, hắn ta phát hiện cơ duyên Đế giả là vì nơi này tồn tại cấm chế, hắn ta không có cách nào giải trừ, cho nên mới tạm thời rời đi.
Nhưng hiện tại xem ra, đã bị người ta nhanh chân đến trước.
“Lục Thủy Kiếm Tông, lại có năng lực giải cấm chế mà Đế giả bày ra?” Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi giương lên.
Vốn cho rằng đây sẽ là hành trình tìm bảo khô khan, lấy được đồ liền rời đi, hiện tại xem ra, chuyện có vẻ khá thú vị.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...