Edit: Julia
“Anh, anh đừng đi có được không?” Cô bé chạy đên kéo tay Tinh Không Văn Dương, thân thể cố cách xa Hỏa Viêm chút.
“Ha ha, anh sẽ đến thăm các em, lần sau anh sẽ kể chuyện tiếp cho các em được không?” Văn Dương xoa đầu cô bé, kiên nhẫn dụ dỗ, Văn Dương rất thích đứa nhỏ.
“Anh ơi…… Dì này là bạn gái anh sao?” Cô bé nghĩ nghĩ, dùng giọng nói rất nhỏ để hỏi, nhưng Hỏa Viêm đứng bên cạnh Tinh Không Văn Dương lại nghe được rất rõ ràng.
Văn Dương mắt mang theo nhu tình nhìn Hỏa Viêm đang bốc hỏa, khẽ gật đầu.
“Anh ơi, không cần dì ấy được không, dì ấy hung dữ lắm anh chờ em lớn lên, em làm bạn gái anh nha, em rất ôn nhu, anh ơi có được không?” Đứa nhỏ hồn nhiên hỏi.
Văn Dương kinh ngạc, sau đó cười mỉm, đồng ngôn vô kỵ, vô kỵ à.
Mà Hỏa Viêm thuận tay nhấc bổng cô bé lên lần nữa, mắt to trừng mắt nhỏ.
“Nhóc muốn đoạt nam nhân của ta!”
“A, anh ơi, anh ơi, cứu em!” Bị sự hung ác của Hỏa Viêm dọa cô bé liền cầu cứu Tinh Không Văn Dương.
“Viêm, đừng để ý, chúng ta đi thôi.” Lần này Tinh Không Văn Dương không chỉ nói, mà còn ôm Hỏa Viêm, đem cô bá dặt xuống, sau đó kéo cô ra ngoài.
Hỏa Viêm vốn không muốn, chợt có ý tưởng lóe lên, hai mắt Hỏa Viêm sáng lên nhìn cô bé, dẫn Tinh Không Văn Dương về xe mình, đổi thành Tinh Không Văn Dương có chút kinh ngạc, nhưng chỉ cần Hỏa Viêm không tìm cô bé gây phiền toái là tốt rồi, cho nên, Tinh Không Văn Dương mặc cho Hỏa Viêm lôi kéo.
Trong xe
Hỏa Viêm một quyền đánh vào bụng Tinh Không Văn Dương, Tinh Không Văn Dương ôm bụng thống khổ vô cùng, hơn nữa bởi vì quá đau đớn, khóe mắt đã có chút nước mắt.
Thực sự rất đau, cho dù không phải lần đầu tiên cảm thụ loại đau đớn này, nhưng mỗi lần Tinh Không Văn Dương đều sẽ cảm thấy có chút hít thở không thông, hơn nữa thân thể theo bản năng phản ứng.
Nhưng là, cho dù là vậy, Tinh Không Văn Dương vẫn yếu cô gái hung bạo này chết đi được, anh nghĩ, đây là loại suy nghĩ mâu thuẫn, vừa sợ hãi nhưng cũng yêu thích, đau đớn dần bớt biến thành loại ngọt ngào như mật.
Giống như là lửa, cho dù bị phỏng nhưng vẫn ấm áp……
“Nam nhân, lần sau mà còn như vậy nữa, tôi chỉnh dung luôn cho anh đấy!” Hỏa Viêm hung tợn cảnh cáo.
“……” Không nói gì, Tinh Không Văn Dương vẫn ôm bụng như cũ, trong lòng tràn đầy ủy khuất, lớn lên với bộ dạng thế này đâu phải là anh muốn đâu!
“Uy, Tử Nhiên, cậu ở đâu?” Nhìn thoáng qua Tinh Không Văn Dương, Hỏa Viêm cầm điện thoại.
“Hỏa Viêm? Hôm ay trời đổ mưa hay sao mà cậu gọi cho tớ, có chuyện gì, tớ đang ở văn phòng.” Tư Đồ Tử Nhiên tuy kinh ngạc nhưng có dự cảm không tốt tí nào, bởi vì cô gái hung tàn này tìm cô nhất định là có chuyện nhờ giúp, hơn nữa nếu là Hỏa Viêm, vậy phải giúp đỡ không công rồi
“Tốt lắm, 20 phút nữa tớ đến chỗ cậu.” Nói xong, Hỏa Viêmkhông chơ bên kia trả lời đã tắt máy, đạp ga phóng đi.
……
“Kết hôn?” Tư Đồ Tử Nhiên không thể tin được rống lớn.
“Kết hôn?” Tinh Không Văn Dương trợn to mắt nhìn Hỏa Viêm không kiên nhẫn!
“Hai người làm sao vậy, chỉ là kết hôn thôi mà? Cậu mau đi chuẩn bị đi, còn anh, cía vẻ mặt này là không muốn kết hôn với tôi?” Câu đầu tiên của Hỏa Viêm la nói với Tư Đồ Tử Nhiên n, sau dó lại dùng vẻ mặt nguy hiểm nhìn Tinh Không Văn Dương.
Tư Đồ Tử Nhiên không để ý hình tượng, liếc mắt xem thường, sau đó ngồi ở một góc xem màn bức hôn kinh điển.
“Anh, anh không phải không muốn, chỉ là rất kinh ngạc,anh…… Chúng ta thực sự kết hôn sao?”
Kết hôn? Chuyện này đối với anh là chuyện thiên kinh đại nghĩa, anh đã suy nghĩ rất lâu, nhất là hôm nay khi nhìn thấy tụi nhỏ, anh lại nhớ đến Hỏa Viêm, muốn cùng Hỏa Viêm sánh bước, còn có cục cưng của họ …… Có điều, anh không ngờ được Hỏa viêm sẽ đồng ý kết hôn với anh, lại không ngờ sẽ nhanh như vậy!
“Vô nghĩa, đương nhiên là thật, em làm gi có thời gian để nói đùa, anh nói đi, là muốn hay không muốn!” Nhìn như là hỏi, nhưng cái vẻ mặt của Hỏa Viêm dù không đồng ý cũng không được.
“…… Viêm,, còn chưa cầu hôn, chúng ta làm vậy có vội vàng quá không?” Nghĩ nghĩ, Tinh Không Văn Dương hỏi một, trong suy nghĩ ủa anh, con gái thường thích có một màn cầu hôn lãng mạn, tuy rằng, Hỏa Viêm tựa hồ không biết lãng mạn là cái gì.
“Anh muốn cầu hôn?” Nghe Tinh Không Văn Dương hỏi, Hỏa Viêm thực tự nhiên hỏi lại, chẳng qu ý tứ trong lời nói hơi bất đồng, bởi vì lúc này thần sắc trên mặt Hỏa Viêm kỳ quái vô cùng
Mà Tinh Không Văn Dương tuy rằng đối với câu hỏi lại của Hỏa Viêm cảm thấy có chút quái dị, nhưng vẫn gật đầu.
“…… Vậy được rồi!” Nghĩ nghĩ, cuối cùng Hỏa Viêm lộ ra vẻ mặt bi tráng, sau đó, cô hắng giọng ní với anh:“Nam nhân, anh có nguyện ý kết hôn không?”
“Ha ha ha……” Tư Đồ Tử Nhiên không kiêng nể gì mà cười lớn, không nghĩ tới hôm nay thế nhưng sẽ nhìn thấy cảnh tượng vi diệu thế này,coi như làm không công cũng đáng giá..
“Viêm a, không nghĩ tới cậu cũng có lúc’Tình thú’ như thế!” Không sợ chết vẫn chế nhạo, Tư Đồ Tử Nhiên đem ha chữ tình thù nhấn thật mạnh..
Hỏa Viêm rất tức giận, Tinh Không Văn Dương thì xấu hổ ngượng ngùng, nhưng trên mặt hơi đỏ
Thế nhưng lại bị một cô gái cầu hôn, Tinh Không Văn Dương thực sự có chút ngượng ngùng, nhất là còn có người khác ở đây……
“Cậu muốn bị đánh đúng không?” Bị cười nhạo, Hỏa Viêm giơ nắm đấm nhìn Tư Đồ Tử Nhiên.
Cô quên mất ở dây còn có một người không sợ thiên hạ đại loạn, chỉ là, chuyện cô cầu hôn thế nào cũng bị mọi người biết, hừ, biết thì biết, không phải chỉ giống nam nhân cầu hôn thôi sao, có chuyện gì to tát đâu, nhưng mà Văn Dương cũng thật là, trực tiếp kết hôn thì tốt rồi, làm gì phải phiền toái như vậy, còn muốn cô cầu hôn!
“Viêm a, nam nhân của cậu còn chờ cậu cầu hôn, giờ mà cậu đánh tớ, vậy hôm nay không cần phải kết hôn.” Tư Đồ Tử Nhiên lùi về phía sau một bước, tìm đường li cho mình, tuy rằng biết là không bị đánh, nhưng vạn nhất chọc giận Hỏa Viêm cô chịu không nổi nha.
“◎×××.” Hỏa Viêm thấp giọng rủa, sau quay ại nhìn Tinh Không Văn Dương.
“Nam nhân, rốt cuộc anh có muốn kết hôn với em không!”
“……” Không nói gì, Tinh Không Văn Dương nhìn Hỏa Viêm, lại nhìn Tư Đồ Tử Nhiên đang xem kịch.
“Anh không nói xem như là đồng ý, tốt lắm,Tư đồ, bọn tớ đã quyết định muốn kết hôn, cậu mau đi làm thủ tục.” Hỏa Viêm không muốn nói nhiều nữa, cô cho rằng Văn Dương nguyện ý làm nên bảo Tư Đồ Tử Nhiên đi làm thủ tục.
Cô đã sớm nói kết hôn đúng là phiền toái àm, xem đi, còn phải làm một đống thủ tục, hơn nữanam nhân ra vẻ không tình nguyện, giống như là cô buộc anh kết hôn!
Chờ trở về, ncô phải giáo huâ anh mới được!
“Nữ bạo lực, cậu làm gì vậy, người ta còn chưa nói đồng ý hay không mà, là cậu đơn phương tình nguyện mà, ai, lòng người dễ đổi a, bây giờ toàn bức hôn, có điều, Vêm, từ khi nào mà cậu mất giá như vậy, tìm một nam hài đến kết hôn không nói còn bức hôn nữa chứ, làm bạn cậu đồngt hời là luật sư, tơ khuyên cậu một câu, kết hôn nên là hai bên tình nguyện mới tốt, bằng không tớ sợ ngày mai cậu chạy đến đây đòi li hôn ……” Tư Đồ Tử Nhiên trêu đùa, rõ ràng là trêu đùa Hỏa Viêm, chẳng qua cô còn chưa nói xong đã bị đánh gãy.
“Sẽ không! Tôi sẽ không ly hôn!” Tinh Không Văn Dương nghiêm túc nói, mới vừa rồi không hải anh muốn cùng Viêm sánh đôi với nhau, sao lại từ chối được.
Hơn nữa, mặc kệ là gia quy hay là do anh tình nguyện, anh sẽ khong rời khỏi Hỏa Viêm, nhưng Hỏa Viêm cũng không biết, đối với Hỏa Viêm, Tinh Không Văn Dương vẫn có chút không xác định.
Không nói nữa, Tư Đồ Tử Nhiên nhíu mày nhìn người đàn ông đang nghiêm túc này, ai, cổ nhân có phải từng nói, dây là bù trừ lẫn nhau không, một cngười đàn ông đơn thuần lại phói với cô gái hung tàn như Hỏa Viêm.
“Tư Đồ Tử Nhiên, cậu cảm thán xong rồi thì đi làm thủ tục đi.” Hỏa Viêm nhìn mặt Tư Đồ Tử Nhiên là biết cô suy nghĩ cái quỷ gì rồi, ccô gái này là vậy, không chọc người ta tức chết thì không yên.
“Ai!” Một tiếng thở dài khoa trương, Tư Đồ Tử Nhiên nhận mệnh làm nhân công miễn phí, chuyện kết hôn vốn chẳng phải là chuyện luật sư phải làm, nhưng ai bảo cô gái hung ác này à bạn tốt của mình, cho nên, cô phải làm công chứng viên, gọi vài cú điện thoại gúp bạn tốt..
…………………..
Đi ra khỏi văn phòng luật sư của Tư Đồ Tử Nhiên, Tinh Không Văn Dương luôn dùng ánh mắt cổ quái nhìn Hỏa Viêm, mà sau khi Hỏa Viêm lên xe nhịn không được hỏi.
“Anh nhìn em làm gì, muốn ăn đánh à?”
“…… Em nguyện ý gả cho anh sao?” Tuy rằng đã ký tên, nhưng Tinh Không Văn Dương có cảm giác không chân thật tí nào, giống con nít được kẹo mà nghi ngờ.
“Vô nghĩa, hôn thú cũng đã ký, anh cho là giả à, em không hơi đâu mà đàu với anh.” Không có một chút thay đổi, Hỏa Viêm vẫn là Hỏa Viêm, chẳng qua chỉ biến thành một người phụ nữ đã kết hôn thôi, cũng có thể gọi là Tinh Không phu nhân.
“Viêm, vậy sau này, anh gọi em là bà xã được không.” Gan lớn hơn, Tinh Không Văn Dương kỳ vọng hỏi.
“…… Ngu ngốc!” Sửng sốt một chút, Hỏa Viêm cốc vào đầu Tinh Không Văn Dương, nhất thời, Tinh Không Văn Dương ôm đầu, mở mát thật to, ủy khuất nhìn cô.
“Anh……” Văn Dương muốn nói cái gì, nhưng nhìn thấy mặt hung ác của Hỏa Viêm đành thôi.
Thấy Văn Dương như vậy, ánh mắt Hỏa Viêm dần nhu hòa.
Đáng yêu, không biết vì sao, thấy Văn Dương như thế, Hỏa Viêm đã nghĩ đến hai chữ này, sau đó, khoảng cách giữa hai người kéo gần, một nụ hôn nồng nhiệt bắt đầu.
“Viêm……” Giọng nói khàn khàn,ánh mắt Tinh Không Văn Dương thâm trầm rất nhiều.
Hỏa Viêm không nói gì, mà dùng đôi mắt nóng rực nhìn Tinh Không Văn Dương, Tinh Không Văn Dương cúi đầu chậm rãi hôn lên cổ Hỏa Viêm, tay nhẹ lần vào áo cô, nụ hôn dần trượt xuống, đến ngực trắng tuyết của cô, hai điểm màu son lộ ra giữa không khí, đặc biệt mê người.
“Nhiệt tình của tôi như ngọn lửa, thiêu đốt cả sa mạc……” Tiếng chuông điện thoại vang lên, tay Hỏa Viêm đng đặt trên lưng Tinh Không Văn Dươngcòn tay anh thì đặt bên hong cô, đầu chôn trước ngực.
“Shit!” Hỏa Viêm mắng một câu, lấy điện thoại ra, nhìn thấy một dãy số quen thuộc.
“Mẹ nó,Phi Vũ, có việc gì thì nói, đừng có làm chậm việc của tớ.” Tiếng mắng mang theo hỏa bạo, nhưng nghe trong đó có ý vị gợi cảm vô cùng, đối phương cũng hiểu việc trong miệng cô là gì rồi.
“Thiên bang bắt nam nhân của tớ, tớ muốn bọn chúng không thấy được mặt trời ngày mai.” Bên kia điện thoại, giọng nói Mạnh Phi Vũ lạnh như băng,mà chính câu nói này dập tắt luôn lửa dục của Hỏa Viêm.
Nếu nói Hỏa Viêm là lửa, như vậy Mạnh Phi Vũ khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo như băng!
“Shit,TND, Thiên bang, sớm không bắt, trễ không bắt lại nhè ngay lúc này, tớ sớm không vừa mắt chúng rồi, nếu không phải vì giữa cân bằng trong hắc đạo, tớ đã sớm diệt hết, cậu chờ đi, tớ đến hang ổ bọn chúng, nam nhân của cậu đang ở đâu?Thuận tiện tớ cứu luôn.” Tính tình nóng nảy của Hỏa Viêm bộc phát, sau đó đẩy Tinh Không Văn Dương ra, bắt đầu sửa sang lại quần áo, đối với bằng hữu, cô tuyệt đối đủ nghĩa khí, vì bằng hữu xông pha không từ, chỉ cần đối phương là người cô nhận định!
“Không cần, nam nhân của tớ, tớ tự cứu!” Lạnh lùng nói một câu, Mạnh Phi Vũ tắt điện thoại, Hỏa Viêm hơi nhướng mày, tiếp theo gọi vài cuộc, nhìn sang Tinh Không Văn Dương đang ủy khuất.
“Đừng dùng ánh mắt này nhìn em!” Hỏa Viêm cảnh cáo, sau đó cảm giác nhiệt tinh vừa rồi bị dập tắt, bùng lên lần nữa, còn có xu thế tăng cao…….
“Viêm, chúng ta tiếp tục được không?” ngữ khí có chút làm nũng, chẳng qua động tác lại mang theo chút bá đạo, Tinh Không Văn Dương sáp lại gần Hỏa Viêm,dùng thân thể nóng bừng nói cho Hỏa Viêm biết, anh khát vọng bao nhiêu.
“Nam nhân…… Anh học xấu, có điều, em thích!” Lần đầu tiên Hỏa Viêm nghiêm túc nói chuyện, nhưng có chút cưng chiều nhìn Tinh Không Văn Dương, sau đó thân thể hai người sáp lại nhau, quấn quít không ngừng.
Trong không gian nhỏ hẹp, vang lên hơi thở dốc.
Ngọa tào, Tinh Không Văn Dương xé rách quần áo cô, đem quần áo mới sửa lại biến thành mớ hỗn độn, da thịt tuyết trắng của Hỏa Viêm lần nữa bại lộ trong không khí, tản ra hương vị mê người.
Độ ấm tăng cao, lúc Tinh Không Văn Dương nhìn thân thể Hỏa Viêm, nhận ra dục vọng của mình không khống chế được ngẩng đầu, đang chờ phát động.
“Viêm, anh muốn em.” Giọng Tinh Không Văn Dương khàn khà,tay bắt đầu thăm dò trên người Hỏa Viêm trêu chọc.
“Ân……” Hỏa Viêm rên rỉ, thân thể mềm mại bám sát vào người Tinh Không Văn Dương.
“Nhanh chút, ngốc nam nhân!” Giọng Hỏa Viêm quyến rũ dị thường, chẳng qua còn có hương vị cuồng nhiệt
Được sự đồng ý, Tinh Không Văn Dương có chút vội vàng muốn tiến vào, nhưng mà ngay úc quan trọng thế này, diện thoại Tinh Không Văn Dương lại vang lên.
“Shit[Shit]!” Lần này là hai giọng đồng thanh!
Nháy mắt vô lực, Tinh Không Văn Dương ôm Hỏa Viêm mà hôn.
“Chờ anh một chút.” Giọng tuy ủy khuất, nhưng Tinh Không Văn Dương đứng dậy tiếp điện thoại, mà Hỏa Viêm nhíu mày nhìn Tinh Không Văn Dương.
Hỏa Viêm ở trong lòng thề, lần sau lúc làm chuyện này, phải ném điện thoại ra xa.
“A lô, tôi là Tinh Không Văn Dương!”
“Thiếu gia, không tốt, lão gia và phu nhân bị bắt cóc, bọn cướp vừa mới gọi điện thoại, nói hải chuẩn bị một tỷ tiền mặt cho chúng, bằng không sẽ giết con tin.” Đầu kia điện thoại truyền đếngiọng nói lo lắng, mà Tinh Không Văn Dương nghe xong, mặt tái nhợt hẳn.
Nắm chặt điện thoại, Tinh Không Văn Dươngcố gắng giữ cho mình bình tĩnh.
“Đừng sốt ruột, đối phương còn nói gì nữa không?” Chuyện bắt cóc này không phải lần đầu tiên xảy ra, rất nhiều người vì tiền mà không từ thủ đoạn!
“Đối phương nói ngày mai sẽ gọi điện thoại đến nói cho chúng ta biết địa điểm giao, làm cho chúng ta không cần báo nguy.”
“Ta đã biết, ta sẽ xử lý, nếu có chuyện gì, ngươi lại gọi điện thoại cho ta.” Quải thượng điện thoại, Tinh Không Văn Dương ngẩng đầu nhìn hơ lửa viêm.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Có chút bất đắc dĩ, Hỏa Viêm lại một lần nữa bắt đầu sửa sang lại quần áo, bởi vì nghe nội dung đứt quãng, khiến cô cảm giác chuyện này không dễ giải quyết.
Thật là, cô chỉ làm một ít chuyện thôi, sao mà khó quá vậy, vì sao xảy ra nhiều chuyện cùng lúc thế này? Chẳng lẽ hôm nay là không nên làm tình à?
“Cha mẹ anh bị bắt cóc, bọn cướp yêu cầu một tỷ tiền chuộc, hơn nữa yêu cầu bọn anh không được báo cảnh sát” Tinh Không Văn Dương đem sự tình nói một lần, nhíu chặt mày biểu hiện sự lo lắng.
Hỏa Viêm nghe xong liền mỉm cười, nụ cười tản ra hơi thở nguy hiểm!
Cho dù không thích đôi vợ chồng kia, nhưng nói thế nào đi nữa đều là cha mẹ chồng tương lai, không nghĩ tới lại có kẻ không có mắt dám bắt cóc họ, hừ, cô Hỏa Viêm nếu không cho những người này một chút bài học, tên cô đọc ngược lại liền.
“Hà Tử, đi điều tra xem, ai bắt vợ chồng Tinh Không vợ chồng!” Cầm lấy điện thoại thuần thục nhấn một dãy số, phân phó xong.
“Hừ, không phải em muốn cứu bọn họ, mà là có người dám đụng vào người của em, anh chờ, tối nay em sẽ đem họ bình an về nha.”
“Viêm!” Tinh Không Văn Dương có chút cảm động kêu, tuy rằng Viêm nói chuyện không khách khí, nhưng anh cảm nhận dược sự quan tâm của cô
“Hừ!” Hỏa Viêm hừ nhẹ một tiếng, đạp ga, phóng xe đi
…………………..
“Lão đại, đã tra xong, là Nghịch Thiên Tam Hổ làm, bọn họ gần đây hay làm mấy phi vụ bắt cóc, lần này bắt cóc vợ chồng Tinh Không cũng là kế hoạch được lên lâu dài…… Lão đại, ngài chuẩn bị xử lý như thế nào?” Ngô Hà nhìn lão đại đã về, liền báo cáo kết quả điều tra, trong lòng nghĩ này Tam hổ này dám xem lão đại là mèo bệnh à
“Ngay cả người thân của nam nhân ta còn dám bắt, không muốn sống nữa à, đi theo ta, khỏi cần dẫn theo đám tiểu đệ làm gì, một mình ta có thể quật hết chúng, để cho chúng biết ta là ai mà dám đụng vào, mẹ nó, người Hỏa bang ta cũng dám đụng,ta sẽ làm cho chúng hối hận vì sinh ra trên đời này”
Hỏa Viêm cuồng ngạo kêu gào, trong tay cũng không nhàn rỗi, kiểm tra một chút đồ tùy thân, lại rút một thanh trường đao, xoay người nhảy lên xe, Ngô Hà theo sát ở phía sau, Tinh Không Văn Dương đã ở trên xe rồi.
“Nam nhân, anh đi lên làm gì?” Hỏa Viêm nhìn Tinh Không Văn Dương, ý nói đừng đi theo làm vướng chân
“Anh cũng phải đi!” Tinh Không Văn Dương kiên trì,bà xả đi cứu cha mẹ anh, sao anh không đi cho được.
“Anh không biết đánh nhau, đi làm gì!” Hỏa Viêm ghét bỏ nói.
“Anh không đanh nhau, nhưng sẽ làm bao cát, có người đánh em thì còn có anh chống đỡ.” Tinh Không Văn Dương không nhìn vẻ mặt ghét bỏ của Hỏa Viêm, mà nói tác dụng của mình, mỗi ngày anh đêu bị cô đánh, nên khả năng kháng đánh được tăng cao! Hơn nữa, muốn anh ở đây chờ là không có khả năng, từ lần đó Hỏa Viêm bị thương, mỗi lần Hỏa Viêmđánh nhau, anh đều lo lắng.
“Anh… ngu ngốc a, nào có ai chịu để bị đánh, anh bị em đánh cho hồ đồ rồi à!” Hỏa Viêm qnhìn anh, chịu đánh á? Suy nghĩ gì vậy trời, hơn nữa có ai đánh được cô, còn muốn anh giúp đỡ, quả thực chê cười…… Chỉ là, nghe Tinh Không Văn Dương nói như vậy, Hỏa Viêm không biết vì sao trong lòngcó loại cảm giác ngọt ngào!
“Anh ngốc vậy đấy, em phải mang anh theo….. Viêm, dẫn anh đi cùng đi” Lúc này Tinh Không Văn Dương tuy ên trì, nhưng bày vẻ mặt đáng thương nhìn cô.
“…… Ngốc nam nhân!” Bất đắc dĩ, Hỏa Viêm mắng một câu, liền đạp chân ga, đến chỗ bọn bắt cóc.
……
Trên đường
“Ngốc nam nhân, nếu có người không cho chúng ta ở cùng nhau, anh sẽ làm gì?” Nhớ chuyện hôm nói với Mai Thanh Uyển, Hỏa Viêm làm như vô ý hỏi.
“Quan trọng không?”Mỉm cười đơn thuần, nhưng Hảo Viêm cảm giác không đơn thuần như vậy.
“Nam nhân, anh không thành thật a.” Ngữ khí Hỏa Viêm thoải mái chút ít, trong mắt mang ý cười nhàn nhạt.
“Viêm, nếu có người ngăn không cho chúng ta ở cùng nhau, em sẽ thế nào?” Tinh Không Văn Dương nhìn Hỏa Viêm, cũng hỏi một câu.
“Đánh hắn, hừ, em muốn ở cùng ai là quyền của em, nếu ai dám không đáp ứng, em liền đánh, đánh đến khi không dám nói thì thôi.” Hỏa Viêm nói xong còn huy nắm đấm, sau đó một chiếc xe từ bên cạnh lao lên phía trước, Hỏa Viêm nhấn ga, chạy vượt qua.
“Ha ha, lão đại, bộ dạng này của chị, không sọ tỷ phu không dám cưới a.”
Ngô Hà lái xe đi bên cạnh nghe cuộc nói chuyện của cả hai, cho nên đánh bạo trêu ghẹo Hỏa viêm.
“Hà tử, muốn bị đánh đúng không, dám quản chuyện của chị đây, hừ, niệm tình chị em sát cánh với nhau, chị đây nói cho mi biết chị không còn độc thân nữa rồi, chính là vừa nãy, bọn chị đã kết hôn, ch nên mi khỏi sợ chị không lấy được chồng.” Hỏa Viêm cười nhạo cùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn Ngô Hà, hừ, hôm nay cô đã thành công gả mình ra ngoài!
Ngô Hà mở to hai mắt nhìn, không thể tin nhìn Hỏa Viêm cùng Tinh Không Văn Dương.
“Lão đại, chị không nói đùa chứ.”
“Chồng à, anh nói xem chúng ta kết hôn chưa?”
Tinh Không Văn Dương nghe Hỏa Viêm hỏi mình, thành thật gật đầu, tuy rằng anh cũng có chút không tin, nhưng đúng là anh đã kết hôn.
“Tỷ phu a, anh như vậy là không được, anh phải học phản kháng chứ, nếu không sẽ bị lão đại đè đầu cưỡi cổ” Ngô Hà ỷ vào mình ngồi ở xe khác, Hỏa Viêm lái xe sẽ dánh không được mình, mới chế nhạo cô vài câu.
“Mi muốn chết a!” Hỏa Viêm tức giận hô to.
“…… Viêm, em muốn đánh anh sao?” Tinh Không Văn Dương nghe lời Ngô Hà nói, thực sự nghiêm túc suy xét một chút, sau đó nghiêm túc hỏi vấn đề này.
“Ngu ngốc!” Ngồi ở bên cạnh Tinh Không Văn Dương, cô huy nắm đấm công kích.
“Đau! Viêm, em đừng tức giận, anh chỉ hỏi thôi mà.” Tinh Không Văn Dương giải thích, anh chỉ hỏi chứ không muốn bị đánh thiệt.
“Tinh Không Văn Dương, em đánh anh thì sao, anh làm gì nào?” Cưới cô rồi thì phải giác ngộ sẽ bị cô đánh chứ.
“…… Viêm, vậy em sẽ đánh anh cả đời sao?” Nghĩ nghĩ, Tinh Không Văn Dương lại hỏi nữa.
“……” Hỏa Viêm không nói, mà là nhíu mày nhìn Tinh Không Văn Dương, ý anh là gì đây?
“Viêm, nếu,em nguyện đánh anh cả đời, như vậy, anh cũng nguyện để em đánh cả đời!” Hảo nghiêm túc, hảo ngữ khí, Tinh Không Văn Dương nói ra suy nghĩ trong lòng.
“…… Ngu ngốc!” Kinh ngạc, sững sờ một chút, sau đó lại là một cú đấm…… Có điều, Hỏa Viêm cười lớn, ánh mắt mang theo ý cười, đặc biệt xán lạn……
Một cái phanh lại, Hỏa Viêm dừng xe bên ngoài một kho hàng cũ.
“Viêm, chúng ta cứ vào như vậy sao?”
“Vô nghĩa, đương nhiên là đi vào.”
Nói xong, Hỏa Viêm đã xuống xe, tiêu sái đi vào, như một dũng sĩ không biết sợ là gì……
Phía sau Tinh Không Văn Dương tuy sửng sốt, sau đó đi theo cô, như lmột người thủ hộ ôn nhu…
……
Hoàn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...