Bão Tố Hóa Bình Yên


Độ dài của MV là sáu phút, do đó nếu như không có sai sót nào thì chỉ cần khoảng bốn giờ, tính luôn cả những cảnh quay đêm và những sai sót có thể xảy ra, là xong.
Quỳnh Lam là người có kinh nghiệm, Hạ Băng cũng được đánh giá tốt sau những cảnh quay.

Hai người hoàn toàn không có vấn đề, tuy nhiên sai sót lại xuất hiện ở những diễn viên khác, cụ thể là nam diễn viên thủ vai thi sĩ kia.
Mọi người không biết anh ta từng xảy ra mâu thuẫn gì với Hạ Băng không, có lẽ xác suất khá thấp vì hai người này còn không biết ai là ai, nhưng anh ta thể hiện rõ thái độ không hợp tác.

Đặc biệt, ngay trong cảnh quay thứ hai khi hai nàng công chúa, vị trạng nguyên và thi sĩ đó gặp nhau, anh ta liên tục mắc sai lầm.
Tros là một người khá nóng tính, đến lần thứ ba sắc mặt anh đã trầm xuống.

Đồng thời, nếu không có ngăn cản của quản lý, có lẽ Quỳnh Lam đã mắng anh ta một trận rồi.
"Cô bình tĩnh một chút đi, dù sao người ta cũng xuất thân từ hào môn mà." Jack ra sức khuyên nhủ.
Cơn giận của cô gái lúc này bùng nổ hơn bao giờ hết.

Cô nhìn sang chị dâu, sau đó liếc nam diễn viên rồi trả lời:
"Tôi cũng là tiểu thư đây, kém cạnh gì hắn ta.


Một Cao gia nhỏ bé muốn so sánh với Sở gia ư, không có cửa."
Đây là MV của cô, cô không thể nào chấp nhận một người mang cảm xúc cá nhân vào để phá hỏng nó.

Hơn nữa, tại gã mà chị dâu sắp ngất vì lạnh đến nơi rồi kìa!
"Tôi nói này, không quay được thì cút mau cho khuất mắt tôi.

Anh nghĩ tôi bỏ tiền quay MV để anh làm loạn như thế à nít ranh?"
Nam diễn viên họ Cao kia bị mắng như thể thì đen mặt, tuy nhiên còn chưa kịp phản bác thì Quỳnh Lam lại bồi thêm: "Trừng mắt cái gì? Xét về tuổi tác, anh thua tôi.

Xét về thời gian trong giới, anh lại càng thua tôi.

Còn gia thế? Tôi bỏ xa anh cả vài chục cây số cơ.

Jack, giải quyết hợp đồng giùm tôi đi."
Ngay khi Quỳnh Lam vừa dứt lời, Jack thở dài bảo mấy vệ sĩ gần đó lôi anh ta ra ngoài, còn mình liên lạc với người quản lý của gã họ Cao.

Ở đây, ngoại trừ Hạ Băng không hiểu lời của cô, mọi người đều có chút gì đó kính nể vị tiểu thư này.
"Quay tiếp thôi."
"Chúng ta đang thiếu người..."
Tros vừa mở lời, Quỳnh Lam lập tức gọi điện thoại.

Không ai biết cô nói chuyện với ai, nhưng khoảng mười lăm phút sau, một người khác đi vào.

Cái dáng cao kia cùng gương mặt điển trai lập tức dọa tất cả.
Má ơi sao ông thần này lại ở đây?
Lục Khiên chẳng quan tâm đến sự không chào đón của mấy người kia, anh vui vẻ tiến lại chỗ Quỳnh Lam.

Bầu không khí im phăng phắc, chỉ còn mỗi âm thanh xì xà xì xầm của cặp đôi kia.

"Được, quyết định vậy đi.
Vai của Hạ Băng và Quỳnh Lam vẫn như cũ, tuy nhiên hai vai diễn kia lại có sự thay đổi.

Nam diễn viên thủ vai
Trạng Nguyên kia sẽ đóng vai vị thi sĩ, còn Lục Khiên nhận vai vị Trạng Nguyên.
May mắn mọi người chưa quay nhiều, vì thế việc quay lại không tốn mấy thời gian.

Chỉ hơn một giờ, gần như mọi cảnh quay đã hoàn thành, chỉ cần đợi đến đêm quay cảnh bỏ trốn của hai công chúa.
Bây giờ là giữa trưa, tức còn khoảng sáu giờ nữa mới đến tối, Tros quyết định để mọi người nghỉ ngơi.

Hạ Băng nhìn thời khóa biểu, thấy hôm nay không có tiết học nên cô cũng muốn trở về căn hộ nghỉ ngơi.
Ở góc bên kia, Quỳnh Lam rất muốn mời chị dâu một bữa nhưng bị Lục Khiên ngăn cản.

Anh bảo rằng bây giờ hai người còn chưa thân thiết gì với nhau, hơn nữa người hâm mộ Quỳnh Lam phải nói là vô số, chẳng may bị pa-parazzi bắt được lại mang thêm phiền toái cho cô ấy.
Sau một hồi thuyết phục, cô thở dài nhìn chị dâu rời khỏi địa điểm, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại chụp một tấm ảnh.
"Anh nghĩ em có nên gửi anh hai không?"
"Nếu em gửi thì tội nghiệp Peter lắm."
Nghĩ đến cảnh em họ "được yêu thương", Quỳnh Lam không nhịn được cười.

Cô quyết định giữ bí mật, đợi đến ngày phát hành MV.

Hạ Băng về đến căn hộ, mệt mỏi đến mức mắt chẳng tài nào mở lên.

Cô vừa mở cửa, Như Anh ở căn hộ đối diện cũng đang chuẩn bị rời đi.

Cô ấy trong bộ trang phục công sở kia chẳng khác gì một nữ doanh nhân thành đạt cả, mà cũng có thể cô ấy là như vậy thật.

Dù sao thì hai người ít khi nào chạm mặt nhau, nếu có chỉ toàn hỏi nhau về sức khe mà thôi.
"Chào, cô chuẩn bị ra ngoài à?"
"Ừ, hôm nay tôi phải đến công ty một chuyến.

Cô đang nghỉ trưa à?"
"Không, tôi vừa xong việc." Thì ra cô ấy thật sự là nữ doanh nhân, hèn gì khí chất thật nổi bật và cuốn hút.
Như Anh chỉ "à" một tiếng, sau đó nhìn đồng hồ màu bạc trên cổ tay trái.

Có lẽ cô ấy thật sự có việc gấp nên xin phép rời đi trước, đồng thời nói với Hạ Băng rằng hôm nào rảnh hãy cùng nhau ăn một bữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận