Thời điểm Sở Cuồng Nhân chỉ dẫn kiếm pháp cho Thạch Anh, bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, cảm nhận được điều gì đó, nhìn về phía nơi xa.
“Luồng khí tức này là……”
Trong mắt hắn lộ ra một tia dị sắc.
Ngay sau đó, hắn mang theo Thạch Anh cùng với Phù Âm đi đến nơi xa phát ra luồng khí tức mà hắn cảm nhận được.
Nơi này có một tòa thành thị đổ nát.
Thành thị này, lộ ra một luồng âm khí cường đại, bốn phía xung quanh đây, thậm chí có không ít vong hồn đang du đãng.
Nơi này chính là, Phong Đô Địa Phủ!
Chuẩn xác mà nói, nơi này là một mảnh vỡ của Phong Đô Địa Phủ.
“Không nghĩ tới, ở chỗ này còn có thể nhìn thấy một mảnh vỡ của Phong Đô Địa Phủ.
”
Sở Cuồng Nhân mỉm cười, ngay sau đó mang theo hai nữ tử đi đến sâu bên trong Địa Phủ mà thăm dò.
Chẳng qua, sau một thời gian tìm kiếm, hắn đi vào một tòa cung điện.
Chính điện!
Sở Cuồng Nhân hơi suy tư một chút, liền biết, nơi này chính là chỗ ở của một trong Ngũ Phương Quỷ Đế, cung điện Trương Hành.
Chẳng qua, ở chỗ này hắn cũng không tìm được bất kì một tin tức gì có liên quan đến Luân Hồi Đế Ấn.
“Đế ấn, không thấy?”
Sở Cuồng Nhân cảm thấy có chút ngoài ý muốn, có người đến trước hắn một bước, lấy đế ấn ở đây đi mất?
“Gầm!”
Lúc này, bên ngoài cung điện truyền tới từng tiếng gầm gừ thê lương.
Không biết từ khi nào, một lượng lớn vong hồn oán khí ngập trời đã bao vây toàn bộ nơi này.
Ba người Sở Cuồng Nhân đi ra khỏi cung điện.
Một vong hồn cầm đầu người mặc chiến giáp màu đen, khăn choàng phấp phới, oán khí trên người ngút trời, khí tức cường đại, ép thẳng tới Kim Tiên, chỉ một luồng khí tức, liền phá nát hư không bốn phía.
Dưới khí tức này, đồng tử của hai nữ tử Thạch Anh và Phù Âm co rụt lại, thân thể mềm mại khẽ run rẩy.
Lại là vong ép thẳng tới Kim Tiên!
“Nhân loại, năm lần bảy lượt xâm chiếm nơi đây, lại dám mang đế ấn đi, các ngươi có chết cũng không có gì đáng tiếc!!”
Giọng điệu của vong hồn mặc chiến giáp này lạnh băng, liền muốn xuất thủ.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, thần sắc lạnh nhạt.
Ngay khi muôn vàn vong hồn ở đây gào thét xông về phía hắn, hắn lạnh nhạt quát: “Quỳ xuống!!”
Trong nháy mắt.
Một luồng uy áp không gì sánh kịp từ trên người hắn trút xuống, chấn động quỷ hồn đầy trời!
Vô số vong hồn chỉ cảm thấy từ sâu trong đáy lòng trào ra cảm giác thần phục, không tự chủ được mà quỳ rạp trên mặt đất!
Ngay cả vong hồn mặc chiến giáp tiếp cận Kim Tiên kia cũng vì thế mà thân hình run lên, không thể tưởng tượng được nhìn Sở Cuồng Nhân, hai đầu gối mềm nhũn, cũng không khác với các vong hồn còn lại, quỳ trên mặt đất.
“Đây là, quyền năng của Quỷ Đế!!”
“Ngươi, ngươi là Quỷ Đế!!”
Vong hồn mặc chiến giáp vô cùng khiếp sợ!
Hắn nhìn ra được, Sở Cuồng Nhân trước mắt, tu vi không bằng mình, nhưng lại có một luồng năng lượng làm hắn cảm thấy tim đập nhanh, uy áp kinh khủng đến từ sâu bên trong linh hồn này!
Loại uy áp này, chỉ có Quỷ Đế trong truyền thuyết mới có.
Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, không hề phủ nhận đối với những gì vong hồn mặc chiến giáp nói.
Tuy rằng đây chỉ là một phân thân của hắn, nhưng vẫn có quyền năng Quỷ Đế như cũ, ở bên trong Phong Đô Địa Phủ này, gần như không có bất kì vong hồn nào có thể thương tổn tới hắn.
“Nói cho ta biết, Luân Hồi Đế Ấn ở nơi này, bị người nào cầm đi?”
“Là người của Bắc Địa Trần gia.
”
Bắc Địa Trần gia?
“Nói rõ ràng một chút.
”
Vong hồn mặc chiến giáp này lập tức nói hết từ đầu đến cuối toàn bộ mọi thứ mà bản thân biết được.
Bắc Địa Trần gia, đây là thế lực bản địa phía trên Tử Vi Tinh, chẳng qua, thế lực này ở trong toàn bộ Tử Vi Tinh, cũng không đáng chú ý.
Người mạnh nhất Trần gia, thực lực cũng là một Kim Tiên.
Mà Luân Hồi Đế Ấn ở nơi này, lại bị Trần gia lấy đi.
Không chỉ có như thế, trong khoảng thời gian đó tới nay, Trần gia vẫn luôn bắt giữ vong hồn ở bên trong Phong Đô Địa Phủ, dùng để luyện chế Tiên Khí.
Tuy rằng vong hồn mặc chiến giáp tức giận, nhưng cũng không có cách nào ngăn cản.
Thứ nhất, người ta là Kim Tiên, còn cầm Luân Hồi Đế Ấn, tuy rằng còn chưa hoàn toàn luyện hóa, nhưng vẫn có tác dụng khắc chế đối với hắn như cũ.
Thứ hai, bị Phong Đô Địa Phủ hạn chế, hắn không có cách rời khỏi nơi này.
“Lấy hồn luyện khí sao? Đây là thủ đoạn của Ma Đạo.
”
“Có chút thú vị, bên trong Tử Vi Tinh này, vậy mà lại có thế lực sử dụng thủ đoạn của Ma Đạo, hơn nữa, còn dám giết vong hồn ở Phong Đô Địa Phủ ta!”
Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hiện lên một tia cười lạnh.
Làm Phong Đô Quỷ Đế, mỗi một vong hồn bên trong Phong Đô Địa Phủ, đều ở trong phạm vi quản lý của hắn.
Hắn có thể giết!
Nhưng, những người khác, không được!!
Nghĩ đến đây, một luồng khí tức lạnh lẽo từ trên người Sở Cuồng Nhân khuếch tán ra.
Hắn nhìn đám người vong hồn chiến giáp, lạnh nhạt nói: “Đưa ta đến Bắc Địa Trần gia, người của Ma Đạo lấy hồn để luyện khí, không tư cách nắm giữ đế ấn!!”
“Nhưng Quỷ Đế, chúng ta không có cách nào rời khỏi phạm vi địa phủ này.
”
“Hiện tại, có thể!”
Lời nói của Sở Cuồng Nhân vừa dứt, quyền năng Quỷ Đế trên người hắn lập tức phát huy tác dụng!
Chỉ thấy hạn chế của Phong Đô Địa Phủ này đối với đám người vong hồn chiến giáp, lập tức biến mất không còn dấu vết.
Đám người vong hồn mặc chiến giáp cảm thấy nhẹ nhõm xưa nay chưa từng có.
“Đa tạ Quỷ Đế!!”
Vong hồn mặc chiến giáp vô cùng hưng phấn, ngay sau đó thần sắc cung kính nói.
“Ngươi tên là gì?”
“Ngạo Nguyệt.
”
…………
Bắc Địa Trần gia.
Bắc Địa, là tên của một mảnh đại lục trên Tử Vi Tinh.
Đại lục này, so sánh với Tử Vi Tinh bao la rộng lớn, chỉ như muối bỏ biển, cũng không đáng chú ý.
Mà ở nơi đây, Trần gia lại là thế lực lớn số một số hai, làm mưa làm gió, gần như không có bất kì kẻ nào dám trêu chọc.
Mà giờ phút này.
Bên trong Trần gia.
Gia chủ Trần gia nói một không hai ở Bắc Địa đang vô cùng cung kính chiêu đãi mấy tu sĩ trẻ tuổi.
Nếu để tu sĩ ở Bắc Địa thấy một màn như vậy, nhất định sẽ ngoác mồm kinh ngạc.
Gia chủ Trần gia là một Kim Tiên, thực lực phi phàm, còn mấy tu sĩ trẻ tuổi ở đây, tu vi cao nhất cũng chỉ là Chân Tiên, làm sao đáng giá để được hắn cung kính đối đãi như thế?
“Không nghĩ tới lúc còn sống, còn có thể nhìn thấy thiên kiêu của Ma Đạo.
”
Gia chủ Trần gia cảm khái nói.
Rất nhiều người cũng không biết, Bắc Địa Trần gia đứng số một số hai, kỳ thật cũng chỉ là một nhánh của Ngự Hồn nhất mạch ở Ma Đạo mà thôi.
Mà hiện tại người mà hắn đối mặt, chính là thiên kiêu đến từ chủ mạch của Ma Đạo ở ngoại giới.
Tuy rằng tu vi của những người này không bằng hắn, nhưng mà, thế lực Ma Đạo đứng sau lưng bọn họ so với Trần gia nhỏ nhoi này, lại kinh khủng đến cùng cực!
Tùy tiện chọn một Ma Vương bên trong ma cung của Ma Đạo kia, dùng một chưởng là đã có thể giết chết Trần gia của hắn trăm ngàn lần.
Cho nên, hắn dám không tôn kính sao?
Nhất là khi diễn ra giới tử chi tranh, thời điểm Tử Vi Tinh mở ra chính là thời khắc mấu chốt.
“Xa xăm trước kia, Tử Vi Tiên Đế của Côn Luân Tiên Đình vì tô điểm cho Tử Vi Tinh, bắt được không ít chủng tộc, thế lực từ bên trong Tiên Giới, nhét vào bên trong Tử Vi Tinh này, từ đó về sau, Trần gia ta đời đời kiếp kiếp liền sinh sống ở bên trong Tử Vi Tinh này, bị cấm chế mà Tử Vi Tiên Đế lưu lại hạn chế, cả đời không được rời khỏi nơi đây.
”
“Rất nhiều người cũng không biết, cứ nghĩ rằng bọn họ sinh sống trên Tử Vi Tinh, nhưng thật ra, đây chỉ là một cái lồng giam do Tử Vi Tiên Đế tạo ra.
”
Gia chủ Trần gia cảm khái nói.
Hắn nhìn về phía nhóm thiên kiêu của Ma Đạo trước mặt, trong mắt mang theo vẻ chờ mong.
Nhóm thiên kiêu Ma Đạo này đều là giới tử, tiền đồ vô lượng, có lẽ chờ sau khi bọn họ trưởng thành, liền có thể trợ giúp Trần gia trốn thoát khỏi cái nhà giam này!
“Chư vị, ta đã chuẩn bị tốt yến hội, vì chư vị mà đón gió tẩy trần.
”
Trần gia chủ thu hồi ý tưởng trong lòng, đối đãi với thiên kiêu Ma Đạo càng thêm nhiệt tình.
“Ha, đa tạ gia chủ Trần gia.
”
Thiên kiêu Xi Việt của Xi Vưu nhất mạch cười nhạt nói.
Trong yến hội.
Không ít con cháu Trần gia nhìn thiên kiêu của Ma Đạo đến từ ngoại giới, vô cùng tò mò.
“Các ngươi nhìn kìa, đó là Kiếm Ma nhất mạch, kiếm khí quả nhiên lạnh thấu xương.
”
“Đúng vậy, còn có Ngự Hồn nhất mạch, nghe nói Trần gia chúng ta là một nhánh của mạch này.
”
Không ít người của Trần gia nhìn thiên kiêu của Ma Đạo, trong mắt toát ra vẻ hâm mộ.
Đối với bọn họ mà nói, các thiên kiêu kia đều là tồn tại chỉ có thể nhìn mà thèm, mà mấy thiên kiêu Ma Đạo này, trên mặt cũng dần dần lộ ra vẻ kiêu ngạo.
“Tới, chư vị, ta kính các ngươi một ly.
”
Gia chủ Trần gia giơ tay nâng chén rượu lên, liền muốn mời rượu.
Nhưng lúc này, hắn cảm nhận được điều gì đó, nhìn về phía xa, trong mắt lộ ra vẻ kinh nghi bất định.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...