Bên trong Huyền Thiên tông.
Lúc Sở Cuồng Nhân đang chuẩn bị bắt tay vào làm một ít chuyện để đối phó với những vùng đất vô định lớn kia, thì đột nhiên cảm nhận được khí tức truyền đến từ bên ngoài sơn môn.
"À, những khí tức này là.
.
.
"
Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc.
Bóng dáng của hắn biến mất tại chỗ, đi đến trước sơn môn, nhìn thấy Thiên Vũ tông chủ, Tuyết Phong tông chủ mang theo một nhóm người đến đây,.
"Chưởng môn, chúng ta dẫn người đến tiếp viện.
"
Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua phía sau bọn họ.
Có không ít người.
Nhưng mà phần lớn đều ở dưới cảnh giới Tôn giả, đừng nói đến vùng đất vô định kia, những kẻ tham gia hành động vây quét Huyền Thiên tông, tùy tiện chọn ra một đạo thống cũng có thể hoàn toàn treo những người này lên đánh.
Nếu nói đánh thật, thì cũng chỉ đến tặng đầu người thôi.
Nhưng mà, đậu đen rau muống vẫn là đậu đen rau muống, Sở Cuồng Nhân nhìn hai tông chủ dẫn người đến đây tương trợ, trong lòng của hắn vẫn rất cảm kích.
Dệt hoa trên gấm thì dễ, nhưng đưa than khi có tuyết lại rất khó.
Khi Huyền Thiên tông phong quang đầy mình, không biết có bao nhiêu thế lực muốn ôm bắp đùi, tặng lễ nịnh nọt, Sở Cuồng Nhân thấy nhiều cũng thành quen.
Nhưng đến thời khắc mấu chốt, không có mấy kẻ đáng tin.
"Đa tạ chư vị, mời các vị mau vào trong.
"
Sở Cuồng Nhân mang theo những người này tiến vào Huyền Thiên tông.
Trên đường đi, bọn họ nhìn thấy Huyền Thiên tông vắng lạnh không ít, suy nghĩ tỉ mỉ, liền biết là chuyện gì xảy ra.
Nhưng cũng không nói thêm gì.
Con người luôn có xu hướng đoạt lợi tránh hại, xưa nay đã như vậy, huống chi là chuyện sinh tử.
"Hai vị mời xem, nơi này là sân thí luyện trọng lực, bình thường là nơi các đệ tử của Huyền Thiên tông huấn luyện, còn đó là Tàng Kinh các.
.
.
"
Trên đường, Sở Cuồng Nhân giới thiệu cho mọi người, nhìn thấy hắn nói chuyện rất bình tĩnh, Thiên Vũ tông chủ, Tuyết Phong tông chủ không khỏi có chút bối rối.
Không phải lúc này sắp có đại nạn lâm đầu sao?
Sao chưởng môn còn thoải mái nhãn nhã như vậy?
"Chưởng môn à, đây, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
Thiên Vũ tông chủ nhịn không được hiếu kỳ nói.
"Cái gì mà xảy ra chuyện gì?"
"Sao ngươi lại không khẩn trương hay sợ hãi chút nào vậy.
"
Nghe đến đây, Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng: "Sợ hãi? Kẻ chân chính nên sợ hãi không phải chúng ta, nỗi sợ kia, còn chưa tới đây.
"
Trong mắt của hắn lóe ra từng tia từng tia hàn ý.
Trong nháy mắt, dường như hai người Thiên Vũ tông chủ, Tuyết Phong tông chủ thấy được trên người của thanh niên trước mắt này có một sự khí phách không nói nên lời.
Không hề sợ chống lại cả thiên hạ!
"Đến đây, hai vị, ta dẫn các ngươi đi dạo.
"
"Chưởng môn của ta ơi, sao ngươi còn nhãn nhã như vậy.
" Vào lúc này, trưởng lão Như Yên từ nơi không xa đi tới, bất đắc dĩ nói ra.
"Thế nào?"
"Cổ tông sư bảo ta tới hỏi ngươi một chút, Sinh Sinh Tạo Hóa Đan kia phải luyện bao nhiêu viên, còn hộ sơn đại trận kia, ngươi kiểm tra rồi sao?"
Trưởng lão Như Yên bất đắc dĩ hỏi.
Hiện tại toàn bộ Huyền Thiên tông đều đang hoạt động với cường độ cao, mỗi người đều biết đại chiến sắp đến, đều cảm nhận được một cỗ áp lực.
Nhưng Sở Cuồng Nhân thân làm chưởng môn, lại có vẻ quá thoải mái.
Thế mà còn có nhàn nhã thoải mái ở đây dẫn người ta đi tham quan? !
Nếu người này không phải là chưởng môn, nàng đã sớm đi lên tát một cái rồi.
"Tạo Hóa Đan có thể luyện bao nhiêu thì luyện bấy nhiêu, để đề phòng vạn nhất, còn về hộ sơn đại trận, ngươi an tâm, ta đã sớm kiểm tra.
"
"Thật?"
"Đương nhiên.
"
"Nhưng ta vừa mới đi một chuyến đến Lăng Thiên Đạo Cung, nghe Tiểu Băng nói ngươi luôn ở bên trong Đạo Cung, vừa mới đi ra đây không lâu.
"
Chỉ trong chút ít thời gian đó, mà đã kiểm tra xong đại trận sao?
Ngươi đùa ta à!
Gân xanh trên trán trưởng lão Như Yên hằn lên.
"Khụ khụ, đại trận thật sự không có vấn đề.
"
Sở Cuồng Nhân có chút lúng túng nói.
Có điều hắn cũng không gạt người, quả thật hắn đã kiểm tra hoạt động của đại trận, nhưng mà, hắn ở Đạo Cung dùng linh niệm đi kiểm tra.
Sau khi có được thiên phú Niệm Thuật Sư, linh niệm của hắn đã không phải là thứ mà linh niệm tầm thường có thể so sánh, không chỉ có cảm giác vô cùng bén nhạy, hơn nữa còn có thể kéo dài cơ thể, có thể dùng để thao túng đồ vật.
Cho nên, dù hắn ở Đạo Cung, nhưng linh niệm đã sớm quan sát Huyền Thiên tông từ trên xuống dưới một lần, bảo đảm không có vấn đề.
Nhưng mà đối với chuyện này, trưởng lão Như Yên lại không tin.
Truyền thừa Niệm Thuật Sư đã bị cắt đứ từ xa xưa, có lẽ nàng cũng chưa từng nghe qua, làm sao có thể biết loại chuyện này đây.
"Chưởng môn, đại chiến sắp đến, ngươi vẫn nên nghiêm túc chút đi.
"
"Đúng, trưởng lão Như Yên.
"
Sở Cuồng Nhân gật đầu, bày ra bộ dạng chưởng môn, từ tốn nói: "Trưởng lão Như Yên, bọn người chưởng môn Tuyết Phong, chưởng môn Thiên Vũ đến tiếp viện cho Huyền Thiên tông, làm phiền ngươi an bài cho họ một chút.
"
"Hai vị đạo hữu đây có thể đến đây tiếp viện, Huyền Thiên tông vô cùng cảm kích, hai vị, xin mời đi theo ta.
" Trưởng lão Như Yên nói.
"Chưởng môn, người của Thương tộc đến.
"
Lúc này, một trưởng lão đi tới nói.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, nhìn về phía cách đó không xa, chỉ thấy Thương Long mang theo mấy người đi đến trước mặt hắn: "Sở chưởng môn, hữu lễ.
"
"Thương tộc trưởng, sao ngươi tới đây.
"
"Nghe nói Huyền Thiên tông cần giúp đỡ, cho nên mới tới.
"
Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua phía sau hắn, ngoại trừ thê tử Lâu Vân của hắn, cũng chỉ có mấy tu sĩ cảnh giới Tôn giả.
Loại quy mô này, ngay cả Tuyết Phong tông, Thiên Vũ tông cũng không bằng.
Tuy nói Thánh Nhân Thương tộc bị hắn giết, nhưng dù sao đã từng là Thánh Nhân đạo thống, đội hình như thế này cũng quá yếu rồi.
Nhưng sau khi Sở Cuồng Nhân suy nghĩ tỉ mỉ, thì liền hiểu rõ.
Thương Long là hắn một tay nâng đỡ, mà nữ nhi Thương Tình Tuyết của đối phương cũng ở bên trong Huyền Thiên tông, hắn đến giúp đỡ Huyền Thiên tông, cũng là hợp tình hợp lý, nhưng những người khác của Thương tộc thì không nhất định.
Hắn giết Thánh Nhân Thương tộc, những người kia hận không thể giết chết hắn.
Làm sao có thể sẽ đến giúp hắn?
Trong tình huống thế này, Thương Long có thể mang theo mấy người này, đã là chuyện cực kỳ không dễ dàng, đoán chừng đều là thân tín hắn bồi dưỡng.
"Thương tộc trưởng có lòng.
" Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
"Ta đã cố gắng hết sức quèn này.
"
" Hiện tại Tình Tuyết nàng cần phải tu hành, đợi chút nữa ta kêu người mang nàng tiến, cha con các người cứ ôn chuyện cho tốt.
" Sở Cuồng Nhân gọi một đệ tử tới, để hắn mang theo mấy người củ Thương tộc đi tìm Thương Tình Tuyết.
"Sở đạo hữu trông thật thoải mái.
"
Một tiếng cười nhạo báng truyền đến từ trong hư không.
Chỉ thấy Thiên Nguyệt Thánh Nhân của Bạch Liên giáo từ từ đi ra.
"Há, Thiên Nguyệt đạo hữu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.
"
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
"Sở đạo hữu, đại chiến sắp đến, nhưng ta thấy trên dưới Huyền Thiên tông đều đâu vào đấy, sắc mặt của đạo hữu lại thoải mái, trông có vẻ nắm chắc chiến thắng, chẳng lẽ đạo hữu có biện pháp đối phó rồi hay sao?"
"Ha ha, Thiên Nguyệt đạo hữu, lời này của ngươi nói ra đoán chừng không có mấy người tin tưởng, những Thánh Nhân đạo thống như 36 đảo, Bá Thể Thánh tộc, Lệnh Hồ gia, Thiên Vương cung, Bát Hoang cung, lại thêm mấy vùng đất vô định, nhiều người muốn ta chết như vậy, ta có biện pháp nào chứ?"
Sở Cuồng Nhân cười nói.
" Nếu đổi thành người khác, trăm phần trăm hẳn phải chết, nhưng không biết tại sao, ta luôn cảm thấy Sở đạo hữu nhất định có cách, những năm gần đây Sở đạo hữu đã sáng tạo ra không ít kì tích.
" Thiên Nguyệt Thánh Nhân nói.
Thật ra đây cũng là lời nói thật lòng của nàng.
"Thiên Nguyệt Thánh Nhân, ngươi thật sự rất coi trọng ta, nhưng mà, quả thật lần này ta có thể nắm chắc vài phần.
" Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
"Thật sự có? !" Thiên Nguyệt Thánh Nhân kinh ngạc, đối mặt với tuyệt cảnh thế này, Sở Cuồng Nhân cũng có biện pháp, quả thật chuyện này khiến nàng hơi sợ hãi.
"Đến lúc đó liền biết rõ.
"
Sở Cuồng Nhân không nhiều lời.
Sau đó, mấy Thánh Nhân của Huyền Thiên tông ra mặt, phụ trách tiếp đãi Thiên Nguyệt Thánh Nhân, mà không bao lâu sau, lại có một Thánh Nhân khác đến.
Là Thánh Nhân sau lưng vương triều Thanh Vân.
Đi theo bên cạnh, còn có Cố Linh Lung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...