Bão Tố Hóa Bình Yên


Đến khi Hạ Băng tỉnh dậy thì cũng đã gần mười hai giờ trưa.

Cả người cô chẳng thể động đậy, phía dưới trướng đau không thôi.
Cô biết lần đầu sẽ đau, không ngờ nó lại đau đến thế.

Bây giờ thì cô chẳng còn sức lăn qua lộn lại chứ nói gì mà rời khỏi giường.
Cô nhìn sang bên cạnh, trống không, thử sờ thì một chút hơi ấm cũng không còn.

Tâm trạng Hạ Băng không khỏi có chút thất vọng, có lẽ Sở Hàn đã đến công ty từ sớm, vậy mà cô còn ích kỷ mong đợi anh sẽ ở cùng mình cả ngày.
Cạch.
Sở Hàn mở cửa vào trong, trên tay là một chiếc đầm màu lam được xếp gọn gàng.

Anh lên tiếng trước: "Em dậy rồi à? Đợi một lát, anh xuống dưới bếp mang thức ăn lên cho em."
"Không cần đâu, em xuống dưới cùng anh."
Hạ Băng quấn chăn che cơ thể, sau đó rời khỏi giường.


Vừa đặt chân xuống sàn, cả người cô bỗng trở nên mềm nhũn.

May mắn Sở Hàn kịp thời đỡ lấy cô, nếu không có lẽ mặt cô và mặt sàn đã hòa làm một rồi.
".." Mười mấy năm làm việc đồng áng chưa từng gục ngã, không ngờ lần đầu tiên lại khiến cô yếu như thế.
Hết cách, Sở Hàn đành phải bế bạn gái vào trong phòng tắm.

Lúc đầu Hạ Băng còn ngại ngùng không đồng ý, tuy nhiên với tình trạng này thì cô đành để mặc anh làm gì thì làm.
Đến khi hai người xuống lầu thì cũng đã xế chiều.

Một người mất hết sức lực, trái lại người kia như vừa được ăn no, tầm trạng nhìn sao cũng thấy thoải mái.
"Mọi người chưa về à?"
"Ngày mai.

Em ngồi nghỉ ngơi đi, anh nấu mì cho em."
"Vâng."
Trong khi Sở Hàn lúi húi trong bếp, Hạ Băng lướt web hóng tin tức.

Thật ra thì ngày nào chẳng có drama hay scandal, tuy nhiên đa phần mọi người đều phớt lờ nó đi vì đó chỉ là những ca sĩ, diễn viên mới chưa có bất cứ một thành tựu nào.
Còn chưa được năm phút, bỗng lúc này mạng xã hội rần rần lên tin tức hẹn hò của Hoàng Quý và Như Y.

Trong trang báo, một paparazzi đã chụp được ảnh hai người đó ở London, tay trong tay vô cùng thân mật.

Phía dưới bình luận, hầu như tất cả đều cảm thấy vui mừng, không ngớt lời chúc phúc cho họ.

Trai xinh gái đẹp lại có sự nghiệp vững chắc, chẳng có lý do gì để nói cả.
Hạ Băng nghĩ đến một ngày chuyện hẹn hò của mình sẽ bị phanh phui, đột nhiên cô cảm thấy rùng mình vì ớn lạnh.

Có lẽ mọi người sẽ xúm lại mắng cô, nào là không môn đăng hộ đối rồi lợi dụng tiền tài, biết đâu họ còn nói
Sở Hàn không có mắt nhìn người..

Nghĩ đến đây thôi cô đã không chịu nổi rồi.

Cô có thể chấp nhận bị công kích nhưng đụng đến anh thì tuyệt đối không được.

Do đó, cô càng phải nỗ lực hơn nữa mới được, chí ít phải là một diễn viên nổi tiếng giành được giải thưởng
"Đang nghĩ gì thế?"
Sở Hàn mang một đĩa mì đầy ắp "topping" đặt lên bàn, mắt nhìn vào tin tức hẹn hò trên màn hình điện thoại của
Hạ Băng, khẽ nhíu mày.

Đây là tên đã đưa bạn gái anh về, có tình cảm với bạn gái anh và dính tin đồn với cô, không ngờ sau vài tháng đã có bạn gái rồi.
"Em đang nghĩ làm sao để đoạt giải Ảnh Hậu."
"Hum?"
Sở Hàn còn tưởng cô đang nghĩ về tin tức hẹn hò, không ngờ lại là chuyện này.

Đúng là lúc trước cô cũng đã hứa với anh sẽ nỗ lực để đứng cạnh anh, nhưng đối với anh, cô lúc nào cũng có thể làm như thế.

Đương nhiên, bản thân là bạn trai và là chồng tương lai, anh luôn luôn ủng hộ và tôn trọng mọi quyết định của cô.
"Em sẽ tham gia thêm một bộ phim nữa."
Vài ngày trước Lâm Oanh đã gọi điện cho cô, nói rằng đạo diễn Trịnh Tuấn đang chuẩn bị tiến hành quay một phim mới, hơn nữa còn chỉ đích danh cô thủ vai nữ chính.

Điều đặc biệt trong bộ phim mới này chính là nhân vật của cô đa nhân cách.


Ban ngày, cô ấy là một vị tiểu thư nho nhã, tốt bụng, là ánh trăng sáng trong lòng tất cả nam nhân trong thành; đến tối, vị tiểu thư này biến thành một sát thủ giết người không chớp mắt, và đương nhiên chẳng nhân cách nào nhớ được ký ức của nhân cách kia.
Thật ra lúc đầu cô không dự định tham gia vì cô muốn dành thời gian cho bộ phim này cũng như việc học.

Là bộ phim đầu tiên được đóng vai nữ chính nên cô không thể để xảy ra bất cứ sơ suất nào.

Tuy nhiên, nghĩ lại thì nhiêu đó vẫn chưa đủ, dù dục tốc bất đạt nhưng cô muốn tranh thủ được nhiêu hay nhiêu.
"Em chắc chắn chứ? Hiện tại, theo như anh thấy thì lịch học lẫn quay phim của em đều đã kín, hơn nữa nếu thêm lịch quay cho bộ phim mới thì em không còn thời gian nghỉ ngơi đâu."
"Không sao đâu.

Hết học kỳ này là em được nghỉ một tháng, trong thời gian này em sẽ sắp xếp mọi thứ thật ổn thỏa."
May mắn là sinh viên trường cô có một tháng nghỉ hè, không giống như những trường khác học liên tục.

Chắc chắn cô sẽ tận dụng nó thật hiệu quả!
"Được, anh sẽ hỗ trợ em."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận