Bao nuôi idol

 
Chương 16: Trọn gói đêm đầu
 
Nói xong cô lập tức hối hận vì Đàm Dận lại lật người cô lại, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, sắc mặt anh không tốt chút nào.
 

“Em nói bậy rồi.” Cô thành thật nhận thua(*).
 
(*) Nguyên văn认怂: là một kiểu thái độ tỏ ý nhận thua, tự nhận chính mình không tốt. 
 
Anh hừ lạnh không lên tiếng.
 
Có cái gì cưng cứng đâm vào bắp đùi, Đàm Dận thở hổn hển như trâu, ánh mắt cô từ từ chuyển xuống, vừa nhìn thấy, sau lưng cô lập tức chảy đầy mồ hôi lạnh.
 
Không biết cái thứ của anh lại ngóc đầu dậy lúc nào, màu còn đậm hơn trước.
 
“Còn muốn làm nữa sao?” Vẻ mặt cô đau khổ.
 
“Không phải mỗi ngày em cứ la hét bảo anh chụt chụt em sao?” Đàm Dận nhe răng khẽ cười: “Vừa nãy phát huy chưa tốt, lần này là miễn phí.”

 
Vừa nghe là miễn phí, Biên Nhan lập tức ngoan ngoãn nằm ngay ngắn, còn khoác cánh tay trắng trẻo mềm mại lên cổ anh: “Vậy lần này anh phải lâu một chút đó nha.”

 
Đàm Dận cười: “Được.”
 
Anh cúi đầu cho cô một nụ hôn sâu, quấn quýt chiếc lưỡi mềm của cô mút lấy nước bọt. Cô rất thích hôn môi, cực kỳ phối hợp dâng lưỡi mình cho anh ngậm mút.
 
Đàm Dận mở chân cô ra, cây gậy đã sưng to đến cực điểm dán vào miệng huyệt non mềm từ từ ma sát. Động tác này quá sắc tình, vậy mà anh còn cố ý liên tục nhìn chăm chú vào nơi đó. Biên Nhan căng thẳng níu lấy chăn, vẻ mặt ngập tràn sự hỗn loạn.
 
Anh vùi đầu vào trước ngực cô, nắm lấy bầu ngực non nớt mềm nhẵn dùng sức xoa nắn khiến nó phải biến dạng rồi ngậm lấy nụ hoa xinh mút thành tiếng “chụt chụt” như bú sữa.
 
“Ưm...” Biên Nhan bị anh làm đến khó chịu, không nhịn được hỏi: “Lúc nào thì có thể xong vậy anh?”
 
Đàm Dận ngẩng đầu lên, vẻ mặt rất phức tạp: “Anh làm em rất nhàm chán à?”
 
“Không phải đâu...” Thấy anh không vui, cô vội vàng giải thích: “Chúng ta đều là lần đầu tiên, anh làm nhiều hơn em rồi.”
 
“Vừa rồi không phải còn cầu xin anh kéo dài lâu một chút sao?”
 
“Uầy.” Biên Nhan than thở: “Vậy anh tiếp tục đi.”
 
Dường như Đàm Dận có cảm giác rất đặc biệt với nụ hoa bên phải của cô, lại há miệng ngậm chặt nó.
 
Cô bị mút đến mức ngón chân cũng cuộn lại, không chịu được đẩy đầu anh ra cứu thoát nụ hoa đáng thương kia rồi đưa tay ra cẩn thận bảo vệ nó.
 
“Sao nào?” Ba lần bốn lượt bị cắt đứt, Đàm Dận đã bắt đầu khó chịu.
 
Biên Nhan ngại nói mình bị liếm thoải mái quá không chịu nổi, giả vờ lảng sang chuyện tiền bạc: “Mút với sờ cùng một giá sao?”
 
Đàm Dận cố gắng giữ vững vẻ mặt hòa hoãn: “Cứ xem như đây là trọn gói, sẽ không có phụ thu.”
 

Quá có lời luôn rồi.
 
Biên Nhan khẽ cắn môi buông tay ra, lộ ra ngọn tuyết phong hằn loang lổ dấu tay: “Vậy anh mút đi.”
 
Sau đó Đàm Dận lại chơi thêm vài chiêu làm làn da Biên Nhan trở nên xanh xanh tím tím nhưng chỉ cần nói với cô những chuyện này cũng bao gồm trong gói của đêm đầu tiên, cho dù cô rất kháng cự nhưng cũng cắn răng làm theo.
 
Biên Nhan cảm thấy mình như một cái bánh rán, vừa sáng sớm đã bị người ta lật qua lật lại.
 
Đợi đến khi cuối cùng anh chịu vào chủ đề chính, cô gần như đã mệt lả người, bị sắp xếp thành tư thế quỳ sấp giống như con rối. Đàm Dận tách phần mông của cô ra, nhụy hoa ở giữa đã từ từ nở rộ, là màu đỏ tươi chín mọng, miệng huyệt hớp một chút không khí rồi phun ra một tầng bọt sóng sánh đầy e thẹn.
 
Một luồng nhiệt nóng ran từ bụng dưới dâng lên, toàn bộ lý trí của anh bị đốt cháy, anh chưa từng nghĩ trong đời anh sẽ có giây phút ham muốn như hôm nay. Gậy thịt bên trong sung huyết phình to, quy đầu to như trứng gà đã đỏ rực lên, đến khi vật cứng đâm vào lút cán thì có cảm giác như linh hồn cũng bị hút vào.
 
“Ưm a... A...” Theo sự cần mẫn đâm vào từ phía sau của Đàm Dận, tiểu huyệt bị va chạm đến mức hỗn độn. Mặt Biên Nhan nghẹn đỏ bừng, nước mắt và nước bọt cũng mất khống chế mà chảy xuống.
 
Cô rất muốn khuyên một câu, bảo bối có thể đừng ra sức như vậy không... Nhưng thậm chí cả tiếng rên rỉ của cô cũng vỡ vụn rồi...
 
Haiz.
 
Không biết qua bao lâu, cô mơ màng cảm thấy thứ đồ chơi nghiệp chướng kia cuối cùng đã rút ra ngoài, Biên Nhan vừa muốn thở phào một hơi, đã thấy Đàm Dận lại lấy thêm một cái “áo mưa” mới chuẩn bị xé ra.
 
Cô sợ đến mức hồn bay phách tán, cố sức khép lại đôi chân đang run rẩy: “Không... Không cần nữa, em đã thỏa mãn rồi.”
 
Đàm Dận cau mày: “Dễ dàng thỏa mãn vậy à?”

 
Khuôn mặt Biên Nhan đanh lại, ra vẻ rất nghiêm túc: “Ừm... Em là kim chủ của anh, anh phải nghe em.”
 
Đàm Dận nhìn hai chiếc bao đã dùng dưới chân, sắc mặt không được đẹp cho lắm.
 
...
 
Người đàn ông đi vào phòng tắm tắm gội. Biên Nhan ngơ ngẩn nhìn mình trong gương, Đàm Dận ghét cô đến mức nào vậy chứ, đây là nhân cơ hội trả thù chắc luôn.
 
Chỉ thấy tấm lưng trắng nõn của cô bị bầm thành một mảng xanh tím, đến cả phần trong cánh tay cũng bị in nhiều dấu răng, bắp đùi và ngực càng thê thảm không nỡ nhìn.
 
Cứ như bị ai đó cắn xong còn đạp đánh một trận nhừ tử nữa.
 
Đàm Dận quấn khăn tắm đi ra ngoài thì nhìn thấy cô trần như nhộng ngồi ở mép giường, bóng lưng vừa gầy yếu vừa tiều tụy, cả người tỏa ra hơi thở thảm thương.



 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui