Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


 Bên trong Tử Vi Tinh, ở một nơi nào đó.

 
Bên trong một tòa sơn mạch, một tu sĩ tay cầm trường thương đen nhánh đang chém giết một con yêu thú.

 
Yêu thú kia, chính là một con Hung Thú Tiên Cổ cường đại, chủng tộc chính là đại địa Hắc Hùng, một trong các loại Hung Thú Tiên Cổ, mọi cử động đều có thể điều khiển sức mạnh đại địa.

 
Càng quan trọng chính là, thực lực của Hung Thú này đã đạt tới cảnh giới Chân Tiên.

 
Sau một phen chém giết, trường thương phát ra một đạo thương kình bá đạo lạnh thấu xương, kéo theo ma khí cuồn cuộn, xuyên qua trái tim Hắc Hùng!
 
 Đùng……
 
Thân hình Hắc Hùng kia giống như núi lớn ngã xuống mặt đất.

 
Ma khí trên người tu sĩ tay cầm trường thương này dần dần thu liễm, mà người này, chính là đệ nhất thiên kiêu Ma Đạo, tay cầm Thí Thần Thương, Thạch Thiên Hiên!
 
“Linh khí trong Tử Vi Tinh này dồi dào, tu hành ở chỗ này, được trời ưu ái, thậm chí những con yêu thú ở nơi này còn cường đại hơn so với ngoại giới.


 
 Thạch Thiên Hiên âm thầm nghĩ đến.

 
 Mấy ngày nay, hắn ở bên trong ngọn núi này, một bên chém giết yêu thú, một bên tìm kiếm cơ duyên.

 
 Mà yêu thú ở nơi này, có không ít tồn tại đã có thể so với thiên kiêu đứng đầu ở ngoại giới, mà Hắc Hùng vừa mới bị chém giết trước mắt này, thậm chí cũng có thể đánh đồng với yêu nghiệt.

 
 Lúc này, cách đó không xa truyền đến một trận động tĩnh.

 
 Thạch Thiên Hiên nhìn lại, chỉ có thấy một đạo thân ảnh nhảy vọt ra, trên người người nọ cũng mang theo ma khí, nhưng có vẻ hơi chật vật.

 
 “Ngươi chính là Xi Chiến của Xi Vưu nhất mạch!”
 
 Thạch Thiên Hiên nhận ra người vừa tới.

 
 “Rốt cuộc cũng tìm được ngươi, Thạch Thiên Hiên!”
 
 Xi Chiến nhìn thấy Thạch Thiên Hiên, sắc mặt đại hỉ, trong khoảng thời gian này, hắn dùng bí pháp cảm ứng của Ma Đạo, tìm kiếm bóng dáng Thạch Thiên Hiên, rốt cuộc hôm nay cũng tìm được hắn rồi.

 
 “Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?”

 
 “Thạch Thiên Hiên, Sở Cuồng Nhân đã có được manh mối về nơi có truyền thừa của Xi Vưu, nếu để cho hắn có được truyền thừa của Xi Vưu thì sẽ không ổn.


 
 Xi Chiến vội vàng nói.

 
Chuyến này hắn đến đây, chính là muốn để Thạch Thiên Hiên tiến đến ngăn cản Sở Cuồng Nhân.

 
 “Cái gì? Ngươi mau nói rõ tất cả mọi chuyện cho ta.


 
 “Được thôi.


 
 Xi Chiến đang muốn mở miệng, nhưng ngay lúc này, lại thấy bên ngoài cơ thể hắn bỗng nhiên có vô số đạo văn xen lẫn đang lưu chuyển.

 
 Trong phút chốc, tiên huy tiêu tán,, một luồng kiếm áp từ trong cơ thể hắn tuôn ra!
 
 “Không ổn?!”
 
 Dường như Thạch Thiên Hiên cảm nhân được điều gì đó, thân ảnh nhanh chóng lùi lại.

 
 Mà một cái chớp mắt tiếp theo.

 
Xi Chiến còn đang dự định nói điều gì đó, sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng hoảng sợ.

 
 Chỉ thấy từ trong thân thể hắn, một luồng kiếm khí tiềm tàng bỗng nhiên bạo phát.

 
 Giờ phút này, rốt cuộc hắn cũng minh bạch trước đó Sở Cuồng Nhân nói tạm thời là có ý gì.

 
 Hắn căn bản không thể sống lâu!!
 
Kiếm khí phóng lên tận trời, hoàn toàn phá nát thân thể của Xi Chiến, hóa thành một đạo kiếm ảnh kinh thiên sáng chói, hoành không chém xuống!!
 
Kiếm này, bá đạo vô song!
 
Giống như một Bá giả giáng xuống, quét ngang tất cả!
 
Đây chính là Trụ Chi Kiếm chi bá lâm!!
 

“Thí Thần Quyết, xé trời!!”
 
 Tay Thạch Thiên Hiên cầm ma thương đen nhánh, ma khí cuồn cuộn bao phủ bốn phía, hóa thành một đạo thương kình bàng bạc, giống như muốn xé rách thế gian này, phá nát thiên địa!!
 
Thương kình và kiếm ảnh kinh thiên va chạm, khiến cho sơn mạch bốn phía ào ào sụp đổ, hóa thành hư không!
 
Mặt đất rung chuyển, nhật nguyệt vô quang!
 
Một đòn này, thậm chí khiến cho đại lục mà Thạch Thiên Hiên đang đứng cũng vì chuyện này mà chấn động, vô số cường giả sôi nổi phóng xuất tiên thức ra để điều tra.

 
 Chờ đến khi nhìn thấy thương kình hủy diệt, bá lâm chi kiếm kia, sắc mặt không khỏi biến đổi.

 
 “Khí tức này quả thật cường đại.


 
 “Loại khí tức này, tuyệt đối là thiên kiêu cấp bậc yêu nghiệt!”
 
 Phá nát sơn mạch, bụi mù cuồn cuộn……
 
Sau đó trùng kích núi sông, một mảng hỗn độn.

 
 Mà ở bên trong một mảnh sơn mạch bị phá nát, Thạch Thiên Hiên cầm thương mà đứng, sắc mặt vô cùng âm trầm.

 
 Tay hắn nắm thương, run nhè nhẹ.

 
 Nhưng trên người, lại không có bất kì một thương thế gì.

 
 “Rất tốt.


 
Từ bên trong kiếm khí còn sót lại trong hư không kia, truyền đến một giọng nói lạnh nhạt: “Có thể tiếp được một kiếm này, hiện tại, ngươi đã có tư cách đứng ở trước mặt ta.


 
 Đó là, giọng nói của Sở Cuồng Nhân.

 
 Mà Thạch Thiên Hiên nghe được giọng nói này, sắc mặt vô cùng âm trầm.

 
 Trong mắt hắn bắn ra một đạo ma quang lạnh lẽo: “Sở Cuồng Nhân, ngươi đây là muốn hạ chiến thư với ta sao?”

 
 “Đừng tự đánh giá cao bản thân, một kiếm này, chỉ để xác nhận xem ngươi có đủ tư cách đứng ở trước mặt ta hay không mà thôi, khiêu chiến? Ngươi còn lâu mới đủ tư cách.


 
 Nói xong câu cuối cùng, giọng nói của Sở Cuồng Nhân liền dần dần tiêu tán.

 
 Sắc mặt Thạch Thiên Hiên âm trầm như nước, tay nắm thương, gân xanh nổi lên, run nhè nhẹ.

 
 “Sở Cuồng Nhân, ta nhất định sẽ hoàn toàn đánh bại ngươi!”
 
 Hắn hít một hơi thật sâu, nhìn về phía nơi xa: “Nơi này có truyền thừa của Xi Vưu sao? Ta nhất định sẽ tìm ra!”
 
 Hắn lấy ra một khối ngọc giản, phân phó tất cả tu sĩ Ma Đạo đi vào trong Tử Vi Tinh, để cho bọn họ bắt đầu chú ý đến mọi thứ liên quan đến Xi Vưu.

 
Ở một bên khác.

 
 Sở Cuồng Nhân đứng trên boong tàu của một chiếc chiến thuyền, hai mắt hơi hơi mở lớn.

 
 “Kiếm khí, phát ra ngoài.


 
 Hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc muốn cho Xi Chiến sống.

 
 Hắn để lại trong cơ thể đối phương một đạo kiếm khí, một khi kiếm khí bạo phát, liền đủ để lấy mạng của hắn!
 
Mà ngay thời điểm kiếm khí phát tác, cũng là thời điểm đối phương tìm thấy Thạch Thiên Hiên.

 
 Hắn có hai mục đích, một là giết Xi Chiến, hai là nhân tiện thăm dò Thạch Thiên Hiên một chút.

 
 “Ha, Thí Thần Thương, truyền thừa của Ma Tổ La Hầu sao? Đúng là có chút thú vị.


 
 Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.

 
 Lúc này.

 
 Miếng sắt màu đen trong tay hắn đột nhiên chấn động một cái.

 
 “Há, có phản ứng.


 
 Sở Cuồng Nhân nhìn miếng sắt trong tay, nhìn về phương hướng mà miếng sắt cảm ứng được: “Ở nơi đó sao?”
 
 Hắn mang theo Phù Âm, Thạch Anh nhanh chóng đi đến nơi có truyền thừa của Xi Vưu.


 
Hắn đi tới một dãu núi to lớn, mà trong đó có một nơi đông dân cư, tương tự như một bộ lạc.

 
Bên trong bộ lạc này, có không ít tu sĩ, mà trên người những người này, hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo…… Ma khí!
 
Tiên thức của Sở Cuồng Nhân lưu chuyển, bao trùm toàn bộ bộ lạc này.

 
Rất nhanh, hắn liền biết được tên của bộ lạc này, bộ lạc Cửu Lê!
 
 Nghe đồn, Xi Vưu xuất thân từ Cửu Lê nhất tộc.

 
 Xem ra, nơi có truyền thừa của hắn là nơi bộ lạc Cửu Lê sinh sống, đây cũng không phải là chuyện gì quá kì lạ.

 
 Mà Cửu Lê, có rất nhiều ma tu!
 
Ngoại trừ bộ lạc Cửu Lê, ở bên trong vùng núi này, còn có một số bộ lạc khác, những bộ lạc này cũng không kém hơn bộ lạc Cửu Lê, thậm chí còn mạnh hơn.

 
 Lúc này, bên trong dãy núi truyền đến một trận tiếng đánh nhau.

 
Tiên thức của Sở Cuồng Nhân vừa động, chỉ nhìn thấy mấy thanh niên cưỡi yêu thú, trên người có khắc phù văn quỷ dị đang đuổi giết một nữ tử đầu đội trang sức bạc, người mặc váy dài màu đen.

 
 Nữ tử này có khuôn mặt mỹ lệ, dáng người thướt tha, đôi mắt màu tím nhạt lộ ra một loại mị lực dã tính kỳ dị.

 
 “Lê Phi, đừng phản kháng nữa, ngoan ngoãn cùng ta trở về đi!”
 
 Một thanh niên cưỡi tê giác nhìn Lê Phi, giọng điệu bình thản nói.

 
 Chẳng qua, hai mắt Lê Phi nhìn chằm chằm một đám thanh niên trước mắt, không có bất kì ý định thỏa hiệp nào, chỉ có sự bất khuất.

 
 “Hừ, ngang bướng hồ đồ, ngươi làm như vậy, sẽ chỉ khiến cho bộ lạc Cửu Lê gặp tai hoạ mà thôi!”
 
 Thanh niên lạnh giọng nói ra.

 
 Nghe thấy thế, trên mặt Lê Phi hiện ra vẻ phẫn nộ: “Liễu Phùng! Tên đê tiện vô sỉ nhà ngươi, dám dùng tộc nhân của ta để uy hiếp ta.


 
 “Vậy thì sao, ta có thể nói rõ ràng cho ngươi biết, hiện tại ta đã trở thành giới tử, rất nhanh thôi, ta sẽ rời khỏi Tử Vi Tinh này, tham dự giới tử chi tranh, trước khi rời đi, ta nhất định phải có được ngươi, nếu không trong lòng ta sẽ có tiếc nuối, khiến cho tâm cảnh của ta, không đạt tới trạng thái viên mãn.


 
 Liễu Phùng lạnh giọng nói ra.

 
Mà Sở Cuồng Nhân đang âm thầm quan sát cũng sửng sốt một chút: “Hiện tại kiểu cướp đoạt dân nữ trắng trợn này đều phải nói những lời tươi mát thoát tục như vậy sao?”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận