Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Thiên Thương cổ tinh, Vạn gia thương hành.
 
Trước giờ đấu giá.
 
Diệp Trúc mang theo Sở Cuồng Nhân đi vào một nhã các ở một gian tửu lâu, chuẩn bị gặp một người ở trong này.
 
Người này tên là Vạn Thiên, chính là thiếu chủ của Vạn gia thương hành.
 
Vạn Thiên cũng coi là một thiên kiêu đứng đầu, cộng thêm nhân mạch của Vạn gia thương hành ở trong tiên giới mạch cực kì lớn, hắn có mạng lưới giao tiếp rộng khắp, cũng coi như là có chút danh tiếng ở trong sân đấu tinh không.
 
Diệp Trúc từng đi tìm Vạn gia thương hành mua một số tài liệu tu hành, cho nên có quen biết với Vạn Thiên.
 
Trong lòng Vạn Thiên hết sức tò mò.
 
Hôm nay Diệp Trúc nói với hắn, muốn giới thiệu một người bạn cho hắn nhận biết, nhưng mà, bằng hữu kia là ai, ngược lại có chút thần bí.
 
Hỏi Diệp Trúc cũng không nói, nói gặp được sẽ biết.
 
Chuyện này làm cho lòng hắn ngứa ngáy.
 
"Diệp đạo hữu chính là yêu nghiệt, người có thể kết giao với hắn, cho dù không phải yêu nghiệt, cũng chắc chắn không phải người bình thường, đợi gặp mặt, ta cần phải trầm ổn hơn một chút, ít nhất phải để lại cho đối phương một ấn tượng tốt." Đi vào cửa tửu lâu, Vạn Thiên âm thầm nghĩ tới.
 
Rất nhanh, hắn đi tới nhã các của tửu lâu đã hẹn với Diệp Trúc.
 
Hắn đi vào, gặp được Diệp Trúc, đồng thời cũng nhìn thấy ở bên cửa sổ có một bóng người mặc bạch y đang đứng chắp tay, đưa lưng về phía hắn.
 
Khí chất của bóng người mặc bạch y này quá siêu phàm, rõ ràng chỉ đứng ở nơi đó, nhưng lại có một loại cảm giác tồn tại vô cùng mãnh liệt, dường như trở thành trung tâm tuyệt đối giữa thiên địa này.
 
Chỉ là một bóng lưng, đều khiến hắn sinh ra một loại cảm giác hướng tới nào đó.
 
Người này, không tầm thường!
 
Vạn Thiên là một thiên kiêu, đồng thời cũng là một thương nhân khôn ngoan.

 
Mà làm một thương nhân, tất nhiên năng lực quan sát của hắn cũng không tầm thường, chỉ một cái liếc mắt đã biết đại khái chất liệu làm nên bộ y phục trên người của bóng lưng này.
 
Bộ quần áo được dệt bằng loại lụa tiên tốt nhất, bên trên khắc đạo văn huyền diệu, trong Tiên giới, có thể có loại tay nghề may vá này không nhiều.

.


.
 
Mỗi một bộ, đều là trân phẩm.
 
Giá trị không thấp hơn 100 ngàn tiên tinh, một số tiên nhân bình thường dù táng gia bại sản cũng mua không nổi.
 
Người này, không phú thì quý!
 
Ngoài ra, còn một điểm quan trọng mấu chốt, tiên kiếm và cả quyển sách trên người đối phương.

.

.
 
Tiên kiếm bằng bạch ngọc và quyển sách.

.

.
 
Loại trang phục này, khiến Vạn Thiên nhớ tới một người, một thiên kiêu như mặt trời ban trưa ở trong sân đấu tinh không!
 
Chẳng lẽ, thật sự là hắn? !
 
Phát giác được Vạn Thiên đã đến, Sở Cuồng Nhân xoay người, cười nhạt một tiếng: "Hữu lễ."
 
Hít.

.

.
 
Vạn Thiên hít vào đã miệng hơi lạnh, nhìn Sở Cuồng Nhân, nuốt ngụm nước bọt: "Thật sự là ngươi!"
 
Hắn bước nhanh về phía trước, chắp tay nói: "Thì ra người trước mặt là Sở đạo hữu, tại hạ là Vạn Thiên, hữu lễ."
 
"Vạn đạo hữu khách khí."
 
"Hôm nay Diệp đạo hữu bảo muốn giới thiệu một người bạn cho ta, ta còn nghĩ đến là nhân kiệt vị nào đâu, thì ra là Sở đạo hữu."
 
Vạn Thiên nói ra, hắn thật sự vô cùng kinh ngạc.
 

Mặc dù hắn là thiên kiêu đứng đầu, nhưng so với loại yêu nghiệt đứng đầu như Sở Cuồng Nhân thì vẫn có chênh lệch không nhỏ, hơn nữa sau lưng Sở Cuồng Nhân là thư viện Bách Gia, Thần Ma nhất mạch, hai thế lực này, cũng mạnh mẽ hơn Vạn gia thương hành nho nhỏ ở sau lưng hắn nhiều lần.
 
Nếu như có thể kết giao với Sở Cuồng Nhân, vậy đối với Vạn gia thương hành mà, sẽ là trăm điều lợi mà không một điều hại.

.

.
 
Trong lòng Vạn Thiên âm thầm nghĩ tới.
 
Sau đó, hắn liền làm chủ, chuẩn bị tốt tiệc rượu ở bên trong tửu lâu này.
 
Trên bàn rượu, Sở Cuồng Nhân nói chuyện mình muốn tham gia buổi đấu giá, còn có giao dịch một ít thứ gì đó.
 
Vạn Thiên không nói hai lời, trực tiếp đồng ý.
 
"Vạn đạo hữu làm người rất phóng khoáng, dễ nói chuyện."
 
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, sau đó hắn lấy ra một cái Càn Khôn giới, bên trong đều là đồ vật hắn muốn bán ra lần này.
 
Vạn Thiên tiếp nhận xem xét, sau đó suýt chút nữa đã phun rượu trong miệng ra ngoài.
 
"Sở, Sở đạo hữu, ngươi khẳng định muốn bán những vật này sao?"
 
Giọng điệu của Vạn Thiên có chút phát run nói.
 
Đồ vật bên trong Càn Khôn giới này, quá trân quý!
 
Tiên dược, Kim Tiên khí, thậm chí ngay cả Đại La khí cũng có!
 
Những thứ này, cho dù là thiên kiêu đứng đầu nhất cũng không nhất định có.
 
Những thứ này rơi vào trong tay thiên kiêu khác, có cái nào mà không phải bảo bối?
 
Nhưng Sở Cuồng Nhân, lại tùy tiện lấy ra một đống lớn, nói bán là bán! !
 
"Đúng vậy, chỉ cần Vạn gia thương hành có thể ra một cái giá khiến ta vừa ý, những vật này, ta sẽ bán cho các ngươi."
 
Những vật này, tất cả đều do hắn lấy từ trong tay mấy thiên kiêu như Hoàng Vũ Y, Long Chấn, Trác Đông Lai.

 
Có một ít, đưa cho bọn người Tào Vân, Vương Trầm Thiên.
 
Mà một số còn lại, thì do góp nhặt được.
 
Dù sao luôn giữ lấy cũng không có tác dụng gì, dứt khoát bán đi cho xong.
 
"Nói thật, những bảo vật này của Sở đạo hữu có giá trị không nhỏ, Vạn gia thương hành ta muốn mua vào toàn bộ, cũng là một chuyện rất khó khăn."
 
Vạn Thiên trầm ngâm một hồi, lập tức nói: "Nếu như Sở đạo hữu tin ta, ta trở về thương lượng với phụ thân ta, đến lúc đó nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời hài lòng, như thế nào?"
 
"Cũng được, những bảo vật này, ngươi cũng mang về định giá đi."
 
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, tuyệt đối không sợ Vạn Thiên cầm đồ vật chạy mất.
 
Vạn Thiên cũng có chút ngoài ý muốn.
 
Không nghĩ tới, Sở Cuồng Nhân sẽ tin tưởng hắn như vậy.
 
Nhưng tỉ mỉ nghĩ lại thì hiểu, không phải đối phương tin tưởng hắn, mà là cảm thấy không quan trọng.
 
Một Vạn gia thương hành mà dám nuốt đồ riêng của Sở Cuồng Nhân sao?
 
Sợ là chán sống rồi?
 
Chính vì có sức mạnh thế này, Sở Cuồng Nhân mới dám đưa những vật này cho hắn, để hắn mang về định giá.
 
"Quả nhiên, không hổ là yêu nghiệt đứng đầu nhất, nói chuyện cũng rất sảng khoái."
 
Vạn Thiên cảm khái nói ra, tâm lý có chút hâm mộ.
 
Sau đó không lâu.
 
Vạn Thiên liền cho Sở Cuồng Nhân câu trả lời chắc chắn, nguyện ý bỏ ra 3 tỷ tiên tinh mua đám bảo vật trong tay hắn.
 
3 tỷ tiên tinh.

.

.
 
Con số không quá khác biệt so với định giá trong lòng Sở Cuồng Nhân, thậm chí còn cao hơn.
 
"Định giá ở trong lòng ra đại khái là trên dưới 2,8 tỷ, mà Vạn gia thương hành lại trực tiếp cho ta 3 tỷ, 200 triệu tiên tinh cho thêm này, là muốn giao hảo với ta sao?"
 
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, cũng không có cự tuyệt.
 
Vạn gia thương hành là số ít cửa hàng ở Tiên giới, nắm giữ gần ba phần hoạt động giao thương ở Tiên giới.

 
Giao hảo với dạng thế lực này, đối với hắn cũng không có chỗ xấu.
 
Thậm chí, vào lúc hắn cần mua một ít thứ gì đó, Vạn gia thương hành này còn có thể giúp đỡ.
 
Mấy ngày sau.
 
Buổi đấu giá của Vạn gia thương hành được cử hành đúng hạn.
 
Tại buổi đấu giá, không còn chỗ ngồi, người đông tấp nập.
 
Trên mặt mọi người đều mang vẻ chờ mong, muốn tìm được một số đồ vật mà mình mong muốn tại buổi đấu giá này.
 
Mà những yêu nghiệt đứng đầu, có địa vị được tôn sùng như Sở Cuồng Nhân.
 
Tất nhiên hắn không ngồi chung với tu sĩ bình thường còn lại, mà ở bên trong nhã gian Vạn gia thương hành chuẩn bị cho hắn thưởng thức mỹ tửu, hưởng thụ tiên tỳ phục thị, đợi buổi đấu giá bắt đầu.
 
Ngoại trừ hắn.
 
Còn có một số người cũng có đãi ngộ không khác biệt lắm.
 
Tiên thức của Sở Cuồng Nhân lưu chuyển, muốn nhìn một chút xem có những nhân vật nào.
 
Nhưng mà, trong những nhã gian kia có cấm chế vờn quanh, có thể ngăn cản tiên thức đến nhìn trộm.
 
Sau khi thăm dò không có kết quả, Sở Cuồng Nhân cũng không để trong lòng.
 
"Vẫn nên xem trước một chút, lần hội đấu giá này có đồ vật gì khiến ta động lòng không."
 
Sở Cuồng Nhân cũng có một chút chờ mong.
 
Rất nhanh, buổi đấu giá bắt đầu.
 
Vật được bán đấu giá đầu tiên là một món Kim Tiên khí, Kim Tiên khí kia, Sở Cuồng Nhân có chút quen thuộc, đúng là cái mà hắn bán cho Vạn gia thương hành.
 
"Thì ra là thế, mua lại rồi mang đi đấu giá, cũng có thể bán được với giá cao hơn 3 tỷ, quả nhiên là thương nhân, sẽ không để cho mình ăn thiệt thòi quá lớn."
 
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, cũng không quá để ý.
 
Khi buổi đấu giá được tiến hành, từng món từng món đồ đấu giá bị mang ra, nhưng mà, đại đa số đều không thể gây nên hứng thú cho Sở Cuồng Nhân.
 
Cho đến khi một quyển trục cổ lão được bày ra, Sở Cuồng Nhân mới lộ ra một chút hứng thú: "Há, đây là.

.

."
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận