Bão Tố Hóa Bình Yên


Peter uống không ít, do đó Lâm Oanh mất hơn nửa tiếng mới dọn dẹp sạch sẽ phòng khách.

Hình như lâu lắm rồi cô mới thấy lại dáng vẻ này của anh...
Lâm Oanh thở dài bật điều hòa, sau đó rời khỏi phòng.

Khi cánh cửa còn chưa khép lại thì cô đã nghe anh nói mớ
"đừng đi".
Trong tình huống này, cô chẳng thể nào mà bỏ anh được.

Thế là Lâm Oanh chỉ đành nằm bên cạnh, mở điện thoại lướt xem tin tức có gì thú vị không, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu nhìn gương mặt ngái ngủ của Peter.
"Phải chụp một tấm mới được, làm gì có ai biết được Ảnh Đế lúc ngủ đẹp trai như thế nào đâu chứ."
Điện thoại của Lâm Oanh có rất nhiều tấm ảnh của Peter, thậm chí trong khoảng thời gian chia tay cô vẫn chưa xóa chúng đi.

Dù sao thì những khoảnh khắc này khó mà có được lắm, không nỡ xóa!
Hôm nay cả đoàn phim di chuyển đến con phố Z ở ngoại ô Thanh Giang.

Nơi đây được xem là một trong những địa điểm đẹp nhất của thành phố bởi con đường 01.

Đặc biệt vào mùa thu, lá vàng rơi trên mặt đất khiến khung cảnh càng trở nên lãng mạn và thơ mộng.
Trong kịch bản, đây là địa điểm nam chính quyết định chia tay nữ chính, nói rằng mình sẽ đi du học, sau đó một người rời đi trong khi kẻ còn lại ngồi khóc nức nở.

Vai diễn của Hạ Băng sẽ là người đứng từ xa nghe câu chuyện của họ, an ủi bạn thân của mình.
Quả nhiên, khi Hạ Băng vừa đến điểm quay, mấy người nhân viên đã xì xầm cực kỳ chói tay, nói cô là hồ ly tinh, còn nói vì cô nên Đặng Huyền bị đuổi khỏi đoàn.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là họ ganh tị cô được Công Ty Giải Trí Viperlin nhắm trúng.
"Trông mặt non nớt mà cao tay thật đấy."
"Người ta bảo người ta từ quê lên đây đấy, đúng thật là thứ quê mùa."
"Mà cũng lạ! Mấy bà nhìn kỹ đi, quần áo của cô ta có giá lên đến một ngàn đô đấy.

Chắc chẵn là được bao nuôi rồi, nếu không làm gì có chuyện may mắn như thế!"
"Qua nhien.."
Lúc đầu chỉ là đố kị, bây giờ đã chuyển sang châm chọc, công kích, thậm chí một vài người còn dùng những từ thô thiển nói về Hạ Băng, nhân cách lẫn gia đình cô.
"Tôi không biết mấy người tưởng tượng siêu phàm như thế, đầu óc này không làm biên kịch đúng là phí phạm tài
nang."
Peter cùng quản lý của mình bước vào.

Từ xa anh đã nghe những lời như thế, vốn định xem xem chị dâu tương lai giải quyết như thế nào, không ngờ khờ quá đi mất! Vì quá bất lực nên anh đành phải lên tiếng giải vây, chứ nếu anh họ biết anh trơ mắt đứng nhìn chắc chẳn sẽ ngũ mã phanh thây anh.
"Ánh Đế..."
"Làm sao? Hôm nay tâm tình tôi không tốt lắm, mong mấy người đừng gây sự trước mặt tôi."
Mấy người nhân viên không đành lòng giải tán, thậm chí có người còn quay lại liếc Hạ Băng một cái rồi mới chịu rời đi.

Hạ Băng còn chưa kịp cảm ơn thì Peter đã lên tiếng trước: "Không cần cảm ơn tôi, chỉ là tôi không thích nhân viên trong đoàn nói xấu nhau như thế."
"Nhưng ít nhất vẫn nên cảm ơn anh một tiếng."
Nhìn dáng vẻ của Hạ Băng lúc này, Peter đã hiểu vì sao anh họ mình lại đổ cô gái này rồi.

Không ngờ mẫu người lý tưởng của Sở Hàn lại là đáng yêu nha!
"Ừ."
Để tránh bị hiểu lầm một lần nữa, Peter lập tức rời đi.

Tin đồn giữa Hạ Băng với Hoàng Quý đã đủ mệt rồi, nếu anh bị lôi vào thì có khác gì nhảy vào hố lửa đâu!
Vì chưa đến cảnh quay của mình nên Hạ Băng kiếm một góc thoáng đọc lại kịch bản.

Không thể không nói nơi này quá thích hợp để nghỉ ngơi hoặc tạo nên một khung cảnh lãng mạn.

Chỉ có điều gió thổi từ bờ sông vào có chút lành lạnh.
"Hạ Băng, đến cảnh quay của em rồi!"
"Vâng ạ."

Không hiểu vì sao hôm nay Hoàng Quý lại tới trể, thậm chí đến lúc cô trang điểm xong vẫn chưa thấy anh.

Cuối cùng, đạo diễn quyết định dồn cảnh quay của cô với Như Ý lên trước.
"Cắt, rất tốt."
Qua nhiều cảnh quay, độ ăn ý của Hạ Băng và Như Ý phải nói là gần như tuyệt đối.

thậm chí đạo diễn còn vô cùng hài lòng khi người mới có thể bắt kịp khả năng của một Ảnh Hậu.

Mấy tin đồn à, qua đây mà xem con gái người ta diễn xuất sắc như thể nào đây!
Lúc này, Hoàng Quý cũng đã đến.

Không ngoài dự đoán, những nữ nhân viên lại một lần nữa xì xầm về Hạ Băng, dù cho quản lý hai bên đã lên tiếng.

Lần này nhân vật chính đã có, Peter đứng một góc xem kịch vui.
"Xin lỗi, tôi có việc đột xuất nên đến hơi muộn.

Thật lòng xin lỗi mọi người!"
Đạo diễn vui vẻ trả lời: "Không sao, vẫn còn kịp mà.

Cậu vào trong thay trang phục rồi chúng ta lập tức quay
ในอิท."
"Vâng ạ."
Để tránh chuyện cũ lặp lại, trong suốt buổi quay phim, Hoàng Quý không hề nhìn Hạ Băng một lần.

Hạ Băng cũng làm điều tương tự, cô không muốn một tin đồn nào được dấy lên nữa.
Buổi quay phim nhanh chóng kết thúc nhờ vào sự ăn ý giữa các diễn viên.


Trong lúc chuẩn bị đi bộ đến trạm xe buýt, đột nhiên Hoàng Quý lên tiếng: "Hạ Băng."
"Vâng ạ?"
"Bây giờ em có rảnh không?"
"Không ạ.

Em sắp có bài thi nên em phải trở về ôn bài." Một phần vì cô muốn từ chối, một phần quả thật hai ngày tới cô sắp phải làm bài kiểm tra giữa kì.

Đương nhiên, đây cũng là một trong những nỗi ám ảnh của sinh viên trong nước: triết học.

May mắn những buổi quay không trùng với lịch học môn này, nếu không chắc cô khóc ngất quá!
Nghe Hạ Băng nói như thế thì Hoàng Quý mới nhớ rằng em gái mình dạo này cũng đang cặm cụi học bài sáng đêm, khác hẳn một Ngọc Hân bình thường chỉ lo ham chơi.

Đúng là dạo này anh đặt tình cảm lên trên lý trí nên quên béng.
"Vậy hẹn em khi khác vậy."
"Vâng ạ."
Có lẽ là vì tin đồn nên đột nhiên giữa hai người xuất hiện khoảng cách.

Trong trường hợp này, người bị nhiều công kích nhất chính là Hạ Băng vì cô là đối tượng mới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận