Bên ngoài làn mây mù.
Trác Đông Lai đang đứng chờ, nhìn về phía mây mù, trong mắt chợt lóe lên tia kiêng kị: “Đám mây mù này, thực sự kỳ quái, nếu không phải trên người ta có bảo vật bảo vệ tâm thần, tại thời khắc sống còn đánh thức ta, nếu không cũng chả biết ta sẽ ở bên trong mây mù mà trầm luân bao lâu nữa.
”
“Nhưng Ngọc Trí, còn có bọn người Sở Cuồng Nhân kia, hiện tại đang ở đâu, chẳng lẽ bản thân bị lạc bên trong mây mù sao?”
Sở Cuồng Nhân, thật ra hắn không để tâm chút nào.
Nhưng hắn lại không nỡ lạc mất Ngọc Trí.
“Chẳng lẽ muốn ta đi vào thăm dò một phen sao?”
“Không, như vậy quá nguy hiểm.
”
Trác Đông Lai lắc lắc đầu.
Lúc này.
Một bóng người đen tuyền đi đến bên cạnh hắn.
“Ai?”
Ánh mắt Trác Đông Lai trầm xuống.
“Ha, giới tử Đông Vương giáo, tại hạ là ngự hồn giả của Ma Đạo, hữu lễ.
” Bóng người đen tuyền kia, chính là truyền nhân Ngự Hồn nhất mạch.
“Há, người của Ma Đạo, các ngươi muốn làm gì?”
Trác Đông Lai lạnh nhạt nói.
Hắn và Ma Đạo cũng không có quan hệ gì.
“Tới mời các hạ tham dự một cái kế hoạch.
”
“Ta không có hứng thú đối với kế hoạch của Ma Đạo các ngươi, nếu như muốn tìm ta hỗ trợ, vậy các ngươi tìm lầm người rồi.
”
Trác Đông Lai lạnh nhạt nói.
“Nếu kế hoạch này có liên quan đến Sở Cuồng Nhân thì sao?”
Ngự hồn giả khẽ cười một tiếng.
Nghe thấy thế, đồng tử Trác Đông Lai hơi co rụt lại, sau đó bình tĩnh nói: “Vậy thì ta đây lại có chút hứng thú, nói đi.
”
…………
Bên ngoài mây mù.
Trác Đông Lai trầm tư.
“Sở Cuồng Nhân…… Ha, hiện tại gia hỏa này ở bên trong mây mù không biết sống chết ra sao, nói gì đến kế hoạch?”
Nhớ tới kế hoạch mà ngự hồn giả nói, hắn cười lạnh hai tiếng.
Mà lúc này.
Từ trong mây mù có hai bóng người bước ra.
Chính là Sở Cuồng Nhân và Ngọc Trí, nhìn thấy bọn họ, ánh mắt Trác Đông Lai nhíu lại, hắn nhạy bén cảm nhận được hai người này có chút không thích hợp.
Dường như…… Trở nên thân mật hơn trước.
Bọn họ đã trải qua điều gì ở bên trong mây mù?
Còn nữa, vì sao Sở Cuồng Nhân không bị ảnh hưởng bởi mây mù?
Trong đầu hắn liên tục nảy sinh những nghi hoặc.
Hắn vội vàng đi tới, quan tâm hỏi: “Ngọc Trí, ngươi không gặp chuyện gì chứ, ngươi có biết ta lo lắng cho ngươi muốn chết không?”
Không biết có phải ảo giác hay không, Trác Đông Lai cảm giác Ngọc Trí trước mắt có điểm khác biệt, hình như càng thêm cao quý lãnh diễm.
Chẳng lẽ……
Nàng thật sự đạt được cơ duyên lớn sao?!
Có quan hệ với Tây Vương Mẫu sao?
Trác Đông Lai âm thầm nghĩ đến.
Nhưng Ngọc Trí cũng không có nhiều lời, thần sắc lãnh đạm nói bản thân không có việc gì, ngược lại khi nói chuyện với Sở Cuồng Nhân, trên mặt lại lộ ra vẻ tươi cười vui thích mà bản thân chưa bao giờ gặp.
Nụ cười kia, ở trong mắt Trác Đông Lai thì vô cùng chói mắt.
Giờ khắc này, hắn trầm mặc, hắn nghĩ đến việc lúc nãy ngự hồn giả tới tìm mình, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm.
Sau đó, đám người Sở Cuồng Nhân tìm được nhược điểm của không gian thế giứoi trong thế giới, từ nơi đó quay trở về Côn Luân bí giới.
Đến tận đây, Côn Luân bí giới này, đám người Sở Cuồng Nhân đã thăm dò đến mức không còn gì, có thể đạt được cơ duyên không sai biệt lắm.
“Kế tiếp nên tìm một chỗ luyện hóa cơ duyên này.
”
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.
Linh khí dư thừa bên trong Côn Luân bí giới, tiên khí dạt dào, là nơi vô cùng thích hợp để bế quan.
Cho nên Sở Cuồng Nhân liền tính toán tìm nơi bí ẩn ở đây để luyện hóa cơ duyên đoạt được trong khoảng thời gian này.
Hắn tìm được một tòa sơn mạch thích hợp, bày ra một ít cấm chế, sau đó thả đám người Lam Vũ, Tào Vân ra ngoài.
Lúc này, bọn họ đã khôi phục lại từ ảo giác được xây dựng bởi hương khí bên trong Dao Trì kia, chỉ là khi nhìn nhìn bốn phía vẫn có đôi chút mê mang.
Sở Cuồng Nhân nói đơn giản một chút chuyện vừa trải qua cho bọn họ, sau đó lấy vật đoạt được trong chuyến đi này ra, bắt đầu phân chia.
Một chuyến tới Côn Luân bí giới này, mọi người thu hoạch rất nhiều.
Các loại tiên dược, Tiên Khí nhiều không đếm xuể, sau khi phân phát, mỗi người đều cảm thấy mỹ mãn.
Giờ phút này, mỗi người bọn họ đều sùng bái Sở Cuồng Nhân đến mức tột cùng.
Bọn họ vô cùng rõ ràng, nếu không có Sở Cuồng Nhân, chỉ dựa vào bọn họ, căn bản không có khả năng thu hoạch được nhiều như vậy.
Có khả năng là đến một phần mười cũng không có.
Sau khi phân phát xong các loại tài nguyên, Sở Cuồng Nhân bí mật tìm Sở Hồng, Lam Vũ và tiểu hồ ly để phân phát cho các nàng một bộ chiến giáp.
Đó là chiến giáp hắn lấy được ở bên trong Dao Trì.
Mỗi một món, đều ở cấp bậc Đại La Tiên Khí, tổng cộng năm món, một món cho Ngọc Trí, còn dư lại bốn món.
Vừa vặn cho mấy người Lam Vũ.
Dù sao cũng là người thân cận nhất với mình, tất nhiên muốn phá lệ chiếu cố.
“Chiến giáp này, các ngươi luyện hóa cho tốt, cũng coi như là một món át chủ bài để bảo mệnh.
” Sở Cuồng Nhân cười nói.
“Dạ, công tử.
”
Lam Vũ trịnh trọng gật gật đầu.
Đương nhiên nàng biết món Đại La Tiên Khí này có bao nhiêu trân quý, cho dù là những truyền nhân của đại giáo cũng không nhất định có được.
Sau đó.
Sở Cuồng Nhân bắt đầu bế quan hấp thu các loại cơ duyên.
Một nơi trong sơn động.
Hắn lấy ra đủ loại kỳ trân dị bảo, tùy tiện một món cũng đủ khiến một vài Thiên Tiên tranh giành đến đầu rơi máu chảy.
Mà hiện tại, lại được đặt chồng chất ở trước mặt hắn.
“Ha.
”
Sở Cuồng Nhân tiện tay lấy một gốc tiên dược.
Bỏ nó vào miệng.
Tiên dược hóa thành dược lực bành trướng, tràn đầy khắp cơ thể.
Thời gian lưu chuyển.
Nửa năm trôi qua.
Trong nửa năm này.
Đám người Tào Vân, Lam Vũ đã lần lượt xuất quan, mỗi người đều tiến bộ vượt bậc, đều bước vào cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm.
Đặc biệt là Lam Vũ, một bước tiến vào Thiên Tiên lục phẩm!
Kém một bước nữa là có thể đạt tới thượng tam phẩm, hơn nữa nàng còn có Quang Minh Chiến Tiên Thể, dù là đối mặt với Thiên Tiên đỉnh phong cũng không sợ.
Lúc này, một tiếng thét vang lên.
Chỉ thấy một đạo hoả quang phóng lên cao.
Đó là Hoàng Hỏa.
Chỉ thấy Sở Hồng bay lên không trung, dao động khí tức mạnh mẽ khuếch tán, luồng khí tức kia cũng không hề kém hơn Lam Vũ.
“Cảnh giới Thiên Tiên Ngũ phẩm!”
Lam Vũ tán thưởng nói.
Một đạo khí tức bá đạo truyền ra từ bên trong dãy núi.
Trong hư không, truyền ra từng đợt âm thanh gào thét, một bóng người bá đạo phóng lên cao, giống như Bá Vương tại thế!
Chính là Vương Trầm Thiên.
Hắn cũng đột phá tới cảnh giới Thiên Tiên tứ phẩm.
Các giới tử còn lại của thư viện cũng xuất quan, mỗi một người, đều đạt tới cảnh giới Thiên Tiên, thu hoạch vô cùng lớn.
“Thủ tịch vẫn chưa xuất quan sao?”
Vương Trầm Thiên hỏi.
Tào Vân lắc đầu: “Còn đang bế quan ở bên trong.
”
“Ha, chúng ta đều có thể tiến bộ nhanh như vậy, không biết thủ tịch sẽ đạt tới cảnh giới nào, thật khiến người ta mong đợi.
”
Vương Trầm Thiên cười ha ha nói.
Các giới tử còn lại cũng đều chờ mong.
Mấy ngày sau.
Sắc mặt Hoa Vân có chút khó coi tìm đến đám người Vương Trầm Thiên.
"Chuyện gì xảy ra?"
Phát hiện ra sắc mặt khác thường của Hoa Vân, Tào Vân liền hỏi.
“Vừa rồi ta xuất ngoại thu thập thêm tiên dược, nghe được một tin tức, có người đang đuổi giết Triệu Phương Phỉ!!”
“Cái gì?!”
Chúng giới tử của thư viện nghe vậy, sắc mặt đều trở nên âm trầm.
Triệu Phương Phỉ, cũng là giới tử của thư viện.
“Tào Vân, ngươi tính toán xem chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Vương Trầm Thiên nhíu mày hỏi.
Hiện tại Sở Cuồng Nhân đang bế quan, mà trong bọn họ, Tào Vân là người có thực lực mạnh nhất, cho nên tất nhiên sẽ để hắn quyết định.
“Nếu là thủ tịch, hắn sẽ làm như thế nào?”
Tào Vân hít sâu một hơi, sau đó hỏi lại một câu.
Mọi người nghe vậy đều lộ ra vẻ tươi cười.
“Đương nhiên là chơi chết kẻ kia!”
Vương Trầm Thiên cười ha ha nói.
“Thư viện chúng ta cũng không thể để mặc người ta khinh nhục được.
”
“Hừ, vừa lúc ta mới vừa đột phá, thật muốn tìm một người tiếp chiêu thử.
”
“Phải để người trong thiên hạ nhìn thấy, ngoại trừ thủ tịch thư viện, còn có chúng ta đây, đi, ngược lại ta muốn nhìn một chút xem ai dám đến thư viện tìm phiền toái!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...