"Lui! !"
Sau khi Thiên Ngô Vương bị chém giết, mấy người Kim Ô Vương cũng xác định phương châm rút lui, mang người nhanh chóng nhanh rời khỏi Đồ Sơn.
Mà sau khi thi thể của Thiên Ngô Vương rơi xuống đất, phân thân Bắc Minh đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, cười ha ha một tiếng.
"Ám Triều Thôn Thế Giới này của ta cũng không tệ đi."
"Hợp Đạo chi pháp, tất nhiên là tuyệt không thể tả, được thi triển ra ở trong tay tiền bối, uy lực càng không gì sánh kịp."
Sở Cuồng Nhân không lớn không nhỏ vuốt mông ngựa.
"Đó là tất nhiên."
Sau đó, dường như Bắc Minh đã nhận ra cái gì đó, bóng người hắn lóe lên, biến mất ngay tại chỗ, đi đến trước mặt thi thể Thiên Ngô Vương.
Ở nơi đó, một con rết có hình thể chỉ lớn bằng ngón cái đang muốn rời khỏi, lại bị Bắc Minh nhanh chóng tóm vào trong tay.
"Đây là.
.
."
Trong lòng Sở Cuồng Nhân hơi động một chút.
"Con rết trăm chân, chết mà không ngã, đây là một loại bí pháp của Thiên Ngô nhất tộc, trước kia ta gặp được một số Thiên Ngô tộc, đúng lúc biết, Thiên Ngô Vương này muốn lặng lẽ rời đi, nằm mơ."
Thần Ma chi lực trong tay Bắc Minh chuyển động.
Phịch một tiếng, Thiên Ngô Vương kia hoàn toàn chết đi.
Sở Cuồng Nhân thấy cảnh này, tâm thần khẽ nhúc nhích, lúc trước hắn cũng đã giết một thiên kiêu giới tử của Thiên Ngô tộc.
Khi đó, hắn cũng không sao chú ý những chuyện này.
Cũng không biết, đối phương có dùng bí pháp này để đào thoát hay không?
Nghĩ nghĩ, Sở Cuồng Nhân cũng không tiếp tục để ý.
Mặc kệ đối phương có đào thoát hay không, với hắn mà nói, vấn đề cũng không lớn, nếu đến lúc đó gặp lại, cũng chỉ là chuyện dùng một kiếm để giải quyết.
"Tốt, quân đội những Yêu Vương kia cơ bản đã lui hết, sức mạnh phân thân này của ta cũng đã hao hết."
Bắc Minh nói ra.
"Đa tạ tiền bối."
"Không cần khách khí, đúng rồi, chỗ của ta có kmột chuyện muốn nói với ngươi một chút, hi vọng sau này ngươi có thể chú ý một chút."
"Chuyện gì?"
"Là có liên quan tới Thần Ma nhất mạch, ta nghe nói một mạch phụ thuộc Thần Ma cũng tham gia lần giới tử chi tranh này, hi vọng đến lúc đó nếu ngươi gặp được, có thể lưu ý thêm."
Nghe đến đây, Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc.
Ngày xưa Bắc Minh nói, Thần Ma nhất mạch hiện tại, cộng thêm hắn, tất cả cũng chỉ có bảy người mà thôi.
Tại sao bây giờ lại nhảy ra một mạch phụ thuộc Thần Ma?
Sau khi Bắc Minh giải thích một phen, hắn mới biết được, bên trong Thần Ma nhất mạch có một vị chuyên gia nghiên cứu, muốn phân tích Thần Ma thể, để những người không phải vừa sinh đã có Thần Ma thể cũng trở nên có Thần Ma thể.
Nhưng mà kế hoạch này thất bại.
Loại nghiên cứu ra hậu thiên Thần Ma thể này, mặc kệ là tiềm lực hay là uy lực cũng không bằng Tiên Thiên Thần Ma thể.
Tuy kế hoạch này thất bại, nhưng Hậu Thiên Thần Ma nhất mạch vẫn được giữ lại, tẩu các nơi trong vũ trụ du.
Từng giành được uy danh hiển hách.
Sau đó, bởi vì một số nguyên nhân không biết, Hậu Thiên Thần Ma nhất mạch này, thời gian dần trôi qua, thanh danh không hiển hách, cho đến một lúc đã biến mất không thấy gì nữa.
Nhưng hiện tại, Hậu Thiên Thần Ma nhất mạch này lại xuất hiện lần nữa, đồng thời còn tham dự trận giới tử chi tranh này.
"Nghe nói Hậu Thiên Thần Ma nhất mạch này có được không ít thiên kiêu giới tử, ở trong đó, còn có một tồn tại rất gần với Hỗn Độn Tiên Thiên Thần Ma thể, chính là một yêu nghiệt, rất là cường đại."
"Ha, mạnh hơn, có thể tranh với ta sao?"
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
Trong lời nói, lộ ra một sự ngang ngược bễ nghễ thiên hạ tự tin tuyệt đối, đó là vô địch chi tâm của hắn, là vô địch chi đạo của hắn.
"Ta chờ mong biểu hiện của ngươi."
Bắc Minh cười cười, thân thể dần dần biến mất không thấy gì nữa.
Sau khi hắn đi, mấy người Sở Cuồng Nhân cũng xử lý hiện trường.
Sau một phen đại chiến, khắp nơi trên đất ở Đồ Sơn bừa bộn.
Muốn chấn chỉnh sơn hà, không phải một chuyện đơn giản.
Sở Cuồng Nhân không thu hồi âm binh về Phong Đô trước, mà để bọn họ ở chỗ này cùng nhau thu thập chiến trường.
Lúc mọi người ở đây bận rộn.
Một bóng người đi đến bên cạnh thi thể của Thiên Ngô Vương.
Người này nhìn thi thể của Yêu Vương, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp, có cảm giác tổn thương, cũng có nóng lòng muốn thử.
Người này, chính là kẻ đứng đầu ngũ độc, Ngô Thiên.
Hắn đã sớm đi vào chiến trường để quan sát, mà khi nhìn thấy Sở Cuồng Nhân gọi ra bách vạn âm binh, không cần nói hắn rung động đến mức nào.
Mà khi nhìn thấy Thiên Ngô Vương ngã xuống, hắn đã thương tâm.
Cũng nhìn thấy một chút hi vọng.
Trong truyền thừa của Độc Hoàng ngày trước có một Hóa Tiên Độc, vô cùng cường đại, mà muốn luyện chế loại độc dược này, nhất định phải thu thập tốt các loại dược liệu, mà trong đó có một loại dược liệu khó tìm nhất chính là Yêu Vương chi tâm.
"Hiện tại, vương đã vẫn lạc, nhưng độc tâm của ngươi, ta sẽ luyện chế nó thật tốt, dung hợp vào bên trong Hóa Tiên Độc."
"Đợi một thời gian, có lẽ có thể tìm Sở Cuồng Nhân báo thù."
Hắn mang độc tâm đi, lập tức nhanh chóng nhanh khỏi nơi này.
Mà sau khi hắn đi.
Một âm binh xuất hiện.
Hắn nhìn thoáng qua phương hướng Ngô Thiên biến mất, lập tức tìm đến Sở Cuồng Nhân, một năm một mười nói rõ chuyện mình phát hiện.
"Độc tâm của Yêu Vương, Hóa Tiên Độc sao?"
"Ha, thú vị."
Hắn cười nhạt một tiếng, lập tức không tiếp tục để ý.
Hắn có thuộc tính vạn độc bất xâm, nếu Ngô Thiên này muốn dùng Hóa Tiên Độc gì đó tới đối phó hắn, vậy coi như đó là một tính toán sai lầm.
Một con rết, hắn cũng không để trong lòng.
"Sở đạo hữu, lần này nhờ có ngươi giải vây giúp."
Hai người Đồ Sơn Nữ Vương đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân nói ra.
"Không sao, hai vị đã từng nói, ta là bằng hữu của Đồ Sơn, nếu là bằng hữu, giúp đỡ lẫn nhau là điều nên làm."
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một cái nói.
"Dù nói thế nào, nhân tình này chúng ta nhớ kỹ."
Thanh Khâu Hồ Vương cười nói.
Đồ Sơn.
Trong sơn động nào đó.
Sau khi Sở Cuồng Nhân đã xử lý tốt chuyện trên chiến trường, liền trở lại nơi bế quan của mình ở Đồ Sơn.
Thế nhưng khi bước vào nơi đây một bước, hắn đã phát giác được một chút không đúng.
Nơi đây, có một luồng khí tức khác biệt.
Nơi này, có người khác.
"Không cần ẩn núp, ra đi."
Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói ra.
Vút.
.
.
Một đạo mị ảnh màu đen xuất hiện ở trước mặt Sở Cuồng Nhân.
Đây là một nữ yêu.
Một nữ yêu vô cùng mị hoặc.
Tư thái thướt tha, đùi ngọc thon dài, khuôn mặt tuyệt mỹ, da thịt như ngọc, trắng như tuyết, tiên huy trong suốt, nhất là ý quyến rũ trong mắt kia lại càng câu hồn đoạt phách, khiến cho bụng dưới của người khác nhịn không được mà bùng lên dục hỏa.
Nhưng ánh mắt Sở Cuồng Nhân lại vô cùng bình tĩnh.
"Thì ra là ngươi, thánh nữ Hắc Hồ."
Không sai.
Nữ yêu trốn ở trong sơn động của hắn chính là thánh nữ Hắc Hồ.
Nhưng mà, hiện tại tình huống của thánh nữ Hắc Hồ này cũng không tính là quá tốt, khí tức uể oải, trên người còn mang theo thương thế.
"Là đang tránh né truy sát sao?"
Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ tới.
Liên quân sáu Đại Yêu Vương rút lui.
Nhưng vẫn có không ít kẻ còn sót lại ở bên trong Đồ Sơn, bị Hồ yêu truy sát lùng bắt, đối phương có thể là một kẻ trong đó.
Thánh nữ Hắc Hồ nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo vẻ đề phòng.
Trong lòng của nàng thầm mắng một tiếng không may.
Nàng vì bảo hộ các tộc nhân rút lui khỏi Đồ Sơn, đối kháng với nhóm Hồ yêu, nhưng lại làm chính mình hãm sâu vào Đồ Sơn, khó có thể rời đi.
Hiện tại, Đồ Sơn đã bị phong tỏa, bên trong mỗi cửa khẩu đều có Hồ yêu đang lùng bắt, bất đắc dĩ nàng chỉ có thể tìm một nơi trốn trước.
Sơn động này thanh tịnh, rất ít Hồ yêu đi vào.
Nàng vốn cho rằng nơi này là một địa phương ẩn núp tốt.
Nhưng không nghĩ tới, nơi này lại là chỗ ở của Sở Cuồng Nhân!
Sở Cuồng Nhân.
.
.
Chính là nam nhân này lấy sức một mình mình thay đổi chiến cục, là nguyên bản làm cho liên quân sáu đại Thú Vương đã nắm chắc thắng lợi trong tay bị đánh tơi bời, chịu trọng thương, chỉ có thể xám xịt rời đi.
Trong mắt liên quân sáu đại chủng tộc Thú Vương, Sở Cuồng Nhân chính là ma quỷ, chính là ác mộng, vô số Yêu tộc e sợ tránh còn không kịp.
Nhưng bây giờ, nàng lại đưa mình tới cửa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...