"Không tốt! !"
Khi khí độc bị nhét vào trong miệng, sắc mặt Kim Hạt thay đổi ngay lập tức.
Khí độc này, chính là độc tố của ngũ độc dung hòa mà thành, tuy bọn họ có thể thao túng, nhưng cũng rất khó chống cự, bởi vì ngoại trừ độc của bọn họ, ở trong đó vẫn còn có bốn loại độc tố.
Chớ nói chi là, thứ hiện tại Sở Cuồng Nhân nhét vào trong miệng hắn còn có độc huyết bản mệnh của xà yêu.
Chỉ chốc lát, Kim Hạt kêu rên ngay tại chỗ, độc tính kịch liệt khiến cho thân thể của hắn bắt đầu vỡ tan, đạo văn phía trên tiên khu cũng dần dần sụp đổ.
"Hỗn trướng! !"
Sau khi Ngô Thiên thấy cảnh này, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Nhưng cũng cảm thấy sợ hãi.
Sở Cuồng Nhân lại có thể miễn dịch với độc tố, đây hoàn toàn cũng là khắc tinh của bọn họ! !
Chuyện này thật sự quá đáng sợ.
"Cùng tiến lên, ta cũng không tin không diệt được hắn! !"
Ngô Thiên lạnh giọng nói ra.
Thiềm Thừ, Tri Chu Nữ, độc xà ào ào hóa thành bản thể, lao vào cắn xé Sở Cuồng Nhân.
Mà Ngô Thiên nói muốn cùng tiến lên với bọn họ lại thừa dịp ba người công kích Sở Cuồng Nhân mà thoát khỏi trận pháp, bay vút về nơi xa.
Chúng thiên kiêu Yêu tộc thấy vậy, không khỏi sững sờ.
"Chậc, Ngô Thiên này quả thật đã một tay bán rẻ đồng đội.
"
"Nói là muốn cùng tiến lên, kết quả là bản thân lại xoay người chạy mất, một chút phong phạm thiên kiêu cũng không có.
"
"Ha, đối mặt với quái vật như Sở Cuồng Nhân, còn muốn phong phạm thiên kiêu gì đó, tất nhiên là bảo mệnh quan trọng hơn.
"
"Đúng là vậy.
"
Chúng Yêu tộc đều thích xem náo nhiệt, không ngại chuyện lớn.
Nhưng sau khi tam độc còn lại đối mặt với Sở Cuồng Nhân nhìn thấy Ngô Thiên chạy mất, nhất thời tức giận đến xanh mặt, vừa giận lại sợ.
"Ngô Thiên, đồ hỗn trướng này! !"
"Ngươi sẽ không được chết yên lành!"
"Yên tâm, hắn giống như các ngươi, không đi được.
"
Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, tiếp đó, ngưng tụ kiếm chỉ, dưới sự gia tăng của Thanh Diệp Kiếm Đồng, kiếm khí như sóng to phun trào, chém chết toàn bộ Thiềm Thừ, Tri Chu Nữ, xà yêu còn lại!
Sau đó, ánh mắt của hắn khóa chặt Ngô Thiên đã chạy ra xa, cười lạnh một tiếng.
Côn Ngô bên hông hắn ra khỏi vỏ, sau lưng có một gốc kiếm thảo hiện lên, cây cỏ chuyển động, kiếm khí sắc bén vạch phá bầu trời, như muốn chém rơi ngôi sao đầy trời kia!
Kiếm khí phá không, dường như vượt qua khoảng cách thời không, trong chớp mắt đi tới trước mặt Ngô Thiên.
Hắn dùng toàn lực chống cự, nhưng cũng chỉ uổng công.
Một tiếng xét vang lên!
Một lượng lớn độc huyết văng ra khắp nơi.
Ngô Thiên bị một kiếm này chém thành hai nửa, hóa thành bản thể, thân thể con rết ngàn chân to lớn bị chém rơi trên mặt đất, gây ra bụi mù cuồn cuộn vạn trượng.
Yêu tu còn lại ở bốn phía cũng vô cùng e dè, nhìn Sở Cuồng Nhân.
Ngũ độc này tùy tiện chọn một người đều là thiên kiêu bên trong Thập Vạn Đại Sơn, nhất là Ngô Thiên, còn là thiên kiêu giới tử đỉnh phong.
Nhưng dù cho ngũ độc liên thủ vẫn không chặn được ba chiêu hai thức của Sở Cuồng Nhân, thực lực thế này quá mức kinh khủng.
"Chỉ sợ đến Kim Ô thái tử, Đấu Chiến Thánh Viên kia cũng kém xa tít tắp so với người này.
"
"Ai, so với chuyện này, ta càng hiếu kỳ tại sao một Nhân tộc như hắn lại có thể tiến vào Thiên Yêu cổ động này, chuyện này thật sự quá kì quái.
"
Mặc kệ rất nhiều Yêu tộc có bao nhiêu nghi hoặc, sau khi Sở Cuồng Nhân giải quyết hết ngũ độc liền rời đi.
Bóng người hắn lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.
Mà sau khi hắn đi.
Nơi xa, trong thi thể con rết to lớn kia có một lượng lớn độc huyết phun trào.
Chỗ độc huyết lan đến, vạn linh khô héo.
Mà bên trong một dòng độc huyết, một con rết màu đen lớn bằng ngón cái từ từ bò ra.
"Đáng chết, đáng chết! !"
"Một kiếm này, hủy đi thân thể của ta, nếu không phải ta sớm gieo vào trong cơ thể một hạt giống độc bản mệnh, lần này sợ là thật sự phải chết.
"
Hạt giống độc bản mệnh chính là một loại bí thuật bảo mệnh của Thiên Ngô nhất tộc.
Con rết trăm chân, chết mà không ngã.
Huống chi là con rết ngàn chân này.
Nhưng nếu sử dụng hạt giống độc bản mệnh này, sẽ tổn thất hết hơn chín phần tu vi, phải trả cái giá rất lớn, khó có thể tưởng tượng.
Nhưng so với mất đi tính mạng, hi sinh lớn hơn nữa cũng có đáng gì đâu?
"Sở Cuồng Nhân, ngươi chờ đó, đợi sau khi ta khôi phục, nhất định sẽ nghĩ biện pháp tìm ngươi báo thù rửa hận! !"
!
"Phỉ Vũ cô nương, chỗ này của ta có chút Giải Độc Đan, trước ăn vào đi.
"
Sau khi đi vào một chỗ không người, Sở Cuồng Nhân thả bọn người Đồ Sơn Phỉ Vũ từ trong Tụ Lý Càn Khôn ra ngoài, lấy ra một số Giải Độc Đan, bảo các nàng ăn vào.
Nhưng độc tố của đám người Ngô Thiên vô cùng cường đại, Giải Độc Đan tầm thường có hiệu quả không lớn.
May mắn là, ngoại trừ giải độc đan, Sở Cuồng Nhân còn có một thân y thuật kinh khủng, quỷ thần khó đoán, không bao lâu đã giúp mọi người hoàn toàn giải độc.
"Đa tạ Sở đạo hữu.
"
Đồ Sơn Phỉ Vũ trịnh trọng hành lễ với Sở Cuồng Nhân.
Cộng thêm lần này, đối phương đã cứu nàng hai lần, phần ân tình này, nàng cũng không biết làm sao để đáp trả.
Thậm chí nàng đang nghĩ, chính mình lấy thân báo đáp, Sở đạo hữu có thể đồng ý hay không?
Nhưng không bao lâu, ý tưởng này liền bị nàng ném ra sau ót.
Quá nông cạn.
Làm sao Sở đạo hữu có thể là loại người nông cạn như thế.
Chính mình có ý nghĩ như vậy, đã làm dơ bẩn Sở đạo hữu, thật sự là không thể tha thứ.
"Không sao.
"
Sở Cuồng Nhân cũng không biết Đồ Sơn Phỉ Vũ đang suy nghĩ chuyện gì.
Với hắn mà nói, cứu đối phương cũng chỉ là chuyện tiện tay mà thôi, dù sao cũng bởi vì tiểu hồ ly, hiện tại có thể nói là hắn phải duy trì quan hệ hữu hảo với Đồ Sơn, Thanh Khâu.
Có lẽ, trong tương lai, Thanh Khâu Đồ Sơn cũng có thể để cho hắn sử dụng cũng không chừng.
Nếu để người khác biết ý tưởng này của hắn, nhất định sẽ khịt mũi coi thường.
Thanh Khâu Đồ Sơn, đó là nơi có thể lực cao đến mức nào chứ?
Căn cơ của bọn họ cũng không thấp hơn bất kỳ một thế lực Tiên Cổ nào, hai vị Hồ Vương cũng là cường giả Đại La Kim Tiên đỉnh phong, làm sao có thể tuỳ tiện để người khác sử dụng? ?
Nhưng Sở Cuồng Nhân lại có lực lượng và tự tin này.
Với thiên phú thực lực của hắn, trở thành Đại La Kim Tiên cũng chỉ là vấn đề sớm hay muộn.
Mục tiêu của hắn, là Chúa Tể Vũ Trụ chí cao vô thượng kia!
Ngay cả Chủ Nhân Tiên Giới cũng không thỏa mãn được hắn.
Những ý nghĩ này, hắn không nói với bất kì kẻ nào, nhưng lại đang từ từ thực hiện trong âm thầm.
"Cơ duyên bên trong Thiên Yêu cổ động này rất nhiều, Hồ tộc ta cũng có đại năng từng để lại truyền thừa ở nơi này, chúng ta đang muốn tiến về tìm kiếm, không bằng Sở đạo hữu kết bạn đi với chúng ta đi, như thế nào?"
Đồ Sơn Phỉ Vũ mời.
Sở Cuồng Nhân trầm ngâm một hồi, gật gật đầu: "Được.
"
Thiên Yêu cổ động này, hắn cũng không quá quen thuộc, mà Thanh Khâu Đồ Sơn là thế lực lâu đời ở bên trong Thập Vạn Đại Sơn, quen thuộc với Thiên Yêu cổ động này hơn hắn.
Cùng nhau hành động, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn cũng không chừng.
Cứ như vậy, Sở Cuồng Nhân và bọn người Đồ Sơn Phỉ Vũ rời đi, tiến về chỗ của đại năng Hồ tộc trong miệng các nàng.
Mà lai lịch của vị đại năng Hồ tộc này cũng vô cùng bất phàm.
Có danh khí rất lớn bên trong Nhân tộc, còn lớn hơn nhiều so với phần lớn yêu quái.
Chính là Yêu Phi trong truyền thuyết, Đát Kỷ!
Ở bên trong Tiên giới vào thời đại cổ lão, Nhân tộc có Hoàng, thành lập vương quốc, thống trị Nhân tộc.
Mà trong đó, từng có một cái triều đại tên là Ân Thương, Nhân Hoàng, được người đời gọi là Trụ Vương!
Trong truyền thuyết cổ lão, bởi vì Trụ Vương mê luyến Yêu Phi Đát Kỷ, giết hại trung lương Nhân tộc, làm người người oán trách, gián tiếp dẫn đến sự diệt vong của Ân Thương.
Sau khi Ân Thương diệt vong, Yêu Phi Đát Kỷ cũng biến mất không thấy.
Không nghĩ tới, Yêu Phi Đát Kỷ này lại lưu lại truyền thừa của mình ở bên trong Thiên Yêu Động Thiên này.
"Thú vị.
"
"Trong truyền thuyết, Yêu Phi Đát Kỷ khuynh quốc khuynh thành, dung nhan tuyệt thế, ngược lại cũng người ta rất tò mò.
"
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, có chút chờ mong.
Ngược lại không phải thật sự chờ mong biết được dáng dấp của đối phương ra sao, mà là hiếu kỳ Yêu Phi trong truyền thuyết này sẽ để lại loại truyền thừa như thế nào.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...