Bão Tố Hóa Bình Yên


Khi đến trường quay, Hạ Băng nhận ra thái độ của mọi người khác có chút khác lạ, đúng hơn là tất cả mọi người thần thiện với cô hơn lúc trước rất nhiều.

Nếu như những ngày trước, họ chỉ nói chuyện xã giao thì bầy giờ trồng mọi người như muốn tìm hiểu thồng tin gì đó thông qua cô, nào là trao đổi số điện thoại rồi mua đồ ăn, nước uống,...!để dụ dỗ
"Hạ Băng, không ngờ em lại là nghệ sĩ của Viperlin, đúng là trên đời này chuyện gì cũng xảy ra được mà."
"Đúng đúng.

Hơn nữa nha, Viperlin là công ty giải trí duy nhất của tập đoàn Sở, chắc chẳn em đã gặp người đứng sau rồi đúng không?"
"Peter cũng là nghệ sĩ đồng công ty, có phải ngày nào em cũng nói chuyện với anh ấy đúng không?"
Hàng loạt câu hỏi được đặt ra, dồn Hạ Băng vào thể bí.

Họ đang hỏi gì vậy, mấy chuyện này cô chưa từng nghe bao giờ.

Nghệ sĩ của Viperlin thì cô hiểu, nhưng gặp người đứng sau tập đoàn Sở...!đến tên anh ta cô còn không biết nói gì đến việc thấy mặt.

Bên cạnh đó, chẳng phải Paul là người có quyền lực lớn nhất ư, không lẽ còn ai nữa a?

Mà chuyện này cũng chẳng liên quan đến cô, điều cô muốn bây giờ là thoát khỏi đám đông đang vây kín mình.
Không chỉ những diễn viên phụ mà cả nhân viên cũng chen vào hỏi thăm, một cô gái nhỏ nhắn như Hạ Băng không làm lại họ.
"Mọi người đang làm gì vậy?"
Giọng nói của Peter vang lên, ánh mắt không tốt nhìn đám đông trước mặt.

Mấy người này đúng là lố lăng mà, có mỗi việc đó cũng cố gắng làm lớn.

Cùng công ty với anh thì sao? Là nghệ sĩ của Viperlin thì sao? Bây giờ còn định thông qua Hạ Băng để hỏi thử anh họ anh à, quá thâm độc!
Chỉ tiếc cho mấy người ảo tưởng này, cô gái này được đích thân người đứng đầu Viperlin, Paul, đưa vào, và bây giờ người ta đang là bạn gái của người điều hành tập đoàn Sở đó.

Là chuột cống lại muốn bay như phượng hoàng, nằm mơ trăm năm cũng chẳng được!
"Chúng tôi chỉ đang chúc mừng em ấy thôi."
"Phải đó.

Mà nhờ có scandal đó nên tôi mới biết hai người cùng trực thuộc Viperlin đấy, đúng là một cô gái tài giỏi mà."
"Không chỉ thế, cô ấy lại được người quản lý vàng Lâm Oanh hướng dẫn, điều này khiến chúng tôi ganh tị đấy."
Peter chỉ "ồ", sau đó cười khẽ lên tiếng: "Vậy thì mọi người ứng tuyển là được mà, thông qua thì cũng giống như bọn tôi thôi."
Câu nói này nghe thì đơn giản nhưng muốn thực hiện còn khó hơn cả hái sao.

Viperlin đâu giống như những công ty giải trí khác, muốn là gia nhập, muốn là ký hợp đồng.

Điều kiện đầu vào của người ta cực kỳ cao, phỏng vấn xét duyệt cũng trải qua cả chục bước, vì thể có rất ít diễn viên, ca sĩ được thông qua.

Tuy nhiên, phúc lợi nhận được vô cùng tương xứng, chỉ cần được nhận thì chắc chắn tất cả đều có cơ hội thể hiện tài năng, bước chân vào đội ngũ hạng A.
Ngoài mặt thì như thế thôi chứ trong lòng họ ganh tị không ít.

Họ phấn đấu mấy năm vẫn chỉ lăn lộn ở những vai phụ, còn một người mới như Hạ Băng vừa tiến vào giới giải trí lại nhận được vai nữ phụ quan trọng như thế, đất diễn chỉ thấp hơn hai vai chính một tí.


Số của cô ta may mắn đến nghịch thiên, là loại may mắn với xác suất
1:1,000,000.
"Sắp bắt đầu quay rồi, mọi người không định xem lại kịch bản à?"
"À có, chúng tôi đi đây."
Đợi đám đông giải tán, Hạ Băng cảm thấy mình như vừa bước ra khỏi địa ngục vậy, vừa nóng bức lại ngạt thở.

Họ toàn nói trên trời dưới đất, chẳng hiểu tẹo gì.
Peter đưa khăn giấy bỏ túi cho cô.

Trong lúc Hạ Băng không để ý, ánh mắt anh dán chặt vào cô, gương mặt đầy vẻ suy tư.

Cũng không có gì quan trọng, chỉ là anh đang nghĩ nếu để cô gái biết được thân phận của Sở Hàn thì cô sẽ có phản ứng như thế nào?
Đột nhiên đôi mắt sắc bén của vị thần kia xuất hiện, Peter ngay lập tức dẹp luôn ý định này.

Hù chết anh rồi, quên mất anh họ đang cố gắng giấu diếm, lỡ để anh ấy biết người tiết lộ là anh thì chắc chắn hôm đó là ngày anh bị đem đi chôn sống.
"Cô không có gì muốn hỏi tôi à?"
"Chắc là không.

Dù sao thì tôi cũng là người làm công ăn lương, biết nhiều quá không tốt, mà nếu anh kể thì tôi sẽ nghe."
".." Peter thầm đánh giá Hạ Băng một sao.


"Vai nữ chính đã được thay đổi, có nghĩa chúng ta phải quay lại những cảnh cũ."
"Đồi rồi?" Cô hoàn toàn không biết việc này, chị Oanh nói rằng chị ấy sẽ xử lý mọi việc nên cô không để ý.

Nếu vai diễn bị thay đổi thì cô sẽ tiếp xúc với một người mới, chỉ sợ người này còn khó chịu hơn cả Đặng Huyền.
Dường như hiểu được suy nghĩ của Hạ Băng, Peter bảo: "Tôi đã từng hợp tác với cô ấy một lần, tính cách rất tốt nên cô không cần phải lo lắng.

Còn nữa, hôm nay nam phụ - người đóng cặp với cô - cũng xuất hiện, mặc dù tôi chẳng biết anh ta là ai cả."
Đạo diễn không tiết lộ người sẽ thủ vai nam phụ, chỉ cười ha hả bảo rằng đây là một người quen.

Có điều anh ta đang có cảnh quay ở nước ngoài, vì thế đành phải gia nhập đoàn phim trễ hơn mọi người.
Mọi người vui vẻ, Hạ Băng tò mò, duy chỉ mỗi Peter có linh cảm xấu.

Mắt phải anh cứ giật giật đầy bất an, chỉ mong rằng người này hợp với anh thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận