Thực lực tứ hung của Sơn Hải Quyển cực kỳ cường đại, mỗi đầu đều đến gần vô hạn Thánh Vương, mà tứ hung hợp nhất, bạo phát ra chiến lực đến Thánh Vương cũng phải cẩn thận ứng phó, không cẩn thận sẽ bị trọng thương.
Nhưng Sở Cuồng Nhân sử dụng Thiên Sát Giáp, chiêu thức thẳng thắn thoải mái, sát khí vô cùng dồi dào bạo phát, trực tiếp đè qua tứ hung!
Thiên Sát Giáp phối hợp với Thiên Sát Bất Bại Thể của hắn, quả thực hợp nhau, càng tăng thêm sức mạnh, khiến chiến lực của hắn đạt đến một trình độ cực kì kinh khủng!
“Thiên Sát pháp tướng, mở!”
Sở Cuồng Nhân khẽ quát một tiếng.
Sát khí khủng bố tuyệt luân ngưng tụ thành một bóng người màu đen sau lưng hắn, bóng người kia cao đến một trăm trượng, tràn ngập vô tận chiến ý và sát khí.
Tiếng chiến quanh quẩn, rung động thiên địa!
“Phá cho ta!” Sở Cuồng Nhân đánh ra một quyền, Thiên Sát pháp tướng sau lưng theo động tác đó, cũng đánh ra một quyền.
Một quyền này trực tiếp nện trên nguyên hồn Thao Thiết đang há to miệng, sát khí khủng bố bạo phát, trực tiếp rót vào cơ thể đối phương, sau đó nổ tung!
Đường đường là nguyên hồn Thao Thiết, lại bị no bạo!
“Lại đến!”
Sở Cuồng Nhân cười ha ha một tiếng, vô tận chiến ý sôi trào mãnh liệt, hai tay nắm chặt, như một cái trọng chùy đập vào đầu Đào Ngột.
Lực lượng kinh khủng oanh nổ đầu Đào Ngột!
“Rống.
.
.”
Cùng Kỳ và Hỗn Độn bộc phát tiếng rống giận dữ, xông về phía Sở Cuồng Nhân, móng vuốt miệng rộng cùng sử dụng, bắt Thiên Sát pháp tướng.
Nhưng Sở Cuồng Nhân lại hừ lạnh một tiếng, sát khí phun trào, thôi động Thiên Sát Giáp trên người đến cực hạn, được Đế binh gia trì, uy lực của Thiên Sát pháp tướng tăng vọt, tay trái tay phải đều xuất ra, một tay bắt một đầu Hung thú.
Chỉ thấy pháp tướng đột nhiên dùng lực, nện nguyên hồn của hai đầu hung thú này cùng một chỗ, sát khí cuồng bạo điên cuồng đánh thẳng vào nguyên hồn, oanh một tiếng, hai đầu nguyên hồn Hung thú còn lại cũng sụp đổ.
Lượng lớn lực lượng linh hồn tiêu tán trên không trung, người khác không có cách nào đụng chạm đến, Sở Cuồng Nhân lại có thể cảm giác được, Thiên Địa Hồng Lô Thể âm thầm phát động, hút lực lượng nguyên hồn này vào trong cơ thể.
Lực lượng nguyên hồn của bốn đầu hung thú này, đều là đại bổ a.
Sở Cuồng Nhân cười lạnh nhìn Sơn Hải Khuyết chủ, “Bốn đầu sủng vật này của ngươi thật không có sức gì cả, hay là ngươi lại tìm vài đầu đi?”
Nghe hắn nói vậy, Sơn Hải Khuyết chủ tức giận đến toàn thân run rẩy.
Nguyên hồn của bốn đầu hung thú này là Sơn Hải Khuyết hao phí vô số tâm huyết mới luyện chế thành, bây giờ, tất cả đều bị Sở Cuồng Nhân đánh nổ! !
“Sở Cuồng Nhân, ta muốn giết ngươi!”
Sơn Hải Khuyết chủ lạnh lùng nói.
“Nhìn xem ai giết ai!” Sở Cuồng Nhân cười lạnh một tiếng, lập tức đưa tay đánh ra một quyền, sát khí như thủy triều, cuốn về phía Sơn Hải Khuyết chủ.
Lực lượng trong một kích này đã sớm đạt tới Thánh Vương.
Sơn Hải Khuyết chủ toàn lực chống cự, nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài gần một trượng!
“Trường Nghiễm Thánh Vương, đừng xem kịch nữa, lá bài tẩy của hắn đã lộ hết rồi, xuất thủ đi!” Sơn Hải Khuyết chủ lớn tiếng nói.
Ngay cả Đế binh cũng lấy ra, còn lá bài tẩy gì nữa? !
Trên Tiên Chu, mấy thân ảnh bay ra.
Hoàng Tuyền phủ chủ, Tử Vong điện chủ, Vân Đào đạo nhân, Trường Nghiễm Thánh Vương và Quy Khư đại khư chủ, năm vị Thánh Vương cùng xuất hiện trên không trung.
Năm cỗ đạo vận khác biệt bạo phát, hoặc âm u quỷ quyệt, hoặc tĩnh mịch lạnh lẽo, hoặc hư vô mờ mịt, hoặc đường hoàng đại khí, hoặc vô biên cuồn cuộn!
Ánh mắt của năm người này khóa chặt Sở Cuồng Nhân, đều lộ ta sát ý vô cùng lẫm liệt, tượng trưng quyết tâm muốn giết Sở Cuồng Nhân của bọn họ!
“Sở Cuồng Nhân, sáu vị Thánh Vương liên thủ, chỉ vì giết ngươi, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh, từ xưa đến nay, trừ ngươi ra, không có người thứ hai đâu!”
Trường Nghiễm Thánh Vương đạm mạc nói.
“Ha ha, chê cười, các ngươi muốn giết ta? Ta phải cảm thấy vinh hạnh, ta hỏi một câu.
.
.
Đầu óc của ngươi bị nước vào sao? !”
Sở Cuồng Nhân cười ha ha, sau đó, trên người xuất hiện một thanh Tam Xoa Kích màu vàng óng, chính là kiện Đế binh thứ hai mà hắn nắm giữ, Hải Thần Kích!
Thiên Sát Giáp, Hải Thần Kích cùng cầm trong tay!
Uy áp đế đạo vô biên vô tận từ trong thân thể Sở Cuồng Nhân lộ ra, giờ phút này, dường như hắn đã hóa thân thành Cổ Chi Đại Đế chưởng khống thiên địa!
Các tu sĩ có cảm giác muốn quỳ bái.
“Sở Cuồng Nhân thật khủng khiếp!”
“Hôm nay nếu không có sáu bị Thánh Vương xuất thủ mà chỉ có một vị Thánh Vương, chỉ sợ thật sự không phải đối thủ của hắn.”
“Quá mạnh, vốn cho rằng chúng ta liên thủ, muốn giết Sở Cuồng Nhân dễ như trở bàn tay, nhưng chưa từng nghĩ, hắn lại có át chủ bài bực này!”
“Hai kiện Đế binh, đây là cơ duyên bực nào? !”
Vô số tu sĩ kinh thán.
Ngay cả Thánh Nhân cũng cảm thấy da đầu run lên.
Ánh mắt sáu vị Thánh Vương giao đấu với Sở Cuồng Nhân cũng trở nên ngưng trọng.
“Chư vị, đừng sơ suất.”
“Đối phó người này, ta cũng không dám có chút đại ý.”
Sáu vị Thánh Vương trao đổi, sau đó trong nháy mắt xuất thủ.
Trong lòng Trường Nghiễm Thánh Vương biết Sở Cuồng Nhân có Đế binh trong tay, thực lực đã không thể coi thường, cho nên vừa ra tay chính là Đế thuật bản thân nghiên cứu đã lâu.
Một quyền đánh ra, kim quang như hồng thủy, bành trướng bá đạo!
“Nại Hà Chỉ!”
“Hoàng Tuyền Chi Nhãn!”
Tử Vong điện chủ, Hoàng Tuyền phủ chủ cũng không hề lưu thủ.
Xuất thủ cũng là Đế thuật mạnh nhất!
Ba môn Đế thuật từ ba vị Thánh Vương đồng thời thôi động, uy lực vượt xa đám Thiên Hạ Hành Tẩu không biết bao nhiêu lần.
Sở Cuồng Nhân thét dài một tiếng, Hải Thần Kích trong tay vung lên, từng đợt thủy lưu chi lực vờn quanh người, bốn phía như hóa thành vô biên cuồn cuộn, đạo vận kinh khủng từ trong Hải Thần Kích không ngừng tuôn ra bốn phương tám hướng.
Ba đại đế thuật va chạm với uy lực của Đế binh!
“Định Hải Châu!”
Quy Khư đại khư chủ thấy Sở Cuồng Nhân thôi động Đế binh, trên mặt lộ ra một vệt âm ngoan, sau đó lấy Định Hải Châu ra.
Định Hải Châu hiện, thủy lưu chi lực bốn phía ngưng trệ trong một cái chớp mắt.
Mặc dù uy lực của Hải Thần Kích bá đạo, rất nhanh đã phá vỡ phong tỏa của Định Hải Châu, nhưng trong chớp mắt phong tỏa này, đã tạo ra cơ hội cho mấy vị Thánh Vương còn lại lợi dụng.
Lực lượng của ba môn Đế thuật phá vỡ uy lực của Đế binh, một mạch đánh lên người Sở Cuồng Nhân, khiến hắn bay ra ngoài.
Chỉ thấy bóng người Sở Cuồng Nhân như đạn pháo bay ngược ra, nện trên ngọn núi cách đó không xa.
Mấy ngọn núi kia lập tức nổ tung, lượng lớn bụi mù bắn ra.
Nhưng ngay sau đó, Sở Cuồng Nhân từ trong bụi mù xông ra, sát khí phun trào, có Thiên Sát Giáp bảo vệ, hắn căn bản không bị thương tổn quá lớn, cho dù có, Bất Tử chi thân cũng có thể cấp tốc khôi phục lại.
Mấy vị Thánh Vương nhìn ra Thiên Sát Giáp lợi hại, vẻ mặt có chút ngưng trọng, Trường Nghiễm Thánh Vương nói: “Nếu muốn giết hắn, phải phá vỡ phòng ngự của Thiên Sát Giáp trước.”
Các Thánh Vương còn lại nghe vậy, liếc mắt, Hoàng Tuyền phủ chủ thẳng thắn nói: “Ngươi nói nhảm à, nhưng đó là một kiện Đế binh, muốn phá vỡ phòng ngự của Đế binh, nói thật dễ!”
“Hừ, Sở Cuồng Nhân chỉ là tồn tại dưới Thánh Nhân, uy lực Đế binh mà hắn phát huy được cũng có hạn, không phải không có cơ hội, hơn nữa sử dụng Đế binh cần tiêu hao lượng lớn linh lực và tâm thần, dựa vào tu vi của hắn thì không chống đỡ không được bao lâu, hao tổn cũng có thể mài chết hắn!”
Sơn Hải Khuyết Chủ nói.
“Không sai, mặc dù có chút ám muội, nhưng hắn có Đế binh, chúng ta cũng chỉ có thể làm như vậy.” Vân Đào đạo nhân thản nhiên nói.
Cách đó không xa, Sở Cuồng Nhân bay lượn mà đến, một kích quét ra, thủy lưu chi lực bàng bạc trực tiếp đánh phía về phía Quy Khư đại khư chủ, đánh bay ông ta, lực lượng cường đại khiến ông ta phun ra một ngụm máu.
“Ha ha, các ngươi không thể gây thương tổn cho ta, nhưng các ngươi, lại khó mà ngăn cản được Đế binh chi uy! ! Các ngươi, có thể chịu đựng được bao lâu? !”
Sở Cuồng Nhân cười một tiếng nói ra.
“Đúng vậy, nhưng chúng ta không có hạn chế, mà thời gian ngươi sử dụng Đế binh lại có hạn, ngươi có thể chịu đựng được bao lâu? !”
Trường Nghiễm Thánh Vương đối chọi gay gắt nói.
Hai bên đều nhìn ra nhược điểm của nhau.
Trận chiến này, càng thêm gay cấn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...