Lần đầu tiên Vân Thư thử sức với một bộ kịch nói, vừa mới lạ vừa mệt mỏi.Không nói cũng hiểu kịch nói khác với phim điện ảnh, phim truyền hình như thế nào, lời thoại và phương pháp diễn hoàn toàn khác nhau, kịch nói còn thử thách khả năng tập trung và thể lực của diễn viên.Từ ngày đầu tiên luyện tập, Vân Thư vừa về đến nhà đã ngủ mê man, trong mơ cũng toàn lời kịch, nên không chú ý đến những chuyện khác.Chuyện khác này không ai khác, chính là kim chủ Phó Nhiên.Tuy vậy Phó Nhiên không hề bất mãn, ngược lại anh rất săn sóc, tìm chuyên gia dinh dưỡng cho Vân Thư, cố gắng không cho cái gì làm phiền cô trừ bộ phim.Ngoài ra anh còn đi thăm bạn rất nhiều lần.Nhưng chỉ là lén đi, anh không nói cho Vân Thư, cũng không quấy rầy cô, chỉ lặng lẽ đứng nhìn từ xa, mỗi lần đi về anh đều ngẩn ngơ rất lâu, như thể đang nghĩ về chuyện lớn của đời người.Trước khi bộ phim bấm máy, Phó Nhiên đã bảo Từ Hạo bắt đầu thu mua một công ty điện ảnh và truyền hình.Khi Từ Hạo hỏi vì sao, Phó Nhiên chỉ thản nhiên nói: “Cô ấy thích diễn xuất thì chọn kịch bản tốt cho cô ấy từ từ diễn vậy."“Cô ấy là ai, không cần nghĩ cũng biết là Vân Thư rồi.Từ Hạo ngạc nhiên nói: “Cậu không muốn cho cô ấy giải nghệ a?”Tính tình của Phó Nhiên như thế nào, Từ Hạo hiểu hơn ai hết, vì hiểu rõ nên anh ấy mới ngạc nhiên như vậy, Từ Hạo còn nhớ Phó Nhiên chưa bao giờ rộng lượng, anh có dục vọng chiếm hữu rất mạnh với những thứ lọt vào tầm mắt, đến lượt Vân Thư thì...!Chẳng lẽ tình yêu có thể thay đổi con người là thật sao?Từ Hạo không hiểu.Phó Nhiên không giải thích, chỉ yêu cầu Từ Hạo nhanh chóng hoàn thành công việc, và cho anh ấy một thời hạn: “Khi cô ấy diễn xong vở kịch nói này, mà kịch bản mới còn chưa có thì anh có thể về nhà làm ruộng được rồi."Từ Hạo: “Ôi, được rồi, miễn anh không hối hận là được."****Vân Thư đã thu được rất nhiều lợi ích từ đoàn làm phim, cô còn bất ngờ kết bạn với biên kịch của bộ phim - Phương Linh.
Phương Linh cùng tuổi với cô nên lần đầu thấy cô ấy, cô còn tưởng cô ấy là một diễn viên trong đoàn phim.Hai người rất hợp nhau, nói hết chủ đề này đến chủ đề khác mãi không chán.Sau đó lại nói về lý do tại sao Phương Linh là biên kịch còn Vân Thư lại trở thành một ngôi sao.Không cần phải nói, Vân Thư làm diễn viên vì cô có dáng người đẹp và không có tiền.
Còn Phương Linh là bạch phú mỹ[1], ngay từ đầu cô ấy đã thích sáng tác và yêu đánh điện tín[2], sau này cô làm biên kịch vì không thích người khác tùy tiện sửa tác phẩm của mình nên tự học biên kịch rồi tự làm.Khi còn đi học Vân Thư cũng rất thích viết, và viết rất nhiều thứ lộn xộn, sau khi Phương Linh nhiệt tình yêu cầu, Vân Thư mới thẹn thùng đưa cho Phương Linh xem.Không ngờ Phương Linh cũng thích, cô ấy cảm thấy Vân Thư khá có tài viết lách, còn đề nghị Vân Thư tiếp tục viết, không chừng còn có thể lập nhóm "biên kịch chị em".Đương nhiên, cũng có một điều kiện tiên quyết cho lời đề nghị này, vì trước đó khi hai người nói chuyện phiếm, Vân Thư nói rằng cô thích diễn xuất nhưng lại không thích bầu không khí hiện tại của giới giải trí.Cũng bởi vì thế nên sau khi có tiền cô sẽ làm cá mặn.Khi còn trẻ cô diễn quá nhiều vai “bình hoa” vì các lời mời đóng phim điện ảnh hay phim truyền hình đều là vai diễn “bình hoa”, rất khó để chuyển hình tượng.
Hơn nữa sự cạnh tranh giữa các sao nữ là rất lớn, nói muốn có một vai diễn hơi tốt một chút phải tránh vỡ đầu cũng không quá.Vân Thư ngây ngẩn nhìn những tác phẩm lộn xộn mình viết khi còn trẻ.“Làm biên kịch à?"Nếu vậy cô có thể quang minh chính đại ở trong nhà rồi.___[1] Cô gái trắng, giàu và đẹp.[2] Điện báo hay đánh điện tín là cách thức thông tin không qua lời nói, Thể thức này được sử dụng rộng rãi trong ngành hàng hải và hàng không, phổ biến từ năm 1844.
Đặc tính của điện báo là việc truyền tin qua khoảng cách xa bằng ký hiệu, tức tín hiệu đã được mã hóa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...