Một tuần sau.
Hạ Băng nằm gọn trong lòng Sở Hàn, gương mặt trông chờ vào MV của Quỳnh Lam.
Theo kế hoạch, đúng hai mươi giờ sẽ phát hành, tức chỉ còn năm phút đếm ngược.
"Hồi hộp quá đi mất."
Sở Hàn vuốt nhẹ mái tóc dài của cô, mắt cũng dán chặt vào màn hình.
Tuy nhiên, sự chú ý của anh lại là hình bóng phản chiếu của cô.
Anh có nghe nói cô được mời hợp tác trong MV của một nữ ca sĩ nổi tiếng nào đó, tuy nhiên nếu cô không nói là ai thì anh cũng chẳng cần tìm hiểu làm gì.
Theo như lời Lâm Oanh, giữa Hạ Băng và người đóng cặp với cô trong
MV không có cảnh tiếp xúc thân mật nào cả.
"Hàn, lỡ như trồng em không đẹp thì sao?"
"Em luôn đẹp nhất." Kèm theo đó là một nụ hôn lên má.
"Có rồi có rồi."
Cô lập tức mở MV.
Quả không hổ danh là ca sĩ solo nổi tiếng nhất trong nước, người thì xinh đẹp còn giọng hát lại trong vút, cực kỳ ngọt ngào.
Năm giây đầu là cảnh quay bao quát của buổi tiệc trong cung.
Sở Hàn trông chờ đến cảnh bạn gái mình xuất hiện, tuy nhiên nhân vật đầu tiên lại chính là Quỳnh Lam, và ngồi bên cạnh là Hạ Băng.
May mắn là cô nằm quay lưng về phía anh, nếu không chắc chắn cô sẽ phì cười trước biểu cảm gượng gạo, khó coi kia.
Sao Quỳnh Lam lại biết Hạ Băng? Tại sao có cả Lục Khiên? Là ai khui mối quan hệ của anh? Vậy là gia đình biết bạn gái anh rồi đúng không?
Dù trong đầu là hàng tá suy nghĩ nhưng anh vẫn chăm chú vào hình tượng duyên dáng của bạn gái mình.
Đây là lần đầu tiên anh thấy Hạ Băng trong trang phục cổ trang, thật kín đáo và yêu kiều.
MV dài tận sáu phút.
Nếu Hạ Băng cực kỳ yêu thích bài hát của Quỳnh Lam cũng như sự nhẹ nhõm khi bản thân có nhiều cảnh quay tuyệt vời thì trong đầu Sở Hàn chỉ đọng lại dáng vẻ của bạn gái mình.
"Anh thấy thế nào?"
"Em đẹp."
"Ý em là cả MV, nội dung hoặc bài hát chẳng hạn." Gương mặt cô gái đỏ lên vì lời khen.
Đừng nói là anh chỉ nhìn mỗi cô thôi đấy...
Lúc này Sở Hàn mới ý thức được bản thân đã lỡ lời bèn đổi lại: "Tất cả đều ở mức tốt.
Vừa dứt lời, điện thoại Sở Hàn rung lên, là tin nhắn từ Quỳnh Lam.
Nội dung cũng không có gì "đặc sắc": chị dâu xinh đẹp quá đúng không anh hai? Ba mẹ dặn em nói với anh mau mau đưa chị ra mắt.
Có lẽ anh nên về nhà một chuyến để "hỏi thăm" em gái và cả tên em rể tương lai.
Hai cô cậu được lắm, được nhất chính là Peter kia dám nói hết mọi chuyện.
Sở dĩ anh dám khẳng định như thế vì chỉ có mỗi cậu ta biết mối quan hệ này, và gia đình anh chắc chắn chẳng đi điều tra việc riêng tư của anh.
Hôm nay Hạ Băng học 8 tiết ở trường, vì thế hai người nói chuyện một lát rồi đi ngủ.
Sở Hàn đợi đến khi hơi thở cô gái đều dần, rón rén mở cửa ra ngoài.
Việc đầu tiên.
"Cậu có muốn tôi trả công cho chuyện tốt mà cậu đã làm không?"
Cuộc điện thoại từ Sở Hàn khiến anh suýt nữa khóc thét lên.
Lâm Oanh ở bên cạnh nghe mang máng một vài từ cũng cảm thấy lạnh sống lưng.
Giọng điệu này có lẽ người ở đầu dây bên kia phát hiện chuyện gì đó rồi.
Peter mỉm cười lấy tinh thần, hỏi lại: "Anh nói gì vậy, em không hiểu.
Mấy ngày nay em chỉ quay phim và quay phim, không hề có scandal nào."
"Cậu nói với Quỳnh Lam tôi và Hạ Băng đang hẹn hò."
"..." Đây là sự thật, nhưng anh chắc chẳn chị họ đã hứa không nói gì.
Đột nhiên anh nhớ ra một chuyện: hồm nay
Quỳnh Lam ra MV mới!
Để chắc chắn, Lâm Oanh mở MV rồi tua nhanh.
Quả nhiên khung cảnh hai người đứng cạnh nhau trong trang phục cổ trang lập tức trở thành mũi tên đâm xuyên người Peter.
Cái bà này....
"Em...!Hu hu anh họ tha cho em, em bị bắt phải nói ra chứ em nào muốn.
Anh cũng biết em trung thành tuyệt đối với anh, anh nói gì em cũng răm rắp làm theo.
Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại..."
Áp lực từ công việc của tập đoàn Sở cùng sự lải nhải của Peter khiến Sở Hàn cực kỳ đau đầu.
Chắc chắn nó nói với Lâm Oanh luôn rồi, thiếu điều hét lớn mối quan hệ của anh.
"Cậu...!Paul có biết không?"
"Không có.
Từ lúc anh ấy sang nước Z là hai bọn em không có liên lạc.
Em nói này, sao anh giao cho anh ấy nhiều việc quá vậy, lỡ chẳng may anh hai đột quy..."
"Đừng nói gở."
Tình hình kinh tế thế giới bây giờ biến động, chi nhánh của tập đoàn Sở ở những quốc gia nhỏ bị ảnh hưởng khá nghiêm trọng.
Là người đứng đầu, vốn dĩ anh mới phải là người sang bên đó giải quyết, tuy nhiên Paul năng nặc muốn đi, bảo rằng cứ ở mãi Thanh Giang sẽ lại bị bắt đi xem mắt.
Có lẽ lần tới, anh sẽ nói rõ rằng mọi chuyện với Paul.
"Nếu sau này cậu còn nhiều chuyện như thế nữa thì tôi sẽ mang cậu đến núi lửa mà sống.
Đây không phải lời nói suông đâu."
"Dạ."
Sau khi Sở Hàn ngắt máy, Peter như tìm lại được linh hồn mình, anh ngồi bệt xuống đất thở phào nhẹ nhõm.
Hình như anh họ đang cãi nhau với bạn gái đúng không, giọng nói nghe đáng sợ hơn mọi khi.
Lâm Oanh định đến bên cạnh an ủi thì Peter đã đứng lên trước, không nói không rằng bế cô tiến một mạch phòng ngủ.
"Không được rồi, hôm nay em nhất định phải dỗ anh."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...