Báo Thủ Giới E-sport Xuyên Vào Tiểu Thuyết Thiếu Gia Thật Giả

***

Nguyễn Vũ thừa dịp Đại Giang rút vào nhà mà hồi máu cho mình để trèo cửa sổ vào nhà.

Quả nhiên nhìn thấy bóng dáng của Đại Giang, không nói một lời liền nổ súng ‘đùng đùng đùng’.

Đại Giang nhanh chóng bắn trả, Nguyễn Vũ xài lại chiêu cũ, nhảy xuống từ cửa sổ, sau đó lại ném bom khói.

Đại Giang lập tức nhảy theo, nhưng anh ta không thấy gì cả mà Nguyễn Vũ thì nấp trong bụi cây sau làn khói, cậu đang đợi, chỉ cần Đại Giang thò đầu ra, cậu có thể kết liễu anh ta ngay tức khắc.

Đại Giang lúc này vô cùng tức giận, cảm thấy mình bị người ta chơi, giống như mèo vờn chuột khiến cho người ta phát điên lên được.

Anh ta liên tục bị cái ID ‘Báo Thủ Mạnh Nhất’ này lừa hai lần.

Mà Đại Giang dám cá là, bây giờ Long Tề có lẽ đang ở gần đây chứng kiến trò cười của anh ta.

"Long Tề, tên báo thủ này là đồng đội của cậu à? Từ khi nào mà cậu trở nên bỉ ổi như thế, có ngon thì ra solo này." Đại Giang mở micro khiêu khích Long Tề, anh ta biết rằng Long Tề chịu không nổi nhất chính là phép khích tướng.

Long Tề nghe vậy thì lại do dự không biết có nên ra ngoài hay không.

Nhưng mà không cần chờ đến phiên Long Tề ra tay, Nguyễn Vũ ở bên này đã dẫn đầu nổ súng trước, nhắm bắn liên tục vào một điểm trong làn khói.

Lời nhắc trên màn hình: Bạn đã dùng SCAR-L để kết liễu WM Đại Giang.

“Anh Long, cái tên này thật là ngâu, ngâu huyền ngầu nhỉ? Mặc dù bị bom khói bao phủ, nhưng anh ta lại lên tiếng, đấy không phải là xem thường báo thủ tui đây sao? Nói về nghe âm thanh mà phân biệt phương hướng là tôi số 1 đấy." Nguyễn Vũ cố ý nói khoa trương lên để khóa mõm Đại Giang.

"Moá, mẹ mày thằng tró?" Đại Giang Khẩu sủa lại ngay.

"Mày mắng ai ngâu hả? Mày mới ngâu ****." Đại Giang tiếp tục mắng.

Long Tề lấy lại tinh thần: "Ha ha ha ha ha, cho cậu xem thường em trai báo thủ của tôi nhé, chết uất ức lắm cóa đúm hông?"

Long Tề lập tức nở mày nở mặt, Đại Giang cũng có ngày hôm nay mà, bị anh ta bắt nạt lâu như vậy, bây giờ cũng bị quật lại rồi!

Nguyễn Vũ lập tức vung tay lên: "Anh Long, anh nhìn cái hộp này xem, là tui vì anh mà gầy dựng giang sơn đấy!!!"

"Cám ơn em trai báo thủ, anh trai như anh cái khác không có, chỉ có rất nhiều tiền mà thôi.” Long Tề lại tặng cho Nguyễn vũ 50 cái du thuyền.

Nguyễn Vũ cười càng chân thành: "Ấy nha, thật là xấu hổ quá đi, khụ khụ, vậy tui miễn cưỡng nhận vậy."

[Đậu má, đậu má, cậu có thể từ chối có lệ hơn không hả?]

[Anh Long, sao anh không chia tiền cho em? Em chỉ cần 10.000 mà thui, em cũng có thể làm cho anh vui!]


[Hộp (thây) phơi đầy đất, đúng là không sợ báo thủ lợi hại, chỉ sợ báo thủ mang kỹ năng ẩn.]

[Đoạn vừa rồi giữa báo thủ và Đại Giang, tôi nguyện gọi nó là cực kỳ gay cấn.]

[Chỉ dựa vào bụi cỏ mà có thể kết liễu toàn bộ ba đội, các vị ơi, đây chính là tổ sư gia báo thủ rồi!]

[Đống cỏ này đã bị lợi dụng đến triệt để rồi.]

Nguyễn Vũ căn bản không biết rằng mình đã thoát ra khỏi vòng nghiệp dư thông qua buổi phát sóng trực tiếp này, mà Đại Giang lại ký hợp đồng với nền tảng hot nhất hiện nay - Vũ Phượng.

Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp của Đại Giang liền muốn nổ tung.

[Báo thủ này là ai vậy? Vậy mà có thể quậy tung Đại Giang.]

[Tui hăng máu hừng hực vào live xem Đại Giang ngược chết Long Tề, thế mà lại thấy Đại Giang bị báo thủ cho die. Thật là một cảnh tượng hiếm có, ha ha ha ha ha ha.]

[Đừng nói ngược chết Long Tề, từ nãy tới giờ tôi vẫn chưa thấy bóng dáng của Long Tề đâu cả.]

[Lầu trên, đề nghị anh xem hết video đi, Long Tề trốn trong bụi cỏ, toàn bộ nãy giờ đều là báo thủ đùa giỡn Đại Giang thôi.]

[Tên báo thủ này nói chuyện thật là ngông cuồng, người mới ở đâu ra vậy? Thư ký, mau điều tra giúp tôi một chút. (đầu chó)]

[Streamer mới của Cao Thố, mới xuất hiện, ngày hôm qua lần đầu live liền lừa được một đống tiền của Long Tề.]

[Phách lối vậy sao? Mau đi xem đã lập team hay chưa!]

Về phía Đại Giang, bị Nguyễn Vũ làm cho giận tới mức out game, anh ta lại muốn xem rằng tên báo này dựa vào cái gì mà phách lối như vậy. Thế là liền tải nền tảng Cao Thố xuống, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng được. Một lượng lớn khán giả cũng theo dõi phòng phát sóng trực tiếp của Nguyễn Vũ từ góc nhìn của Đại Giang.

Sau ván này, Nguyễn Vũ và Long Tề mỗi người đều giành được một cái mũ cấp 3, vui vẻ chơi ván tiếp theo.

Cả hai lái một chiếc mô tô rồi lên đường, lần theo vị trí của vòng bo.

"Em trai báo thủ, bên kia có một chiếc xe bốn bánh, chúng ta đổi xe đi? Dù sao mô tô cũng không an toàn cho lắm, rất dễ bị tấn công." Ánh mắt sắc bén của Long Tề chú ý tới một chiếc xe đậu bên đường.

“Anh Long, cẩn thận báo thủ ngồi chờ sẵn đấy.” Nguyễn Vũ nhắc nhở thiện ý, thân là một con báo sao có thể nửa đường đổi xe? Vậy không phải là cho người ta cơ hội sao?

"Nhưng mà, cũng không phải là không thể đổi, anh nhìn thấy cái tháp kia không?" Khóe miệng Nguyễn Vũ hơi hơi cong lên, tăng tốc mô tô.

“Thấy rồi, em trai báo thủ có cao kiến gì đây? Ha ha.” Nhìn thấy nụ cười của Nguyễn Vũ, Long Tề biết cậu lại giở trò.

Nguyễn Vũ chạy hết tốc độ, chiếc mô tô không chịu nổi tốc độ như vậy liền bay lên không trung, người một nơi xe một ngả.

“Anh Long, bây giờ chúng ta nhảy lên tháp đi.” Nguyễn Vũ dẫn đầu đáp xuống.


Long Tề sững sờ một lúc rồi cũng nhảy xuống theo, nhưng vì tiếp đất không đúng tư thế nên anh ta đã mất nửa cây máu.

“Đậu mé, em trai báo, cậu nên nói sớm một chút chứ, suýt chút nữa là tôi đập đầu và chết một cách nhục nhã rồi đấy.” Long Tề điên cuồng phun thuốc, băng bó, rồi còn uống nước tăng lực.

"Ha ha, xin lỗi nhé, không phải đây là cơ bản sao? Tui còn tưởng rằng anh sẽ làm được." Nguyễn Vũ xoa xoa mũi tỏ vẻ xin lỗi.

[Đầu năm nay không có trình mà đi làm báo cũng thật là khó khăn, anh Long suýt nữa mất mạng rồi ha ha ha ha ha ha.]

[Ha ha, anh không nhìn lại mình xem, báo em tiếp đất ko vẩy một giọt máu, còn anh trực tiếp bay nửa cái mạng.]

[Không hổ là báo thủ, đây là minh chứng cho việc không phải ai cũng làm báo được.]

“Suỵt, có người tới rồi, nằm xuống đi.” Nguyễn Vũ nằm xuống trước, Long Tề vội vàng nằm theo.

"Anh Long, anh thấy chiếc xe kia không? Bọn họ cũng nghĩ giống anh, định đổi xe, biết kế tiếp nên làm thế nào không?"

"Anh chuẩn bị lựu đạn cho kỹ nhé, chỉ cần bọn họ xuống xe, thì lần này chúng ta lãi to rồi." Nguyễn Vũ phân tích rất có hệ thống.

"Ừ, đậu má. Tôi hiểu. Tôi hiểu rồi. Vẫn là báo em cậu thật biết chơi, xe cậu cũng muốn lái mà người cậu cũng không tha. Thật sự là đỉnh vãi chưởng." Long Tề kích động, hai mắt phát sáng mở to, đã chuẩn bị lựu đạn xong, chỉ chờ hiệu lệnh là quăng.

Nhóm bốn người bên đường kia đổi xe đúng như dự đoán của Nguyễn Vũ.

Khi bốn người bọn họ xuống xe, Long Tề đã ném lựu đạn qua đó ‘đùng’ một tiếng!

Lời nhắc trên màn hình: Bạn đã dùng lựu đạn cầm tay kết liễu người chơi Vương Xinh Xắn.

Lời nhắc trên màn hình: Bạn đã dùng lựu đạn cầm tay kết liễu người chơi Đàn Anh Lam Phong.

“Anh Long, anh ném sớm quá.” Nguyễn Vũ thấy chỉ có hai người chết, không đợi bọn họ kịp phản ứng, trong nháy mắt lập tức nhặt khẩu SCAR-L lên ‘đùng đùng đùng’.

Lời nhắc trên màn hình: Bạn đã dùng SCAR-L kết liễu người chơi Nhị Cẩu Mỗi Ngày Đều Nghịch Cát.

“Mẹ kiếp, rốt cuộc ai vậy thế?” Chỉ còn lại một người sống sót, anh ta gầm rống vang trời.

Anh ta liên tục xoay góc nhìn, linh hoạt di chuyển và né tránh, chỉ sau khi thay đổi vị trí thì mới nhìn thấy Nguyễn Vũ và Long Tề nằm trên tháp.

"Mẹ nó, mẹ nó, anh em, có chuyện gì thì thương lượng chứ, đừng đánh tui, tui chỉ là một đứa cẩu phân mà thui."

*cẩu phân: chỉ những người chơi né những chỗ chiến đấu nguy hiểm, tập trung vào việc giữ mạng của mình cho đến cuối trận.

"Xin thương xót cho tui, sống làm người nên chừa lại đường lui, một ngày nào đó sẽ gặp lại nhau mà!"


"Tôi chỉ muốn lọt vào vòng chung kết mà thui."

Nghe giọng nói thì độ khoảng hai mươi tuổi, là người do được giãn được, thiếu điều muốn quỳ trước mặt Nguyễn Vũ và Long Tề luôn.

Tuy nhiên, súng của Nguyễn Vũ cực kỳ nhanh, người đàn ông này vừa nói xong, Nguyễn Vũ đã trực tiếp biến anh ta thành một cái hòm xác.

Lời nhắc trên màn hình: Bạn đã dùng SCAR-L kết liễu người chơi Phương Hoa Lạc Thế (tiêu diệt đội)!

Người đàn ông không ngờ rằng Nguyễn Vũ lại không nể mặt như vậy, lập tức mở mic mắng cậu.

"Đậu mé tao cũng phục mày luôn, đúng là giả heo ăn thịt hổ."

"Em gái mày, đồ khốn nạn."

"Lần sau đừng để cho tao gặp mặt mày, mẹ nó chứ."

...

[Ha ha ha ha ha ha ha, đây là kịch Tứ Xuyên đổi mặt sao? Một giây trước vừa rối rít van xin xong, một giây sau đã ân cần hỏi thăm cả nhà người ta rồi.]

[A, đây, ai bảo mày đụng phải báo anh của tui làm chi? Ha ha ha, nhẹ thì lành lặn, nặng thì clear team.]

[Bây giờ tự nhiên tui sợ lại ô tô, sau này chơi trò này, tôi không dám đổi xe nữa hu hu hu hu.]

[Lần sau gặp ô tô, tui sẽ đi đường vòng, ha ha ha ha.]

"Ha ha ha, em trai báo, mặc dù bị mắng, nhưng cũng may là chẳng bị gì." Long Tề trực tiếp nhảy từ trên tháp xuống, sau đó nhảy múa trước mấy cái hòm xác.

“Cậu xem nó hung dữ như nào, nhưng lại không giết được chúng ta, chỉ có thảm càng thêm thảm.” Long Tề đã nhập diễn vai báo thủ này đến mức không thể nào rút ra được.

“Vòng bo thu lại rồi, chúng ta lái xe đi.” Nguyễn Vũ là người bị mắng nhưng lại không bị ảnh hưởng chút nào, làm báo thủ sao lại không chịu mắng được cơ chứ?

Long Tề theo sát phía sau, cả hai lái siêu xe lên đường cao tốc trên cao.

Vừa xuống dưới đường cao tốc trên cao, ngay lập tức có tiếng súng ập vào xe bọn họ, đùng đùng liên hồi.

"Đậu mé, báo em, trên đường cao tốc có mai phục, không ổn rồi, ít nhất là một đám người." Long Tề rõ ràng rất khẩn trương.

Nguyễn Vũ nói: "Ở chỗ này không nên xuống xe, rất dễ bị người ta rình mò."

Nguyễn Vũ lao thẳng xe xuống hồ nước dưới đường cao tốc, sau đó bỏ xe nhảy xuống nước.

Hai người bơi lộ ở trong nước, không nghĩ tới đám người này cũng không phải người ăn chay, một người ở lại trên cầu cao ngồi ôm cây đợi thỏ, những người còn lại trực tiếp lái thuyền đuổi theo.

"Đậu má. Có cần chơi lớn dậy không trùi? Còn lái thuyền đuổi theo nữa?" Long Tề bơi rất nhanh, tập trung bỏ chạy.

“Bơi vòng.” Nguyễn Vũ đã có kế hoạch sơ bộ.

Tuy nhiên, nhóm người này là những người kiên trì nhất mà Nguyễn Vũ từng thấy!

Chỉ cần Nguyễn Vũ và Long Tề bơi bao lâu, những người phía sau liền đuổi theo bọn họ bấy lâu, năm phút đã trôi qua nhưng mà bọn họ vẫn còn đang đuổi theo!!!


Nguyễn Vũ cũng muốn quỳ xuống luôn, trực tiếp mở mic: "Tui chỉ là một tên báo chọc, chọc đến các người hay sao? Chọc giận các người rồi? Còn lái thuyền đuổi theo tui nữa, tui cũng phục mịe luôn!"

Nguyễn Vũ vừa ló đầu ra, người đàn ông phía trên lập tức bắn đến, Nguyễn Vũ suýt ngỏm!!!

[Cậu cũng có ngày bó tay bó chân mà thôi, ha ha ha ha.]

[Không phải cậu là báo thủ sao? Sao cậu còn có cái dáng vẻ ấm ức này cơ chứ? Ha ha ha ha, cậu hại tôi cười chết thì cậu có lợi gì? Nói mau!]

[Anh Long của tui suýt chết ngạt dưới nước, ha ha ha.]

[Tôi thực sự nghi ngờ rằng cái đội kia chỉ chờ úp sọt báo thủ.]

[Cho nên làm người không nên quá nham hiểm, lúc bình thường nhất định phải tích đức. Nhìn xem, đây chính là gặp báo ứng đấy.]

[Quả nhiên, ai ai cũng ghét báo thủ!]

Nguyễn Vũ cuối cùng đã thoát khỏi đám người kia, dùng chiến thuật đường vòng và bơi về bờ.

"Báo em, trả thù hả? Bọn họ đông người lắm, đừng mà, chúng ta vào vòng bo đi, thù này tối nay báo cũng không muộn." Long Tề bơi đến mệt như troá, điên cuồng nạp năng lượng.

"Đuổi theo chúng ta lâu như vậy, thù này bây giờ chưa báo thì không phải là báo thủ, anh chờ ở đây đi." Nguyễn Vũ lên tinh thần, hôm nay cho dù có là Thiên Vương Lão Tử tới đi chăng nữa, cũng không cứu nổi đám người này thoát khỏi tay cậu.

Nguyễn Vũ một mình trở về bờ, việc đầu tiên trốn sau tảng đá, tìm người ở trên đường cao, lần đầu tiên sử dụng súng bắn tỉa, lắp thêm ống giảm thanh, nín thở nhắm bắn, một phát trúng đích.

Lời nhắc trên màn hình: Bạn đã dùng 98k hạ gục người chơi Ultraman.

Người ở trên đường cao sau khi bị bắn đã nằm xuống.

Nguyễn Vũ nhặt lại khẩu 98k, nhắm vào đầu và cổ.

‘Đùng’ đã có giảm thanh.

Lời nhắc trên màn hình: Bạn đã dùng 98K bắn trúng đầu kết liễu người chơi Utman.

Nguyễn Vũ sau khi giết người xong, không nhịn được mở mic lên: "Người tốt không làm, mà còn muốn báo thủ, anh báo tui, thì người bị biến thành hòm xác chắc chắn là anh."

Long Tề trực tiếp "!!!" Người da đen mặt đầy dấu chấm hỏi??? Này, tại sao báo em lại tự vả?

[Đều là người một nha, thế mà streamer còn mắng người ta là báo thủ, cậu ta có tư cách nói câu này sao? Má:))))]

[Ha ha ha, cùng phận làm báo nhưng lại không chung chí hướng, còn tàn sát lẫn nhau.]

[Tui phát hiện streamer giết báo thủ là tàn nhẫn nhất, rõ ràng streamer cũng là báo thủ mà ha ha ha ha ha ha ha.]

[A Báo này, cậu là người vô liêm sỉ nhất mà tôi từng thấy, cậu thật là tiêu chuẩn kép*!]

*Tiêu chuẩn kép: là việc áp dụng các bộ nguyên tắc khác nhau cho các tình huống về nguyên tắc là giống nhau

***


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui