Bảo Liên Đăng Ngọc Tiễn Dứt Bỏ Chấp Niệm


Tác giả: Thu Nguyệt Dao
Lời tác giả: Báo động trước cực kì OOC, vào đọc nhớ chuẩn bị!
"Nương nương, Chân Quân đại nhân đang đợi bên ngoài."
"Để hắn vào." Vương Mẫu phất tay, bảo những cung nữ đang đấm chân bóp vai cho bà lui xuống, giương mắt nhìn Dương Tiễn từ từ đến gần, ý cười càng lúc càng đậm.

"Không hổ là Tư Pháp Thiên Thần mà bổn cung coi trọng, biểu hiện vừa rồi bổn cung rất hài lòng." Vương Mẫu liếc mắt ra hiệu, vân kính ở một bên vỡ vụn, hóa trở về mây mù.

Khuôn mặt đạm mạc xuất trần của Dương Tiễn hơi ngẩng lên, chỉ một cái chớp mắt mà khuôn mặt tuấn mỹ bất cận nhân tình đã nhiễm hồng khiến người rung động.

Hắn có chút gian nan bật ra một câu.

"Nương nương, bà rốt cuộc.....!đã làm gì....!Sao ta có thể......!nói với sư phụ và sư tổ....!những lời như vậy...."

"Tiễn nhi đã chịu khổ nhiều ngày, sao vẫn không biết học ngoan nhỉ?"
Giọng Vương Mẫu mềm mại, mang theo sự hiền hòa của trường bối.

Đôi mắt bà giống như xoáy nước, trong lúc Dương Tiễn lơ đãng mà hai mắt đối nhau, hắn đã bị hấp dẫn chặt chẽ, không thể thoát ra, chỉ có thể yên lặng mà nhìn.

Nếp nhăn giữa hai mày giãn ra, ánh lửa bập bùng trong mắt bị dập tắt, chỉ còn lại chút nhỏ vụn của ngây thơ nghe lời.

"Lại đây."
Vương Mẫu vẫy tay, Dương Tiễn cứ như bị mê hoặc, từng bước từng bước một chậm rãi đến gần, theo bàn tay Vương Mẫu mà tựa lên đầu gối của bà, để mặc bà vuốt ve tóc của mình.

"Hài tử này sao lại quật cường thế chứ? Năm ngày qua có ổn không? Bổn cung nhìn ngươi khổ sở cũng rất đau lòng đấy.

Ngươi xem, chuyện tới hiện giờ, kết quả cũng chẳng có gì thay đổi không phải sao?" Bà thở dài, "Ngầm gọi bổn cung là cữu mẫu thì tốt rồi, có hiểu không?"
Tay Vương Mẫu đặt lên cổ Dương Tiễn, cảm nhận máu ấm áp mang theo sinh mệnh lực ở đầu ngón tay lướt qua, Dương Tiễn cứ thế hồn nhiên không hề hay biết giao tính mạng của mình cho người khác, càng đưa phần cổ yếu ớt của mình vào ngay dưới tay Vương Mẫu.

"Cữu mẫu...." Hắn nỉ non.

"Hài tử ngoan."
—— Thiên Đình năm ngày trước——
"Nương nương bảo người mời trẫm đến Dao Trì là vì chuyện gì?" Ngọc Đế vừa vào Dao Trì, Vương Mẫu đã lập tức vẫy lui cung nữ bên cạnh, Ngọc Đế hơi ngạc nhiên, "Rốt cuộc là chuyện gì, đáng để hưng sư động chúng như thế?"
"Thần thiếp nghe nói bệ hạ không thể tìm được người thích hợp đảm nhiệm chức Tư Pháp Thiên Thần, hiệp trợ quản lý chuyện quan trọng trong Tam giới?"
Ngọc Đế gật đầu, Vương Mẫu bèn tiếp lời: "Thần thiếp còn nghe nói Dương Tiễn không phục quản giáo?"

Sắc mặt Ngọc Đế có chút khó coi: "Tóm lại nương nương muốn nói gì?"
"Nếu thần thiếp nói mình có cách giải nỗi sầu lo của bệ hạ, bệ hạ nghĩ như thế nào?"
"Có cách gì?"
"Để Dương Tiễn làm Tư Pháp Thiên Thần."
Ngọc Đế nghe xong liền đăm chiêu hồi lâu rồi bảo: "Nương nương nghiêm túc sao? Dương Tiễn....!Không nói đến chuyện chính hắn có tự nguyện hay không, nghĩ Xiển giáo cũng không phải dễ ứng phó, thêm nữa chức vụ quan trọng như thế giao cho người cứng đầu như hắn, chỉ lo lại thêm một tên Bật Mã Ôn."
"Những tai họa ngầm này thần thiếp đều có cách giải quyết.

Sau khi Dao Cơ tiêu tán trong Tam giới, Dục giới Tứ Trọng Thiên do thần thiếp tiếp quản, mà cách đây không lâu, thần thiếp ở Dục giới phát hiện một loại chú thuật, thuật này tên—— đoạt tình."
—— Quán Giang Khẩu——
"Dương Tiễn tiếp chỉ!"
Thiên nô từ trên trời giáng xuống, đáp ngay trong viện nhà Dương Tiễn, dùng thái độ ngạo mạn cất cao giọng.

Hao Thiên Khuyển vừa nghe liền "gâu" một tiếng rồi lao thẳng tới cắn lấy chân của Thiên nô không buông, khiến hắn đau đến mức kêu to.

Dương Tiễn chỉnh xiêm y, buông quân cờ trong tay xuống, thong thả ung dung đứng dậy, rảo bước ra ngoài, khoanh tay nhìn vị khách không mời mà đến.


"Dương Tiễn! Mau bảo chó nhà ngươi cút ngay!" Thiên nô thấy Dương Tiễn tới là lại cố bày ra dáng vẻ của một cao nhân.

"Nhị gia, tên khốn này.....!có cần không?" Lão Tứ làm động tác cắt cổ.

"Nhị Lang thần! Ta đặc biệt tới truyền thánh chỉ! Ngươi sẽ không muốn kháng chỉ bất tuân đúng chứ?" Trong lòng Thiên nô căng thẳng, thế nên lộ ra vài phần sợ sệt.

"Hóa ra là Thiên nô đại nhân." Dương Tiễn khinh thường, "Cửa chính có mà không đi, Hao Thiên nhà ta còn tưởng yêu ma ở đâu chui ra.

Nhả ra đi Hao Thiên Khuyển, đừng cắn mấy thứ dơ bẩn."
Lời tác giả: —— Chương này khả năng thiên về All Tiễn, nhưng cam đoan cuối cùng tuyệt đối là Ngọc Tiễn! Còn có những chi tiết này là tôi đột nhiên nghĩ đến, nếu để ý tôi viết thế này, vậy tôi có thể sửa lại hình thức Thiên Đình nguyên bản.
———— W.a.t.t.p.a.d ————.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui