“Nơi này chính là Đồ Sơn.
”
Sở Cuồng Nhân đi theo bản đồ trong đầu, mang theo tiểu hồ ly đi tới Đồ Sơn, mà hắn đi vào khiến cho không ít Hồ tộc chú ý.
Chỉ chốc lát, liền có vài người trong Hồ tộc xông ra.
Người của Hồ tộc này, đều là nam thanh nữ tú.
Đương nhiên, cũng không thể so với Sở Cuồng Nhân.
Mặt hắn gần như là tạo vật hoàn mỹ nhất của tạo hoá.
Ít nhất với những người có hình dạng sinh vật thì là như thế.
“Nhân loại này, lớn lên còn dễ nhìn hơn so với nam hồ ly đẹp nhất bên trong Đồ Sơn thji, thật là quá sức tưởng tượng mà.
”
Nhóm Hồ yêu nhìn thấy Sở Cuồng Nhân đều vô cùng kinh ngạc.
Một ít nữ hồ yêu thì âm thầm nuốt nước miếng.
Đẹp đến mức khiến người ta thèm thuồng.
Không chỉ nữ, mà cả nam cũng cảm thấy như thế.
“Người vừa đến là ai?”
Tuy rằng kinh ngạc với tướng mạo của Sở Cuồng Nhân, nhưng bọn họ cũng không quên cương vị công tác, lập tức dò hỏi lai lịch của hắn.
“Tại hạ là Sở Cuồng Nhân, đưa Nguyệt Quang Hồ đến đây bái phỏng Đồ Sơn, đây là ước định giữa ta và với Đồ Sơn Phỉ Vũ.
”
“Cái gì, ước định với thánh nữ sao?”
Một ít hồ yêu có chút kinh ngạc.
“Dẫn hắn vào trong đi.
”
Lúc này, sâu thẳm bên trong Đồ Sơn truyền đến một giọng nói.
Đó là trưởng lão của Đồ Sơn nhất tộc.
“Dạ.
”
…………
“Sở Cuồng Nhân ở trận chiến ấy chém giết hơn mấy trăm vị thiên kiêu giới tử, trong đó thậm chí có một ít tên chẳng kém gì tỷ tỷ, vô cùng cường đại, toàn bộ người trong thế hệ trẻ tuổi ở Tiên giới, cũng không có người nào có thể so được với hắn.
”
Bên ven hồ, Đồ Sơn Phỉ Vũ nói.
Ở trước mặt nàng, tâm trí Tiểu Ngọc sớm đã hướng về những gì mình nghe được, cảm khái nói: “Nếu sau này ta phải gả đi, nhất định phải gả cho anh hùng cái thế như vậy, cho dù hắn là Nhân tộc cũng không quan trọng.
”
“Đúng vậy ……”
Đồ Sơn Phỉ Vũ cảm khái nói.
Nàng nghĩ tới Sở Cuồng Nhân, nghĩ đến đối phương một người một kiếm chém giết địch nhân như thế nào, cứu nàng từ trong tay Huyết Cửa Nha như thế nào ……
Thậm chí, nghĩ tới tướng mạo tuấn dật xuất trần của đối phương ……
Tất cả đều hoàn mỹ như vậy.
Thậm chí hoàn mỹ đến mức không thực tế.
“Nếu có thể gả cho người như vậy, nhất định rất không tồi.
”
Đồ Sơn Phỉ Vũ nỉ non nói.
Sau đó, nàng lắc đầu: “Sao có thể, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ sợ, ta phải gả cho Kim Ô Thái Tử.
”
Nàng biết.
Hiện tại Đồ Sơn không có năng lực chống cự lại Kim Ô Thiên Sơn.
Vì bảo vệ Đồ Sơn, dù các trưởng lão không nguyện ý cũng phải gả nàng đi, cho dù chỉ là tạm thời cũng tốt hơn.
Nghĩ đến đây, trên mặt nàng lộ ra nụ cười khổ.
“Phỉ Vũ, Sở Cuồng Nhân tới.
”
Lúc này, một tên hồ yêu chạy tới báo.
“Ha, ta biết rồi.
”
Đồ Sơn Phỉ Vũ đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền gật đầu.
“Thật là Sở Cuồng Nhân sao? Ta cũng phải đi nhìn xem.
”
Tiểu Ngọc vội vàng nói.
Nàng có cảm giác muốn đi gặp thần tượng.
“Đi thôi.
”
…………
Bên trong Đồ Sơn, cũng không phải phong cảnh tự nhiên trong trí tưởng tượng của Sở Cuồng Nhân.
Ở chỗ này, cũng có rất nhiều kiến trúc.
Thậm chí so với thành trì của Nhân tộc cũng không có khác biệt quá lớn, chẳng qua, nơi này đều là hồ yêu mà thôi.
Lúc này, bên trong đại sảnh Đồ Sơn.
Một vài trưởng lão Đồ Sơn đang tiếp kiến Sở Cuồng Nhân, đối với việc đối phương tới bái phỏng, bọn họ đã sớm biết, nên không dám chậm trễ.
Dù sao, đây cũng là một vị thiên kiêu mạnh mẽ đến mức không hợp với lẽ thường, trong trận chiến ở Côn Luân bí giới ấy, bọn họ ít nhiều cũng đã nghe nói đến, có vài đại năng của Hồ tộc thậm chí còn nhìn trộm trận đại chiến kia.
Bất quá so với Sở Cuồng Nhân, hiện tại bọn họ càng cảm thấy hứng thú với tiểu hồ ly hơn, bọn họ có thể cảm nhận được trong cơ thể đối phương tràn đầy huyết mạch Thiên Hồ.
“Thiên Hồ dị chủng Nguyệt Quang Hồ, quả là rất hiếm thấy.
”
“Ừm, trong lịch sử Đồ Sơn cũng không xuất hiện qua mấy lần, nhưng từ bên ngoài trở về là lần đầu tiên gặp được từ trước tới nay.
”
Chúng trưởng lão Hồ yêu đánh giá tiểu hồ ly, hứng thú dạt dào.
Có trưởng lão Hồ yêu nhìn chằm chằm tiểu hồ ly, đột nhiên nhíu mày nói: “Các ngươi có cảm thấy, dung mạo của tiểu hồ ly này có chút quen thuộc không.
”
Nghe thấy thế, mặt các trưởng lão khác cũng kịp phản ứng lại, nhìn tiểu hồ ly tấm tắc lấy làm lạ.
“Đúng như ngươi nói, dung mạo này thật sự có chút quen thuộc.
”
“Chẳng lẽ thật sự có một vị đứng đầu nào đó trong chúng ta có con riêng ở bên ngoài Đồ Sơn sao? Thật đúng là ghê gớm mà.
”
“Không đúng, dung mạo của nàng ta, có chút giống nữ vương.
”
Đột nhiên, một trưởng lão lên tiếng.
Lời vừa nói ra, mọi người đều sửng sốt, sau đó ánh mắt nhìn tiểu hồ ly dần dần trở nên ngưng trọng.
“Thật là có vài phần giống nhau.
”
“Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?!”
Tiểu hồ ly bị chúng trưởng lão Hồ tộc nhìn chằm chằm có cảm giác run sợ nhút nhát, nhịn không được trốn phía sau lưng Sở Cuồng Nhân một chút.
Sở Cuồng Nhân xoa xoa đầu nàng, trấn an một chút.
“Sở đạo hữu, ta cho người đi lấy huyết mạch tinh thạch, đến lúc đó là có thể giám định được huyết mạch của nàng có quan hệ với ai.
”
“Ừm, ta hiểu rồi.
”
Chỉ trong chốc lát.
Huyết mạch tinh thạch còn chưa tới.
Ngược lại Đồ Sơn Phỉ Vũ lại tới đây trước.
Nàng gật đầu chào với Sở Cuồng Nhân: “Gặp qua Sở đạo hữu.
”
“Hữu lễ.
”
Sở Cuồng Nhân cũng mỉm cười đáp lại.
Sau đó hắn phát hiện ở sau lưng đối phương, xuất hiện một cái đầu nhỏ đang tò mò đánh giá bản thân.
Đó là một thiếu nữ phấn điêu ngọc trác, vô cùng đáng yêu.
“Tiểu Ngọc, đây là Sở Cuồng Nhân mà ta nói với ngươi, còn không mau qua đây.
” Đồ Sơn Phỉ Vũ cười nói.
“Tiểu Ngọc gặp qua Sở đạo hữu.
”
Tiểu Ngọc đi ra, dáng vẻ chắp tay thi lễ nói.
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng: “Tiểu ngọc đạo hữu hữu lễ.
”
“Sở đạo hữu, ngươi so với những gì tỷ tỷ ta nói đúng là giống nhau như đúc.
”
“Ha, tỷ tỷ của ngươi đã nói điều gì?”
“Tỷ của ta nói ngươi rất lợi hại rất lợi hại, là thiên kiêu còn lợi hại hơn nàng, dung mạo cũng rất đẹp, còn nói nếu có thể gả cho ngươi, nhất định quả thực không tồi……”
Nàng lời nói còn chưa nói xong, đã bị Đồ Sơn Phỉ Vũ mặt mày đỏ bừng nhanh chóng che kín miệng.
“Tiểu hài tử nói năng không có chừng mực, cầu mong Sở đạo hữu thứ lỗi.
”
Hai tai nàng đỏ ửng, cảm giác như gương mặt của bản thân nóng hầm hập, cơ hồ như muốn bốc khói.
“Tỷ tỷ, ta không còn nhỏ, ta đã 230 tuổi rồi.
”
Tiểu Ngọc vất vả thoát ra khỏi tay của Đồ Sơn Phỉ Vũ, có chút bất mãn nói: “Thích thì phải nói ra chứ?”
“Ngươi còn nói nữa, cẩn thận ta đánh chết ngươi.
”
Đồ Sơn Phỉ Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.
Sở Cuồng Nhân ở bên cạnh cười cười, cũng không để những lời Tiểu Ngọc nói ở trong lòng, nhưng mà hắn bỗng nhiên nhận thấy không khí của mấy vị trưởng lão ở bên cạnh bỗng nhiên trở nên có chút không thích hợp.
Một đám người đều trầm mặc ít nói, thậm chí sắc mặt có chút âm trầm.
Chuyện này bắt đầu từ khi nào?
Hình như, ngay tại thời điểm Tiểu Ngọc nói Đồ Sơn Phỉ Vũ thích mình, trong chuyện này, có vấn đề gì sao?
Người Yêu khác biệt, không cho phép Đồ Sơn Phỉ Vũ thích mình sao?
Hay là vẫn còn có nguyên nhân khác?
“Ai, đáng giận, nếu không phải vì Kim Ô Thiên Sơn kia, cho dù Phỉ Vũ nàng có thích một tên phàm phu tục tử, ta cũng chống đỡ cho nàng.
”
Một trưởng lão bỗng nhiên thở dài nói.
Kim Ô Thiên Sơn?
Kim Ô nhất tộc sao……
Sở Cuồng Nhân âm thầm lưu lại một cái tâm nhãn.
Một lát sau, một tên hồ yêu chuyển huyết mạch tinh thạch đến, bắt đầu kiểm tra đo lường huyết mạch trên người tiểu hồ ly.
Mà kết quả, vừa vặn khớp với phỏng đoán của chúng trưởng lão Hồ yêu.
“Đúng thật là huyết mạch của nữ vương!”
“Như vậy là như thế nào?! Nữ vương có huyết mạch từ khi nào, hơn nữa làm sao mà lại lưu lạc ở bên ngoài?”
“Thanh Khâu Hồ Vương, nếu nữ vương thật sự có huyết mạch, có khả năng rất lớn là năm đó nàng và Thanh Khâu Hồ Vương sinh ra.
”
Sắc mặt chúng trưởng lão có chút phức tạp nhìn tiểu hồ ly.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...