Edit: Julia
Có người nói, trên đời này tất cả mọi chuyện xảy ra đều do duyên phận, mà bây giờ, Tinh Không Văn Dương cũng cảm giác được những lời này rất có lý.
Ngày ấy sau khi nói chuyện với cha mẹ xong, Tinh Không Văn Dương đồng ý sẽ hẹn Hỏa Viêm đến gặp hai người, chỉ là không có cơ hội noí, vì mỗi lần đi đầu cùng cô anh sẽ quên hết chuyện cần làm. Một phần nữa la Hỏa Viêm đem đến cho anh nhiều bất ngờ, nên khi ở cùng nhau, hai người không có thời gian nghĩ đến việc khác.
Hiện tại, Tinh Không Tư Dư đang dự buổi tiệc sinh nhật quyền thế của một bằng hữu, mà Tinh Không Văn Dương lại nhìn thấy Hỏa Viêm mặc một bộ lễ phục màu đỏ đứng ở đây, nhìn sang ohia1 cha mẹ, anh cảm thấy lúc ày rất thích hợp giới thiệu họ với nhau.
Hơn nữa anh cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới Hỏa Viêm sẽ ở đây, hoặc là nói, Hỏa Viêm khiến mọi người ở đây kinh ngạc, cô như là một ngọn lửa, đốt cháy nhiệt tình, luc cô vừa bước vào cửa đã thu hút không ít ánh mắt của khách khứa xung quanh
“Hỏa Viêm, cám ơn cậu đã nể mặt tớ mà tới đây” Long Tư Nghị mỉm cười nhìn Hỏa Viêm mặc lễ phục, cô có thể tới đây là rất nể tình rồi, bởi vì ai cũng biết Hỏa Viêm rất ghét những trường hợp như thế này.
“Không phải là tớ nể mặt cậu, mà là nể mặt chú nên tớ mới đến đây.” Hỏa Viêm cuồng ngạo nói, không nể mặt Long Tư Nghị, một người có cấp bậc thiếu tướng, nhưng cũng có thể cảm giác được cô rất tôn kính cha của Long Tư Nghị.
“Cậu không nói tớ cũng biết, dù sao tớ không có cách nào bắt buộc được cậu, quên đi, hôm nay khách khứa nhiều sẽ không cùng cậu cãi nhau, bọn Tử Nhiên đều ở bên đó kìa, cậu quá đó đi.” Long Tư Nghị bất đắc dĩ lắc lắc đầu, Hỏa Viêm cuồng ngạo, cô (LTN) không thể dùng trí mà khai thông cô (HV) được.
“Ừ, Tớ…Hử, sao anh ta lại ở đây?” Hỏa Viêm vốn định đồng ý, thì nhìn thấy Tinh Không Văn Dương đang ở một góc nhìn mình, sau đó có chút kinh ngạc bước đến chỗ Tinh Không Văn Dương.
Long Tư Nghị thấy kỳ lạ nên nhìn theo Hỏa Viêm, mà đám bạn của Hỏa Viêm thấy cô đi ngược hướng với họ, nên cũng nhìn theo, các cô đều rất tò mò, cái gì hấp dẫn ánh mắt Hỏa Viêm vậy nhỉ.
“Viêm.” Thấy Hỏa Viêm tới chỗ mình, Tinh Không Văn Dương mang theo ý cười gọi tên cô.
Mà đứng cạnh anh, vợ chồng Tinh Không cảm thấy kỳ quái, tự nhiên Tinh Không Văn Dương thay đổi thái độ khi thấy cô gái như ngọn lửa này.
Hai người có quan hệ gì? Vừa nãy Văn Dương gọi cô là “Viêm”, chẳng lẽ cô gái này là bạn gái của con trai?
Đồng thời phản ứng lại, vợ chồng Tinh Không kinh ngạc nhìn Hỏa Viêm, cô gái này đúng là khiến cho người ta phải king ngạc.
“Hai vị này là?” Hỏa Viêm không thích cảm giác bị xem là động vật quý hiếm để ngắm nhìn, nhưng hai người này đứng cạnh Tinh Không Văn Dương, lại có nét giống anh, theo trực giác của mình, cô cho rằng đây là người nhà của anh, cho nên ngữ khí mới khách khí như vậy.
“Viêm, đây cha anh,Tinh Không Tư Dư còn đây là mẹ anh, Mai Thanh Uyển, cha mẹ, đây là bạn gái con, Hỏa Viêm.” Nghe Hỏa Viêm câu hỏi, Tinh Không Văn Dương mới nhớ đến cha mẹ mình, vừa nãy anh đặt toàn bộ tâm tư lên người cô không.
Hôm nay nhìn cô rất khác với ngày thường, không chỉ mặc đầm rất ít khi mặc, mà còn trang điểm nữa, làm cho cả người cô tản mát ra hơi thở nóng rực hơn ngày bình thường, Tinh Không Văn Dương bị bộ dáng này của cô mê hoặc, có điều tư tâm của anh không thích bộ dạng này của cô, vì không chỉ anh nhìn thấy mà rất nhiều tên đàn ông khác nhìn thấy nữa.
Bộ dáng này của Hỏa Viêm khiến choTinh Không Văn Dương có một loại cảm giác nguy cơ, anh muốn đem giấ cô ở trong nhà, nhưng anh biết đây chỉ là giấc mơ hão huyền!
“Chào hai bác, cháu là Hỏa Viêm, rất vui khi gặp hai bác.” Không có tận lực lấy lòng, cũng không có quá mức cung kính, nhưng ít ra không có ngữ khí cuồng ngạo, lúc này Hỏa Viêm tựa hồ có một loại khí chất của tiểu thư khuê các, chẳng qua đó là cao quý, mà không phải thục sĩ văn nhã!
Mà đối mặt với Hỏa Viêm, vợ chồng Tinh Không lại kinh ngạc, giọng nói này là của người mấy ngày trước đánh nhau sao?
Hay là nên nói, con trai họ đổi cô bạn gái khác?
Tuy không hiểu vì sao, nhưng hai người cũng không phản ứng thái quá tí nào, Tinh Không Tư Dư cười nói:“Hỏa tiểu thư, rất vui khi gặp cháu, cháu thật sự là bạn gái của Văn Dương?”
Nghe câu hỏi này, Hỏa Viêm nhẹ nhàng nhíu mày, cái gì mà thật sự? Cô vốn dĩ là bạn gái mà.
“Cha, sao cha lại hỏi vậy, Viêm đương nhiên là bạn gái con mà, chuyện như vậy sao còn giả được.” Hỏa Viêm không nói gì, mà mở miệng giải thích lại là Tinh Không Văn Dương, người luôn nhìn Hỏa Viêm.
Đối với câu hỏi của cha mình, Tinh Không Văn Dương thấy thật bất đắc dĩ, anh sao có thể lấy chuyện này ra làm trò đùa được.
“Chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi, Hỏa tiểu thư thật sự rất xinh đẹp.”
“Bác quá khen.” Hỏa Viêm nhàn nhạt đáp lễ, đồng thời cũng khiến Tinh Không Văn Dương ngạc nhiên.
“Hỏa tiểu thư khiêm tốn.”
“Tinh Không tiên sinh, Tinh Không phu nhân, Văn Dương, lâu ròi không gặp, rất vui khi ba người đến dự tiệc sinh nhật của tôi.“Một giọng nói hùng hậu vang lên đằng sau lưng Hỏa Viêm
Hỏa Viêm quay đầu, nhìn thấy gương mặt quen thuộc, người nọ cũng thấy Hỏa Viêm.
“Tiểu Viêm, sao cháu ở đây?” Long Chính Hành kinh ngạc hỏi, chẳng lẽ bọn họ quen biết?
“Long bá phụ, sinh nhật vui vẻ.” Hỏa Viêm có chút cung kính ân cần thăm hỏi thăm, cô còn nhớ lúc nhỏ, Long bá phụ dạy cô rất nhiều, mà võ thuật của cô phần lớn là do Long Chính Hành dạy, cho nên Hỏa Viêm mới tôn kính như vậy.
“Tiểu Viêm, mọi người quen nhau à?” Long Chính Hành nhìn Hỏa Viêm, mang theo chút hiền lành, đây là đứa nhỏ ông nhìn nó từ nhỏ đến lớn, tuy tính tình nóng vội, cuồng ngạo chút, nhưng cô gái như ngọn lửa này thông minh đến mức làm cho người ta kính nể.
Nhớ lúc cô còn nhỏ, cũng mặc một bộ áo rực lửa như vậy, ngạo khí vút trời, cho dù bị ông đánh ngã biết bao lần, tiểu cô nương cũng sẽ đứng lên, cho đến hai năm sau, ông bị quật ngã, tiểu cô nương này mới đứng trước mặt ông, kiêu ngạo nhìn.
“Đây là bạn trai cháu, Tinh Không Văn Dương.” Hỏa Viêm chỉ vào Tinh Không Văn Dương đang kinh ngạc nói.
“Long bá phụ, xin chào” Tinh Không Văn Dương cũng biết Long Chính Hành, hai nhà quen nhau qua một buổi đấu giá từ thiện.
“Ha ha a, thật không nghĩ tới khéo như vậy, tiểu Viêm, cháu có bạn trai cũng không nói cho bác biết, nếu không phải hôm nay sinh nhật bác, cháu định giấu luôn đúng không.” Biết này, Long Chính Hành tuy rằng rất kinh ngạc, nhưng với nhân phẩm của Tinh Không Văn Dương, ông rất tin tưởng anh.
Chỉ là, ông không ngờ với tính cách của Hỏa Viêm lại có thể cùng Tinh Không Văn Dương quen nhau,ông lôn cho rằng bạn trai cô phải là quân nhân kia kìa, phải là kẻ cường đại mới đánh bại được Hỏa Viêm, cùng cô đánh nhau, mà hình như ông sai rồi, Tinh Không Văn Dương cùng Hỏa Viêm đứng chung một chỗ, nhìn rất hài hòa.
Mà giờ phút này, Long Chính Hành bỗng nhiên nghĩ tới một từ, “Bù trừ”!
“Bá phụ, ngài nói đùa.” Hỏa Viêm cười cười, nhìn thoáng qua Tinh Không Văn Dương.
Kỳ thực, Tinh Không Văn Dương có là đàn ông tốt hay không Hỏa Viêm không quan tâm, nhưng khi ở cùng anh, cô cảm thấy tự do cũng rất vui vẻ, tuy anh hay lải nhải thật, nhưng rất đáng yêu, nhất lúc cô bị trúng đạn.
Có đôi khi, Hỏa Viêm cũng nghĩ, người đàn ông đi cùng mình đến cuối đời là người thế nào, nhưng mà khi cô nhìn Tinh Không Văn Dương, người đàn ông đáng yêu này, Hỏa Viêm có một loại cảm giác độc chiêm khó có được.
Có lẽ đây là duyên phận đi, hai con người như hai thái cực lại có thể ở cùng nhau.
Hỏa Viêm tuy cuồng ngạo như lửa, nhưng cô lại là người hướng đến tự do.
Tinh Không Văn Dương tinh thuần nhưng cũng nhiệt tình, cả hai đều muốn hướng đên tự do……
“Ha ha, Tinh Không tiên sinh, Tinh Không phu nhân, mọi người trò chuyện tiếp đi, tôi sang bên kia.” Long Chính Hành vừa lúc thấy chiến hữu của mình, cho nên nói cáo từ.
“Long tiên sinh, ngài cứ tự nhiên.” Tinh Không Tư Dư luôn luôn nhìn Long Chính Hành và Hỏa Viêm, tuy rằng bọn họ nói chuyện rất đơn giản, nhưng không khó nhìn ra giữa bọn họ cái loại cảm giác thân thuộc, vị Hỏa tiểu thư rốt cuộc là ai?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...