Từ ngày Lí Quân Khuê trở về thế giới hiện đại, Lăng Nhất Thiên cũng không còn bước chân vào hậu cung nữa.
Hậu cung bây giờ, ngoài Lí Quân Khuê được truy phong thành hoàng hậu thì chỉ có ngôi quí phi là cao nhất.
Lăng Nhất Thiên không còn thiết tha gì đến các công vụ.
Hắn cũng dần dần chia bớt công việc triều đình cho các quan lại.
Sau đó, hắn còn quyết định thoái ngôi, nhường ngôi lại cho nhị hoàng tử, trở thành Thái thượng hoàng.
==========
….Ba năm sau…
Cầm tấm thiệp mời đi dự tiệc của giới thượng lưu, cô hồi tưởng trở về quá khứ…
Ba năm trước, khi cô trở về, kiểm tra lịch thì cô thấy ngày hôm đó chính là ngày sau khi mà cô trở về kiếp trước một ngày.
Giang Kỳ Ninh cũng trở về cùng với cô nhưng Giang Kỳ Ninh còn dắt thêm tiểu bảo bảo theo nữa.
Giang Kỳ Ninh quyết định sẽ làm mẹ đơn thân nuôi nấng tiểu bảo bảo lớn lên, điều mà cô mà cô luyến tiếc nhất là trách lầm hoàng a mã của tiểu bảo bảo.
Lí Quân Khuê thấy vậy cũng quyết định nhận tiểu bảo làm con nuôi, cùng Kỳ Ninh nuôi tiểu bảo bảo khôn lớn.
Trong suốt ba năm, sự nghiệp của cô ngày càng phất lên.
Lí Quân Khuê cũng đã phối hợp cùng viện nghiên cứu thành phố S phát triển thành công thuốc chữa trị ung thư, từ đó danh tiếng của cô càng vang xa hơn nữa, lọt vào top 5 bác sĩ giỏi, được giới nhà giàu ai nấy cũng đều mong muốn mời cô về làm bác sĩ riêng nhưng cô không đồng ý.
Cùng lúc đó, cô cũng cùng với Kỳ Ninh phát triển hãng nước hoa thủ công của cô trở thành hãng nước hoa xa xỉ.
Cuộc sống của cô cứ thế bình yên trôi qua cũng đã được ba năm…
Hôm nay cô được mời tham dự một bữa tiệc, bữa tiệc này vô cùng quan trọng trong việc phát triển danh tiếng của hãng nước hoa, nên cô không thể nào ăn mặc xuề xòa được.
Giang Kỳ Ninh tối nay còn quyết định công khai tiểu bảo với giới truyền thông nữa nên cô càng phải tươm tất hơn.
Giang Kỳ Ninh mặc một chiếc váy trơn màu trắng, hở vai, xòe ra như một nàng công chúa.
Tiểu bảo bảo đi bên cạnh cũng mặc một chiếc vest kẻ caro, đeo chiếc đen trông rất ngầu lòi.
Lí Quân Khuê thì bị Giang Kỳ Ninh nhét cho cái váy cúp ngực màu trắng, dài đến ngang đầu gối, trên vai cô còn khoác thêm chiếc áo vest trông rất quyền lực.
Lí Quân Khuê tối nay vô cùng đẹp hút hồn mọi ánh nhìn, đã từng có những lời mời kết đôi với cô nhưng cô đều từ chối hết thảy.
Lúc bữa tiệc đang bắt đầu diễn ra được một nửa, thì bất ngờ Giang Kỳ Ninh mượn mic của mc.
- Xin chào tất cả mọi người, hôm nay tôi là Giang Kỳ Ninh, Giám đốc của hãng nước hoa JS có chuyện muốn nói với mọi người.
Tiếng nói của cô thu hút tất cả mọi người, trong đó có vị Chủ tịch bí ẩn của Tập đoàn Hoa Yên – Tập đoàn chuyên sản xuất hoa lớn nhất thành phố S.
- Thông báo với tất cả mọi người, hôm nay tôi sẽ trả lời câu hỏi mà bấy lâu nay mọi người luôn thắc mắc.
Tôi đã có con rồi… Đây chính là con trai của tôi..
Nói rồi, cô chỉ tay vào đứa bé mà Lí Quân Khuê dắt lên sân khấu.
Ánh đèn flash liên tục chĩa vào người của Tiểu bảo bảo..
Sau đó, có một cô phóng viên mạnh dạn hỏi lại Giang Kỳ Ninh.
- Xin hỏi Giang tổng, cha của đứa bé là ai?
Câu hỏi này của cô phóng viên giống như nói hộ tất cả thắc mắc của mọi người ở đây nãy giờ…
Giang Kỳ Ninh rơi vào thế lúng túng..
.
Truyện Truyện Teen
- Tôi… T..
Tôi…ơ…
- Là tôi.
Hai chữ ngắn ngọn đủ để thu hút mọi ánh nhìn vào Hoa Yên Kỳ.
- Cho tôi hỏi, anh là ai?
Cô phóng viên lúc nãy vẫn mạnh dạn hỏi tiếp.
Hoa Yên Kỳ khẽ nhíu mày, nhưng cũng trả lời:
- Nhớ rõ tên tôi, chủ tịch tập đoàn Hoa Yên – Hoa Yên Kỳ.
Lần đầu tiên, Giang Kỳ Ninh trông thấy chủ tịch bí ẩn của tập đoàn hợp tác với cô suốt những năm qua.
Cũng là lần đầu tiên cô trông thấy một người giống hệt như hoàng thượng của Hoa Y Quốc.
Giang Kỳ Ninh bị bất ngờ, thất thần, đứng như trời trông giữa sân khấu, nhất thời không biết nói gì.
Hoa Yên Kỳ thấy vậy bèn bật cười, dịu dàng nói khẽ vào tai cô:
- Diệp Nhược Tư, anh đã đến rồi đây.
=====
Tối nay, Lí Quân Khuê đành phải tự mình bắt taxi đi về trước vì cô để lại không gian riêng tư cho một nhà ba người Giang Kỳ Ninh.
Lúc về, cô dừng xe lại bên đường để đi bộ về, vì cô phát hiện ra có kẻ bám đuôi phía sau taxi của cô, cô đang muốn thử xem hắn có ý đồ gì..
Đang đi thì bất ngờ gót giày của cô bị mắc vào ống thoát nước, gãy mất.
- Chết tiệt, thật là xui xẻo..
Bỗng nhiên có người kéo tay cô lại..
- Bác sĩ Lý, phiền cô chữa giúp cho tôi bệnh này được không?
Theo thói quen, cô vừa cúi xuống sửa giày vừa hỏi, không kịp nhìn mặt “bệnh nhân”….
- Bệnh gì vậy?
Lúc cô vừa ngước mặt lên thì nhìn thấy Lăng Nhất Thiên từ đâu đứng bên cạnh, trả lời:
- Bệnh tương tư…
- --- The end ----.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...