Phía trên cổ tinh, ba nam tử đang ở vây quanh tấn công một nữ tử mặc trên người váy dài màu đen, thực lực của cả bốn người đều không hề tầm thường, dao động chiến đấu trực tiếp phá vỡ sơn mạch bốn phía.
Thậm chí cả một khối đại lục đều điên cuồng rung chuyển.
Hai người Hoàng Vũ Y, Hỏa Đồng chạy tới nơi đây, nhìn trận chiến này, đều cảm thấy có chút kinh ngạc.
“Là bọn họ.
”
Hỏa Đồng nhìn ba tên đang liên thủ tấn công nữ tu sĩ kia: “Truyền nhân của Sở Giang Vương nhất mạch ở Địa Phủ, Vân Diệp của Thiên Ma nhất mạch ở Ma Đạo, còn có Huyền Thiên Đạo Tử của Thiên Đạo tông!”
Ba người này, đều là thiên kiêu nổi danh bên trong sân thi đấu tinh không.
Đặc biệt là Huyền Thiên Đạo Tử của Thiên Đạo tông, thực lực của hắn còn cường đại hơn so với Hoàng Thiên Đạo Tử, đã có thể sánh vai với yêu nghiệt.
Nhưng ba người này, lúc này lại liên thủ tấn công một nữ tu.
Nữ tu này, rốt cuộc là có địa vị gì?
Mà Sở Cuồng Nhân ẩn mình ở trong hư không, sau khi nhìn thấy nữ tu kia cũng sửng sốt một chút: “Là nàng.
”
Nữ tu kia, người mặc váy dài màu đen, dáng người thướt tha, khí chất âm trầm lạnh băng.
Giống như một đóa hoa Mạn Đà La nở rộ trong Địa Ngục.
Người này, chính là tuỳ tùng của Sở Cuồng Nhân, Phù Âm!
“Linh hồn Âm Phù Tang, ngoan ngoãn giao U Minh kỳ hỏa ra, chúng ta có thể tha cho ngươi một cái mạng!”
Truyền nhân của Sở Giang Vương quát lạnh một tiếng.
Hắn giơ tay lên, âm khí mênh mông bao trùm bốn phía, hình thành vô số đạo văn huyền diệu, khiến cho bốn phía giống như hóa thành một chốn địa ngục quỷ mị!
Đây là một loại thủ đoạn phong cấm nào đó.
Mà Phù Âm nghe vậy, thần sắc băng lãnh, cười lạnh nói: “Muốn ta giao U Minh kỳ hỏa ra, phải xem các ngươi có bản lĩnh này hay không đã!”
U Minh kỳ hỏa, thần hỏa đứng thứ mười bốn trong bảng Thần Hỏa, là do nàng đoạt được ở nơi đây, chẳng qua còn chưa kịp luyện hóa đã bị đám người Huyền Thiên Đạo Tử theo dõi.
“U Minh kỳ hỏa, ở trên người của ngươi?”
Lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Chỉ thấy Hỏa Đồng còn có Hoàng Vũ Y đi ra từ hư không, mắt lạnh nhìn Phù Âm.
Uy áp vô biên vô hạn kinh khủng, bao trùm khắp nơi.
Đặc biệt là Hoàng Vũ Y, luồng uy áp kia làm cho người ta sợ hãi, càng giống như là biển lửa vô biên, chỉ cần đứng ở bên cạnh, khiến cho ba người truyền nhân của Sở Giang Vương có một loại cảm giác như bị đốt thành tro tàn.
“Luồng khí tức này, là yêu nghiệt!”
“Trên người nàng ta có Hoàng Hỏa, là Hoàng Vũ Y của tổ Phượng Hoàng.
”
“Người bên cạnh nàng, là Hỏa Đồng!”
Mặc kệ là Hoàng Vũ Y hay là Hỏa Đồng, ở bên trong sân thi đấu tinh không đều có danh tiếng rất lớn, rất nhanh, ba người Huyền Thiên Đạo Tử đã nhận ra đối phương.
Đặc biệt là Hỏa Đồng, bộ dạng đồng tử mười một mười hai tuổi kia, quá dễ dàng để nhận ra.
Sau khi Phù Âm nhìn thấy Hỏa Đồng còn có Hoàng Vũ Y, trong lòng đột nhiên trầm xuống.
Vẻn vẹn ba người Huyền Thiên Đạo Tử, đã khiến nàng cảm thấy khó giải quyết, khó có thể ứng phó rồi, hiện tại lại có thêm Hoàng Vũ Y, Hỏa Đồng, nàng gần như không có bất kì khả năng nào để chạy thoát!
“Giao U Minh kỳ hỏa ra đây, ta sẽ để cho ngươi được chết một cách thống khoái!”
Hoàng Vũ Y nhìn Phù Âm, lạnh giọng nói.
Dưới cái nhìn của nàng, tất cả thần hỏa nơi đây đều thuộc về nàng, không người nào được phép nhúng chàm.
“Muốn có thần hỏa, cũng được thôi, chẳng qua, các ngươi nhiều người như vậy, ta biết đưa nó cho ai đây?”
Phù Âm từ tốn nói, ánh mắt đảo qua mấy người ở đây.
Nghe được lời nàng nói, mấy người đưa mắt nhìn nhau, nhìn người bên cạnh, trong mắt dần dần hiện ra vẻ đề phòng.
Đúng vậy.
U Minh kỳ hỏa cũng chỉ có một mà thôi.
Nhưng ở nơi này, lại có đến bốn người cộng thêm một Thần Hoàng!
U Minh kỳ hỏa, rốt cuộc là nên đưa cho ai?
“Thần hỏa này, đương nhiên là thuộc sở hữu của ta!”
Hoàng Vũ Y ngạo nghễ nói ra.
Nàng là người cường đại nhất ở đây, đương nhiên nên là của nàng.
Mà lời này vừa nói ra, ngoại trừ Hỏa Đồng, mấy người còn lại đều cau mày.
“Lời này của Thần Hoàng không đúng lắm, thần hỏa này chính là vật do thiên sinh địa dưỡng, không thuộc về bất kì kẻ nào, tuy rằng thực lực của ngươi mạnh nhất, nhưng cũng nên chú ý đến thứ tự trước sau, ba người chúng ta phát hiện vật này đầu tiên, hẳn là nên thuộc về ba người chúng ta mới đúng.
” Huyền Thiên Đạo Tử từ tốn nói.
Trong lời nói của hắn, sớm đã loại trừ người đầu tiên phát hiện kỳ hỏa là Phù Âm.
“Ha, ba người các ngươi, chẳng lẽ còn muốn tranh đoạt với ta hay sao?”
Giọng điệu Hoàng Vũ Y lạnh lùng nói.
“Nếu phải đánh nhau, ba người chúng ta liên thủ, cho dù là ngươi, thắng bại cũng không thể biết trước được đâu.
”
Huyền Thiên Đạo Tử nói.
Truyền nhân của Sở Giang Vương, Vân Diệp của Thiên Ma nhất mạch nghe vậy, cũng nhìn chằm chằm Hoàng Vũ Y, một đám đồng loạt bày ra bộ dáng động thủ.
“Được rồi, đây chỉ là kế ly gián của nữ nhân này thôi.
”
Lúc này Hỏa Đồng lên tiếng.
Hắn lạnh nhạt nói: “U Minh kỳ hỏa này thuộc về ai, tạm thời không nói đến, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là phải nhanh chóng lấy lại vật ấy từ trong tay đối phương.
”
“Hừ, tiểu thủ đoạn mà thôi, lại còn tính kế, cũng không bằng một chưởng của ta!”
Hoàng Vũ Y lạnh giọng nói ra, đánh ra một chưởng về phía Phù Âm.
Một chưởng này, chứa đầy Hoàng Hỏa, vô cùng cường đại.
Phù Âm thúc giục âm khí trong cơ thể, sức mạnh Âm Phù Tang hoàn toàn bạo phát, nhưng ở trước mặt Hoàng Hỏa này vẫn không đáng chú ý như cũ, liền bị một chưởng đánh bay, đạo văn ẩn chứa ở phía trên tiên khu có xu thế bị phá nát.
So sánh với yêu nghiệt như Hoàng Vũ Y, dĩ nhiên nàng còn cách một khoảng.
Càng đừng nói, sau khi Hoàng Vũ Y hấp thu nhiều loại thần hỏa, lúc này thực lực sớm đã là xưa đâu bằng nay.
“Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, tự mình chủ động giao thần hỏa ra, ta sẽ cho ngươi được chết một cách thống khoái.
”
“Muốn kỳ hỏa, thì ra tay đi!”
Phù Âm lạnh giọng nói ra.
Ý tứ của đối phương đã vô cùng rõ ràng, mặc kệ bản thân có giao ra thần hỏa hay không, đối phương đều sẽ giết chết mình.
Một khi đã như vậy, vì sao nàng còn phải cho những người này tiện nghi.
Chi bằng, liều mạng một phen!
Cho dù có chết, nàng cũng muốn kéo thêm vài người làm đệm lưng!
Đứng trước tuyệt cảnh như thế này, không biết vì sao, trong đầu Phù Âm đột nhiên hiện ra bóng dáng của Sở Cuồng Nhân.
Đáng tiếc.
Bản thân không có cơ hội gặp mặt hắn lần cuối.
Đối phương từng nói, muốn giúp mình nắm giữ sức mạnh Phù Tang hoàn chỉnh.
Trong lòng Phù Âm có chút tiếc nuối.
Cũng không biết là do không thể nắm giữ sức mạnh Phù Tang hoàn chỉnh, hay là vì không được gặp Sở Cuồng Nhân lần cuối.
“Chấp mê bất ngộ, vậy thì ngươi đi tìm cái chết đi!”
Hoàng Vũ Y quát lạnh một tiếng, Hoàng Hỏa trên người gào thét tuôn ra, hóa thành một hư ảnh Thần Hoàng!
Mà ngay tại thời điểm hư ảnh Thần Hoàng này sắp bay ra.
Trong hư không, bỗng nhiên có một luồng khí tức không rõ bạo phát!
Từng vòng từng vòng đạo văn huyền diệu lưu chuyển ở trên không trung, ẩn chứa một luồng sức mạnh Âm Dương kinh khủng, hoàn toàn đập nát cấm chế do truyền nhân của Sở Giang Vương thiết lập!
“Có chuyện gì xảy ra?”
Sắc mặt đám người Hoàng Vũ Y, Hỏa Đồng khẽ biến.
Chỉ thấy vô số đạo văn huyền diệu kia lưu chuyển ở trong hư không, sức mạnh Âm Dương biến ảo, tạo thành một cây cổ thụ màu vàng đỏ mênh mông, cổ lão, thông thiên triệt địa!
Cổ thụ này tạo thành từ hai cây dâu to lớn nâng đỡ lẫn nhau, một âm một dương, thân cành màu đỏ thẫm, lá cây màu vàng kim.
Hàng tỉ tiên huy lưu chuyển ở trên cổ thụ, uy áp khuếch tán, khiến cho mỗi người ở đây đều cảm nhận được một luồng áp lực thật lớn.
Mà thời điểm Phù Âm nhìn thấy cổ thụ này, sâu trong nội tâm lại xuất hiện một sự rung động, một sự cảm động, vui giận không kìm được, giờ phút này có một loại cảm giác lệ nóng doanh tròng.
“Đây là…… Phù Tang!”
“Là Phù Tang chân chính!”
Thế gian này, người có thể nắm giữ sức mạnh Phù Tang hoàn chỉnh, theo nàng biết, cũng chỉ có một người mà thôi.
Mà hiện tại, người kia, đã tới!
“Ai cho các ngươi lá gan, dám đụng đến người của ta?”
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Mà nghe được lời nói này, sắc mặt hai người Hỏa Đồng, Hoàng Vũ Y đều đại biến, thậm chí trong mắt còn toát ra vẻ sợ hãi.
“Sao lại là hắn!!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...